Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Điểm Hẹn Của Tình Yêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 2
J
essica chắc chắn rằng khi ấy mình 11 tuổi. Thật ngạc nhiên với ấn tượng bất ngờ mà Brodie Hayes đã tạo ra cho cô. Cô còn nhớ rất rõ lần đầu tiên nghe tên anh ta. Đó là một chiều chủ nhật vào tháng 7. Cô đang ngồi trong phòng sinh hoạt của gia đình với anh trai và chị gái mình, nghe những đĩa nhạc mới.
Mặc dù tuổi tác cách xa nhau, nhưng anh chị của Jessica không bao giờ bận tâm khi cô ngồi chơi cùng họ. Cô ngưỡng mộ họ như những anh hùng. Họ lớn tuổi hơn, làm được nhiều việc và được phép làm nhiều điều lớn lao hơn cô. Cô cảm thấy thích thú khi ngồi im lặng nghe họ nói chuyện.
Cha cô bước vào, giọng ông đủ lớn để át tiếng nhạc. "Jordanna, có một thanh niên ăn mặc khá lôi thôi đang chờ ở ngoài cửa muốn nói chuyện với con đấy".
Thoạt đầu, chị cô thoáng ngạc nhiên khi có người muốn gặp mình, nhưng khi nghe cha nói hết, thì vẻ mặt của chị chuyển sang sự e dè và lúng túng.
"Không thể nào", Jordanna thốt lên. "Brodie Hayes không thể đến đây được".
"Brodie Hayes à?" anh trai cả của cô, Justin, trợn mắt kinh ngạc.
"Em chưa bao giờ kể cho anh nghe là em đã gặp nó cả".
"Em không hề hẹn hò với anh ta", Jordanna phản kháng trong khi Jessica đang nhìn với sự tò mò mỗi lúc một tăng lên. Anh trai cô trông có vẻ tức giận và bất bình. Điều ấy khiến Jessica thắc mắc không biết anh chàng Brodie Hayes này là người như thế nào. "Một vài tuần trước, bọn em đi bơi ở hồ", Jordanna giải thích để biện minh cho lời buộc tội của anh trai. "Brodie cũng ở đó. Em đã nói chuyện với anh ta, nhưng chỉ vì phép lịch sự thôi và kể từ đó anh ta cứ quấy rầy mời em đi chơi".
"Nó không tốt đâu Jordanna", Justin nói dứt khoát. "Hãy tránh xa nó ra".
"Em cũng muốn thế". Jordanna khẳng định quả quyết. "Ở anh ta có một cái gì đó làm em sợ".
"Nếu con cảm thấy như thế, Jordanna", giọng nói của cha cô vang lên, "cha sẽ nói là con không muốn gặp cậu ta".
Jessica ngồi im lặng trên một tấm thảm lớn màu đậm trước lò sưởi, liếc nhìn từng người một, đầu cô lắc lư qua lại như thể cô đang xem một trận đấu quần vợt vậy. Mỗi lời được thốt ra, tai cô dường như đang mở ra to hơn nữa.
Đối với Jessica, Jordanna là một người luôn bình tĩnh, tự tin, thì việc chị ấy cảm thấy sợ một ai đó nằm ngoài phạm vi hiểu biết của cô. Và sự cảnh báo của Justin chỉ khiến cho đôi mắt tò mò của cô mở to thêm mà thôi.
"Không đâu cha". Jordanna lưỡng lự trong giây lát trước khi từ chối lời đề nghị của cha mình. "Con sẽ nói chuyện với anh ấy".
Nhưng, theo như nét mặt của Jordanna, Jessica có thể nói rằng chị mình không hề muốn điều ấy khi rời khỏi phòng. Justin cũng đứng dậy để vặn nhỏ nhạc lại. Jessica cảm thấy anh ấy dường như nghĩ rằng em gái mình sẽ kêu cứu và muốn chắc chắn rằng mình sẽ nghe thấy nếu điều đó xảy ra.
