Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Giấc Mơ Áo Cưới
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3 -
Đ
ẩy cửa phòng con trai, Tuấn Dũng vô cùng ngạc nhiên khi thấy Tuấn Hải vẫn còn thức và bà vú đang dỗ dành.
Vừa thấy anh, Tuấn Hải ào đến, khuôn mặt mếu máo:
- Ba!
Tuấn Dũng cúi xuống bế cậu bé:
- Nào, con trai! Có gì từ từ nói ba nghe chứ đừng khóc nhè như vậy, xấu lắm.
Vú Huyền rời chỗ mình đang ngồi:
- Thưa ông chủ, lúc nãy cậu chủ xuống lầu...tôi!...tôi! không cản kịp.
Tuấn Hải híc híc:
- Ba! Sao ba mẹ cãi nhau hoài vậy? Có phải vì con không ngoan không?
Đặt con xuống giường, Tuấn Dũng lắc đầu:
- Không phải.
- Vậy sao...
Tuấn Dũng quay sang vú Huyền:
- Vú về phòng mình đi, để tôi! dỗ Tuấn Hải ngủ cho.
- Nhưng mà ông chủ...
- Đêm nay tôi! ngủ lại đây với Tuấn Hải, vú không cần bận tâm.
Cậu bé vỗ tay:
- Hoan hô ba. Vú ơi! Vú đi ngủ đi, chúc vú ngủ ngon.
- Chúc ông chủ, chúc cậu chủ ngủ ngon.
Vú Huyền vừa khuất, Tuấn Dũng bẹo má con:
- Nào, có thắc mắc gì cứ hỏi ba.
Cậu bé nhõng nhẽo:
- Ba ơi! Từ nay về sau ba qua đây ngủ với con luôn nha. Con thích ba dỗ ngủ và nghe ba kể chuyện.
- Thế còn vú Huyền?
- Vú ấy kể chuyện không hay bằng ba. Với lại, vú ấy già rồi, con muốn cho vú ngủ sớm 1 tí.
- Còn ba không già sao?
Cậu bé lắc đầu:
- Ba chưa có già đâu, ba còn trẻ và đẹp trai lắm.
Tuấn Dũng bật cười:
- Khỉ con!
Cậu bé níu tay nằn nì:
- Ba ơi! Ba hứa là ngủ với con hoài nha
- Ba...công việc của ba rất nhiều, đi về khuya lắm.
- Sao ba không nhờ chú Vĩ Nam giúp ba? Con nghe nói làm nhiều có hại đến sức khoẻ đó.
Tuấn Dũng cảm động:
- Con ngoan. Hay là để ba nói với mẹ qua ngủ với con.
Cậu bé giãy nảy:
- Con không chịu, con chỉ thích ngủ với ba thôi.
- Sao vậy?
- Mẹ lúc nào cũng đánh con, la hét con làm con sợ lắm.
Cậu bé giận dỗi quay mặt vào trong:
- Nếu ba không thích ngủ với con thì con cũng không ép ba đâu. Con ngủ 1 mình được rồi.
Tuấn Dũng chuồi người nằm xuống bên con:
- Thôi được rồi, ba hứa sẽ ngủ với con. Nhưng con phải nghe lời ba. Nếu tối ba có về trễ thì con cứ ngủ trước đừng thức đợi ba.
- Dạ.
Cậu bé chợt hỏi:
- Ba ơi, lúc còn nhỏ như con, ba có ngoan không?
- Dĩ nhiên rồi, ngoan hơn con nhiều nữa là.
- Vậy bà nội có đánh ba như mẹ đánh con bây giờ không?
- Không. Bà nội rất thương ba.
- Thế sao mẹ không thương con. Con ngoan nhất nhà mà mẹ vẫn đánh con. Có khi vú Huyền can mà mẹ cũng đánh luôn cả vú Huyền. Mới hôm qua đây, mẹ xô vú Huyền xuống sàn nhà làm vú bị bầm tay. Đau lắm đó ba, nhưng vú không dám khóc. Con nói để con về méc ba, vú không cho, vú sợ mẹ sẽ gây với ba.
Cậu bé níu tay Tuấn Dũng:
- Ba ơi! Sao mẹ dữ quá vậy? Con thường nghe ba dạy bảo phải yêu thương kính trọng người già. Tại sao mẹ không yêu thương và kính trọng vú vậy ba?
