Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hợp Chất Màu Da Cam
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3
O
i! Ngày sinh nhật của tôi.
Đầu tiên là bộ đồ chơi hóa học. Rồi một buổi tối ở rạp ô pê ra, cuộc biểu diễn với tôi như thể kéo dài vô cùng tận.
Thậm chí ngay cả khi tên côn đồ cắm ngập gươm vào người anh hùng thì anh ta vẫn cứ hát và hát mãi…
Còn hôm nay – một ngày sau lễ sinh nhật – tình thế xem chừng cũng chẳng tốt lành gì hơn.
Hôm nay là ngày chủ nhật. Với tôi, điều này có nghĩa là tôi nên ra bên ngoài để nô đùa. Còn với ba mẹ, thì hôm nay có nghĩa là ngày tranh thủ học. Thế có nghĩa là tôi phải học thuộc lòng các chi tiết của cuốn Trò chơi khoa học để chuẩn bị cho cuộc thi đấu khoa học tới.
Trường Trung học Shadyside đã ba năm liền đạt danh hiệu trường vô địch của bang. Có chị Michelle trong đội tuyển thì làm sao mà trường thua được cơ chứ.
Nhưng cuối năm nay, chị Michelle sẽ chuyển lên học lớp mười của trường High Shadyside nên bây giờ mọi người hy vọng rằng tôi sẽ thay chỗ chị, dẫn đội tuyển giành chức vô địch, giữ vững truyền thống của trường. Đấy là lý do để tôi phải ngồi lỳ suốt ngày trong phòng, chúi mũi học hành.
Tôi đọc câu hỏi đầu tiên – Cái gì là sản phẩm cuối cùng của phép quang hợp?
Nhưng trước lúc có thể nghĩ ra câu trả lời thì tôi không thể tin được vì ngửi thấy một mùi hôi lan tỏa khắp phòng. Tôi sẽ phải điều tra xem là cái gì. Người ta chắc đã chết vì cái mùi ấy!
Tôi kiểm tra khắp phòng ngủ rồi ra cả hành lang. Chẳng hề có gì cả.
Ngay khi phát hiện thấy bóng chị Michelle lẩn nhanh vào bếp, tôi biết mình đã tìm ra được thủ phạm.
— Chị lại nướng bánh hạt nhân chứ gì? – Tôi hỏi. – Nhận đi, Michelle ạ!
— Đừng, đừng đụng vào! – Chị nhắc và bước ra đứng chắn phía trước, che khuất mọi thứ. – Đừng nhìn!
— Quá muộn! – Tôi bảo chị. – Em đã thấy rồi. Cháy hết cả còn gì.
— Đâu, chỉ hơi cháy xung quanh rìa thôi. – Chị nói. – Bọn bạn ở câu lạc bộ cờ vua của chị sẽ khoái lắm.
— Chị sắp sửa đầu độc các bạn của mình hay sao đấy? – Tôi hỏi. – Thậm chí kể cả chính bản thân chị nữa sao?
Có ai đó gõ cửa, Michelle ra mở. Nhưng tôi chạy nhanh hơn. Đấy là Colin. Đứa bạn thân nhất của tôi đang bước vào.
— Ô, lại là cậu à? – Michelle thốt lên.
— Thì đã sao? – Colin nói. – Là em thì đã sao hả chị?
— Câu lạc bộ cờ vua của chị ấy sắp họp ở đây. – Tôi giải thích. – Chắc chị ấy hy vọng người đến là Jonathan Muller. Anh ấy là chủ tịch câu lạc bộ, chị tớ tôn sùng anh ấy mà.
— Đâu nào! – Michelle quát nhưng khuôn mặt đã đỏ bừng.
— Ồ, đúng rồi. – Tôi nói tiếp. – Cậu nên đến xem cuốn lịch bàn của chị ấy. – Tôi nhăn nhở cười với Colin. – Trang nào chị ấy cũng viết đây dòng chữ “Michelle theo – Muller”. Có nghĩa, chị ấy muốn cưới anh ta hay là gì… gì… đấy.
Colin cười ngặt nghẽo. Michelle quẳng cái cán bột vào tôi.
— Em làm trò gì đây, ngó vào cuốn sổ của chị làm gì? – Chị hét lên. – Đấy là chuyện riêng của chị, biết chưa?
Tôi ném lại cái cán bột trả chị.
— Mẹ bảo là em có thể. – Tôi nói. – Bởi vì em đã chạy vắt chân lên cổ ra khỏi cuốn sổ của chị. Hí hí.
Michelle trừng mắt nhìn tôi:
— Nếu mày kể cho bất kỳ ai thì tao sẽ giết chết mày đấy. – Chị quay sang Colin. – Cả cậu nữa, liệu cái thần hồn đó. – Chị dọa.
— Bánh nguội rồi đấy. – Colin nói. – Em có thể ăn một chiếc chứ?
Trước lúc tôi kịp ngăn lại thì Colin đã đút một cái bánh giết người vào miệng.
— Tha lỗi cho tớ bởi tớ đang bận suy nghĩ nên… – Tôi nói.
— Chà, thật tuyệt vời! – Colin thốt lên.
