Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Màu Hoa Tím
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3 -
B
à Thành đang lui cui nấu nước trong bếp thì nghe tiếng gọi cửa. Bà lật đật chạy ra, thấy con gai, bà vội mở cửa để Chi Lan dẫn xe vào. Đã mấy tháng nay, cứ vào sáng sớm Chi Lan ghé lại lấy số đo của khách. Nàng dặn mẹ cố gắng đo thật kỹ, để khi may vừa vặn. Một số người đã sẳn số củ thì khỏi cần đo lại. Đôi lúc nàng bảo :
- Như vậy thì không cần phải chủ nhật con mới về thăm mẹ và ba, mà ngày nào con cũng có mặt ở đây, ba mẹ có bằng lòng không ?
Bà Thành vui vẻ lắm, gả chồng cho con, thấy con mỗi ngày tươi tắn hơn, làm mẹ chỉ mong có thế. Nghe kể bà Tuyền cư xử rất tốt, bà nói :
- Con có thấy lời mẹ lúc trước không, nhìn ánh mắt là đoán ngay được lòng dạ con người.
Tiếng của bà Thành làm Chi Lan giật mình :
- Mẹ nói gì hả mẹ.
- Mẹ hỏi là con đi xe như vậy có ảnh hưởng đến cái thai không ?
Chi Lan mĩm cười :
- Không sao đâu mẹ, nhiều người còn làm nặng hơn con nữa kìa ! Ba đi đâu rồi hả mẹ ?
- Ông ấy uống cafe ngoài đầu ngõ, quán của Thùy Dung nó bán đó.
Nhắc đến người bạn gái, Chi Lan nhớ lời nói "quán toàn là mấy anh có vợ, mấy ông già về hưu ...", nàng bật cười, đi lại chỗ giường mẹ để sẳn vải và số đo riêng biệt. Bà Thành đi mua thức ăn, Chi Lan đặt tay lên bụng, nghe như đứa bé đang máy bên trong, được bốn tháng rồi ! Vào dịp tết cũng là lúc nàng ốm nghén, nôn ói tùm lum, chẳng ăn uống được gì. Bà Tuyền và Phong vui mừng vô cùng,
nhắc nhở nàng không làm nặng trong những tháng đầu tiên.
Thùy Dung từ đâu chạy vào :
- Cha, tao đang bán dở tay, đẩy cho nhỏ em ít phút, sao không ghé ra ngoài đó uống nước nói chuyện với tao cho vui. Bác trai cũng uống cà phê ở đó không chứ gì ! Mày lại đi liền hả ?
Chi Lan gật đầu, bỏ vải vào trong giỏ. Thùy Dung nghiêng đầu nhìn :
- Ra dáng bà mẹ tương lai lắm rồi, tao thấy bụng mày bắt đầu to ra đó nha.
Chi Lan hỏi :
- Lúc này mùa nắng, chắc mày bán được phải không ? Tao về nhà hoài, thấy quán đông quá nên ngại vô, sợ làm vướng chân tay mày thôi. Vả lại, ghé chừng nửa tiếng tao lại về bên chồng.
Thùy Dung đáp :
- Ừ, mùa này bán cũng khá, vậy mới đủ tiền đóng học phí cho mấy đứa em, tiền chợ hàng ngày, tiền xà bông, tiền thuế ...lung tung đủ thứ !
- Có chàng nào ghé bến tình yêu chưa ? Mày cũng giấu kỹ há, tao nghe hàng xóm đồn là một anh chàng theo mày dữ lắm, chiều nào cũng đến uống, vậy mày có tính tiền không ?
Thùy Dung cười to :
- Tội gì không lấy, mốt ly thì không là bao chứ một tháng 30 ly nước, mày bảo tao không lấy sao được ! Anh chàng này chỉ là công nhân viên chức thôi, xem ra cũng thuộc hạng trung bình, tụi tao chưa nói gì với nhau hết. Còn mày ở bên chồng có chuyện gì buồn phiền không ?
