Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hậu Liệp Diễm Giang Hồ Mộng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3: Gặp Lại Đại Ny
M
ột buổi trưa nắng, một đoàn người chậm rãi tiến vào Hoàng thành nước Thiên Trúc. Đi đầu là một nam nhân trông vô cùng oai phong, miệng luôn mỉm cười một cách tà dị. Hắn cưỡi một con ngựa màu đen, lưng đeo một thanh đao kỳ dị. Bên phải hắn có sáu người con gái, trang phục rất lạ. Bên trái là sáu người con gái khác, ăn mặc theo kiểu người Trung Nguyên. Tựu chung lại mười hai người này rất xinh đẹp. Theo sau là một đoàn xe có lính đi kèm hai bên.
Đoàn người lạ mặt khiến dân chúng rất hiếu kỳ. Một cô gái Thiên Trúc thầm nghĩ:"Nam nhân lãnh tuấn cưỡi con ngựa màu đen, xung quanh có nhiều nữ nhân xinh đẹp..." Như chợt phát hiện ra điều gì đó, cô chợt hét lên:"A...a... Tình ái chi thần."
Đám người Thiên Trúc chợt tỉnh ra, đây giống như vị tình ái chi thần do đám thương nhân kể lại. Những tiếng hô không ngừng vang lên "Tình ái chi thần, tình ái chi thần..."
Đám dân Thiên Trúc trong kinh thành nghe theo tiếng gọi đều ùn ùn kéo đến cổng thành để xem vị "tình ái chi thần" vang danh này ra sao.
Đám dân chúng hiếu kỳ vây quanh lấy đoàn người. Hi Bình không hiểu chúng đang hò hét cái gì. Ô Long đứng lên hí vang một tiếng. Mộng Cơ thấy vậy bèn lên tiếng:"Dân Thiên Trúc đang gọi chàng là 'tình ái chi thần', họ có vẻ rất sùng bái chàng."
"Ha ha, ta là quyền vương ca thần vô địch, là thiên tài, là đại tình thánh mà, ha ha". Hi Bình cười sung sướng.
"Được, nhân dịp này, ta thật muốn hát cho đám người này nghe." Hi Bình cao hứng nói.
"Không được" Chúng nữ đồng thanh nói.
Nguyên, nam nhân cưỡi ngựa đen đó chính là Hi Bình. Sáu nữ nhân đi bên phải ăn mặc kỳ lạ chính là sáu người Nguyên Chân. Sáu người đi bên trái Hy Bình là Lôi Phượng, Lãnh Như Băng, Vưu Túy, Đường Tư, Lương Lệ Quỳnh và Mộng Cơ.
Đoàn người Hi Bình cứ tắc nghẹt ở cổng thành. A, được sùng bái quá cũng khổ a.
Một nam nhân to lớn đang đẩy từng người ra, cố chen lên, miệng không ngớt nói tiếng Trung Nguyên:"Chủ nhân, chủ nhân, đúng là chủ nhân rồi."
"A, Bố Lỗ Tư, tiểu tử ngươi, đến đón ta à." Hi Bình lên tiếng.
"Bố Lỗ Tư, mau mau đưa chúng ta ra khỏi đây. Chủ nhân đang muốn hát đấy." Mộng Cơ nói.
Mặt Bố Lỗ Tư tái mét, hắn vội nắm dây cương Ô Long, hô hào bằng tiếng Thiên Trúc, đại ý là yêu cầu đám dân Thiên Trúc tránh ra cho tình ái chi thần đi. Ca hát thực sự là thứ vũ khí đáng sợ nhất của Hi Bình.
Bố Lỗ Tư vừa đi vừa nói với Hi Bình:"Chủ nhân, Bố Lỗ Tư sẽ đưa chủ nhân đến trang viện của Bố Lỗ Tư. Bố Lỗ Tư đã chuẩn bị một căn phòng thật lớn, có một cái giường thật lớn để chủ nhân nghỉ ngơi."
"Ha, tiểu tư, sao ngươi biết ta sắp đến vậy?"
"Chủ nhân, người chưa đến nhưng dân chúng Thiên Trúc đã đồn thổi có một vị 'tình ái chi thần' đang đến đây. Nam nhân cường hãn như thế thì chỉ có chủ nhân của Bố Lỗ Tư này thôi." Bố Lỗ Tư nói đầy vẻ tự hào.