Cha cô vẫn nán lại trong phòng. Quay sang Justin ông hỏi, "Brodie Hayes là ai?".
Justin lưỡng lự, nhíu mày. "Nó cùng học với con hồi trung học. Khi ấy, nó rất lười đi học, nhưng lại rất thông minh. Nó chưa bao giờ đi học đủ một nửa thời gian yêu cầu nhưng vẫn đạt điểm trên trung bình. Nó đã bỏ học nửa chừng năm 16 tuổi. Nó tham gia một đám bạn lang thang, hư hỏng. Trại cải tạo, trại cai nghiện, nhà giam, con nghĩ nó đã thử hết rồi".
"Cha không muốn Jordanna qua lại với loại ấy". Nét mặt cha cô đầy lo lắng. Ông bước ra phía cửa. "Cha nghĩ mình nên tống cổ nó ra khỏi đây".
"Không, cha, hãy để Jordanna giải quyết việc này", Justin thuyết phục. "Tin con đi, tốt hơn hết là đừng để Brodie có lòng thù hận với gia đình ta".
Cha cô trông có vẻ dứt khoát, nhưng cũng không tranh cãi. Cả hai người không hề chú ý đến sự có mặt của Jessica. Cô nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng và leo lên cầu thang vào phòng ngủ của mình. Lý do rất đơn giản và rõ ràng: từ cửa sổ phòng mình, cô có thể nhìn và nghe được những gì đang diễn ra phía dưới.
Cái nhìn thoáng qua đầu tiên của cô vào Brodie Hayes đã đáp ứng tất cả sự mong mỏi mà trí tưởng tượng phong phú của cô thôi thúc. Mái tóc đen màu than đá, đen như mái tóc của ác quỷ, hiện lên trong ánh sáng mặt trời. Với một cơ thể khỏe mạnh, anh ta cao to hơn hẳn dáng vẻ nhỏ nhắn của chị cô. Chiếc quần jeans bạc màu cùng cánh tay trần nổi đầy gân và cơ bắp là những dấu hiệu cho thấy sự lăn lộn với đời. Hình dáng ngang tàng của anh ta khiến nỗi sợ hãi của Jessica tăng lên gấp đôi khi cô nhớ lại những điều anh trai mình đã nói.
Jordanna trông có vẻ rất bình tĩnh, nhưng Jessica, người hiểu rõ chị mình, thấy sự run sợ trong nụ cười và khoảng cách mà chị mình cố gắng tạo ra với Brodie. Từ chỗ đứng trên cao của mình, Jessica nghe lén được cuộc nói chuyện.
"Em có bạn trai rồi à?", Brodie Hayes hỏi.
"Không", Jordanna trả lời đầy cảnh giác.
"Em có đi chơi với ai không?". Anh ta bước lại gần hơn và Jessica cảm thấy run sợ cho chị mình.
"Không, lúc này thì không", Jordanna trả lời thành thật.
"Vậy thì anh không hiểu điều gì đã ngăn em không chấp nhận lời mời đi chơi với anh". Anh ta nói như thách thức.
"Em xin lỗi". Jordanna bước ra xa hơn để tránh sự gần gũi thân mật với anh ta. "Em đã nói với anh là em bận rồi. Em xin lỗi vì anh đã đi một chặng đường dài đến đây mà chẳng được gì, nhưng lẽ ra anh nên gọi điện cho em trước".
"Phải", anh ta đồng ý với vẻ bực bội, "một chặng đường dài từ một xó xỉnh thấp hèn trong khu phố".
Sự nhấn mạnh của anh ta dường như khiến Jordanna bực bội. "Em đã nói xin lỗi rồi mà, Brodie".