Chi Lan nói :
- Mẹ chồng rát tốt với tao, còn Phong thì vẫn đi làm bình thường.
Giọng nói Chi Lan có cái gì đó buồn buồn, Thùy Dung dò xét :
- Mày đang gặp chuyện buồn, đúng không ? Nói tao nghe đi.
Chi Lan lắc đầu :
- Không có gì đâu, thôi tao phải về để mày bán, mẹ chồng tao đang mong ở nhà, thấy tao có thai mà đi ngoài đường về trể, bà lo dữ lắm.
Khi Thùy Dung ra quán, bà Thành đi chợ về, Chi Lan chào mẹ xong đạp máy xe. Chạy trên đường nàng cứ nghĩ ngợi cách cư xử của Phong mấy hôm nay. Vào ngày thứ ba sau đám cưới, Phong kêu nàng lấy tiền mua xe. Chi Lan trả lời rằng chỉ có tiền vàng hôm cưới bà Tuyền cho, mấy cây đó có lẽ đủ. Phong ngạc nhiên khi thấy của chìm vợ mình chẳng được có gì nhiều ngoài chiếc vòng đang đeo, sợi
dây chuyền nơi cổ. Chàng nghĩ vợ phải có nhiều hơn nữa. Chi Lan giải thích rằng nàng may đồ trong xóm cho mọi người chỉ lấy giá bình dân, và còn nuôi cha mẹ.Ngày cưới nàng đã đưa cho mẹ toàn bộ số tiền dành dụm để mẹ mua sắm, nấu tiệc nhóm họ. Nếu không đủ thì nàng đi xe đạp cũng được, hay mua xe củ miễn đi được thì thôi. Phong có vẻ không bằng lòng, nói mua xe phải mua thật tốt. Bà Tuyền thấy hai vợ chồng mới cằn nhằn nhau, bà bảo :
- Thì tiền mẹ cho, các con cứ lấy mà mua đi, có gì mà phải bận tâm.
Phong mua chiếc cup, dặn vợ chạy cẩn thận. Chi Lan nghĩ từ giờ hai vợ chồng tự lực cánh sinh không còn chỉ vàng nào trong người nữa. Và nếu hôm cưới, Phong nghe lời nàng, mua sắm ít thôi thì đâu đến nỗi nào. Tuy chàng vẫn yêu nàng, khi nghe tin vợ có thai, Phong đã ôm nàng lên quay vòng vòng,
Nhưng ...mấy ngày nay Chi Lan không được khoẻ, ngồi may suốt buổi sáng, trưa ăn cơm xong nghỉ một chút, lại may đến chiều tối, toàn thân đau mỏi. Nàng chỉ muốn nằm ngủ một giấc tới sáng. Phong thì trái lại, mới lấy vợ chưa đầy nửa năm, tình cảm mãnh liệt, chàng khoẻ mạnh, sức yêu đương nồng nhiệt. Thấy vợ từ dưới nhà đi lên, nằm trên giường nhắm mắt, Phong kêu :
- Em à, em.
Chi Lan mở mắt chậm chạp :
- Gì vậy anh, có gì ngày mai nói được không, em mệt quá.
Phong cười tình tứ :
- Quay lại đây cho anh xem nào, vợ gì mà mới chưa kịp tắt đèn đã ngủ.
Chi Lan mệt mỏi nói :
- Cả ngày hôm nay em phải làm nhiều, trưa chỉ nghỉ được có một chút, cho nên em muốn nằm yên, bụng em nó cứ căng ra làm khó chịu quá.
