Chương 2 - Đường Pháp Sư
eptimus bứơc lên cái cầu thang soắn ốc màu bạc ở đỉnh tháp
“Đại sảnh,” nó nói
Khi cầu thang bắt đầu chuyển đọng nhẹ êm,soáy xuống như một cái vặn nút chai khổng lồ, Septimus giơ hủ nhện lên.Nó nheo mắt nhòm cái bọn trong hủ,mà hiện giờ chỉ còn lại năm mống,và tư hỏi không biết trước đây mình đã nhìn thấy con nhện nhiều lông này chưa.
Con nhện lông lá nhòm trả lại Septimus bằng ánh mắt đày hâm dọa.Bảo đảm mình đã từng thấy hắn rồi.Chính xác là bốn lần,con nhện cáu kỉnh nghĩ,cả bốn lần nó đều bị nhất bổng lên,bị nhét vào một cái hủ và bị thảy ra ngoai trời.Thằng bé này thật may mắn vì trước đây hắn chưa bị cắn lần nào.Vã lại trong cái hủ lần này đã có thức ăn hấp dẫn.Hai con nhện non mềm đã ra đi rất là dễ chịu, tuy rằng nó phải rượt đuổi bọn chúng lanh quanh cái hủ mắt một lúc.con nhện lông lá đã dịu đi và cam chịu chấp nhận cuộc hành trình này.Một lần nữa.
Cầu thang bạc xoắn trôn ốc xoay chầm chậm và trong lúc nó đưa Septimus cùng hủ nhện xuống tháp pháp sư,cậu bé nhận được vài cái vẫy tay vui vẻ từ những pháp sư thường đẳng sống ở các tầng lầu bên dưới,đang chuẩn bị bắt tay vào công viẹc hằng ngày của mình.
Quả là mọi người rất hào hứng,phấn khích vào ngày đầu tiên Septimus đến tháp pháp sư.Bà Marcia Overstrand không chỉ trở về trong thắng lợi sau khi đã giải phong tháp pháp sư và toàn bộ lâu đài khỏi Thầy Đồng Gọi Hồn Hắc Ám mà còn dẫn về theo một Học Trò nữa,bà đã trải qua mừoi lăm năm làm pháp sư tối thượng mà không thu nạp Học Trò.Sau một thời gian,vài người trong pháp sư thường đẳng đã xầm xì rằng “Bà Marcia còn đòi phải tìm cho ra cái gì nũa đây,lại trời- đòi cho được con trai thứ bảy của người con trai thứ bảy chắc? Ha ha.”
Nhưng đó chính xác thứ mà Quí bà Marcia Overstand đã tìm được.Bà đã tìm thấy Septimus Heap,con trai thứ bảy của Silas Heap,một pháp sư thường đẳng nghèo và không tài năng cho lắm,và ông chính là con trai thứ bảy cua Bejamin Heap,một người biến hình cũng nghèo không kém,nhưng taìg năng hơn nhiều.
Khi chiếc cầu thang xoắn ốc bạc xoay chằm chậm rồi dung lại êm ru ở trần trệt tháp pháp sư,Septimus nhảy ra và băng qua đại sảnh,nhảy qua nhảy lại để cố bắt cho được những màu sắc lấp lánh lướt nhanh vui nhộn khắm sàn nhà mềm như cát.Cái sàn nhà thấy nó đi tới bèn hiện ra dòng chữ kiểu cọ CHÀO CẬU HỌC TRÒ nhấp nháy và chuyền qua chuyền lại trước mặt nó khi nó bước đến chổ cánh của đôi đồ sộ bằng bạc ròng,án ngữ ngay lối vào tháp. Septimus lẩm nhẩm độc mật khẩu,và không một tiếng động,cánh của mở bung ra trước mặt nó,rứơc mọt luồng ánh sang mặt trời sáng chói ùa vào đại sảnh và lấn át tất cả màu sắc pháp thuật
Septimus bước ra ngoài trời,hòa mình vào buổi sang giửa nùa hè ấm áp.Có người đang đợi nó.
“Hôm nay bà Marcia cho anh ra sớm nhỉ” Jenna Heap nói.Cô bé đang ngồi ở bậc thấp nhất của dãy cầu thang cẩm thạch khổng lồ dẫn vào tháp Pháp Sư,hò hửng nhịp nhịp hai bàn chân vào mặt đá ấm.Cô mặc chiếc áo chẽn đơn giản màu đỏ viền vàng và thắt dãy dây lưng cũng màu vàng,cùng một đôi san-dan chắc chắn xỏ vaò đôi chân bám đầy đất.Mái tóc sẵm dài của Jena được giữ cho ngay ngắn bằng chiếc vòng vàng thanh mảnh mà cô bé đội quanh đầu như vương miện.Đôi mắt đẫm màu của cô bé long lanh giễu cợt khi nhìn thằng anh nuôi của mình.Trong Septimus vẫn lôi thôi lết thết như thường lệ.Mái tóc màu rơm không được chải,chiếc áo thụng Học Trò xanh lá cây bám đầy bụi từ thư viện-nhưng trên ngón tay trỏ bên phải của nó chiếc nhẫn rồng bằng vàng vẫn sáng chói như mọi khi.
