Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mịch Ái Truy Hoan
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1.1
T
ục ngữ nói không sai, ” Đi đêm lắm có ngày gặp ma “.
Chúc Bỉnh Quân lần này đúng là gặp phải quỷ chứ không phải gặp thiên sứ. Nhưng đối với người như anh mà nói, gặp thiên sứ, so với gặp quỷ càng thêm đau đầu!
Anh vừa xong công việc, đang ở phòng nghỉ uống cà phê. Tư thái ưu nhàn tựa vào bên cửa sổ, đắm chìm trong nắng sớm, giấy chén ở trong tay anh, toàn bộ khuynh hướng cảm xúc lập tức dâng lên.
Chậc chậc, thật sự là hàng thật giá thật, danh phù kỳ thực, thật sự là một gã tuấn nam. Dù là áo blouse trắng trên người anh ta cũng đã là đệ nhất truyền kỳ — từ khi bắt đầu làm bác sĩ thực tập nho nhỏ, mặc kệ công việc có điên cuồng một tuần bảy ngày cũng chỉ ngủ năm tiếng, gặp được tình trạng khẩn cấp đều muốn tham gia cứu chữa, hoặc là ở phòng phẫu thuật vài tiếng đồng hồ, anh ta vẫn vĩnh viễn có thể duy trì đứng thẳng!
Đương nhiên, dáng người anh ta hoàn mỹ cũng có công rất lớn. Có thể nói là ngọc thụ lâm phong, tiêu sái lỗi lạc, còn có mỹ danh là “Đến bệnh viện Đỉnh Thịnh phải gặp được một lần”.
Cái đẹp mỗi người yêu, nhất là nhóm y tá ở gần lúc giao ca, không có việc sẽ lấy cớ đến phòng nghỉ hoảng nhoáng lên một cái, cho dù chỉ là đi ngang qua cửa liếc mắt một cái cũng có thể vui vẻ cả nửa ngày.
“Bác sĩ Chúc, đã xong việc rồi sao? Chỉ uống cà phê thôi sao?” Tiểu y tá đáng yêu chẳng những người bộ dạng ngọt ngào, giọng nói cũng ngọt ngào như mật nói với anh: “Bọn em đã mua bữa sáng, bác sĩ Chúc cùng nhau đến ăn thôi! Hôm nay là bánh trứng bột siêu ngon a!”
Chúc Bỉnh Quân nghe tiếng từ trong trầm tư ngoái đầu nhìn lại, mắt một mí tuấn mâu mị mị, mỉm cười khéo léo từ chối: “Không cần, cám ơn cô có lòng như vậy.”
“Bữa sáng là quan trọng nhất, không ăn sao mà được chứ? Ăn no mới có sức lực.” Y tá trưởng Thần nghe thấy được, cũng mở miệng khuyên nhủ: “Bác sĩ Chúc, đừng ỷ vào chính mình còn trẻ, cứ như vậy làm hỏng thân thể, đến khi tuổi cậu bằng tôi, cậu sẽ biết a!”
Chúc Bỉnh Quân tuấn mi nhướng lên, hỏi lại: “Chị là nói, qua một hai năm, em sẽ biết?”
“Có ý tứ gì?” Thật nhiều ánh mắt không hẹn mà cùng đều nhìn về phía anh.
Chỉ thấy anh không nhanh không chậm nói: “Chị không phải mới hơn em hai tuổi sao?”
“Ôi! Cậu cái đứa nhỏ chết giẫm này, tôi đều nhanh có thể làm mẹ cậu!” Tuy rằng đều gần năm mươi như thế đại quan y tá trưởng Thần vẫn là bị làm vui vẻ cực kỳ, cười đến toe toét.
Chỉ mấy câu nói ngắn ngủn đã làm cho toàn thể thành viên y tá từ trên xuống dưới cười không ngừng, không khí vô cùng tốt cũng làm cho nhóm bác sĩ khác đi qua bên cạnh trong lòng trăm vị tạp trần.
Chính là có người như Chúc Bỉnh Quân thế! Dựa vào khuôn mặt tuấn tú đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, mặc kệ đến đâu cũng đều xài được, tuổi còn trẻ bất quá là một bác sĩ trong bệnh viện liền đã có phong độ của một đại tướng, lúc trước chấm dứt thực tập liền được khoa da liễu tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán, tiền đồ vô kể.