Phong bực mình bỏ ra ngoài ngồi hút thuốc, Chi Lan biết mình làm chồng phật ý. Nàng nói xin lỗi nhưng Phong vẫn lạnh mặt với nàng đến hôm nay vẫn chưa nói chuyện cởi mở. Chẳng lẽ chuyện chăn gối lại qua trọng đến thế sao ? Khi còn là con gái, Chi Lan cứ nghĩ yêu nhau, lấy nhau là đủ. Đến bây giờ nàng mới nhận ra chồng mình không thông cảm về vấn đề này. Chàng muốn là phải theo ý
chàng, dù nàng có mệt, có bận bịu gì đi nữa thì khi chàng đòi hỏi là phải đáp ứng. Rồi mai đây bụng mỗi ngày một to, sinh con ra, sẽ như thế nào. Chi Lan suy nghĩ nhức cả đầu.
Hôm nay Thùy Dung nhận thấy nàng buồn, hỏi thăm khiến Chi Lan vừa chạy xe trên đường, vừa ứa nước mắt. Trước mặt nàng chợt nhoè hẳn đi.
Kee... ét. Tiếng xe thắng lại làm Chi Lan giật mình, thắng chân thắng tay đều hoạt động. Chút xíu nữa là chiếc xe hơi đụng phải xe nàng, người tài xế thò đầu ra quát :
- Mù hả, đi đâu tối mắt ...
Nhưng đang nói nửa chừng, ông ta rút lui vào trong xe. Cửa sau mở ra, thật ngạc nhiên Chi Lan thấy Vĩnh Sơn đi lại gần mình :
- Chi Lan có bị gì không ?
Chi Lan lúng túng :
- Dạ, cám ơn anh, em không sao cả, lỗi tại em.
Vĩnh Sơn nhận thấy nàng vừa quệt đi những giọt lệ. Với người từng trãi như Vĩnh Sơn, chàng đoán rằng gia đình nàng đang có chuyện.
Nghĩ điều đó nên Vĩnh Sơn bảo :
- Nếu cảm thấy mệt, Chi Lan hãy lên xe của tôi, tài xế sẽ đưa về tận nhà.
- Cám ơn anh, em đi được.
Thấy đứng lâu không tiện, Chi Lan chào giám đốc của chồng mình định cho xe chạy về nhà. Vĩnh Sơn đưa tay ngăn nàng lại, dịu dàng :
- Chi Lan à, tôi thấy vẻ mặt của Chi Lan không được khoẻ mạnh, chắc là đang bệnh, hay là tôi cho Phong nghỉ để về đưa đi bác sĩ nhé !
Chi Lan nói nhanh :
- Không, à thôi, anh Vĩnh Sơn ạ, lúc nãy có lẽ nắng chiếu ngược lại nên em bị hoa mắt vậy mà. Trong người em không có bệnh gì đâu, cứ để anh Phong đi làm bình thường.
Vĩnh Sơn nhìn sơ qua, chàng cũng thấy ngay Chi Lan đang có thai. Thầm nghĩ Phong đã đem lại cho vợ hạnh phúc khác ngoài hạnh phúc vợ chồng, Vĩnh Sơn thở dài. Chi Lan đã ngồi lên xe, đạp máy cho nổ, nàng gật đầu khẽ nói :
- Chào anh Sơn, em phải về kẻo ở nhà đang mong.
Chi Lan đã đi khuất mà Vĩnh Sơn vẫn đứng nhìn theo. Bác tài xế xuống xe nói là sắp trể giờ, sợ nhân viên đợi, Vĩnh Sơn mới chịu trở lại.
Vĩnh Sơn vào văn phòng bảo Tuyết Nga gọi giùm Phong lên cho chàng hỏi chút việc.
Phong vội vã đi đến văn phòng giám đốc, gõ cửa :
- Vào đi.
Phong mở cửa, chào Vĩnh Sơn.
- À, Phong đó hả, công việc của cậu đến đâu rồi, nhập sổ sách xong hết chưa ? Xong hai phần ba ? Thôi được, cậu ngồi xuống đây tôi có chuyện muốn nói, không phải việc làm, mà là chuyện của Chi Lan, vợ cậu.
Thấy Phong ngẩn người, Vĩnh Sơn đứng dậy đi vòng qua bàn, đến cạnh Phong vỗ vai một cái nhẹ.
