Chương 2
ào Chủ Nhật, Katy sẽ ăn trưa cùng bố cô, họ chưa bao giờ đặc biệt gần gũi, cô luôn cho rằng ông là người lăng nhăng, nhưng nhiều năm trôi qua, cô đã đi đến việc chấp nhận rằng ông không tệ hơn hầu hết bọn đàn ông kia.
Ngày mai, cô sẽ nói với bố mình rằng cô sẽ tham gia vào việc kinh doanh của gia đình, Gốm Sứ Meldenton, nhà sản xuất ra những sản phẫm gốm sứ tuyệt đẹp. Một cái cau mày làm xấu đi vầng trán mịn màng khi cô nhớ lại cuộc trò chuyện vào mấy ngày trước với ông Jeffries, một luật sư của gia đình, và một sự ủy thác khác, cùng với bố cô, bà ngoại cô đã để lại cho cô 30% cổ phần trong công ty của gia đình.
Cô cảm thấy có gì đó rắc rối ở đây mà ông già đó đã không nói cho cô biết. Một cái nhún vai từ đôi vai thanh lịch của cô. Bây giờ cô đã 22 rồi, và sự ủy thác đã kết thúc. Cô đã lên kế hoạch cho cái ngày này một thời gian dài…
Vài hoàn cảnh đã đưa đẩy cô vào một nghề nghiệp hoàn toàn khác so với cái mà cô đã dự định ban đầu. Không điểm nào có thể từ chối rằng cô đã rất thích thú với sự thành công khi là một người mẫu cả, và bây giờ nó đã kết thúc cô cảm nhận được màu sắc của nỗi buồn. Cô có một vài người bạn tốt trong ngành thời trang, và cô đã đi lu lịch trên toàn thế giới, nhưng tận sâu bên trong, cô biết rằng cô luôn chỉ cố gắng một phần nào đó thôi, nó chỉ là một trò chơi mà cô đã chơi, mặc dù rất thành công.
Cô thừa nhận nó đã dạy cô rất nhiều. Claude đã khuyến khích cô giũ niềm hứng thú của mình trong việc thiết kế và nhiều lần sử dụng sản phẩm của cô để trang trí. Cô đã rất thích những trải nghiệm đó, nhưng bây giờ cô hạnh phúc dự đoán về một công việc mới là một nhà thiết kế ra những sản phẩm gốm sứ tốt nhất cho công ty của gia đình, công việc mà ban đầu cô đã được đào tạo tại trường đại học.
Katy giật mình và làm đổ một ít rượu champange khi Jake với qua bàn và nắm tay cô. Lạc trong suy nghĩ, cô gần như quên mất những lời bình luận đầy châm chít của anh cáo buộc cô đã bỏ rơi bố mình.
“ Tôi không định tranh luận với em tối nay đâu Katy” đôi mắt nâu của anh bắt và hòa vào đôi mắt xanh lục của cô, “ nhưng bố em là một người bạn lâu năm của tôi”
“ Việc sử dụng tên thánh của cô thể hiện lòng chân thành trong lời nói của anh. Rõ ràng là anh đã rút lại sự khiển trách trước đó từ tận trái tim, và ý nghĩ đó làm cô hài lòng… cho đến khi cô nghe thấy 2 chữ “ bạn cũ”. Ôi, không! Cô không rơi vào cái vẻ dễ dàng quyến rũ, và những lời dối trá của anh đâu…
“ Sau cùng thì đó cũng là chuyện của riêng anh” cô thình lình đáp lại, kéo tay ra. Với một người bạn như Jake thì ai còn cần đến kẻ thù làm gì nữa cơ chứ? Cô nghĩ độc ác.
“ Là một người bạn của gia đình tôi nghĩ tôi có quyền can thiệp vào. Bố em đang già đi, còn em thì hầu như không gặp ông trong 4 năm qua, và bây giờ ông chỉ có một mình ông bị ràng buộc trong sự cô đơn. Nếu em không quá mải mê với công việc của bản thân, một sự ích kỉ đến chết tiệt, em đã có thể chú ý đến điều đó.” Giọng điệu gay gắt của Jake làm cô nổi da gà. Anh có một dây thần kinh chết tiệt, cô giận dữ nghĩ khi nghe anh trách móc cô.
“ Chúa ơi! Nhà cùa bố em cách không đầy 10 phút từ khách sạn mà em đang ở. Thật khó để trở thành một đứa con gái chăm sóc cho cha mình phải không?”
“ Vấn đề này là của bố tôi, tôi thấy khá là đạo đức giả từ anh đó,” Katy trả lời lại đầy giận dữ. Làm sao mà anh dám giả vờ quan tâm tới người đàn ông đó, khi mà cô biết bằng tất cả giá trị của mình rằng Jake đã là người tình của Monica rất lâu từ trước khi bố cô cưới người đàn bà đó, và hẳn là vẩn còn, cho người đàn ông London suốt ngày ở nhà có thể đọc cuốn tạp chí Menage A Trois- bố cô, Monica và Jake. Bản thân Katy cũng đã có một cú trốn thoát may mắn từ những mưu đồ của Jake một lần trước đó rồi và không còn lí do nào mà cô sẽ tiếp tục ngồi đây và nghe những lời đạo đức giả của anh nữa.
“ Khoan đã, ý em là sao hả?” Jake yêu cầu, và khi cô đứng dậy bàn tay to lớn của Jake bắt lấy cổ tay buộc cô phải ngồi xuống.
Cô kéo cổ tay mình ra, nhưng chỉ là vì anh cho phép điều đó mà thôi, hoàn toàn cố tình, cô rót đấy ly đưa lên môi và uống cạn thứ chất lỏng lấp lánh. Làm thế nào mà anh dám hỏi cô như thế, đồ con lợn? Và không suy nghĩ cô lại rót đầy ly.
“ Để tôi hỏi em một câu hỏi. Tôi đã được gọi bằng rất nhiều cái tên trong suốt cuộc đời mình, nhưng chưa bao giờ bị gọi là một tên đạo đức giả cả, vậy thì chính xác là em ngụ ý về điều gì vậy?” Anh yêu cầu một cách can đảm.