Jena vui mừng khi gặp được anh mình.
“Chào Jen” Septimus mỉm cười,đôi mắt xanh lá cây rực của nó nheo lại trong ánh nắng chói chang.Nó dứ dứ hủ nhện về phía cô bé.
Jena đứng bậc dậy khỏi bậc thang,mắt gắn chặt vào cái hũ.
“Đừng để lũ nhện đó xổng ra gần em đó”cô bé cảnh cáo.
Septimus nhảy xuống những bậc cầu thang,lắc lắc cai hũ dí vào Jenna khi nó đi ngang qua cô bé.Nó đứng bên cài giếng nằm ở mép sân,và rất cẩn thận đổ ngược lũ nhện ra khỏi hũ.Cả lũ bèn đáp xuống cái gàu múc nước.Con nhện long lá đã kịp xơi một bũa ăn cấp tốc của mình và đang bắt đầu bò lên sợi dây thừng.Ba con nhện còn lại nhìn thấy con nhện long lá bò lên bèn quyết định ở lại trong cái gầu.
“Jen à”, Septimus vừa nói vừa bước tới bậc thang Jenna ngồi “đôi lúc anh nghĩ tụi nhện này quay đi quay lại ngựơc lên thư viện,sáng nay anh đã nhận ra một con trong đám tụi nó”
“Điên hả Sep.Làm sao anh có thể nhận ra nhện được.”
“À,anh chắc chắn là nó nhận ra anh” Septimus nói.”Anh nghĩ chính vì vậy nên nó mới cắn anh”
“Nó cắn anh ha?Kinh khủng?Ở đâu?”
”Trong thư viện”
“Không phải nó cắn anh chổ nào”
“À,nhìn đây” Septimus giơ ngón tay cái cho Jenna xem
“Có gì đâu”Jenna nói một cách thô bạo.
“Tại bà Marcia đã bôi một ít nọc độc lên đó rồi”
“Nộc độc?”
“Pháp sư tụi anh vẫn hay làm như thế”, Septimus nói tỉnh rụi
“Ối….Pháp sư tụi anh” Jenna bởn cợt,đứng lên và níu lấy chiếc áo chẽn xanh của Septimus “Pháp sư tụi anh điên cả đám.À nói điên mới nhớ,bà Marcia sao rồi?”
Septimus đá một hòn đá bay vèo tới chổ Jenna.
“Bà ấy không điên đâu Jen”,nó nói đúng giọng một kẻ trung thành.”Tại Vong cứ bám theo bà ấy khắp mọi nơi.Mà ngày càng tệ hơn,tại bây giờ chính anh cũng bắt đầu trông thấy rồi”
“Ôi khiếp quá”Jenna đá viên sỏi lại cho Septimus,và hai đứa vừa đi chơi vừa đá banh bằng viên sỏi cho đến hết cái sân, ra tới cái bóng râm mắt lạnh của cái vòm cao bằng bạc cẩn đá màu xanh da trời đậm.Đây là một cái vòm lớn dẫn ra khỏi tháp Phap Sư và ăn vào một đại lọ rộng có tên là Đường Pháp Sư,chạy thẳng tới cung điện.
Septimus rủ bỏ mọi suy nghĩ về Vong và chạy vượt lên phía trước Jenna,vào mái vòm.Nó quay đầu lại và nói:
“À,Bà Marcia bảo hôm nay anh có thể nghỉ một ngày”
“Cả ngày à” Jenna hỏi ngạc nhiên.
“Ừ,cả ngày đến nửa đêm.Nên anh có thể về nhà với em và thăm mẹ.”
“Thăm em nữa chứ.Anh cũng phải thăm em suốt cả ngày luôn-em không đựoc gặp anh cả mấy thế kỉ rồi.Ngày mai em sẽ đến chổ dì Zelda để gặp thuyền rồng.Còn vài ngày nữa là đến ngày Hạ Chí đó.Nếu anh quên thì em nhắc”
“Dĩ nhiên là anh không quên rồi.Bà Marcia cứ nhắc hoài chuyện đó quan trong như thế nào.Anh có quà cho em đây” Septimus móc tấm bùa so-cô-la ra khỏi túi áo chẽn và đưa cho Jenna.
“Ô Sep trông thích quá.Nhưng đây là cái gì thế này?”