"Ha, ngươi thông minh gần bằng thiên tài ta rồi đấy." Trời, Hi Binh đại thiên tài mặt dày vô sỉ.
o O o
Trang viện của Bố Lỗ Tư cũng bề thế không kém gì Trường Xuân Đường. Hi Bình không ngờ cái tên chuyên đi dâng xử nữ để kiếm tiền như hắn cũng có cơ ngơi thật không nhỏ. Đúng là ngành làm ăn không vốn có khác, hắc hắc.
Bố Lỗ Tư an bài cho đám lính trú tạm ở ngoài. Sau đó sai gia nhân đưa thê tử của Hy Bình vào "đại tràng" ( căn phòng Bố Lỗ Tư làm cho Hi Bình gọi là "đại tràng" ) nghỉ ngơi.
Chúng nữ sau một ngày đi đường mỏi mệt, niềm mong mỏi lớn nhất tất nhiên là có một cái giường êm ấm để ngủ rồi. Chẳng ai bảo ai, tất cả đều nhanh chóng kiếm một chỗ nằm cho mình.
Sau khi chúng nữ đi hết, Bố Lỗ Tư mới dám hỏi Hi Bình:" Chủ nhân, để Bố Lỗ Tư đi tìm cho chủ nhân vài xử nữ."
"Thôi, không cần. Ta đến đây không phải để liệp diễm. Ta không nghĩ sẽ lấy thêm nữ nhân nữa."Hi Bình trả lời.
Uỳnh, lời Hi Bình nói như tiếng sấm bên tai Bố Lỗ Tư. "Chủ nhân mà không lấy thêm nữ nhân thì mặt trời mọc đằng tây." Hắn nghĩ thầm.
Nhìn vẻ mặt trầm ngâm của Hi Bình, Bố Lỗ Tư chợt đoán được vài phần tâm ý Hi Bình.
"Chủ nhân, Đại Ny rất nhớ người. 5 năm nay, Đại Ny không hoan hảo với nam nhân nào cả. Bố Lỗ Tư nghĩ nàng ấy yêu chủ nhân rất sâu đậm." Bố Lỗ Tư than thở.
"Bố Lỗ Tư, đưa ta đi gặp Đại Ny." Trong lòng Hi Bình chợt hiện lên những hình bóng, những mỹ nữ sẵn sàng hiến thân cho hắn mà hắn lại không màng đến. Đó là Đại Ny và Mỹ Hạnh Tử. "Đại Ny giờ không còn là vợ của Tứ Cẩu nữa, ta dung nạp với nàng ấy chắc cũng không có lỗi với Tứ Cẩu. Còn Mỹ Hạnh Tử, 5 năm rồi, khẩu vị của thiên tài ta cũng có thay đổi chút ít."
(Lời tác giả: Hi Bình 5 năm trước không thích Mỹ Hạnh Tử vì tác giả LD không thích gái Nhật. Nhưng 5 năm sau vận đổi sao rời, vô lại công tử tôi lại rất thích gái Nhật. Vì thế Hi Bình không thể không thích. hắc hắc, quyển hai sẽ là Đông Dương du ký. hắc hắc)
Trong lòng Hi Bình có chút hưng phấn."Sau khi về Trung Nguyên ta sẽ đến Đông Dương."
Hi Bình và Bố Lỗ Tư vừa đi vừa tán đủ chuyện. Chủ yếu là chuyện về các mỹ nữ. Chẳng mấy chốc, Hi Bình đã đến nơi Đại Ny ở. Nơi Đại Ny ở là một căn phòng tĩnh mịch nằm trong hoa viên của trang viện. Hi Bình ra dấu cho Bố Lỗ Tư lui đi, còn mình thì lặng lẽ bước vào phòng.
Căn phòng bố trí đơn giản. Một bộ bàn ghế cũ. Trên bàn đặt một chiếc gương, mặt gương phủ đầy bụi. Có vẻ rất lâu rồi chủ nhân chiếc gương không ngó tới nó. Góc phòng có một chiếc giường. Trên giường có một mỹ nữ đang yên giấc. Nàng mặc một bộ quần áo thô dày che giấu các đường cong cơ thể, thật sự rất không hợp với nàng. Hơi thở nàng đều đặn, nhè nhẹ. Mỹ nữ đó đúng là Đại Ny.
Hi Bình tiến gần đến giường, ngắm nhìn khuôn mặt nàng. 5 năm không gặp, Đại Ny đã thay đổi quá nhiều. Vẫn còn đó những đường nét xinh đẹp, nhưng gương mặt nàng trông thật khắc khổ, héo mòn. Hi Bình cảm giác các đường cong cơ thể nàng cũng không còn như xưa. Mắt nàng ngấn lệ. Hi Bình nhẹ sờ tay xuống gối. Gối nàng vẫn còn ẩm ướt và có mùi ẩm mốc. Dường như nàng đã khóc rất nhiều và khóc rất thường xuyên.