Đương nhiên, danh khí anh cũng không đơn giản chỉ là biểu hiện chuyên nghiệp, sinh hoạt bản thân càng thêm phấn khích. Phái nữ toàn viện cao thấp đều đối với Chúc Bỉnh Quân ưu ái có thừa, lợi hại nhất là, liền ngay cả nhóm đồng sự nam cũng đều đối với anh tâm phục khẩu phục, bởi vì –
Chỉ thấy anh rời khỏi phòng nghỉ tiếng cười không ngừng, thân ảnh thon dài ở trên hành lang dài đi nhanh, khi đang chuẩn bị đi đến cuộc họp, một bác sĩ trẻ tuổi khác đi đến, hạ giọng hỏi:“Bác sĩ Chúc, tối hôm nay……”
“Đều hẹn tốt lắm, 10 giờ rưỡi.” Anh mỉm cười.
“Lần này nghe nói hẹn tiếp viên hàng không? Thật vậy chăng?” Hỏi ngữ khí khó nén hưng phấn.
“Đương nhiên là thật.” Chúc Bỉnh Quân còn là tuyệt không khách khí trả lời.
Đùa giỡn cái gì, có hắn ra tay, nữ sinh có đẹp, có độc đáo cũng đều hẹn được đến. Anh nhưng là tinh thần của bác sĩ nam toàn viện, hy vọng ký thác, này không phải đùa giỡn.
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Đồng sự thiếu chút nữa vui mừng khôn xiết,“Đừng giống lần trước, cư nhiên hẹn đến một đám tiểu quỷ nữ giáo viên vừa tốt nghiệp, bên trong còn có vài cái không đầy mười tám tuổi, nếu thực phát sinh chuyện gì, anh với tôi đảm đương được sao?!”
Nghe đến đó, Chúc Bỉnh Quân hơi hơi nhíu nhíu mày, khuôn mặt tuấn tú lộ ra biểu tình lạnh lùng khó được, cả người phát ra quang mang tựa hồ cũng ảm đạm vài phần rồi.
Cũng khó trách, tung hoành hộp đêm những năm gần đây, vẫn là lần đầu tiên gặp được tình huống mạo hiểm như vậy. Hiện tại người người tiểu nữ sinh một cách tinh quái, quá khó phòng!
“ Các cô ấy nói dối tuổi.” Anh hơi không hờn giận nói, “Hơn nữa bác sĩ Lưu không hỏi bọn họ một tiếng, liền chủ động uống rượu cùng các cô ấy –”
Tên kia đồng sự mắt điếc tai ngơ, tiếp tục say mê ở nhớ lại, ngữ mang tiếc hận: “Mặc dù có vài người bộ dạng thật sự là xinh đẹp, hơn nữa cái kêu ‘Meo Meo’ kia……”
Nghe đến tên này mà đầu Chúc Bỉnh Quân bắt đầu ẩn ẩn đau.
“…… Làn da trắng, đôi mắt to, vóc người lại đẹp, chỉ tiếc tuổi thật sự quá nhỏ. Nếu không phải tôi đối với người mới lớn không có hứng thú (TNV: câu này mình không dám chắc lắm nên hơi chém ~.~), bằng không……” Miệng giống như đang miêu tả một khối bánh ngọt mỹ vị.
Càng nghe, đầu càng đau hơn, Chúc Bỉnh Quân lạnh giọng đánh gãy ý dâm của đồng sự,“Bác sĩ Lô, nước miếng của anh đều nhanh nhỏ đến đây, khó coi.”
“Không có biện pháp, cô ấy là đồ ăn của tôi. Bộ dạng ngọt, giọng nói lại lạc lạc, nghe thấy cô ấy làm nũng khiến cho người……”
“Bác sĩ Lô!” Chúc Bỉnh Quân lược lược đề cao tiếng nói.
Đôi mắt dài nhỏ của anh khi híp lại phi thường hoa đào, nhưng khi tức giận cũng cực có uy nghiêm, lạnh lùng ngăn lại.
Anh chưa bao giờ ở sau lưng bình luận phụ nữ, cũng chán ghét nghe được đề tài cùng loại.
