Ba - Niềm Vinh Quang Ngắn Ngủi
hặng đua nước Pháp kéo dài tới ba tuần lễ nên đám nhóc có sốt ruột cách mấy cũng dành phải chờ đợi. Trong cuộc chiến đường dài, chưa biết rằng ai đã hơn ai.
Hôm sau, Tidou mang cái đài nhỏ xíu của hắn tới lớp. Rất may có tiết trống từ 10 giờ đến 11 giờ, mà chặng đua Luchon - Carassonne bắt đầu lúc 10 giờ 30. Năm đứa - vẫn vắng mặt Bistèque phải nằm viện, quây quanh cái đài, như nuốt từng lời của phát thanh viên. Cả bọn thở phào khi vẫn có tên Baba trong danh sách các cuarơ.
Gnafron đấm tay xuống bàn:
- Biết mà! Đêm qua chắc anh Baba đã nghĩ lại. Miễn là anh ấy không bị chèn nữa.
Mady bình phẩm:
- Lần này rút kinh nghiệm, anh ấy sẽ chạy ở tốc độ trung bình:
Gnafron trố mắt:
- Tại sao lại chạy yếu xìu vậy?
- Bạn không hiểu sao, Hề Xiếc? Baba phải chạy tà tà để đánh lạc hướng đối thủ, phải lùi một bước rồi tiến ba bước chứ sao.
- Vậy là chiến thuật gì vậy?
- Trời ơi, lùi một bước là tiếp tục giữ thứ hạng tầm thường trong bảng xếp hạng để tránh kẻ thù chơi bẩn, các cuarơ có bụng dạ đen tối như Laprin thường chỉ tấn công những người dẫn dầu.
- Có lý lắm.
- Còn tiến ba bước là khi đoàn đua bước vào chặng đường đèo. Lúc đó anh Baba lại bộc lộ rõ sở trường leo đèo của mình từ những ngày đi đưa bánh mì ấy.
Ý kiến mang tính tiên tri của nữ thầy bói Mady làm cả đám tạm yên tâm đôi chút. Chúng chờ đợi cú phôn tỉnh táo của Antonin Aubanel. Và tối hôm qua, anh ấy đã cất tiếng:
- Anh vẫn còn nghị lực bởi biết rằng các em sẽ đến với anh.
o O o
Cuối cùng quyển vở cũng sang trang, kỳ nghỉ hè cần thiết đến nỗi đứa nào cũng chạy toát mồ hôi hột.. “Kỹ sư trọc đầu” Tondu đã tân trang hoàn hảo mấy chiếc xe ga, vì Đầu Bếp Bistèque còn bịnh nên Mady phải gánh vác các món đồ hậu cần tiếp tế, Hề Xiếc Gnafron thì chịu trách nhiệm đeo cái lều cắm trại siêu nhẹ. Về cái lều, chính ông bầu Louis Morand đã phát biểu:
- Các cháu nên đem theo lều, bởi giá phòng khách sạn nơi đoàn đua nghỉ chân rất đắt. Thà sống kiểu du mục mà chủ động vẫn hay hơn.
Cuộc họp trước khi lên đường diễn ra vô cùng sôi nổi tại căn cứ. Bởi lúc đó, phải bàn về việc có mang Kafi đi theo không. Tidou rất muốn mang chó đi, còn tụi bạn thì phản đối.
Tondu trật cái mũ bêrê, ném xuống thùng gỗ:
- Ai cho phép chó trèo lên mấy xe quảng cáo, các bác tài thế nào cũng đuổi nó xuống.
- Bởi vậy tao mới điên cái đầu.
Gnafron hất cằm:
- Chẳng có gì phải điên đầu cả. Lần này Kafi phải ở nhà, vòng đua nước Pháp không phải là cục xí quách như những cuộc phiêu lưu mạo hiểm trước đó đâu.
Guille xoa tay:
- Tao ủng hộ ý kiến Hề Xiếc. Con sói có thể nổi hứng phóng từ thùng xe hơi xuống giỡn với mấy cuarơ và gây ra tai họa khủng khiếp như chơi.
Tondu gật gù:
- Ấy là chưa kể nó sẽ choán hết túp lều nhỏ xíu, tống cổ tụi mình ra ngoài trời đấy.
Đôi mắt dẹp của Mady mở to. Cô bé nói:
- Các bạn đã nói hết chưa?
Lũ nam nhi im bặt, cô bé cất giọng phán:
- Kafi không phải là một con chó ta, mà là chó lai. Nó được rèn luyện kỹ. Tôi có cảm tưởng rằng chính nó sẽ giúp đỡ tụi mình trong chuyến đi xa này đó.
