Chương 2 - Có Gì Đó Khác Lạ
e của Vic và Hanna tới cổng trường được khảm thạch anh, một loạt băng rôn, khẩu hiệu: “ Vic soái, I LOVE U”, “Nhật Hạ - My love”,.. chào đón hai người, tất nhiên người đứng đầu nhóm này là một cô bé có tên Minh Nhi... Minh Nhi chạy tới ôm Hanna, tặng cho cô một bó hoa thuỷ tiên xanh- loại hoa mà Hanna yêu thích nhất, Nhi hét toáng lên:
- Welcome, Hanna!!!
- Không thể bình thường hơn được sao, Nhi?!- Hanna rầu rĩ nói...
- Không, chào mừng chị ngày đầu tiên của năm học mới mà đi học, lại đi học đúng giờ đấy...
- ... Chị có nên cách li với em khoảng một tuần không nhỉ???
Ba người đi cùng nhau vào lớp học, Minh Nhi nhìn Hanna bằng đôi mắt trái tim, còn Vic thì ngắm Hanna bằng đôi mắt trái tim... có cánh!!! ~.~
Tới lớp 11V.I.P A, lớp mới của Hanna, vừa vào tới cửa lớp, một loạt pháo bông, hoa lá đủ kiểu chào mừng Hanna tới tấp...
- Hế lô, my dear... Chào mừng ngày em gái đi học đúng giờ...
Nhiên Mai lên tiếng.
- Tôi biết ngay mà, bà với cái Nhi có phải chị em ruột không mà hiểu ý nhau thế?
- Ờ hờ, chắc là có, he he...
- Ờ, điều này phải hỏi phụ mẫu bà chứ hỏi bà làm gì nhỉ?
- ...
Hai tiết học trôi qua rất sôi nổi, tiếng chuông reo ra chơi...
- YEAHH!!!
- OH YEAH!!!
- XOÃ THÔI......
- ...
- ...
Nhiên Mai (Mei) rủ Hanna xuống căn tin, hai người vừa ra khỏi lớp thì đã gặp Vic- bây giờ bao quanh là một đám fan nam nữ đủ kiểu, người xin chụp ảnh, người xin chữ kí...
- Em có định đi ăn không? Chị đói quá rồi nè...
- Ok, em đi liền mà...
Tiết tiếp theo là Thể dục, màn chào đầu bao giờ cũng là chạy một vòng quanh cái sân thể dục có chu vi... 1000m. Không có trường hợp miễn hay ngoại lệ bất kì học sinh nào khi đã đăng kí vào lớp V.I.P.
Hanna và Mei... nắm tay nhau “ chạy” với vận tốc 2km/h... rồi thầy giáo đang tâm chia rẽ đôi bạn trẻ bằng câu nói: “ Hai em là tình nhân hả? Nhật Hạ, mau chạy trước cho tôi với tốc độ gấp 5 lần em đang chạy ấy!”
Hanna đau khổ nói lời từ biệt với Từ Hải (chết lộn!) với Mei... Chạy được 2/3 vòng sân, Hanna bị trẹo chân và bất ngờ ngã sõng soài trên sân... mọi người ai cũng hoảng hốt.... cô nhanh chóng được đưa vào bệnh viện của trường. Sau đó, Mei vội vàng báo cho Vic khi cậu đang học nhạc ở câu lạc bộ...
... Trong bệnh thất... Vic đang lo lắng nắm tay Hanna, chăm chú nhìn khuôn mặt tái nhợt của cô rồi khẽ nói:
- Anh xin lỗi, lẽ ra anh không nên để em đi học vào ngày hôm nay... Mau tỉnh lại nhé... Anh hứa là sẽ không bao giờ để em ra nông nỗi này một lần nào nữa đâu...
Rồi Vic nhẹ nhàng đưa những ngón tay thon dài của mình vuốt ve khuôn mặt Hanna, và khẽ khàng đặt lên trán cô một nụ hôn ngọt ngào...
Đúng, Vic tuy là em trai của Hanna nhưng đó là trên danh nghĩa. Thực tâm, được nhận nuôi lúc còn là một đứa bé 2 tuổi, cậu cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ khi cậu 5 tuổi, chỉ có duy nhất Hanna là cô bé luôn quan tâm cậu, chơi cùng cậu, sẵn sàng che chở khi cậu bị bắt nạt bởi đám bạn to lớn hơn cậu. Có một lần cả hai trốn ba đi dạo công viên, Vic bị một bọn con trai lớn hơn bắt nạt, Hanna không ngần ngại đứng ra bênh vực Vic rồi cô bị bọn chúng đẩy ngã và bị xây xát cánh tay. Vậy là từ đó, cậu quyết tâm phải trở thành người con trai che chở cho Hanna, và cậu đã yêu cô gái ấy từ lúc nào không hay... Chỉ biết khi cô buồn thì cậu thấy nhói trong tim, khi cô vui thì lòng cậu như nở hoa. Tuy nhiên, Hanna còn quá trẻ con và ngây thơ, cô mặc dù rất thông minh và nhạy bén trên thương trường nhưng đặc biệt ngờ nghệch trong tình cảm, cô đâu biết được những ánh nhìn, những cái nắm tay Vic dành cho cô đong đầy biết bao tình cảm...và Vic cũng cố kìm nén những cảm xúc... chờ đợi sẽ có một ngày Hanna nhận ra tình cảm của mình...ngày tháng trôi qua....Và cậu chỉ biết một điều... Cậu yêu Cô rất nhiều, nhiều hơn cả chính mình vậy...
Đang trong lúc ngập tràn cảm xúc, Mei mở cửa bước vào, Vic lau vội mấy giọt nước mắt trên khoé mi...
END CHAP 1#
Sẽ Mãi Như Ngày Anh Đến Sẽ Mãi Như Ngày Anh Đến - Lyly Trương Sẽ Mãi Như Ngày Anh Đến