— Vậy sao? – Michelle tự hào hỏi.
— Chúng ngon đến mức không thể nào tả nổi. – Colin nuốt bánh xuống. – Làm sao mà chị làm cho nó có được mùi khói than vậy?
Tôi cho Colin mười điểm.
— Thắng rồi! – Nó hét. – 2-0!
— Cút khỏi đây ngay, mấy thằng ngốc! – Michelle hét toáng lên.
— Đi thôi, Colin! – Tôi bảo. – Ta hãy xuống tầng trệt. Tớ sẽ cho cậu xem quà sinh nhật của tớ.
— Ôi! Thật tuyệt vời. – Colin thốt lên. – Tớ rất háo hức muốn xem bộ đồ trượt tuyết của cậu.
Tôi lắc đâu.
— Không phải bộ đồ ấy đâu.
— Không phải ư? – Colin thốt lên. – Nhưng ba mẹ cậu sẽ tặng cho cậu chứ?
— Ừ. – Tôi còn biết nói gì nữa.
Tôi dẫn Colin xuống cầu thang. Chester, con mèo thông minh của Michelle bám theo bọn tôi. Nó cuộn tròn trong góc nhà, nhìn chúng tôi mở bộ đồ chơi hóa học. Cái nhìn của nó như thể muốn nói: “Tôi sẽ mách Michelle. Tôi sẽ mách Michelle. Các cậu không nên mở hộp nếu không có Michelle.”
Cũng còn may mà chị tôi chưa dạy cho con mèo nói, tôi nghĩ.
Colin nhặt lên một ống nghiệm chứa đầy tinh thể màu đỏ tía.
— Cậu dự định sẽ làm gì với tất cả những thứ này?
— Tớ chưa biết. Có lẽ tớ sẽ không sử dụng chúng cho đến khi chị Michelle làm mẫu cho tớ xem. – Tôi đáp.
Tôi nghe tiếng chuông cửa reo. Các anh chị trong câu lạc bộ cờ của chị Michelle đã đến.
— Bọn mình không phải đợi chị ấy. – Colin cười. – Bọn ta sẽ thử chơi với mấy thứ này một tí xem sao. – Nó lấy một cái ống đựng dung dịch màu đỏ rồi đổ vào trong bình thí nghiệm.
— Không hay đâu. – Tôi cảnh cáo nó. – Cậu sẽ gặp rắc rối kinh khủng đây nếu như cậu chưa biết làm cái gì.
— Tớ vẫn chưa định chế tạo cái gì đâu. – Colin nói. – Có thể tớ sẽ làm một quả bom thối bé xíu.
— Tớ không biết đâu! – Tôi nói. – Ba mẹ bảo tớ đừng nghịch…
— Bọn ta sẽ cho nó nổ ở tầng trên. – Colin ngắt lời tôi. – Cậu không muốn xem cô chị mình ho sặc sụa ngay trước mặt gã trai mà chị ấy mê à?
Chuyện này chắc là vui lắm. Chí ít thì cuộc vui ấy cũng kéo dài cho đến lúc ba mẹ biết được.
— Cuốn chỉ dẫn ở đâu? – Colin hỏi lúc đang đưa tay lục tìm trong thùng.
— Tớ nghĩ cậu đã biết cách chơi rồi chứ! – Tôi đáp.
— Không, không, tớ không biết. – Colin thú nhận. – Nhưng cuốn chỉ dẫn thì phải luôn có sẵn trong thùng hàng.
— Ồ, đúng đây. – Tôi hồ hởi nói. – Chỉ cần tra vần T để tìm chữ thối.
Colin tìm thấy cuốn chỉ dẫn, lật ra rồi lắc đầu.
— Chẳng có trong này đâu. – Nó càu nhàu.
— Đi thôi. – Tôi nói. – Ta hãy ra ngoài tìm ai đó để hỏi.
— Khoan, hãy cứ ở lại đây cái đã. Chúng ta không cần ai bày đâu. Chế ra một cái mùi thối như thế thì chẳng khó. – Colin tuyên bố. – Chị cậu làm nó dễ ợt mà.
Tôi cười. Colin thường xuyên có thể khiến tôi cười. Đấy là một trong những lý do để chúng tôi chơi thân với nhau.
Colin nặn cái ống đựng tinh thể màu đỏ tía vào dung dịch đỏ.
— Colin. Đừng làm như thế. – Tôi nhắc nhở.
Nó phớt lờ tôi.
Nó bóp cái ống thêm tí nữa.
— Colin! Cậu chưa hiểu mình đang làm gì cơ mà? – Tôi hét.
Tinh thể màu tía bắt đầu tan ra.
Tôi nhìn vào bình thí nghiệm.
— Không còn màu đỏ hay màu tía nữa rồi, Colin! Hai màu ấy bắt đầu biến mất! – Tôi hét lên. – Cậu sắp làm nổ tung ngôi nhà!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hợp Chất Màu Da Cam
R.l.stine
Hợp Chất Màu Da Cam - R.l.stine
https://isach.info/story.php?story=hop_chat_mau_da_cam__r_l_stine