Gnafron trề môi:
- Trời ạ, đây là một cuộc đua xe chứ có phải chuyến đi săn đâu.
Tondu nhặt mũ đội lên dầu:
- Tôi không muốn có sự bất hòa giữa chúng ta nhưng với việc hiện diện của Kafi lần này, chúng ta sẽ gặp nhiều rắc rối đấy.
Mady cười khanh khách:
- Yên tâm đi, mọi người vì một... chó mà.
Phiên họp kết thúc trong sự hân hoan tột độ của Tidou. Mady và... sói Kafi. Lũ nhóc rời căn cứ đến bệnh viện làm một cuộc chia tay cảm động với Bistèque. Còn phải hỏi, lần đầu tiên chỉ có... năm người bạn đồng hành.
o O o
10 giờ tối, năm hiệp sĩ rời Lyon chạy một lèo 220 cây số về Avignon. Với tốc độ 30 cây số một giờ, đám nhóc dự tính sẽ tới khu giáo đường lúc 5 giờ sáng. Thật đáng tiếc, vì xe Mady bị trục trặc đèn pha cộng với xe Gnafron bị nổ lốp nên “Kỹ sư” Tondu có sửa chữa giỏi cách mấy, 7 giờ sáng những người dạn đồng hành mới tới nơi.
Tidou kéo rốc bạn bè đến khách sạn Ménestrels, nơi toàn bộ đội đua GENTIANE đang đóng quân.
Trên sân thượng khách sạn, người tiếp bọn chúng không phải anh Baba mà là ông bầu Louis Morand đang ngồi nhâm nhi bánh sừng bò chấm cà phê sữa. Ông tỏ vẻ vui mừng:
- Mời các cháu ăn sáng, Antonin ngủ chưa dậy. Các cháu chắc chắn sẽ mang sinh lực cho cậu ấy đấy.
Ông bầu có vẻ hơi khớp trước Kafi.
- Các cháu mang nó theo à? Nó sẽ làm vướng chúng ta đó.
Tidou nói:
- Kafi là chiến hữu số một của tụi cháu, thưa chú. Nó luôn luôn đi theo tụi cháu.
- Thế à, chú chỉ sợ xe quảng cáo không cho nó quá giang thôi.
- Dạ, việc đó chú cứ để tụi cháu giải quyết.
- Các xe nhận bọn cháu là xe quảng cáo kẹo đậu phộng Amanda, xe thứ hai quảng cáo xi đánh giày Etincelle, tất cả đều đậu ở quảng trường Cung Điện. Bốn cháu đi theo hai xe đó. Còn Tidou theo chú lên xe hộ tống đoàn đua.
Tidou gật đầu:
- Tụi cháu sẽ gửi mấy chiếc xe ga vô khách sạn rồi thu xếp với các bác tài. Chú yên chí.
Cuộc thương lượng với các vị tài xế kiêm nhân viên tiếp thị hai hãng xi và kẹo đậu phộng tại quảng trường Cung Điện chẳng khó khăn gì lắm. Hãng Amanda rất hài lòng trước hai cộng tác viên làm việc không công là Mady và Tondu, hãng Etincelle cũng tương tự vui vẻ tiếp nhận Guille và Gnafron cho công việc quảng cáo xi đánh giày của họ. Người bán kẹo tuyên bố:
- Tại sao chúng tôi lại từ chối một con chó khôn ngoan như thế này chứ. Nó sẽ canh gác ở đầu xe trong lúc chúng tôi chào hàng trước đám đông.
Việc thu xếp kể như xong. Trên đường trở lại khách sạn, Mady hớn hở:
- Các bạn đã thấy chưa, đầu xuôi đuôi lọt nha.
Tondu và Gnafron chỉ hừ khẽ, đố hai thằng dám cự nự với cô bé.
Ông bầu Morand đón chúng trước cửa khách sạn Ménestrels. Giọng ông xởi lởi:
- Antonin đã biết tụi cháu đến. Cậu ta hớn hở như con nít ấy.
- Anh ấy đâu hả chú?
- Antonin đang được xoa bóp, lát nữa sẽ xuống. Các cháu nghe chú nói đây: chặng sắp tới là chặng quyết định của Baba. Như các cháu đã biết, Baba là vua leo đèo. Sau thất bại ngoài ý muốn ở dãy Pyrene, cậu ấy đã lấy lại phong độ. Baba biết rõ ngọn núi Ventoux này hơn ai hết. Có các cháu động viên, rất có thể cậu ta lại lập nên một chiến công nữa.