Suy nghĩ non nớt của trẻ thơ mà Tuấn Dũng không làm sao mà tra! lời được. Chính mắt nó thấy thì càng không thể biện minh. Nhưng chẳng lẽ nói lên sự thật thì Tuấn Hải sẽ nghĩ về LAM TIÊN như thế nào đây. 1 người mẹ hung dữ và vô trách nhiệm.
Tuấn Dũng thở dài, Tuấn Hải thật vô phước khi được sinh ra bởi 1 người mẹ như vậy. Thằng bé mới chỉ ba, bốn tuổi đầu mà phải chịu những trận đòn roi quát mắng, còn sự khủng khiếp nào bằng. Anh không ngờ LAM TIÊN đã quá nhiều thay đổi.
Tuấn Dũng chỉ ậm ừ cho qua chuyện, chứ anh không biết giải thích như thế nào cho con hiểu. Tại tính tình và sự lạnh nhạt của LAM TIÊN mà từ nhỏ Tuấn Hải đã không muốn gần gũi, cậu bé như không còn cảm nhận được tình cảm của người mẹ. Đôi khi cậu bé hỏi LAM TIÊN có phải là mẹ ruột không, làm cho Tuấn Dũng giật mình.
Không gần gũi, không vỗ về chăm sóc nên Tuấn Hải hầu như quên đi mình đã có 1 người mẹ, chỉ biết có ba và vú thôi.
Cậu bé lay nhẹ tay anh:
- Ba! Con chưa ngủ mà ba đã ngủ rồi sao?
Tuấn Dũng yêu thương vuốt tóc con:
- Ba chưa có ngủ. À, Tuấn Hải này! Con có thích đi du lịch không?
- Dạ, thích lắm. Nhưng mà đi với ai?
- Ba và chú Vĩ Nam.
- Có mẹ không ba?
- Con muốn mẹ theo à?
- Không. Có mẹ theo con không được vui. Vậy mình đi du lịch ở đâu vậy ba?
- Việt Nam. Con có khái niệm về Việt Nam không?
- Con chỉ nghe vú nói Việt Nam là quê hương của bà nội.
- Phải rồi.
- Chắc Việt Nam đẹp lắm hả ba?
- Cõ lẽ, vì ba cũng chưa đến đó bao giờ. Nhưng ba xem trên 1 tạp chí, quê hương của bà nội con như 1 huyền thoại.
Cậu bé ngây ngô:
- Huyền thoại là sao hả ba?
- À! Như là đất mẹ anh hùng vậy mà.
Cậu bé nhíu mày như người lớn:
- Con không hiểu?
- Sau này lớn lên con sẽ hiểu.
- Tại sao không phải là bây giờ hả ba?
- Vì có những chuyện chỉ có người lớn mới hiểu thôi.
- Vậy con sẽ không hỏi nữa. Đợi con lớn bằng ba thì tự động con sẽ hiểu phải không?
- Đúng rồi.
Tuấn Dũng ướm lời:
- Chúng ta đi du lịch không có vú theo. Vậy ba thuê cô giáo vừa chăm sóc con, vừa dạy con học, con có chịu không Tuấn Hải?
- Sao vú không đi theo được hả ba?
- Tại vú già rồi, đi máy bay sẽ bị mệt.
- Nhưng cô giáo dạy con phải là người hiền thật hiền, biết hát ru con ngủ, biết kể chuyện cho con nghe nè.
- Ừ.
- Còn đòi hỏi gì nữa không?
- Dạ hết.
- Vậy thì con nhắm mắt ngủ đi!
- Nhưng ba phải kể chuyện...
- Được rồi, ba sẽ kể cho con nghe chuyện cổ tích Việt Nam, "Tấm Cám".
- Ngày xưa, gia đình nọ có 1 cô con gái tên là Tấm, chẳng may mẹ mất sớm, cha cô Tấm bước thêm bước nữa, cưới bà vợ kế có đứa con gái là cô Cám. 2 chị em cùng cha khác mẹ mà tính tình càng khác nhau hơn. Cô tấm dịu dàng, xinh đẹp....
- Thượng Nguyên!
Vũ Hằng khều nhẹ:
- Thượng Nguyên! Tao có chuyện này muốn nói với mày nè. Ngừng viết 1 chút.
Thượng Nguyên cau mày:
- Mày không học thì để cho tao học, đừng có phá nữa, có được không Vũ Hằng?
Vũ Hằn gõ tay vào đồng hồ:
- Nhưng chỉ còn 5 phút nữa thôi!
- 5 phút thì 5, miễn thầy còn giảng là tao còn chép. Có chuyện gì chút nữa nói!
