Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhà Có Chó Dữ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1
B
ây giờ là 2 giờ đêm
Uông Phong Lân sau khi tắm rửa xong bò lên trên giường, đột nhiên trước mắt hiện ra một mĩ nữ áo trắng.
Oa oa! Uông Phong Lân lộ ra tiếng cười xấu xa, nhìn tiểu mĩ nhân tựa hồ đã qua tuổi thành niên trước mắt, "Phụ nữ muốn ngủ trên giường Uông Phong Lân ta có rất nhiều, nhưng mà phương thức xuất hiện của cô em thì quả là quá đặc biệt!" Vừa nói liền đưa tay nâng cằm mĩ nữ trước mặt lên.
"Mi đừng xằng bậy!" Cơ thể Mini rung lên, đôi cánh hiện ra, bay đến bên cửa sổ.
"Oa oa! Chuyện lạ năm nào cũng có, năm nay lại đặc biệt nhiều nha!" Uông Phong Lân lặng đi một chút, nhìn mĩ nữ trước mặt. "Cô em là thiên sứ?"
"Uh!" Mini gật đầu, "Cho nên, mi đừng xằng bậy, okie!"
"Được rồi!" Uông Phong Lân nhàn nhã nghiêng người nằm ở trên giường, tay chống đầu, "Có gì phải làm sao?"
"Đúng vậy! Là như thế này!" Đúng là ánh mắt ác ma mà, trong lòng Mini oán niệm, "Ta là tiểu thiên sứ Mini, làm việc tại trung tâm xử lí sự việc khẩn cấp trên thiên đường. Lần này đến đây là bởi vì đời này mi làm ra quá nhiều chuyện xấu xa, cho nên cấp trên muốn trừng phạt mi."
"Ta làm ra chuyện gì xấu nhỉ?" Uông Phong Lân lơ đểnh, tiếp tục cười cười nhìn Mini.
"Chuyện hồi xưa không cần nói tới, chính là tháng trước ngươi ác ý thu mua tập đoàn Tông Thụ, liền trực tiếp làm cho mấy ngàn người bị thất nghiệp, giám tiếp làm cho gần một trăm gia đình tan nát, lại còn làm cho hai người vì chuyện đó mà tự sát!" Mini kể ra hành vi phạm tội của hắn.
"Cái này cũng tính trên đầu ta!" Uông Phong Lân bĩu môi, bất quá quả thật là vì bản thân không có đối xử tử tế với nhân viên tập đoàn kia nên cũng cảm thấy hơi hơi tự trách chút xíu.
"Nhưng mà xét thấy mi kiếp trước công đức tích trữ rất nhiều," Mini tiếp tục nói, "Thành ra báo ứng của mi cũng không tính là nặng, hơn nữa chúng ta cho mi cơ hội lựa chọn phương pháp trừng phạt."
"Oh? Nói chút xem nào!" Uông Phong Lân hứng thú nhìn Mini.
"Mi có hai lựa chọn, một là từ ngày mai sẽ bị bất lực!"
"Cái gì? Con mẹ nó, cái này mà cũng tính là lựa chọn hả?" Uông Phong Lân từ trên giường bật dậy, phẫn nộ trừng mắt nhìn Mini.
"Vẫn còn, còn có con đường thứ hai!" Sợ hắn kích động liền đem toàn bộ lông cánh của mình bứt trụi, thậm chí còn xxoo với mình, Mini lùi lại một chút, "Chính là, ngươi chỉ cần làm ki ki hai tháng!"
"Hả?" Làm Ki ki? Hắn có nghe lộn không?
"Đúng vậy! Chúng ta sẽ an bài cho mi một việc ngoài ý muốn, sau đó mi sẽ hôn mê hai tháng, đem linh hồn của mi chuyển sang một con chó."
"Sặc! Cô em, cô đang giỡn mặt ta đấy à?" Uông Phong Lân đứng dậy, nheo mắt lại, đi về phía Mini.
"Đừng tới đây!" Mini trong tay giơ ra mệnh lệnh thi hành mà cấp trên ở thiên đường đã dùng computer gõ ra, "Tất cả những gì ta nói đều là sự thật, nhưng để tránh cho công ti mi gặp tình huống này nọ, mi có thể mỗi tuần tỉnh lại một ngày. Trong hai tháng, mi có tám ngày được trở lại làm người!"
"Tại sao lại là tám ngày? Hai tháng nhiều hơn sáu mươi ngày, chia đi cho bảy, kiểu gì cũng phải là chín ngày!"