“ Không có gì” Cô lẩm bẩm, và, nâng ly lên, cô uống cạn thứ chất lỏng lóng lánh chứa bên trong như đang rất khát. Cô không thích nhớ lại những phần đau đớn riêng tư trong cuộc đời của cô. “ Anh không cần lo lắng về cha tôi làm gì, tôi sẽ đi gặp ông vào ngày mai.”
“ Em đã ở London nhiều ngày rồi, thật tử tế làm sao khi em dành một hoặc 2 giờ cho ông ấy trước khi lại bay đi với người bạn người Pháp của em. Nhưng sau đó, bên dưới cái hình tượng giả dối của em, thì em vẫn chỉ là một cô gái nhỏ hư hỏng và ích kỉ” Jake nói đầy giận dữ. “ Tôi đã hi vọng em có thể sẽ thay đổi…”
Katy cẩn thận rót đầy ly và uống cạn nó một lần nữa. Tay cô run lên với áp lực của cơn giận dữ sôi sục bên trong. Cô đã thay đổi, cô không còn là cô gái câm mà anh có thể điều kiển nữa. Ưu thế giểu cợt của anh là cọng rơm cuối cùng. Trong nhiều năm, cô đã tránh được những cảm xúc thể hiện với người đàn ông này, thích che dấu nỗi đau vào bên trong theo nhiều cách khác nhau hơn, nhưng không còn nữa, cô sẽ nói với anh rằng anh chỉ là một con chuột… Không, Katy hít một hơi thật sâu để giữ lại bình tĩnh, cô là một quý cô giả dối, và cô sẽ không để anh hài lòng vì sự mất bình tĩnh của mình. Thay vào đó, cô trả lời lạnh lùng “ Tôi sẽ không bay đi đâu cả, tôi sẽ về nhà cha tôi vào ngày mai và hi vọng được ở lại. Tôi sẽ tham gia vào công ty của gia đình, thỉnh thoảng tôi đã luôn muốn làm như thế.”
“ Em, Lena Lawrence, làm từ 9h sáng đến 5h chiều, làm công việc giấy tờ? Đừng làm tôi cười chứ!” Anh hoài nghi chế nhạo, nhưng đôi mắt đen của anh không hề thay đổi với một sức mạnh kì lạ từ khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ của cô.
Lời chế nhạo của anh đã phá vỡ những sợi chỉ mỏng manh tự kiểm soát của cô. “ Không, không phải là Lena Lawrence mà là Katy Lawrence Meldenton. Anh đã góp phần vào việc ngăn chặn tôi một lần trước đây rồi, nhưng không phải là bây giờ, đồ khốn. Tôi biết anh cũng như con chuột chết tiệt trong anh. “ Đạo đức giả” không phải là sự bắt đầu để mô tả về anh đâu.”
“ Tôi nghĩ là em tốt hơn nên giải thích những lời nhận xét đó. Tôi luôn đối xử với em bằng sự quan tâm tối đa và sự kính trọng, tôi cho em cái tên của tôi và tất cả mọi thứ. Không có gì làm hài lòng tôi hơn là có được em tại London này. Tôi không đuổi theo em khi em trốn chạy… Em muốn được nhìn thấy thế giới.” Anh nói gay gắt, miệng xoắn lại một cách thô lỗ “ Hay là đó là những gì em nói”
Cô đã nói với anh như thế, và bây giờ cô gần như thừa nhận rằng mình đã nói dối. Cô với đến cái ly, cô cần phải giành lại quyền kiểm soát bản thân trước khi nói ra nhiều hơn những gì mà cô muốn anh biết.
“ Tại sao em lại ghét tôi như thế? Tôi đâm vào lương tâm của em àh?” Anh nghiêm túc tiếp tục. Những ngón tay dài của anh nắm lấy tay cô trên thân ly “ Không uống nữa” Anh cảnh báo gay gắt.
Cô nhìn xuống những ngón tay rám nắng, sau đó nhìn vào đôi mắt đen của anh, anh nghiêng qua bàn về phía cô, khuôn mặt anh không biểu lộ cảm xúc gì, chỉ lấp lánh trong đôi mắt đen sâu thẳm bị phản bội bởi cơn tức giận được kiểm soát chặt chẽ của anh. “ Tôi đã đặt ra rất nhiều giả thiết về em trong nhiều năm qua, Katy, vì tôi trân trọng chúng ta” anh ngập ngừng “ Mối quan hệ, vì muốn một từ tốt hơn như thế, nhưng không ai nói cho tôi biết cái cách mà em cư xử tối nay và vứt cái từ ngữ đó đi xa cùng với nó. Tôi muốn biết sự thật và ngay bây giờ.”
Sự thật gì cơ chứ? Katy nghĩ. Nếu cô nói với anh rằng cô đã biết được sự bất trung của anh trong tất cả những năm qua với mẹ kế của cô, thì cái gì sẽ chứng minh chứ? Chỉ có anh đã làm tổn thương cô sâu sắc như thế nào. Anh là một người đàn ông sắc sảo, anh sẽ nhận ra cô yêu anh nhiều bao nhiêu… Không, tốt hơn hết là nên để cho anh nghĩ rằng trái tim cô đã thay đổi. Những cảm xúc non trẻ của cô đã thay đổi. Cô tốt hơn là nên để anh tin rằng cô là một người phụ nữ lăng nhăng phù phiếm hơn là cho anh biết cô thật sự bị tổn thương như thế nào. Kiêu hãnh là tất cả những gì cô để lại cho mình khi bước ra khỏi cuộc đời anh lúc tròn 18. Nó sẽ là một sự ngu ngốc để đầu hàng bây giờ trong cái nóng của cơn giận.
“ Tôi đang chờ đây, Katy”
Quá nhiều sự tức giận và tổn thương, quá nhiều cảm xúc được thể hiện tối nay, và cô không muốn gì hơn là được trở về khách sạn càng sớm càng tốt, trước khi cô nói ra vài điều sẽ làm cô hối tiếc.