Mady hỏi:
- Chú có chắc anh ấy đoạt áo vàng không?
- Chắc là không. Chú hy vọng sau chặng này Baba sẽ leo lên hạng 4 hoặc 5 trong bảng xếp hạng. Ở đội nhà hiện giờ, cậu ấy chỉ xếp sau Rodolfi. Tuy nhiên trong cuộc họp tối qua chính Rodolfi đã phát biểu, anh ta hiểu yếu điểm của mình trong việc leo núi, vì thế nếu Baba bứt qua thứ hạng anh ta thì Rodolfi sẵn sàng ủng hộ Baba ở những chặng tới. Vì dù sao đi nữa...
Ông đột nhiên ngừng nói. Antonin Aubanel đã xuất hiện ở bậc cầu thang trong bộ đồ cuarơ với bốn miếng băng chằng chịt trên mặt.
Ngay lập tức lũ nhóc nhào tới, Baba đang rộng vòng tay mà mắt nhòe lệ từ bao giờ.
- Cám ơn các em đã đến. Lát nữa, anh sẽ cố gắng không phụ lòng tốt của các em.
o O o
Bí quyết của Baba thật đơn giản. Anh nói:
- Anh đã thuộc lòng đỉnh Ventoux từ khuya. Các em hiểu không, anh sẽ tà tà chạy trên những đoạn đường bằng phẳng giả tạo trước khi vào dốc trong khi các tay đua khác đạp cật lực hòng giật thời gian. Nhưng đến đoạn đường dốc họ sẽ mất sức.
Tidou được cùng ngồi trên chiếc xe thùng chở xe đua và phụ tùng thay thế do ông bầu Morand chỉ huy. Hắn ngây ngất vì niềm hạnh phúc được theo anh Baba từ đầu đến cuối chặng đua. Chỉ buồn là các bạn không được chia sẻ với hắn niềm hạnh phúc đó.
Cuộc đua bắt đầu bằng bản hợp tấu của đủ chủng loại còi xe inh ỏi. Từ xe môtô hộ tống đến xe hơi chở các phóng viên rồi xe của người phục vụ. Kia kìa, trước mặt là đỉnh Ventoux sừng sững, trơ trọi.
Cách triền núi vài cây số, chiếc xe chở Tidou tăng ga bởi hai cái bóng áo xanh đậm vừa tách đoàn đua. Hai sắc áo ấy chẳng phải ai xa lạ mà chính là con chim đầu dàn Rodolfi và tiểu thần mã Aubanel lừng lẫy. Cặp bài trùng đội GENTIANE tách nhanh đến độ kình địch Vantluys ở đằng sau hoảng hốt. Tay đua Hà Lan Vantluys có biệt danh “Con Báo” này hối hả rượt theo.
Cặp bài trùng của đội GENTIANE đã bắt kịp nhau. Cả hai chiến hữu đều chạy sóng đôi, cách xa những người đang rượt theo. Đáng tiếc, cho dù đã đoạt giải Milan - San Remo năm nay, nhưng Rodolfi đã không còn dẻo chân nữa. Từ đằng sau, Tidou thấy anh ra hiệu cho Baba vượt lên.
Lập tức chiếc xe đạp của Baba vút lên như được chắp cánh. Anh “bay” lên cao tựa một sợi lông hồng. Con đường trước mặt bây giờ có động đất nứt làm đôi cũng không cách gì cản nổi chàng trai làng Reillanette.
Chiếc xe hộ tống của ông bầu lập tức tăng tốc, bám theo.
Tidou bị kẹt cứng trong thùng xe không dám nhảy tưng tưng vì sợ đụng... trần, hắn hồi hộp nghe ké máy bộ đàm của người thợ máy. Giọng anh ta líu ríu:
- Giờ này Vantluys mới qua cột mốc 24, nghĩa là kém Baba tới 7 phút. Và chỉ mỗi mình anh ta mà thôi.
Chiếc xe chở phụ tùng của đội đua GENTIANE tiếp tục lao lên không bỏ mất dấu Baba. Coi, chỉ còn hai cây số nữa thôi là tới đỉnh. Tidou nghe hai lỗ tai lùng bùng trước tiếng hò reo rầm trời.
- Hoan hô Aubanel!
- Baba! Baba!