"Và anh nên nói không có gì đâu, quên chuyện đó đi". Sự mỉa mai trong giọng nói của anh ta nghe chua chát. Anh ta hít thở sâu, bộ ngực vạm vỡ phồng ra làm căng một vài cái cúc trên chiếc áo anh ta đang mặc. "Thôi được, cứ cho là thế đi. Nhưng còn một điều nữa: anh sẽ không bao giờ từ bỏ". Quan sát từ cửa sổ phòng mình, Jessica run sợ vì những gì anh ta nói giống như một lời cảnh báo. "Anh thích em, Jordanna, nhiều hơn tất cả những người con gái khác mà anh biết cộng lại. Anh sẽ gặp lại em. Cứ tin là thế đi".
Sau khi cảnh báo, anh ta quay lại và bước xuống vỉa hè ra đường lớn. Jessica nghe tiếng đóng cửa, biết rằng chị mình đã vào trong, nhưng cô vẫn chưa thể rời mắt khỏi chàng thanh niên cao lớn, có mái tóc đen láy đang bước đi.
Có một cái gì đó trong dáng đi nhanh nhẹn của anh ta khiến cô liên tưởng đến một con thú hoang dã. Cô nhớ lại cảm giác khi được cha mẹ dẫn đến một sở thú ở California. Cô đã thấy một con sói lớn đang nhảy qua hàng rào được thiết kế giống với môi trường sống tự nhiên của nó. Cô có cảm giác sờ sợ khi mình đang nhìn một loài vật độc ác và nguy hiểm.
Chăm chú quan sát phía sau Brodie Hayes, Jessica cũng có cảm giác tương tự. Và cũng giống như với con sói hoang dã, cô cũng cảm thấy thú vị khi quan sát anh ta ở một khoảng cách an toàn. Nhưng cô biết, nếu nhìn anh ta mặt đối mặt, cô sẽ cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Đầu gối anh ta rung rung khi lái chiếc xe Jeep tồi tàn đi khỏi. Một phần trong cô muốn ngồi lại trên chiếc ghế lớn, mềm mại trong phòng cho đến khi hết run rẩy, nhưng lại có một sự thôi thúc mãnh liệt hơn khiến cô chạy bay xuống cầu thang để biết phản ứng của chị mình sau cuộc gặp gỡ.
Thật dễ khi trượt dài xuống phòng sinh hoạt của gia đình. Chị cô đang đứng cạnh cửa sổ, nhìn chăm chú vào bãi cỏ rộng và Justin đang nhìn chị ấy. Chẳng thấy bóng dáng của cha đâu.
"Em nên nói với nó là em không muốn gặp lại nó nữa", Justin nói với vẻ mất kiên nhẫn thấy rõ.
"Anh ta sẽ không nghe đâu". Jordanna bước xa khỏi cửa sổ và bắt đầu cắn móng tay. "Hãy đoán xem anh ta đã nói gì với em, Justin". Chị ấy cười to, nhưng vẫn còn lo lắng. "Rằng anh ta thích em hơn tất cả những người con gái mà anh ta biết gộp lại!".
"Này, hãy xem những loại con gái mà nó biết... À, mà em còn lạ gì tai tiếng của bọn nó nữa. Nếu em đi chơi cùng nó, mọi người sẽ kháo nhau những điều giống vậy về em". Jessica nghĩ không biết đây có phải là lúc nên hỏi mọi người sẽ nói gì không. Đó không phải là thời điểm thích hợp để xen những câu hỏi vào làm gián đoạn cuộc nói chuyện. Cô im lặng và chơi với con thú nhồi bông nho nhỏ nơi góc tường.
"Em biết mà. Tin em đi, em sẽ không đi đâu với anh ta cả", Jordanna khẳng định quả quyết.
"Tốt hơn là thế!", Jordanna lắc nhẹ và xoa hai cánh tay của mình. "Có một cái gì đó về anh ta làm cho em sợ. Đôi mắt của anh ta - chúng quá sắc. Em có cảm giác như anh ta nhìn thấu vào tâm hồn mình. Và ngay cả khi anh ta mỉm cười, ánh mắt của anh ta vẫn sắc lạnh".