“ Chúng ta có thể đi được chưa? Đủ lắm rồi. Tôi sẽ trả lại tiền cho anh nếu như nó không phải là lần thứ 2.” Cô đứng dậy và bị ảnh hưởng một chút, đôi chân cô cảm thấy không đứng vững, nhưng chỉ trong ít phút, Jake đã ở bên cạnh cô, cánh tay anh choàng qua eo để đỡ cô. Anh cuối cái đầu đen tối đó về phía cô.
“ Tôi sẽ đưa em về lại khách sạn, nhưng hãy trả lời tôi trước đã.”
Cô có thể đang nữa say nửa tỉnh, nhưng cô vẫn có thể nhận ra được quyết định của Jake. “ Có vấn đề gì không?” cô nói một cách mệt mỏi, đào bới quá khứ là một công việc mệt mỏi.
“ Vâng, tôi nghĩ đó là một vấn đề lớn lao đối với tôi,” Jake trả lời. Anh xoay cô đối mặt với anh, cánh tay anh choàng qua eo cô, giữ cô dựa sát vào cơ thể cứng cáp của anh. “Nói cho tôi biết. Tại sao em lại nói rằng tôi chịu trách nhiệm trong việc ngăn cản em làm việc tại Meldenton vào nhiều năm trước? Tại sao em lại nghĩ rằng tôi là một kẻ đạo đức giả?” Anh đặt câu hỏi thật cương quyết “ Hãy giải thích cho tôi hiểu đi”
Cô ngẩng đầu lên và nhìn vào đôi mắt đen xuyên thấu như đang đốt cháy đôi mắt cô. Cô cảm nhận được sức nóng từ cơ thể anh, bắp đùi dài, cứng cáp của anh ép sát vào tay chân mảnh mai của cô. Sự căng thẳng trong anh báo động cho cô biết mặc dù đầu cô lúc này như đang bơi đi. Cô phải được ra khỏi đây và hít thở không khí trong lành, tránh xa Jake, nhưng trước tiên cô phải trả lời anh ta đã.
“ Anh đã quyến rũ tôi khi tôi chỉ mới 18, con gái của một “người bạn tốt” của anh, và bây giờ có mặt để lên án lối sống của tôi”
“ Quyến rũ!” anh kêu lên “ Em đã cầu xin tôi về điều đó”. Cô bỏ qua giọng điệu và lời bình luận thô lỗ của anh. “ Ồh, thôi nào, Jake” cô kéo dài, buộc đôi môi mình nở ra cái mà cô hi vọng đó là một nụ cười tự tin trong khi đầu óc cô điên cuồng tìm kiếm một cái gì đó để nói mà không thừa nhận rằng cô đã biết về việc của Monica. Từ từ, nụ cười của cô biến thành một cái nhăn mặt đầu đau xót. “ Nhớ rằng khi chúng ta quan hệ…” cô không thể nói là “ làm tình”
“ … Tôi đã hỏi anh tôi có phải là người phụ nữ đầu tiên mà anh yêu không, và anh đã trả lời tôi rằng tôi là người phụ nữ đầu tiên và duy nhất mà anh yêu phải không? Chúa ơi, nhưng tôi đã quá ngây thơ, tôi thật sự đã tin rằng anh chưa quan hệ với ai. Thay vào đó tôi chỉ là một trong một trong cả một hàng dài” Cô chú ý với sự thích thú những lời nói ngu ngốc tuôn ra như thiêu đốt dưới làn da của anh. “ Anh sẽ gọi nó là gi nào, Jake – gấp đôi tiêu chuẩn cũ hay là đạo đức giả đây? Tôi biết cái mà tôi sẽ gọi nó.” Katy khịt mũi, và trước khi anh có thể trả lời, cô nói thêm “ Nhân tiện, lần cuối anh đến thăm bố tôi là khi nào vậy, người bạn tốt của anh đó?” cô hỏi khó chịu.
Đôi tay Jake đã buông xuống và cô được tự do. Cô liếc nhanh qua khuôn mặt anh và với sự ngạc nhiên, cô nhìn thấy vẻ tội lỗi đang hiện lên trên đó…
“ Gần một năm rồi, tôi có nhiều chuyến đi nước ngoài” anh đã hạn chế, tránh ánh mắt của cô.
May mắn, cô đã có cú đánh chính xác vào một giây thần kinh. Tất nhiên anh đã không đến thăm bố cô, cô cay đắng nghĩ. Một khi mà Monica đã rời đi, thì nhà của bố cô không còn gì hấp dẩn với anh nữa.
“ Khá hơn cái ấm đun nước đang gọi, Jake” cô chế giễu.
Katy đã không còn nhìn thấy sự tức giận cay đắng trong đôi mắt anh khi anh ngẩng đầu lên nhìn quanh phòng như thể anh chỉ vừa nhận ra nơi họ đang đứng. Anh quay lưng lại phía cô và ngay lập tức sự căng thẳng như một luồng điện. Cô nghĩ anh muốn bắt cô, nhưng thay vào đó Jake vươn thẳng đôi vai rộng của anh và siết chặt khủy tay cô trong bàn tay mạnh mẽ của anh.
“ Đây không phải là nơi để giải thích hay là để nói chuyện” anh nói thẳng thừng “ Chúng ta sẽ rời khỏi đây”
Đôi chân gần như khóa lại khi không khí trong lành đánh mạnh vào cô, và nếu không có đôi tay của Jake đỡ lấy thì cô đã đỗ sụp xuống mặt đất dưới chân anh. Sống chủ yếu ở Pháp trong những năm qua, cô đã khá là quen với việc uống rượu, nhưng trong câu lạc bộ này cô đã uống 4 ly liền một cách nhanh chóng.
Đèn Flash của máy ảnh chiếu vào mặt cô. Cô nhằm mặt và theo bản năng, quay lại, giấu khuôn mặt của cô trong vùng ngực rộng ấp áp của Jake. Cô rên rỉ bên trong: cánh nhà báo sẽ có một bài báo vào ngày mai. Đó là ý nghĩ liên quan cuối cùng mà cô đã có vài lúc.
“ Em ổn chứ? Em có đi được không? Hay tôi sẽ đưa em lên phòng?”