- Mày định đỗ thủ khoa chắc?
- Đương nhiên.
Vũ Hằng mát mẻ:
- Cũng phảị Con người ta được công ty liên doanh Đông Phương chấm rồi mà, không cố gắng sao được.
- Đúng rồi! Dù được chấm hay không được chấm, tao cũng phải cố gắng để ra trường có việc làm liền.
- Học sinh giỏi muốn xin đâu mà chẳng được, đâu còn sợ thật nghiệp nữa! Cho nên anh em Vũ Hằng đâu còn quan trọng nữa!
Thượng Nguyên buông viết:
- Ủa! Nãy giờ mày đang mỉa mai tao đó, phải không Vũ Hằng?
- Không dám.
Vừa lúc giáo sư chấm dứt bài giảng, Thượng Nguyên quay sang bạn:
- Giờ mày muốn nói gì thì nói đi! Tao đang chờ nghe!
Vũ Hằng lẫy:
- Tao hết hứng thú để nói rồi!
Thượng Nguyên điểm mặt:
- Nè, tao cho mày thời gian mà mày không biết sử dụng. Vậy lúc tao đang làm bài thì đừng lải nhải nghe!
Thượng Nguyên thản nhiên cúi xuống cuốn tập của mình, nhưng chẳng được bao lâu thì cây viết trên tay cô bị giật phăng.
Thượng Nguyên trừng mắt:
- Mày định giở trò gì đâỷ
Vũ Hằng ngang ngạnh:
- Tao không làm bài thì mày cũng không được làm bài!
- Mày mới đúng là vô duyên đấy, Vũ Hằng. Tra! cây viết lại cho tao đi!
- Tao không tra!.
- Vậy đừng có trách tao nhé.
- Làm gì tao nào?
Thượng Nguyên xếp tập bỏ vào túi sách:
- Cứ ở đó mà nhây 1 mình đi! Tao về đây
- Ơ...Thượng Nguyên.
Vũ Hằng chụp tay bạn:
- Sau giờ học đùa 1 chút cho không khí bớt căng thẳng, vậy mà cũng giận. Nhưng người giận phải là tao chứ không phải là màỵ
- Sao vậy?
- Bị mày làm quê chứ còn gì nữa! Tao đang có tin mừng muốn nói cho mày nghe...thế là cụt hứng.
Thượng Nguyên thở hắt ra:
- Tin mừng gì thì cũng phải đợi học xong đã. Bộ mày không biết năm nay là năm quyết đinh tương lai của mình hay sao?
- Đâu cần mày phải nhắc nhở, nhưng mày biết tính tao rồi, không nói liền là không được, để nguội mất haỵ
Thượng Nguyên ngồi trở lại bàn:
- Tin gì mà tao thấy có vẻ nóng nổi dữ vậy?
- Tất nhiên rồi! Vô cùng sốt dẻo!
Thượng Nguyên nôn nóng:
- Thế thì nói nhanh đi!
Vũ Hằng xìu xuống:
- Hết hứng rồi!
Thượng Nguyên nghiêm mặt:
- Mày biết tao không thích mấy cái trò ỷ ôi năn nỉ. Bây giờ mày nói hay không nói cho tao biết đi!
- Trời trời! Nhờ người ta mà còn làm ra vẻ ta đây nữa! Tao không nói, quê rồi!
- Không nói thật?
- Ừ.
- Tao về đây, đừng hòng năn nỉ tao nghe!
- Ê! Khoan đã. Tao nói, tao nói! Mày làm còn hơn chị 2 tao nữa!
Thượng Nguyên cười:
- Ai biểu mày cù nhầỵ Học được cái tính đó ở đâu thế?
Vũ Hằng bặm môi:
- Có nghe không?
Thượng Nguyên gật đầu:
- Nghe!
- Anh hai tao đã tìm được việc làm thêm cho mày rồi!
- Ôi! Tốt quá, ở đâu vậy?
- Quận Tân Bình. Không xa lắm đâu!
- Tao không ngại xa xôi, nhưng còn công việc kìạ
- Mày được làm ở chỗ này hên lắm. Số là vậy, anh 2 tao có người bạn nước ngoài nhờ tìm giùm cô giáo dạy ti cho cậu bé 4 tuổi!
Thượng Nguyên chau mày:
- Cậu bé không biết nói Tiếng Việt à?
- Mày đừng ngắt lời tao, có được không?
- Rồi, rồi!