"Được! Được! Chín ngày!" Mini cảm giác được cánh của mình đã dính lên trên cửa sổ thủy tinh rồi.
"Ta còn có một yêu cầu." Uông Phong Lân tiếp tục tới gần.
"Yêu cầu gì?"
"Nếu biến thành chó, ta muốn trở thành một con chó to, hơn nữa phải là chó đực!" Nếu hắn mà bị biến thành chó cái, lỡ đâu năng lực chống cự yếu một chút rồi bị con chó đực nào đó xxoo, một đời anh minh này của hắn coi như là tiêu tùng.
"Được được, ta đáp ứng mi!"
"Trong hai tháng này, công ti ta nếu xảy ra chuyện gì thì ai sẽ phụ trách?"
"Sẽ không chứ!"
"Ta làm sao biết bọn mi có thể nửa đường đổi ý, phá banh công ti của ta hay không hả?" Uông Phong Lân bất thình lình vươn tay bứt lấy một cọng lông trên cánh Mini, "Ta nghe đồn dùng lông cánh thiên sứ cầu nguyện thì cái gì cũng thành sự thật, ta lấy một cọng lông của cô em. Vạn nhất xảy ra chuyện gì, ta nhìn cọng lông kêu cô em, cô em phải xuất hiện ra cho ta!"
Mi làm thế nào mà lại biết lông cánh có tác dụng hả? Mini oán niệm nhìn cọng lông trên tay Uông Phong Lân. Đau quá á á á!
"Đồng ý không?"
"Được, ta đồng ý!" Nói xong, Mini lập tức lắc mình, biến mất ngay trước mắt Uông Phong Lân.
...
Mở đôi mắt buồn ngủ nhập nhèm, Uông Phong Lân nhìn quanh một chút, bản thân vẫn còn nằm trên giường, không có bị biến thành một em chó to, vậy hết thảy chắc cũng chỉ là nằm mơ thôi!
"Đúng là giấc mơ kì quái!" Uông Phong Lân lầm bầm, sau đó đi vô toilet rửa mặt, xuống lầu ăn sáng, thuận tiện đọc báo một chút, tìm hiểu tin tức trong ngày. Sau đó chuẩn bị sẵn sàng, đi ra ngoài.
.
Mặc dù cuộc sống riêng tư của Uông Phong Lân bại hoại cực kì, nhưng thái độ khi làm việc lại cực kì nghiêm túc. 10 giờ sáng mỗi ngày hắn đều xuất hiện ở công ti, vừa vào đại sảnh, liền không hề keo kiệt mà đem nụ cười chói lọi như ánh mặt trời quăng ra, làm cho cô nàng lễ tân ngồi trong đại sảnh cho tới cô thư kí riêng của mình không một kẻ nào lọt lưới. Đương nhiên, cái này cũng không phải là tuyệt đối, vì vẫn có một người có sức đề kháng với nụ cười này, đó chính là trợ lí của hắn - Tu Đức Uy.
Hưởng thụ niềm vui trong khi lái xe, Uông Phong Lân để mặc cho tư tưởng của mình chạy loạn lung tung.
Là bạn học từ nhỏ với Tu. Nhưng mà bằng tuổi không đồng mệnh nha, gia cảnh nhà của Tu bình thường, tất cả địa vị có được của ngày hôm nay đều là dựa vào sự cần cù của bản thân, mà hắn lại là kẻ miệng ngậm chìa khóa vàng sinh ra trong bọc điều, có một lão cha vừa có tiền vừa có quyền, cho nên dù hắn có phá của cỡ nào, hắn vẫn còn có thể trở thành tổng tài của tập đoàn Uông thị, cho nên từ nhỏ hắn đều đã nhận hết tất cả những huấn luyện để làm sao có thể trở thành người nối nghiệp tổng tài đời tiếp theo của Uông thị. Cái này không phải nói hắn không có phản nghịch, chỉ là hắn biết rõ lão cha Uông Thiên Đức của mình có một đống tâm kế gian xảo, nếu mà một ngày nào đó làm cho lão cha tâm tình không hài lòng, lão cha đi ra ngoài kiếm vợ nhỏ trở về, khi đó thì chính là lão mẹ của hắn gặp xui xẻo rồi, vì hạnh phúc kiếp này của lão mẹ, mấy năm nay Uông Phong Lân phải đem mặt mũi cất hết. Rốt cuộc cũng thành công tiếp nhận Uông thị, làm cho lão cha cũng về nhà dưỡng già thêm vài năm.