- Phong này, tôi cũng xin lỗi trước là đã bàn về việc gia đình riêng, nhưng hôm nay đi làm thấy vợ cậu chắc mệt mỏi chạy xe không được vững vàng, xuýt nữa là bị đụng xe. Mà Phong biết rằng nếu Chi Lan mà té sẽ ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng như thế nào !
Phong nghe nói, chàng hơi giật mình nhưng cũng ngỏ lời cảm ơn :
- Em cám ơn anh đã quan tâm đến vợ chồng em, để ngày mai em sẽ đưa vợ em đi, không cho cô ấy đi một mình nữa.
Tuyết Nga chăm chú nghe loáng thoáng, ngạc nhiên khi thấy Vĩnh Sơn tỏ ra đặc biệt với vợ chồng Phong, nàng nũng nịu :
- Anh Vĩnh Sơn à, sao em thấy anh có vẻ thiên vị vợ chồng Phong đó nha, người ta suýt đụng xe thì người ta về kể lại cho chồng nghe, có vậy mà anh cũng bảo em kêu cậu ấy lên, mất thì giờ.
Vĩnh Sơn im lặng, nếu là mình thì mình sẽ không bao giờ để vợ chạy xe hai bánh ngoài đường trong lúc đang có thai !
- Vĩnh Sơn !
Tuyết Nga ríu rít :
- Ngày mốt đi Vũng Tàu tắm biển, em đã lo đầy đủ cho anh, đi hai ngày cơ mà, công ty mình sẽ nghỉ thứ 7, năm nay em được đi cùng anh, thích thật, bù lại năm ngoái em bị cảm.
Vĩnh Sơn nói :
- Tôi lại muốn ở nhà, hay là Tuyết Nga đi chung với mấy cô bạn cho vui, năm nay tôi lại mệt.
- Không, chính vì anh làm việc nhiều quá nên mệt đó, mà mệt thì phải đi tắm biển cho khoẻ, đi anh.
Tuyết Nga níu tay Vĩnh Sơn tha thiết, người nóng lên vì được chạm vào da thịt Vĩnh Sơn - Nghĩ đến lúc mặc bikini hai mảnh, cùng tắm với Vĩnh Sơn, cùng ăn chung và chàng thấy nàng đẹp, khêu gợi, sắt đá còn phải xiêu đổ, huống chi là con người. Vĩnh Sơn vô tình hay tại chưa đến lúc ? Tuyết Nga thấy ánh mắt Vĩnh Sơn đang dõi theo những giò lan trong sân, cô thư ký riêng bĩu môi :
- Lại nhớ đến bà vợ trước à ? Chuyện đã qua rồi, nhớ nhung, đau khổ làm gì không biết !
Còn Phong sau giờ làm việc, chàng chạy về nhà. Dưới ánh đèn sáng ở phòng khách, bà Tuyền và Chi Lan may quần áo, cái cảnh đầm ấm, hoà thuận đó chàng đã từng mong ước, sao giờ thấy bình thường ! Chi Lan thấy chồng, nàng đứng dậy mĩm cười :
- Anh về sớm vậy, có uống nước mát để em lấy cho.
- Thôi, để anh lấy một mình được rồi, buổi sáng em có soa không ? Anh nghe Vĩnh Sơn nói em suýt đụng xe.
Bà Tuyền lo ngại :
- Có bị gì không con ? Sao mẹ chẳng nghe con nói gì hết vậy ? Đang có thai mà, đi đứng cẩn thận một chút, Chi Lan à !
Chi Lan dịu dàng :
- Con chưa bị té, chỉ giật mình một chút thôi, đau có sao mà phải nói để mẹ bận lòng. Để con đi dọn cơm cho anh Phong, có lẽ đói bụng rồi.