"Mắt anh ấy màu gì?", Jessica đã lên tiếng, quên là mình đã tự hứa phải giữ im lặng.
"Xanh đậm", Jordanna buột miệng trả lời, rồi sau đó nhanh chóng liếc nhìn Justin khi cả hai người họ đã nhận ra cô đang ngồi nghe.
Vì sự có mặt của mình đã bị chú ý, Jessica cố gắng tham gia vào cuộc chuyện trò. "Em nghĩ anh ta trông nguy hiểm", cô thêm vào.
"Em nhìn thấy anh ta khi nào?", Jordanna cau mày.
Justin mỉm cười. "Anh cá là em đã nhìn thấy từ cửa sổ phòng ngủ của mình phải không, Jessica?".
"Em chỉ muốn xem anh ta trông như thế nào", cô thanh minh cho hành động của mình.
"Em không nên nhìn lén người khác như thế", chị cô nhắc nhở.
"Có chuyện gì à?", Justin chọc. "Sợ em út có thể thấy em và Tom hôn tạm biệt nhau à?".
"Ô!", Jordanna nhấc cái gối từ ghế sôfa lên và ném vào anh trai mình.
Và thật đáng tiếc, cuộc nói chuyện không bao giờ đề cập đến Brodie Hayes một lần nữa. Cô biết đó là vì sự có mặt của cô.
Lần thứ hai Jessica nhìn thấy Brodie Hayes là khi cô và chị gái ở nhà một mình. Justin ra ngoài đánh quần vợt với bạn, cha đang ở chỗ làm việc và mẹ đang tham dự một cuộc họp của ủy ban về những kế hoạch cho địa phương.
Gầy gò và lép xẹp trong bộ đồ tắm, Jessica đang bơi trong chiếc hồ nhỏ ở sân sau. Ngay khi cô bước vào nhà qua cánh cửa kính trượt, chuông cửa trước vang lên.
"Để em mở cửa cho!" cô la lên và chạy chân không ra lối đi vào. Cô mở tung cửa ra. Ngay lập tức nụ cười chào đón trên môi cô tắt ngấm khi một nỗi sợ hãi lạnh lẽo khiến cô đứng chôn chân dưới đất. Tay cô vẫn cầm chặt chốt cửa. Trên ngưỡng cửa là Brodie Hayes với mái tóc đen và đôi mắt xanh sắc lạnh.
"Jordanna có nhà không?".
Đối với Jessica, đó dường như là một lời ra lệnh chứ không phải là một câu hỏi. Nỗi sợ hãi bất chợt khiến cô không thể thốt ra lời. Brodie Hayes coi sự im lặng của cô và cánh cửa đang mở toang như là một sự cho phép bước vào.
Tim cô đập thình thịch. Cô nghĩ nó có thể nổ tung khi anh ta bước vào phòng khách. Cô nhìn anh ta quan sát khắp bên trong căn nhà. Cô muốn chạy, nhưng giống như trong một cơn ác mộng, chân cô hoàn toàn bị tê liệt.
"Ai ở ngoài cửa vậy em?". Giọng nói của Jordanna cất lên từ phòng khách.
Jessica muốn la lên để cảnh báo, nhưng họng cô cứng đờ. Cô nghe thấy tiếng bước chân của chị mình về hướng lối ra vào và chú ý đến cách Brodie quay mặt nhìn theo tiếng bước chân ấy. Nội tâm của cô đang khóc thét lên vì sợ hãi. Nếu không quá sợ hãi, cô có thể nói dối chị mình không có nhà.
Đã quá trễ khi tiếng bước chân dừng lại và Brodie nói, "Chào, Jordanna". Jessica để ý thấy trong ánh mắt cũng như trên môi anh ta không hề có dấu vết nụ cười.
Jordanna tiến thêm một vài bước. Jessica gần như rớt tim ra ngoài khi bàn tay chị để lên vai mình khi cô ngước nhìn nụ cười lo lắng của chị Jordanna. Đôi mắt màu xanh da trời của cô tròn xoe với vẻ xin lỗi và đôi tay của Jordanna nắm chặt lại như một cách để trấn an em mình.