Katy mở mắt. Jake nghiêng qua cô, Khuôn mặt đẹp trai đen tối cau mày trong sự quan tâm, hay giống hơn là một sự ghê tởm, cô buồn bả nghĩ. Cô tốt hơn là nên tránh khỏi cái trang nhất đó trong vài giờ trước. Cô vẫn còn cảm thấy choáng váng, nhưng cuối cùng cô cũng có thể nhận ra rằng họ đang ở trong chiếc Rolls, đậu bên ngoài nhà để xe khách sạn của cô.
Từ tâm trí mơ hồ vì rượu, cô kiểm soát thu thập đủ sự tự chủ để trả lời một cách chậm chạp “ Cám ơn, tôi có thể đi thật hoàn hảo.” cô chéo các ngón tay trong hy vọng. “ Không cần anh phải đi cùng tôi đâu”. Và với một ít sự thanh lịch mà cô có thể tập hợp lại, cô trượt ra khỏi xe, đứng dậy, đung đưa một chút trên vỉa hè. Cô bước một bước trước khi một cánh tay rộng lớn vòng qua eo và gần như kéo cô bước đến lối vào khách sạn.
“ Em, một kẻ ngu ngốc bé nhỏ, vì tất cả những cái dáng điệu giả dối đó của em, em không nên được phép ra ngoài một mình.” Jake nói thẳng thừng, trước khi quay lại bàn tiếp tân và yêu cầu lấy chìa khóa của cô.
Katy không thể không nhận thấy biểu hiện đồng lõa trên gương mặt người đàn ông trẻ khi anh ta đưa cho Jake chìa khóa của cô, cô bước ra khỏi tầm với của Jake.
“ Em có muốn họ gửi lên một ít café không?” anh đề nghị.
“ Không, cảm ơn. Tôi không bao giờ uống café vào ban đêm cả” cô thú nhận. Đôi mắt của người tiếp tân trè làm cô tỉnh rượu còn nhanh hơn cả café.
“ Vui lòng cho tôi lấy chìa khóa, làm ơn?” Cô buông tay ra khỏi Jake. Không còn cách nào mà anh có thể lên lầu với cô được. Cô không quá say.
Thay vì đưa chìa khóa cho cô, Jake bắt lấy chìa khóa, kéo tay cô vòng vào cánh tay mình “ Tôi luôn nhìn những người hẹn hò với mình an toàn trước cửa của họ, Katy”. Cái miệng rộng của anh biến dang với dấu hiệu của một sự hài hước đang bị đè nén, và siết chặt cái nắm ở tay cô, anh buộc cô hướng tới thang máy. “ Và em sẽ không muốn làm hỏng thú vui của người đàn ông trẻ đó đâu, anh ta sẽ tưởng tượng về em và tôi cả đêm cho mà coi.”
“ Không phải cả đêm đâu Jake àh” Cô liếc nhìn chiếc đồng hồ vàng mỏng manh trên cổ tay cô.
“ Thêm 40 phút nữa thì thời gian cùa anh sẽ hết, và nó không thể là một thời điểm quá sớm với tôi đâu.”cô thừa nhận thẳng thừng, khiến anh không nghi ngờ gì rằng cô xem xét buổi tối hôm nay như là một nhiệm vụ chứ không thể nào là một buổi hẹn hò được.
“ Trong trường hợp đó, tôi muốn tốt hơn là không nên lãng phí thêm thời gian nữa” anh nói thật ngọt ngào, và khi cửa thang máy đóng lại phía sau họ anh kéo cô vào trong vòng tay mình.
Miệng anh chuyển áp lực tựa vào miệng cô, gợi lên quá nhiều kỉ niệm, cô tốt hơn là nên kiềm nén nó lại. Đôi tay anh trượt xuống lưng cô ấn mạnh cô dựa vào khung xương căng cứng của anh. Răng anh cắn vào môi dưới của cô, đòi hỏi cô trao cho anh lối vào, cô từ bỏ bản thân cho những nhận thức đầy đam mê sôi sục bên dưới cái vẻ ngoài tạo ra giữa họ đêm nay.
Thích thú sự kiêu ngạo của anh đang chiến đấu với một làn sóng phấn khích đang dâng lên, cô hầu như không thể kiễm soát được nữa. Cô muốn làm thỏa mãn như cầu tình ái của anh, nhưng cô lại không dám… anh phải không bao giờ biết được anh có thể dễ dàng biến cô trở nên yếu đuối đến mức nào trong tình trạng vô ý thức, đau đớn vì khao khát.
Cô nhấc chân lên và dẫm mạnh lên chân anh, gót chân cô như một con dao găm nhỏ lún sâu xuống lớp da mềm mại của chiếc giày anh mang. Anh để rơi cô như một củ khoai tây nóng hổi, và nhảy quanh thang máy trong khi đang giử cái chân bị đau trong tay.
“ Em chơi trò quái quỷ đó để làm gì hả? Em gần như làm què tôi rồi” Jake gầm lên, đôi mắt anh nheo lại thành một đường như vết tích của một chiếc máy bay phản lực để lại.
Cửa thang máy mở ra, và Katy nhảy bắn ra. Cô không thích ánh mắt của Jake tí nào, nó hứa hẹn sẽ trả đũa, nhưng cô không thể nén lại một nụ cười, anh nhìn thật buồn cười khi nhảy cò cò trên một chân như thế.
“ Đừng biến tôi trở thành một tên ngốc như thế chứ, Katy, hay em sẽ phải sống trong hối tiếc về việc đó đấy.” anh đe dọa, trước khi thêm vào một lời châm chọc, “ Nếu em nghĩ rằng em đã nhìn thấy phần tồi tệ nhất trong tính khí của tôi tại Paris thì đó chưa là gì so với nhưng gì mà tôi có thể làm bây giờ đâu.”
Cô cay đắng hối tiếc giá như chưa bao giờ gặp anh, và rùng mình về lời nhắc nhở của anh khi họ ở Paris. Anh đã làm cho cuộc sống của cô trở nên thảm hại một lần rồi, và lại cố gắng thực hiện nó thêm lần thứ 2 nữa chứ, nhưng không cách nào mà anh có thể thực hiện nó thêm lần thứ 3 nữa đâu.