“Vâng, vâng.” Bác sĩ Lô thế này mới như ở trong mộng mới tỉnh, miệng xấu hổ. Trong lòng nhịn không được bắt đầu âm thầm bội phục bác sĩ Chúc — đây mới là phong độ!
Cũng bởi vì dạng này, bác sĩ Chúc mới có thể được hoan nghênh như vậy. Không đâu địch nổi, dễ như trở bàn tay.
Tiếp viên hàng không, model,ol……
Đài Bắc về đêm, thật khiến cho người ta chờ mong.
Họp giao ban xong, một ngày khám bệnh bắt đầu.
Tiểu thư đưa vào giấy ghi lại người đăng ký rất dài, đúng giờ tan tầm đó là tuyệt đối không có khả năng, ngay cả cơm trưa đại khái cũng chưa có thời gian ăn. Nhưng Chúc Bỉnh Quân tinh thần chấn hưng, tràn ngập ý chí chiến đấu, bởi vì buổi tối đã sắp xếp định hành trình chơi vui vẻ rồi, ban ngày công tác liền nhất định phải đặc biệt chuyên chú cùng cố gắng.
Anh chính là học xong bảy năm ở học viện y như vậy, lại sống đời sống thực tập quá ma quỷ, say rượu còn có thể đi thi, lấy học bổng liên tục đã nhiều năm. Thi xong chỉ cần hí mắt nửa tiếng, buổi tối tiếp tục đi hộp đêm chơi. Sách đọc không thiếu, nhưng chơi cũng tuyệt đối không thiếu.
Một đám bệnh nhân giống như sơn dương lạc đường, nháy mắt liền như nước chảy vào một gian phòng. Chúc Bỉnh Quân cũng không giống đồng nghiệp bình thường thực hiện, ba mươi giây liền qua loa xem xong một bệnh nhân; Anh hỏi để chẩn bệnh kể đến thật phi thường, ngữ khí tao nhã hòa ái làm cho người ta như mộc xuân phong, hơn nữa anh bề ngoài xuất chúng, hấp dẫn càng nhiều sơn dương lạc đường –
Tuy rằng anh đối với hầu hết tiểu dương đều đối xử bình đẳng, nhưng, hôm nay đến buổi chiều, lại xuất hiện một người làm anh vô cùng đau đầu.
Cũng không phải bệnh tình nghiêm trọng, ngược lại, người tới làn da thật sự tốt, chỉ có trên gương mặt có một hai hột mụn, không nhìn kỹ, căn bản nhìn không ra đến cái loại này.
“Có chuyện gì sao?” Anh khẩu khí lãnh đạm, bắt buộc ánh mắt chính mình không nhìn hướng người khách đến cùng bên cạnh người đến chẩn bệnh.
Nhưng không cần nhìn kỹ cũng biết, vị khách kia chính là mở to đôi mắt sáng, mọi nơi đánh giá, bộ dáng tràn ngập tò mò.
Không được nhìn. Có gì để nhìn. Chúc Bỉnh Quân ở trong lòng mặc niệm. Khóe mắt dư quang nhưng vẫn tảo đến cô một thân tuyết trắng yểu điệu, chỉ là lẳng lặng ngồi ở bên cạnh, liền phi thường quấy nhiễu anh!
“Bác sĩ, mụn trên mặt người ta lâu quá, có hai hột nha! Rất chán ghét nha! Làm sao bây giờ?” Tiểu nữ sinh đến xem bệnh buồn rầu nói.
“Tình trạng của cô không nghiêm trọng, uống nhiều nước, bổ sung vitamin, nghỉ ngơi bình thường là được.” Anh lãnh đạm khép lại bệnh lịch, ngay cả thuốc cũng không muốn khai, trực tiếp ý bảo các cô có thể đi rồi.
“Nhưng là, anh ngay cả xem cũng chưa xem em liếc mắt một cái!” Tiểu nữ sinh hờn dỗi kháng nghị.
“Tôi không cần xem, chỉ biết là cô đang lãng phí tài nguyên chữa bệnh.” Anh ngẩng đầu, con mắt nhìn vị bệnh nhân căn bản không có việc gì kia, “Nơi đây là dạy học bệnh viện, về sau mời tới trước phòng khám chẩn bệnh.”
Ý tứ là, vấn đề nhỏ làm chi mãnh liệt như vậy!