- Cái đó tao không được rõ. Mày gặp trực tiếp chủ đi! Anh 2 tao có gặp qua rồi, người đàn ông mang 2 dòng máu Việt - Hàn này là 1 người đứng đắn và đáng tin cậỵ Nếu không, Vũ Tâm dễ gì giới thiệu cho màỵ Ông ta nói Tiếng Việt giỏi lắm. Mà nè, tao thấy ngạc nhiên 1 điều, nếu ông ta có con trai, sao không thấy vợ ông ta về cùng?
- Mày đi mà hỏi ông ta ấỵ Dẹp đi, chuyện của người ta đừng tò mò có được không?
Vũ Hằng lẩm bẩm:
- 1 là bị phụ, 2 là ly dị...chỉ có 2 con đường đó thôi! Anh Vũ Tâm nói, ông ta còn trẻ, đẹp trai, giàu có và nổi tiếng nữa! Tên tiếng Hàn của ông ta là Can Jun Hee gì đó! Cha! Phen này được tiếp xúc với người Hàn Quốc nha! Tao rất ước ao được như mày đó, Thượng Nguyên ạ.
- Thế sao mày không nhận lời dạy đi?
- Rất tiếc, tao không đủ những tiêu chuẩn ông ý đặt ra!
Cô kéo Thượng Nguyên lại gần:
- Nè, mai mốt dậy quen rồi, nhớ nhờ ông ấy giới thiệu để quen với mấy diễn viên Hàn Quốc nghe! Tao thích nhất là Cha In Ryo đóng trong phim "Tình Anh Trao Em" và Lee Joung Hun trong phim "Những Tay Đua Kiệt Xuất" ấỵ
Thượng Nguyên lắc đầu:
- Mày đừng có mơ mộng viển vông. Với lại, tao chưa nhận lời dạy cho con trai, ông chủ gì đó, or nếu có nhận lời tao cũng không quan tâm đến đời tư của ông ta và càng không làm gì ngoài nhiệm vụ của taọ Nói trước để sau này mày đừng giận, tao rất dị ứng với những người không đồng chủng tộc và bất đồng ngôn ngữ.
- Mày nói chứ con gái Việt Nam lấy chồng nước ngoài thiếu gì.
- Nhưng tao thì không phải là họ.
Vũ Hằng nhăn nhó:
- Có cần phải tự đặt ra nguyên tắc nghiêm khắc cho mình không?
- Cần chứ. Vì hiện tại tao chỉ biết làm việc kiếm tiền lo cho các em tao thôi!
- Để tao chống mắt xem nguyên tắc của mày được bao lâu!
- Mày đừng coi thường tao quá.
- Thiệt không dám. Nhưng trái tim mày cũng có máu như bao trái tim khác mà thôi! Hy vọng mày chỉ biết yêu thương đứa con trai bé bỏng của ông ta!
- Mày đang nói nhảm gì đó?
Vũ Hằng xua tay:
- Ồ, không! Đã là lời nói nhảm thì mày đừng để ý.
Thượng Nguyên đứng lên:
- Còn việc gì nữa không? Tao về à?
Vũ Hằng nhìn đồng hồ:
- Còn sớm mà?
- Tao phải về nấu cơm.
- Đúng là 1 người chị đảm đang. Nếu cái ông sếp gì đó chọn mày dạy cho con trai ông ta thì ông ta thật là biết nhìn ngườị Chẳng những là 1 người chị tốt mà mày còn la 1 người mẹ người vợ tốt nữa!
- Mày thật là ăn với nói! Nhưng nếu thật sự mày thích thì tao sẽ cố gắng tạo điều kiện cho mày gặp gỡ làm quen với ông ta!
- Cám ơn màỵ
- Mày nhớ đừng có liên quan đến tao là được.
- Con quỷ!
- Nè, tối nay ngủ nằm mơ thếy Lee Young Hun và Cha In Ryo đi! Tao không hiểu sao họ lại có thể là thần tượng của màỵ
- Tại mày ít xem phim Hàn Quốc thôi!
- Xem thì sao? Để ngày nào cũng mơ mộng giống như mày à? Cho tao xin đi, thực tế sẽ không bị đói! Bye!
Vũ Hằng nói theo:
- Ê, Thượng Nguyên! Nói là về thiệt hả?
- Ừ, cứ ở đó mà mơ tiếp đi!
- Nè, chờ tao về với!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Giấc Mơ Áo Cưới
Trần Thị Thanh Du
Giấc Mơ Áo Cưới - Trần Thị Thanh Du
https://isach.info/story.php?story=giac_mo_ao_cuoi__tran_thi_thanh_du