“ Mở cửa ra, làm ơn” cô lẩm bẩm, không nhìn vào anh. Nếu cô có thể đàn áp từ bên trong và ăn hết những thứ đó trên gương mặt của anh ta… Cô nhìn bàn tay rám nắng của anh đút chiếc chìa khóa vào trong ổ, nhưng một hành đông không mấy quý phái lắm của Jake... anh bước vào phòng trước.
“ Cảm ơn” cô lầm bầm một cách lịch sự, và, lướt qua anh, cô đi thẳng vào phòng ngủ và anh toàn trong phòng tắm.
“ Katy, chết tiệt em đi, tôi chưa xong với em đâu, chưa với một chặng đường dài như thế”
“ Vậy thì viết một là thư cho tôi đi” cô trả lời liều lĩnh. Cô đã làm được, và khóa cửa đằng sau cô, Jake la lớn như một tiếng chuông đầy phẫn nộ trong tai cô. Một bồn nước lạnh đó là những gì mình cần, cô nghĩ mơ màng, và với một chút may mắn Jake đã đi khi cô tắm xong.
Với đôi bàn tay không vững, cô cởi bỏ quần áo trên người, và mở vòi nước, cô bước ra trước vòi sen. Toàn bộ cơ thể cô đông cứng vì cú shock khi lần đầu tiên chạm vào vòi nước lạnh. Katy quay mặt vào dòng nước, và dần dần, khi tóc và toàn cơ thể run rẩy của cô thấm nước, cô giành lại quyền kiểm soát của bộ não. Cô không biết cô đã đứng dưới dòng nước lạnh giá này bao lâu rồi, cho đến khi một cú đập lớn vào cửa phòng tắm thâm nhập vào ý thức của cô.
“ Katy” Anh gầm lên, “ Nếu em không ra khỏi đó trong vòng 2 phút nữa, tôi sẽ phá tan cái cửa này xuống đó”
“ Jake” cô rên rỉ. Không có cái gì khiến cô được buông tha hay sao? Cô đã hi vọng anh sẽ rời đi, nhưng rõ ràng là anh đã theo cô về tận phòng ngủ.
Cô không ở trong trạng thái phù hợp để đâm những thanh gươm vào anh lần nữa, nhưng nó trông như thể cô không có gì thay thế cả. Tắt vòi nước, cô bước ra khỏi căn phòng nhỏ, và, cuộn một cái khăn lông trắng trên mái tóc ướt đẫm, lau khô cơ thể đang run rẩy của cô.
“ Ba mươi giây nữa” ý định chết người trong 2 từ đó không thể nhầm lẫn vào đâu được.
Nhanh chóng, Katy trượt người vào một áo choàng lớn và cột chắc cái dây đai quanh eo. Với khuôn mặt đã rửa sạch lớp trang điểm, và mái tóc cuộc chặt dưới khăn, cô nhìn trông không có vẻ gì là một người mẫu đồ lót cả; thay vào đó cô trông như một người rất bình thường và tốt hơn một người phụ nữ trẻ đang sợ hãi.
“ Mười giây nữa” Âm thanh như làm sống lại cô buộc cô hành động, và với một cái nhúng trên đôi vai mảnh mai cô bước ra cửa và mở khóa.
“ Ồ!” Tiếng kêu đầy ngạc nhiên tuột khỏi môi cô trước khi cô có thể ngăn nó lại. Jake đang đứng cạnh chiếc giường đôi lớn và đang trong quá trình cởi bỏ quần áo của anh. Trái tim cô đập mạnh trong lồng ngực, đôi mắt mở to khi thấy anh cởi bỏ áo khoác và cà vạt, cái áo sơ mi của anh bị cởi khuy gần đến eo, và anh đã khéo léo tháo chiếc khuy vàng từ cổ tay áo.
Cái nhìn của cô kéo dài bất lực vào những cơ bắp trên ngực anh, và trong một giây, cô cảm thấy một thôi thúc mãnh liệt được luồn những ngón tay vào cơ thể, và mái tóc đen uốn lượn của anh, để cảm nhận một lần nữa làn da rám nắng quen thuộc của anh bên dưới đôi tay cô. Vô tình cô đã tiến một bước về phía trước, tính chất hoang dã thật sự của một người đàn ông thu hút cô như một thỏi nam châm. Cô mở to đôi mắt nhìn anh và như bị đóng băng bởi những gì mà cô nhìn thấy.
Một lời đe dọa bạo lực được kiềm nén trong đôi mắt đen tối của anh mà cô chưa bao giờ nhìn thấy trước đây. Lần đầu tiên cô nhận ra dòng máu người Ý trong anh. Anh xem xét kĩ lưỡng vẻ ngoài của cô với một sự tàn nhẫn đến dã man làm cô cảm thấy như thể mình đang khỏa thân vậy. Theo bản năng, cô kéo đai áo choàng chặc hơn nữa, và cột sống cô như bị đông cứng lại.
“ Anh nghĩ rằng anh đang làm cái quái gì thế hả?” Cô tiếp tục tấn công, nuốt thật khó khăn như bị mắc nghẹn bởi sự sợ hãi đang tăng dần lên trong cổ họng. Không biết cần bao nhiêu whisky mới làm cho người đàn ông này say được nhỉ? Cô tự hỏi, ghị nhận những cái nhìn kì lạ trong đôi mắt đen của anh.
“ Có được em sẽ không bao giờ có thể mang tôi đi nơi khác được đâu Katy. Tôi sẽ làm nhưng gì mà lẽ ra tôi nên làm xong vào nhiều năm trước, mang em lên giường và làm tình với em cho tới khi nào em quá vô tri một cách đáng nguyền rủa đến nỗi em sẽ đồng ý với tất cả mọi thứ mà tôi muốn.”
Tất cả những bản năng trong cô mách bảo cô nên chạy đi, nhưng nó là tác dụng của rượu hay chỉ là sự can đảm cô cũng không biết nữa. Thay vào đó cô nhìn anh đi đến trước mặt cô, và anh có ý gì khi nói “ đồng ý với mọi thứ”?