Trong bữa cơm, Phong bảo ngày mốt công ty cho đu Vũng Tàu hai ngày, phải chi vợ chàng chưa có bụng thì đi chung, vì tiêu chuẩn ai có vợ thì được cho thêm tiền hai ngày đó. Chi Lan nói nàng còn nhiều hàng lắm, cũng chẳng muốn đi đâu. Phong cứ đi với bạn bè cho vui. Thấy vợ hiền lành, Phong hơi xúc động, nghĩ rằng mấy ngày qua chàng không phải. Khi lên phòng, Phong nói :
- Anh xin lỗi em, mấy ngày vừa rồi, anh đáng trách.
- Em cũng có lỗi.
- Vậy mình hoà nhé !
Hai vợ chồng mĩm cười. Phong để tay lên bụng vợ :
- Gần 5 tháng rồi, em quả thật giỏi, cu tí sau này sẽ đẹp giống mẹ và cao lớn giống ba.
Chi Lan hỏi :
- Nếu là con gái thì sao ?
- Anh nghĩ phải là con trai, để bà nội có cháu đích tôn chứ ! Con gái thì đi lấy chồng mất tiêu, ai thờ cúng ông bà ?
Chi Lan lắc đầu :
- Em thấy con nào cũng là con, con trai hay con gái đều có cái hay riêng và cái dở riêng, do vậy em chỉ mong sinh con khoẻ mạnh, không bị dị tật là được rồi. Có nhiều người sinh con ra, thiếu một phần thân thể, cái đó mới đáng buồn.
Phong chợt nhớ ra, hỏi vợ :
- Mà sao sáng nay Vĩnh Sơn lại biết em đụng xe ?
- Em đang lái xe, tại ánh nắng chiếu vào và em buồn, đầu óc không tự chủ được, may là xe Vĩnh Sơn thắng kịp không thôi em mà có sao, người tài xế cũng bị lây.
Phong không bằng lòng :
- Đứa con em không lo, tính mạng em không lo, đi lo cho người tài xế có tội, em thật có lòng nhân ái !
Chi Lan xoa dịu chồng :
- Thì em nói vậy thôi mà, anh đi nghỉ kẻo mệt, em làm nốt mấy cái khuy này nữa rồi sẽ nghỉ sau.
Phong nằm đọc báo, chàng bảo :
- Hay từ tuần sau em đừng đi xe hai bánh nữa, sáng anh đưa em về nhà, khi nào xong em đón xich lô. Vĩnh Sơn cũng đề nghị như vậy, anh ấy thật tốt, chuyện công ty lu bu mà vẫn nhớ để dặn anh.
Chi Lan tự hỏi sao Vĩnh Sơn lại quan tâm đến vợ chồng nàng như vậy, nhưng không trả lời được.
- Ngày mốt em đi với anh không ?
- Thôi, bụng em như vầy, mặc áo tắm cho ...ma nó nhìn - Đi tắm biển thì phải xuống biển, chứ anh nói em cứ ngồi trên bờ, anh tắm cũng đâu có vui.
Phong hỏi lại :
- Hay để anh ở nhà ?
- Ý, đừng vì em mà bỏ mất hai ngày đổi gió, để em nói chuyện với mẹ cho vui được rồi, anh cứ đi, khi nào về nhớ mua quà cho em.
- Em muốn anh mua gì ? À, phải rồi, mua mấy kí cua biển cho em ăn để có sinh tố nhé, cua biển có chất vôi em ăn bổ lắm.
Chi Lan nói chồng mua cái gì cũng được, đừng tốn kém quá thì thôi. Nàng lấy túi xách ra xếp sẵn cho chồng mấy bộ đồ để thay đổi, khăn tắm, nón, dầu gió, bàn chải đánh răng ... Lúc nào nàng cũng muốn chồng được vui, dù có buồn khổ thế nào đi chăng nữa !
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Màu Hoa Tím
Thiên Trang
Màu Hoa Tím - Thiên Trang
https://isach.info/story.php?story=mau_hoa_tim__thien_trang