"Sao nàng phải đày đọa mình như vậy." Trong lòng Hi Bình dâng lên một cảm giác cay cay nơi sống mũi. Chưa bao giờ Hi Bình cảm nhận được tình yêu Đại Ny dành cho mình lại sâu sắc như bây giờ. Mắt Hi Bình đã ngấn lệ. Lần duy nhất Hi Bình khóc là khi nghe ngũ nữ bị hại chết. Lần này Hi Bình lại khóc sao.
Hi Bình ngồi xuống bên giường, đôi tay nhẹ nhàng vuốt từng sợi tóc ra khỏi gương mặt Đại Ny. Đôi môi nàng khô quá, nàng thật tiều tụy. Hi Bình vuốt ve gương mặt Đại Ny, thật ôn nhu, đầy tình cảm.
Đại Ny cảm thấy có một bàn tay nam nhân đang vuốt ve nàng. Lâu rồi nàng không có cảm giác này. Môi nàng mấp máy hai tiếng:"Hi Bình".
Mắt nàng khẽ mở, nam nhân trước mặt nàng, nam nhân anh tuấn đó, chính là Hi Bình, là nam nhân duy nhất nàng yêu thương. Nàng bừng tỉnh, đây không là mơ, đây là thật. Hi Bình đang bên cạnh nàng, đang vuốt ve nàng.
Đại Ny òa khóc, hai tay ôm lấy Hy Bình. Hi Bình cũng ôn nhu ôm lấy Đại Ny vào lòng.
"Đại Ny, đừng khóc nữa. Sao nàng lại đày đọa mình như vậy." Hi Bình vuốt nhẹ lên tấm lưng của Đại Ny. Nàng thực sự rất gầy.
"Đại Ny, Đại Ny... " Đại Ny nói trong thổn thức. "Không đêm nào thiếp không nhớ tới chàng, không đêm nào thiếp không mơ về chàng. Nhưng giấc mơ nào cũng là cơn ác mộng. Giấc mơ nào chàng cũng không cần Đại Ny. Nhiều khi Đại Ny đã muốn chết, nhưng Đại Ny vẫn hi vọng một ngày nào đó chàng sẽ đến bên Đại Ny, ôm lấy Đại Ny."
"Giờ ta sẽ ở bên nàng. Giờ ta sẽ chăm sóc nàng. Mãi mãi." Hi Bình thật sự cảm nhận được tình yêu nữ nhân này dành cho mình. Một tình yêu rất chân thật, rất sâu sắc.
"Đại Ny, đừng khóc nữa, ta có một yêu cầu, không, một mong muốn mới đúng." Hy Bình nói.
"Chàng muốn gì." Đại Ny lo sợ hỏi Hi Bình. Nàng đang sợ hãi Hy Bình sẽ rời bỏ nàng.
Như cảm nhận được suy nghĩ của Đại Ny, Hi Bình ôm nàng chặt hơn, thủ thỉ vào tai nàng:" Ta muốn Đại Ny múa thoát y cho ta xem."
"A..." Gương mặt Đại Ny đỏ bừng. Rất lâu rồi đôi má này mới đỏ như vậy. "Nhưng giờ Đại Ny rất xấu. Chàng sẽ không thích Đại Ny ô ô" Đại Ny lại khóc.
"Không, Hi Bình này nói thật lòng rằng, đây chính là lúc ta yêu nàng sâu sắc nhất. Cảm nhận được tình cảm nàng dành cho ta khiến tim ta rung động."
"Thật chứ..."
"Thật."
Đại Ny khẽ lùi lại, người rung rinh mấy cái, từng mảnh vải lần lượt rơi xuống. Đến khi hoàn toàn lõa thể, Đại Ny khẽ nói:" Thiếp bây giờ thật sự rất xấu."
"Không, ta đã xem nàng múa thoát ý ba lần. Và lần này, ta thấy nàng thật xinh đẹp. Đại Ny, hãy đến đây với ta. Hay giúp phu quân nào cởi quần áo nào. Ta thật không quen với việc này." Hi Bình cười gian xảo.
o O o
Tiên động đóng cửa 5 năm vì một người. Nay cửa động lại mở ra chỉ vì một người.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hậu Liệp Diễm Giang Hồ Mộng
Trần Khổ
Hậu Liệp Diễm Giang Hồ Mộng - Trần Khổ
https://isach.info/story.php?story=hau_liep_diem_giang_ho_mong__tran_kho