Cánh tay đưa ra và nâng cằm cô một cách chắc chắn, nhưng cô buộc bản thân mình bỏ qua những áp lực từ các ngón tay của anh trên hàm mình, và, mở to đôi mắt của cô nhìn vào anh, cô cong một bên chân mày hoàn hảo của mình lên vẻ nhạo bán.
“ Thành thật mà nói Jake, anh yêu, tôi đã không biết là anh lại kịch như thế” Cô buộc phải cười. “ Nhưng bây giờ buổi hẹn đã kết thúc, và tôi nghĩ tốt hơn anh nên đi đi”
Phản ứng bình thường của cô làm anh tức điên lên, và trong vài giây tưởng chứng như vô cùng đó Jake trông như có thể giết người vậy. Sau đó, bằng một giọng trầm khắc nghiệt bởi sự tức giận, anh đay nghiến “ Ồ không, Katy em yêu” bắt chước lời nói của cô, sau đó bàn tay anh giữ chặt trên ve áo choàng của cô và tách nó mở ra, không phải bạo lực, mà là một sự lạnh lùng, một quyết định có suy tính. “ Đó chỉ là một phần của 30 mà tôi đã trả đến tận 2 phần lận”
Can đảm của Katy biến mất ngay lập tức, cô giơ một tay lên để đẩy anh ra, tay còn lại cố giữ lấy cạnh áo choàng, nhưng anh quá nhanh đối với cô. Với sự bình tĩnh hoàn hảo anh bắt lấy hai cổ tay và khóa chúng lại sau lưng cô bằng một bàn tay rộng lớn. “ Thả tôi ra, anh quá vũ phu rồi đó!” Cô rít lên.
“ Không” Lời từ chối tiêu cực tuôn ra như một phát súng trong khi bàn tay còn lại của anh thong thả tháo nút thắt quanh eo cô xuống.
Cô đã rất kinh hãi.Mùi xạ hương nam tính khuấy động các giác quan của cô, gợi nhớ về những cảm xúc mà cô cho là nó đã chết từ lâu lắm rồi. Trong muộn màng, cô bắt đầu cuộc đấu tranh, nhưng cô bất lực chống chọi lại sức mạnh vượt trội hơn của anh. Anh cao hơn cô, to lớn và bất khuất, và những nổ lực của chỉ làm cho áo choàng hoàn toàn tuột ra khỏi vai cô mà thôi.
Đôi mắt đen tàn nhẫn của anh lướt khắp vùng ngực bị lộ ra của cô, xuống vòng eo hẹp, vùng bằng phẳng của bụng cô, những lọn xoăn vàng mền mại phía trên cặp đùi cô, sau đó từ từ trượt xuống đôi chân quyến rũ của cô. Cô gần như khỏa thân, hơi nóng tràn qua cô bởi những thẩm định trắng trợn về thân hình đang run rẩy của cô.
“ Anh đang trở nên buồn cười quá đó Jake, làm ơn… thả tôi ra đi” Cô đang cố để có lí lẽ, và không phải trên phương diện cầu xin để được giải thoát. Cô còn sợ hãi hơn những gì mà cô đã từng trải qua trong cuộc đời mình.
“ Buồn cười àh, Tôi đã một lần như thế, em con điếm dối trá bé nhỏ. Chúa tôi, Em thậm chí còn làm cho tôi cảm thấy tội lỗi với cái lí do biện hộ rằng em còn quá trẻ cho một cam kết. Em muốn được nhìn thấy thế giới. Trong khi suốt thời gian đó em lại nghĩ tôi là một tên đểu giả lăng nhăng. Tôi đã chờ đọi em 2 năm. Cho cô ấy thời gian để trưởng thành, hãy để cô ấy bay nhảy với những người cùng tuổi, tôi đã tự nhủ với bản thân như thế, và sau đó em cười vào mặt tôi. Ồ vì Chúa, em phải cười vì thời gian qua, bây giờ thì em đã lớn. Những việc vĩ đại của em cũng đã được biết đến, và đêm nay, đến lược tôi hành động. Em chắc như quỷ là em nợ tôi mà. Em sử dụng tôi để loại bỏ cái trinh tiết rườm rà của mình và sau đó thì tôi không còn xứng đáng để chạm vào cơ thể thánh thiện của em nữa. Đúng là một trò đùa… Bây giờ với một mức giá, mọi người đàn ông đều có thể có được em…” Đôi mắt anh hẹp lại trên khuôn mặt xanh xao của cô, và đôi tay anh cong lại trên đôi vai trần của cô khi với một cái giật mạnh thình lình anh kéo cô dựa sát vào anh.
Anh đã sai, quá sai lầm; cô phải kể cho anh nghe trước khi chuyện này đi xa hơn. Cô ngước mặt lên đối diện với anh, và biểu hiện tàn nhẫn trong đôi mắt đen của anh dường như đốt cháy tâm hồn cô. Anh nhìn nhẫn tâm trong cơn giận dữ của mình và có khả năng làm bất cứ điều gì. Cơ thể cô quá run rẩy đến nỗi mà cô khó có thể kiểm soát được nó. Lo lắng, cô lướt đầu lưỡi trên đôi môi khô của mình “ Làm ơn…”
Anh không để cô nói hết câu. Cái đầu đen tối hạ thấp xuống, mang cái miệng anh tàn bạo trừng phạt đôi môi cô, buộc môi cô phải mở ra, cướp bóc những mô mềm mại bên trong cho đến khi cô nếm được vị ngọt từ chính máu mình trên đầu lưỡi. Đó không phải là nụ hôn của những người yêu nhau, mà nó là nụ hôn của sự giận dữ, hoang dã đầy sở hữu.
Tay anh đặt sau lưng, giữ chặt cổ tay cô, buộc cô phải tựa vào cặp đùi cơ bắp của anh. Cô cảm thấy sự cương cứng của cái vật nam tính kích thích của anh, và một cơn lũ không mong muốn của những nhận thức về tình dục tàn phá cơ thể đang run rẩy của cô. Cô đang cố gắng chống lại những tác động có thể phá vỡ sự gợi cảm, nhưng khi một cánh tay khác của anh trượt từ vai xuống bắt lấy một bên ngực đầy đặn, một tia kích thích dường như bắn từ ngực xuống đến vùng mềm mại giữa hai đùi cô.