Lâu quá không có về nhà thăm lão mẹ rồi! Uông Phong Lân nghĩ đến lão mẹ liền trầm mặc, không khỏi thất thần, vô lăng trong tay tự nhiên mất điều khiển, chỉ nghe liên tục những tiếng "két, két, két,..." Sau đó, hết thảy đều trở nên yên lặng.
...
"A Kim, A Kim, tỉnh tỉnh! Cục cưng sao rồi? Cục cưng đừng làm Nam sợ mà!"
Thanh âm lo lắng của một người nào đó lởn vởn bên tai, còn có một bàn tay nhỏ bé dịu dàng vỗ vỗ bả vai của mình. Tên đáng chết nào ầm ĩ lúc lão tử ngủ vậy hả? Uông Phong Lân không nhịn được nghĩ tới, chậm rãi mở mắt, nhìn thấy một đôi mắt to tròn nước mắt lưng tròng lấp lánh như mặt hồ đẫm sương sớm.
"A Kim, cục cưng tỉnh rồi! Nam còn tưởng rằng cục cưng không chịu tỉnh dậy nữa chứ!"
Thoáng cái bị ôm vào trong ngực, thật là thơm nha! Chắc là một mĩ nữ rồi? Ai cần quan tâm A Kim là ai, hưởng thụ trước đã! Uông Phong Lân hít hít mùi của người đang ôm chặt mình, đây không phải là mùi nước hoa, mà mà một mùi thơm tự nhiên rất tươi mát tinh khiết.
"A Kim, cục cưng không được làm Nam sợ nữa biết không! Ba nói cục cưng đã mười ba tuổi rồi, kì thật là đã sống dai lắm rồi, nhưng mà Nam vừa mới trở về có một tuần, cục cưng làm sao mà có thể chết chứ?"
"Hả? Mười ba tuổi? Lại còn sống đủ dai rồi? Là cái gì hả?" Vội vàng chuẩn bị đẩy người đang ôm mình ra, nhưng mà khi hắn nhìn thấy tay của mình --- không phải, sao lại là chân cùng móng, hắn tiêu rồi! Đây là cái gì? Tay của mình đâu? Như thế nào lại là chân cùng móng của một con chó lông vàng a?
Vốn muốn nói: "Này, làm cái gì?" Nhưng mà âm thanh thoát ra khỏi miệng lại biến thành --- "Gâu, gấu gấu gâu!" Tiêu rồi, mình thật sự biến thành chó rồi sao? Uông Phong Lân vội vàng nhắm mắt lại, nhất định là cơn ác mộng chết tiệt kia chưa có kết thúc!
"A Kim, cục cưng tại sao lại nhắm mắt rồi?"
Bị một người liều mạng lắc lắc vai, Uông Phong Lân bất đắc dĩ chỉ có thể mở mắt ra lần nữa, đối mặt với sự thật.
Sự thật đúng là hắn bây giờ đã trở thành một con chó vàng to lớn, bất quá nhìn kiểu gì cũng chẳng phải là giống thuần chủng, cho nên cho dù có đem bán đi cũng chẳng được mấy đồng bạc. Hơn nữa, hắn đã mười ba tuổi rồi, đối với chó mà nói cũng xem như là thành tinh rồi.
Mặt khác, đối diện trước mắt hắn vừa lắc lại vừa sợ hắn chết lại thêm nước mắt lưng tròng cùng mùi hương không tên thơm mát không phải là một mĩ nữ, mà là một gã đàn ông! Chết tiệt, tại sao tên này lớn lên lại đẹp quá xá vậy? Đã vậy còn dùng loại ánh mắt chân thành chất chứa thâm tình mà nhìn mình, làm cho mình cơ hồ muốn dựng lên luôn!
"Tư Nam, ra ăn cơm!" Thanh âm ôn nhu của một người phụ nữ từ phòng khác vọng đến, "Con hôm nay không phải cần đến phỏng vấn ở Uông thị sao? Cũng đừng đến muộn! Biết trước thì đã để anh con chở con đi rồi!"
"Mẹ, con sẽ không đến trễ đâu!" Tư Nam sờ sờ đầu A Kim, "A Kim, cục cưng phải ngoan nha! Không được tiếp tục ngủ lâu như vậy, biết không? Chiều nay chỉ có một mình mẹ ở nhà thôi, cục cưng phải bảo vệ mẹ, không cho người xấu vào nhà biết chưa?"