Hành lang cảnh sát trang bị tận răng cố gắng kềm giữ biển người lố nhố. Mắt Tidou nhòe đi khi thấy cha mẹ Baba và Frederic Aubanel đang đứng trên đỉnh vẫy chào người hùng Baba vượt qua. Ê, bất chấp hàng chục cái máy ảnh chĩa thẳng, Baba tót xuống ngựa sắt ôm hôn cha mẹ và Frederic, trời ạ, anh không ngại phải tốn vài chục giây cho các động tác này.
Tidou lầm bầm:
- Anh ấy đã tự tin cực kỳ, điều đó chứng tỏ là anh ấy sẽ chiến thắng rực rỡ.
Hắn chồm khỏi thùng xe vẫy chào thằng bạn nối khố đồng hương Frederic.
- Tao đang theo anh Baba đây.
- Hãy ủng hộ anh ấy nha, Tidou!
Con ngựa sắt kỳ diệu của Baba lao xuống đèo gỡ gạc vài chục giây bị mất bằng tốc độ kinh khủng. Nó lướt như một con rồng uốn khúc.
Chỉ còn 50 cây số nữa với hai đèo mini đã bị Baba khuất phục luôn. Tay thợ máy trên xe chắt lưỡi không ngừng:
- Chậc chậc, Aubanel bay ghê quá!
Morand trầm ngâm:
- Thằng bé thừa khả năng nhảy lên hàng thứ ba trong bảng xếp hạng, điều này không tốt chút nào.
- Sao vậy ông thầy?
- Trời ơi, khi nó trở thành một trong vài người có thể giật giải Thắt Lưng Lớn thì các đối thủ kình địch sẽ tìm cách hạ nó chớ còn phải hỏi.
Lúc này Baba đã thênh thang trên đường cái dẫn tới ngoại ô thành phố Gap. Đích khải hoàn lù lù trước mặt, chiếc xe của ông bầu Morand tấp sát bên lề để Aubanel vượt qua dòng người đông nghẹt cứ chực nhào ra đường.
- Tạ ơn Chúa!
Morand làm dấu thánh giá trong khi Tidou phi thân xuống đất. Hắn chạy tới chỗ Baba và lách hàng rào ống kính camera của các phóng viên.
- Anh Baba!
- Tidou...
Hai anh em ôm chầm lấy nhau. Bốn miếng bông băng trên mật Baba ướt đẫm, Tidou có cảm giác vết thương của anh cũng muốn lộ thiên để mừng chiến thắng.
- Cám ơn em luôn luôn ở đằng sau anh, Tidou.
- Không phải chỉ mình em, Mady, Tondu, Guille và Gnafron đã đến trên hai xe quảng cáo kia kìa.
Baba cười tươi rói với bốn thám tử nhỏ vừa nhảy xuống khiến cô nàng hoa hậu thành phố Gap mang vòng hoa đến cho anh tưởng bở cười đáp lễ theo. Không gian ngừng trôi thật lâu cho đến lúc Gnafron la lên oai oái:
- Cha, bây giờ tốp đông mới tới, dẫn đầu là anh áo xanh đậm Rodolfi.
Baba nheo nheo mắt.
- Công lao Rodolfi lớn lắm. Người ta gọi anh ấy là “Cáo Già” cũng phải, nhờ anh ấy kèm cặp Vantluys mà anh rảnh giò phóng vèo vèo.
Bảng xếp hạng mới nhất được xướng lên với tên của Vantluys, người đoạt áo vàng chặng trước, Camara người Ý, Aubanel Baba thứ ba và cựu áo vàng Rodolfi thứ năm chung cuộc.
Ngũ Thám Tử không thể giữ anh Baba độc quyền cho chúng. Anh hiện giờ là nhân vật của đám đông, là thần tượng mới mẻ trong vòng tay người hâm mộ. Chúng tự hào ngắm anh bước lên bục cao nhất giữa một rừng hoa trăm sắc bao vây.
Thằng Giác Đấu thì thào:
- Người chiến thắng còn phải thử doping trong máu nữa đấy.
Kinh nghiệm của Tondu bị Hề Xiếc bác bỏ ngay lập tức. Nó nói:
- Doping của Baba là... tụi mình, tụi mình còn hơn tỉ thuốc kích thích.
Tidou đứng lặng người. Không hiểu sao hắn nhớ lại lời cảnh giác của ông bầu Morand trên xe hồi nãy. Phải chăng phúc đi liền với họa, phải chăng Baba sẽ là mục tiêu triệt hạ của các âm mưu mờ ám sau lưng?
Sự thực đã chứng tỏ nỗi lo của hắn là có lý.
Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 4 - Vòng Đua Nước Pháp Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 4 - Vòng Đua Nước Pháp - Paul Jacques Bonzon Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 4 - Vòng Đua Nước Pháp