Cô khẽ rên trong cô họng, và như thể nó là một tín hiệu Jake chờ đợi cho miệng anh nới lỏng trên cô, tay anh thả cổ tay cô ra, vòng quanh eo cô và uốn cong lưng cô trên cánh tay mình. Katy biết cô có thể vùng ra để tự do, nhưng những ngón tay của anh đã tìm thấy cái nụ hồng trên ngực cô và ngắt nó một cách nhẹ nhàng, làm nó nhô lên căn thẳng bởi những mong muốn đau đớn.
Bàn tay anh lang thang trêu chọc từ cái gò màu kem bên này sang bên kia, và cô đã không còn tỉnh táo với những niềm vui anh đã trao cho cô. Miệng anh lướt qua cô họng cô, và lưng cô cong lại trong sự sẵng sàng chờ đợi cảm giác miệng anh trên vùng ngực nhạy cảm của cô.
Đôi tay cô theo ý muốn riêng của nó trượt vào bên trong chiếc áo sơ mi đã mở không xấu hổ bám vào đôi vai rộng của anh.
Jake gầm gừ trong cô họng và đưa cô vào vòng tay mạnh mẽ của anh. Miệng anh truyền một tia lửa xuống cổ họng cô và thấp hơn nữa để bắt lấy một đầu vú căng cứng giữa hai hàm răng mình.
Đã quá lâu kể từ khi cô ở trong vòng tay của một người đàn ông. Vòng tay của Jake. Kể từ khi cô cảm thấy niềm vui mãnh liệt từ sự kích thích của tình dục, và Jake đã hoàn toàn quyến rũ cô. Cô không do dự khi anh đặt cô lên giường, và nằm xuống bên cạnh cô, và kéo áo choàng xuống phía dưới cơ thể cô.
Miệng anh tìm thấy miệng cô và lúc này đôi môi cô mở ra sẳn sàng, mời gọi, muốn nụ hôn của anh và hơn nữa, nhiều hơn nữa.
Anh ngẩng đầu lên, và nâng mình lên trên một khủy tay, cào thân thề trần truồng của cô bằng đôi mắt đen lấp lánh. Với một ngón tay dài anh nhẹ nhàng vuốt dọc theo đôi môi sưng lên vì yêu của cô. “ Em thật đẹp, một tổng thể của sự phóng đãng, nhưng vẫn đẹp. Làm thế nào mà đàn ông có thể chống lại những gì mà em trao cho họ một cách miễn phí như thế chứ?”
Bàn tay anh kéo xuống thấp hơn, bao phủ ngực cô. Nhưng lời bình luận trầm trầm trong cô họng của anh như một vòi nước lạnh tạt vào những giác quan đang quá nóng của Katy.
Cô nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp trai của anh. Anh đang chăm chú vào cơ thể trần truồng của cô như một người sành sõi về mỹ thuật. Cô nhận ra rằng sự chiến thắng lấp lánh trong đôi mắt đen tồi đầy đam mê của anh, và cô quay đầu đi. Làm sao mà cô có thể ngu ngốc như thế chứ? Như một người sa ngã? Đôi mắt cô sáng lên trên chiếc đồng hồ đặt cạnh giường, và ngay lập tức cô biết cô phải làm cái gì.
“ Không được miễn phí đâu, Jake, anh yêu” và trước khi anh có thể hiểu những từ ngữ của cô, cô đã trượt ra khỏi giường và bận lại áo choàng. Nếu nó không quá đáng xấu hổ như thế thì cô có thể cười vì cái nhìn ngạc nhiên đến sững sốt trên khuôn mặt đỏ ửng của anh. “ Đã qua 2 giờ rồi Jake. Thời gian của anh đã hết rồi.” Anh nghĩ rằng cô là một con điếm, vì vậy cô có thể hành động y như thế. Thu thập tất cả những sự tự kiểm soát còn sót lại mà cô có thể tập họp được, cô đi thơ thẩn qua cánh cửa và bước ra ngoài.
Cô chỉ bước được 2 bước vào phòng khách trước khi Jake bắt kịp cô. Anh nắm lấy cánh tay và kéo cô quay lại đối diện với anh. “ Làm sao mà em lại có thể làm điều đó với tôi hả?” Anh bắt lấy tay cô và giữ nó ở giữa đùi mình. “ Em không thể để tôi như thế này được, đồ chó cái”
Thô bạo, cô đối mặt với anh. Mặc cho cô run rẩy đến tận bên trong vì sợ hãi và áp lực của ham muốn tình dục. “ Ồ” Tay cô run lên vì sự khuấy động của anh, nhưng cô buộc bản thân tiếp tục, “ Anh có mang theo 500 tiền lẻ ko? Tôi không có mang theo thẻ tính dụng.”
Trong thời điểm đáng sợ nhất, cô nghĩ anh sẽ đánh cô. Anh giơ tay lên, đôi mắt đen bắn ra những tia nhìn thiêu đốt, sau đó anh bất ngờ đẩy cô ra, và, quay gót trở vào phòng ngủ.
Katy từ từ đi đến chổ chiếc ghế sofa dài bằng nhung và chìm vào tấm đệm mềm mại. Cô đã thấy được cái nhìn thoáng qua của một điều gì đó rất khủng khiếp trong đôi mắt anh khi anh quay đi. Cô biết không còn nghi ngờ gì, anh sẽ không bao giờ bận tâm đến cô thêm một lần nào nữa.
Cô theo dõi khi anh quay trở lại, anh nhún vai. Cô cuối đầu xuống, không thể chịu đựng được sự ghê tởm đó, cái nhìn khinh miệt băng giá trong đôi mắt đen của anh. Cô không để ý đến bước chân của anh phía trước cô, hay tia sáng của sự hối tiếc đau khổ đó vặn xoắn khuôn mặt điển trai của anh.
Cô chỉ nghe thấy tiếng cánh cửa đóng lại khi anh bước ra khỏi căn phòng sang trọng mà không nói một lời nào.