“Bùa vị giác đấy.Nó sẽ biến bất kì thứ gì em muốn thành sô-cô-la.Nó sẽ hữu dụng khi ở nhà dì Zelda”
“Hay quá-Em sẽ biến bắp cải với cá mòi hầm thành sô-cô-la”
“Bắp cải với cá mòi hầm…” Septimus nói một cách bâng khuâng.”Em biết không,anh nhớ những món ăn của dì Zelda thật đấy”
“Ngoài anh ra chẳng ai nhớ đâu”,Jenna bật cười lớn.
“Anh biết”. Septimus nói “Chính vì vậy anh biết em sẽ thích bùa này.Uớc gì anh cũng có thể đến thăm dì Zelda”
“Nhưng anh không được đi đâu..bởi vì em là Nữ Hoàng”
“Từ khi nào vậy,Jen?”
“À chưa nhưng em sẽ là.Và anh chỉ là một cậu Học Trò tầm thường”Jenna le lưỡi chọc ghẹo Septimus. Septimus rượt cô bé ra khỏi mái vòm lớn và xông vào vùng nắng ấm của đường pháp sư.
Jenna và Septimus Heap bước ra khỏi bong râm của mái vòm.Thấy đường Pháp Sư trải rộng ra trước mắt, sáng trưng và vắng lạnh trong ánh nắng sớm.Những phiến đá vôi màu trắng khổng lồ lát thành một đại lộ rộng lớn rải rộng đến cung điện lấp lánh ánh vàng ở đằng xa.Những cột cao cắm đuốc màu bạc trải dọc theo đường Pháp Sư.giữ những ngọn đuốc thắp sang con đường khi đêm về.Vào buổi sáng, mỗi cây cột đều mang một ngọn đuốc đen,đã cháy hết từ đêm trước,để rồi đến tối được Maizie Smalls,ngưòi đốt đuốc,thay đuốc mới và thắp sáng.Septimus rất thích cảnh đốt đuốc cháy.Từ căn phòng riêng trên đỉnh tháp Pháp Sư,nó có thể nhìn thẳng xuông con đường này,và bà Marcia thường bắt gặp nó mơ màng nhìn đăm đăm ra ngoài của sổ khi đuốc sáng-lúc mà lẽ ra nó phải thực tập thần chú.
Jenna và Septimus đi khỏi quãng có ánh măt trời chói lòa và bứơc vào bóng râm mát mẽ hơn của những tòa nhà to bè vừa được xây dựng lại,nằm dọng theo con đường.Những tòa nhà đó thuộc số những tòa nhà cũ kỹ nhất của lâu đài và được xây từ loại đá dãi nắng dầm sương màu xam xám,rỗ lỗ chỗ và in dấu hàng ngàn năm hứng chịu mưa,mưa đá,gió sương và cả những trận chiến thỉnh thoảng xảy ra.Chúng là cơ quan của các nhà soạn thảo văn bản,của các nhà in xuất bản ra mọi thứ sách vơe,những ấn phẩm nhỏ,tờ bướm,sách thánh kinh và sách chuyên ngành cho cư dân của Lâu Đài sử dụng.
Beetle,nhân viên tạp vụ của nhà số 13,đang thư thới ngồi phơi nắng bên ngoài và thân thiện gật đầu chào Septimus.Nhà số 13 nổi bật lên trên tất cả những của tiệm khác.Không chỉ nó là nhà duy nhất có tất cả các của sổ đều chất những chồng giấy cao ngất,không thể nhìn vào được bên trong,mà còn vì gần đay nó đã được sơn màu đỏ tía,khiến Hội bảo Tồn đường Pháp sư chẳng đồng ý tí nào.Nhà số 13 là nơi tọa lạc của văn phòng Sao Lục,nơi mà bà Marcia và hầu hết đám pháp sư vẫn hay thường lui tới.
Đi gần cuối đường Pháp Sư,Jenna và Septimus bổng thấy đằng xa một bóng người bẩn thỉu,đen kịt ngồi trenn lưng một con ngựa khổng lồ,đang phi nước đại về phía văn phòng Sao Lục cái người đó tất tả nhảy xuống ngựa,vội vã cột ngựa lại và biến mất vào trong,theo sát gót là Beetle,cu cậu coi bộ ngạc nhiên vì có một khách hàng đến vào lúc tinh mơ thế này
“Không hiểu đó là ai nhỉ” Septimus nói “Anh chưa gặp người này ở đâu,còn em thì sao?”
“Em khong chắc lắm”Jenna nghĩ ngợi.”Người này trông hơi quen quen,nhưng em không biết tại sao?”
Septimus không trả lời.Vết nhện cắn tự dưng lại nhói lên một cơn đau buốt trên cánh tay nó,và nó rùng mình khi nhớ cái Vong mình thấy vào buổi sáng hôm đó.
Septimus Heap Tập 2 - Khinh Công Septimus Heap Tập 2 - Khinh Công - Angie Sage Septimus Heap Tập 2 - Khinh Công