“Hung dữ như vậy.” Bệnh nhân rụt lui, nhỏ giọng nói thầm, ánh mắt phiêu hướng người khách.
Tuy rằng vẫn khắc chế, Chúc Bỉnh Quân vẫn là nhịn không được, nhìn qua.
Cùng đến xem bệnh, đúng là nổi danh “Meo Meo” kia. Cô ngồi ở một bên đoan đoan chính chính, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, một đôi mắt to chớp chớp, chuyên chú nhìn Chúc Bỉnh Quân.
Bị ánh mắt như vậy nhìn, Chúc Bỉnh Quân tâm đột nhiên nhảy một chút. Tựa như phản ứng lần đầu tiên nhìn thấy cô.
Khi đó, ở trong đám đông người, dưới ánh đèn u ám của hộp đêm, tiếng âm nhạc đinh tai nhức óc, cô với đôi mắt hắc bạch phân minh, cũng là như vậy đơn thuần mà chuyên chú theo dõi anh, giống nhau muốn nhìn thấu tất cả ngụy trang của anh, làm cho Chúc Bỉnh Quân không hiểu khẩn trương lên.
Cô gái thanh lệ giống như thiên sứ chủ động đi đến trước mặt anh, thẳng thắn đưa ra yêu cầu – muốn làm quen với anh.
Chúc Bỉnh Quân tung hoành hộp đêm nhiều năm sao có thể dễ dàng thất thường? Anh lập tức từ trong rung động thanh tỉnh, âm thầm khôi phục đề phòng.
Cô ấy ở phía sau giống cô gái ngây ngô, đang che miệng cười trộm, lại tràn ngập chờ mong nhìn bọn họ bên này, hơn nữa khí chất cùng thái độ của cô …… Chúc Bỉnh Quân dưới đáy lòng nhanh chóng suy tư vài giây, làm ra suy luận hợp lý –
Nếu cô không phải đánh cuộc thua, chính là đang đùa mạo hiểm lớn.
“Muốn làm quen với tôi? Cô là vị ấy? Tên gọi là gì?” Chúc Bỉnh Quân mị tế mắt, ngưỡng nghiêm mặt đánh giá cô gái lớn mật nhìn anh.
“Em gọi là Meo Meo.” Cô nhỏ giọng trả lời,“Vậy còn anh?”
Quả nhiên! Ngay cả tên đều là thuận miệng bịa đặt. Chúc Bỉnh Quân nở nụ cười, ý cười lạnh lạnh.
“Tiểu muội muội, cô năm nay bao nhiêu tuổi? Tốt nghiệp trung học chưa? Đã trễ thế này còn ở bên ngoài du đãng, ngày mai sẽ không đến trường nổi, vẫn là nhanh về nhà đi.”
Nói xong, anh hiếm thấy xoay người bước đi, người luôn luôn được mọi người coi là mẫu người rất phong độ không còn sót lại chút gì.
“Học trưởng, anh như thế nào phải đi?” Bác sĩ Lưu lúc này cũng đi đến, thấy thế kinh hãi, thân thủ giữ chặt anh,“Meo Meo các cô ấy vừa mới đến, tôi còn muốn giới thiệu các người làm quen!”
“Các cô ấy là cậu hẹn đến sao?” Chúc Bỉnh Quân nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn học đệ, “Trước khi cậu dẫn người vào có làm rõ ràng các cô ấy bao nhiêu tuổi hay không?”
“Ách……” Bác sĩ Lưu á khẩu không trả lời được.
“Tiểu nữ sinh vị thành niên cậu cũng dám hẹn sao? Muốn chơi cũng chơi có chút cách điệu, có chút lương tâm.” m thanh của anh ép tới cực thấp, lại làm cho bác sĩ Lưu nghe xong, bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
Thật sự là tên vô dụng, đi theo bên người anh chơi lâu như vậy, vẫn là trở thành như vậy! Chúc Bỉnh Quân sau khi cho cậu ta một cái ánh mắt lạnh như băng, phẩy tay áo bỏ đi, ngay cả nhìn đều không có nhìn tiểu nữ sinh tuổi trẻ xinh đẹp kia liếc mắt thêm một cái.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mịch Ái Truy Hoan
Thư Cách
Mịch Ái Truy Hoan - Thư Cách
https://isach.info/story.php?story=mich_ai_truy_hoan__thu_cach