Đầu Katy rơi xuống những tấm đệm mền mại và cô buông một tiếng thở dài. Jake đã đi, cảm ơn Chúa! Cô vừa thực hiện một hành động vĩ đại nhất của cuộc đời mình, và anh đã thua. Cô đã phải hài lòng, nhưng trong tuyệt vọng, cô nhận ra rằng một phút dài hơn chút nữa thì cô đã sụp đổ dưới chân Jake và van xin anh chiếm lấy cô.
Đôi mắt to, xanh biếc của cô nhòa đi và từ từ một giọt nước mắt nhỏ xuống gò má mềm mại của cô. Hối tiếc là một cảm xúc không mong muốn, nhưng đêm nay cô không thể giúp gì cho bản thân mình được. Tại sao? Tại sao? Trái tim cô gào thét. Trong tất cả những người đàn ông mà cô đã gặp, Jake và chỉ có Jake là người đàn ông có thể đánh thức những mặt khoái cảm trong bản chất cô thành cơn sốt của sự mong muốn. Đêm nay đã dạy cho cô một bài học khó khăn.
Trong nhiều năm, cô đã thuyết phục bản thân mình rằng cô ghét Jake, nhưng đáng buồn thay bây giờ cô buộc phải đối mặt với sự thật. Nó không phải là tình yêu, không thể như thế được, cô coi thường đàn ông, nhưng phản ứng hóa học, sự ham muốn, sự bùng nổ của cảm xúc trước sự hiện diện của anh dấy lên trong cô không bao giờ có thể biến mất.
Nó là một cái gì đó mà cô sẽ phải học cách chấp nhận và chung sống với nó. Bị nghẹt thở vì khóc nức nở, cô đưa tay lau đi những giọt nước trên đôi mắt. Đứng dậy khỏi ghế sofa, cô đi vào phòng ngủ. Trái tim cô thắt lại trong một cơn co thắt đau đớn khi cái nhìn của cô dừng lại trên chiếc giường nhàu nát, hình ảnh của cô và Jake chỉ mới 15’ trước đây thôi, bị khóa trong cái ôm nồng nhiệt, sống động trong tâm trí cô.
Cô quay lưng lại chiếc giường cùng những kí ức mà nó gợi đến và, nhặt cái khăn đã rơi xuống từ tóc cô trước đó lên, bước đến bàn trang điểm và ngồi xuống cái ghế thấp. Kiên quyết, cô bắt đầu chà xác mái tóc khô. Mat_xa da đầu đã có hiệu quả trên các dây thần kinh mệt mỏi của cô, và, cuối cùng, thả khăn xuống, cô nhặt chiếc lượt lên với quyết tâm khắc nghiệt bắt đầu chải mớ tóc ẩm ướt rối nùi trở nên trật tự.
Suy nghĩ rõ ràng cho khoảnh khắc đầu tiên của một giờ đồng hồ, cô bắt đầu đặt câu hỏi về động cơ của Jake trong việc đấu giá một bữa hẹn hò ăn tối với cô. Thật sự, nếu anh yêu cầu cô một cuộc hẹn thông thường thì cô sẽ từ chối. Nhưng bất kì thời điểm nào trong 2 năm qua anh đã có thể gặp cô bất cứ lúc nào tại những buổi biểu diển công khai và những buổi tiệc mà cô tham dự.
Anh là một người đàn ông có thế lực có quyền tham gia vào tất cả các tầng lớp trong xã hội. Anh biết cô khá rõ đủ để biết là cô sẽ không bao giờ gây ra rắc rối trước đám đông. Vậy thì tại sao lại làm cho mọi chuyện rắc rồi bằng việc đấu giá cho cái mà anh phải biết sẽ là một buổi hẹn hò rất công khai với các nhiếp ảnh gia tham dự chứ? Không thể hiểu nỗi…
Jake Granton nổi tiếng trong việc tránh những vấn đề công khai, anh hiếm khi được đề cập đến ngoại trừ các bài viết về kinh doanh trong những tờ báo nghiêm trọng, và cũng hiếm khi được nhìn thấy một tấm ảnh của người đàn ông này hay bất kì đề cập nào đến cuộc sống riêng tư của anh trong các phương tiện truyền thông đại chúng. Chúa biết, cô đã nhìn thấy!
Trong 4 năm, Katy chỉ nhìn thấy một bài viết về Jake trong tờ tạp chí “Italian Glossy”. Đôi môi đầy đặn của cô khẽ cong lên trông như một nụ cười. Cô đã dành cả buổi tối trong phòng khách sạn ở Rome, cố gắng giải mã bài viết cùng với vốn tiếng Ý hạn chế của mình. Thật là một kẻ ngu ngốc, cô nghĩ mông lung.
Cuối cùng, cô thừa nhận với bản thân cô chưa bao giờ thành công trong việc kéo Jake ra khỏi trái tim cô cả. Nó chỉ là một sự ảo tưởng của bản thân cô mà thôi. Cô đã chạy trốn đến Pháp và ở lại đó phát triển một sự nghiệp khác đã có ích cho sự giả vờ của cô.
Đột nhiên, cô đứng dậy đi qua căn phòng đến chiếc giường rộng. Không, cô khẽ tuyên bố, khi bây giờ trò chơi của cô đã kết thúc. Tuần tới, cô hi vọng được bắt đầu làm công việc của một nhà thiết kế. Jake và tất cả mọi thứ giữa họ đã kết thúc, và cô phải đối mặt với sự thật và trở về với cuộc sống của cô.
Cô nhún vai làm rơi áo choàng và kéo nó lại, cô bò vào giường. Đối với Jake, cô không còn gì để phải lo sợ từ anh ta nữa. Cái nhìn thuần túy hoàn toàn đáng ghét mà cô đã thấy trong mắt anh, một phút trước khi anh rời đi đã cho cô biết còn rõ ràng hơn những lời nói rằng đó là trận cuối cùng và cô đã chơi một cách tốt nhất và thuyết phục nhất.
Lời Cầu Hôn Khiếm Nhã Lời Cầu Hôn Khiếm Nhã - Jacqueline Baird Lời Cầu Hôn Khiếm Nhã