"Tư Nam, ăn cơm nhanh lên! Thiệt tình, từ nhỏ đã như vậy rồi, bớt yêu A Kim đi một chút có được không hả, nó chỉ là một con chó mà thôi, nghe hiểu được con nói cái gì mới là lạ!" Mẹ Tư Nam cười con của mình, "Cũng đã hai mươi ba tuổi rồi, vẫn còn ngây thơ như vậy!"
"Mẹ, A Kim có thể hiểu con nói cái gì mà!" Tư Nam quay sang A Kim, "Đúng không, A Kim?"
Vốn định nói: "Ngu ngốc, ta chẳng thèm để ý mi!" Nhưng mà nhìn thấy đôi mắt to ngập nước mắt của y, Uông Phong Lân giống y như là bị thôi miên liền gật đầu.
"Mẹ, mẹ nhìn đi, con đã nói rồi mà! A Kim còn vừa gật đầu đó!" Tư Nam vui vẻ kéo A Kim lại cạnh bàn ăn, bắt đầu ăn cơm!
"Gấu gấu gâu gâu!" (Ôi chao thơm quá, ta cũng muốn ăn!) Uông Phong Lân ngửa đầu nhìn, làm chó thật sự là quá ủy khuất mà, ngay cả trên bàn có món gì nhìn cũng không thấy.
"A Kim, lại đây, mẹ đã để bánh bích qui con chó mà A Kim thích ăn nhất vào trong chén của A Kim rồi đây này!" Mẹ Tư Nam ngồi bên cạnh gõ gõ chén.
Bánh qui cho chó? Ha? Bà điên rồi? Bà cho ta đường đường là tổng tài tập đoàn Uông thị ăn bánh qui cho chó? Rất muốn há họng mắng chửi người, nhưng há miệng ra lại là tiếng "Gâu gâu" chết tiệt, dứt khoát cấm mình há miệng luôn. Ta mới không cần ăn bánh qui cho chó, ta muốn ăn giống như y. Nghĩ tới đó, Uông Phong Lân quyết định nhảy lên trên ghế, nhưng mà... Gặp quỉ rồi, thật sự là bị biến thành con chó già, bốn chân cũng chẳng linh hoạt, ngay cả một cái ghế nhảy cũng không lên. Buồn quá, buồn quá xá đi mất! Vì vậy "Hức hức..." phát ra tiếng kêu nặng nề.
"A Kim, cục cưng làm sao vậy?" Tư Nam cúi đầu nhìn chó cưng. "Oh, cục cưng muốn ăn thịt có phải không. Được rồi, há miệng nè, ngoan!" Vừa nói Tư Nam cầm một miếng thịt đưa xuống dưới.
Gặp quỉ rồi, phải ăn kiểu như vậy sao? Thật sự là mất mặt chết mất thôi! Quên đi, dù sao thể diện của là của con chó này, có thịt ăn, chung qui so với bánh qui cho chó vẫn tốt hơn rất nhiền! Đã vậy ngón tay cầm miếng thịt này nhìn cũng rất là đẹp, tinh tế gợi cảm, đem thịt cắn vào trong miệng, thuận tiện liếm liếm hai cái lên ngón tay trắng trẻo như ngọc, quả thật so với thịt còn muốn ngon hơn nha!
"A Kim, cục cưng học thói xấu đó ở đâu ra vậy!" Tư Nam cười cười sờ sờ mớ lông vàng đên đầu A Kim, "Còn muốn sao."
"Uh." Gật đầu.
"Á á, A Kim, cục cưng hôm nay gật đầu thật đáng yêu nha!" Tư Nam lại cầm một miếng thịt đưa xuống cho chó cưng.
"Từ khi còn bé đã là như vậy, lúc nào thịt trong chén của mình đem cho A Kim ăn. Cứ gầy còm như vậy! Còn tưởng rằng sẽ giống anh con được một chút, ra nước ngoài vài năm trở về sẽ khỏe mạnh hơn, kết quả một chút tiến bộ cũng không có là sao!" Mẹ Tư nam tiếp tục ca cẩm.
"Gấu! (Uh, quả thật rất gầy!) bất quá có thể hơi nhẹ, ôm cũng sẽ rất tốt. Ọc, mình đang nghĩ cái gì đây trời? Muốn ôm tên đàn ông này? Nhất định là do đầu óc ngu si của con chó này, không liên quan gì tới mình.
Sau khi ăn cơm xong, Uông Phong Lân cảm giác được có người này cùng ăn, thật đúng là chuyện vô cùng hạnh phúc.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhà Có Chó Dữ
Thiên Thảo
Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo
https://isach.info/story.php?story=nha_co_cho_du__thien_thao