"Em hãy về phòng và thay bộ đồ bơi ướt nhẹp này đi". Chị cô đưa ra một lý do giúp em gái mình trốn đi.
Bàn tay của Jordanna đang đặt trên vai dường như phá bỏ được cảm giác tê liệt. Jessica phóng lên cầu thang, nhưng cô chỉ dừng lại ở đầu cầu thang. Ở đó, cô tựa lưng vào tường để lắng nghe, run rẩy như một chiếc lá khô.
"Anh tình cờ đi ngang qua gần đây", Jessica nghe tiếng Brodie nói, "và nghĩ rằng mình nên ghé qua để xem em có muốn đi chơi không. Buổi chiều nay thật đẹp trời".
"Em xin lỗi vì anh lại có một chuyến đi lãng phí nữa rồi. Em không thể đi cùng anh được", Jordanna từ chối, rồi nhanh chóng giải thích. "Chẳng có ai ở nhà với em gái em cả. Em không thể để nó ở nhà một mình".
Trốn ở phía đầu cầu thang, Jessica co rúm người lại. Cô nghĩ chị mình không nên nói cho anh ta biết họ đang ở nhà một mình. Ngộ nhỡ nếu anh ta muốn cướp của thì sao?
"Em gái của em bao nhiêu tuổi rồi?", Brodie Hayes hỏi. "Chín hay mười tuổi?".
"Nó 11 tuổi".
"Đủ lớn để tự ở nhà một mình được rồi. Chẳng ai ở nhà để trông coi anh kể từ khi anh được 8 tuổi".
"Điều đó chẳng có ý nghĩa gì cả", Jordanna chống chế. "Nhà em không làm như thế. Hơn nữa, Jessica là con gái, nên việc đó khác nhau".
"Nghĩa là em sẽ không thay đổi ý định và sẽ không đi chơi với anh phải không?". Anh ta nói như thể đã biết chị cô sẽ từ chối.
"Em không thể. Em đã nói với anh rồi, em phải ở nhà".
"Nếu vậy, anh sẽ ở nhà chơi cùng em".
Nghe vậy, Jessica nín thở. Toàn thân cô run rẩy, các khớp xương dường như va chạm lẫn nhau tạo ra những âm thanh mà cô nghĩ họ có thể nghe thấy từ phòng khách bên dưới.
"Em xin lỗi, nhưng em phải yêu cầu anh rời khỏi đây, Brodie. Cha mẹ em không cho phép tiếp bạn trong nhà trừ phi có họ ở nhà", Jordanna giải thích. Jessica nghĩ chị ấy thật can đảm.
"Em lúc nào cũng làm theo lời cha mẹ à?", anh ta dường như đang giễu cợt Jordanna.
"Cha mẹ em không đưa ra những yêu cầu vô lý". Jordanna không nói thêm gì để biện hộ cho cha mẹ cũng như bản thân.
"Nếu anh quay lại sau vào chiều nay, khi có cha hoặc mẹ em ở nhà, vậy em có đi với anh không?". Jessica nín thở, biết chị mình sẽ từ chối, nhưng không biết chị ấy sẽ dùng lý do gì để không đi chơi với anh ta.
Câu trả lời của Jordanna khá thẳng thắn nhưng giọng của chị ấy như thở hắt ra vậy. "Không".
"Tại sao?". Mặc dù giọng nói của anh ta khá nhỏ nhẹ, nhưng nó vẫn chứa đựng sự đe dọa. Phía trên cầu thang, Jessica run như cầy sấy khi những giây phút im lặng trôi qua nặng nề. "Có phải em sợ mọi người bắt gặp em đi cùng anh không?". Giọng nói của anh ta quá lạnh lùng và vô cảm đến nỗi Jessica cảm thấy có một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng mình và cô có thể hình dung được chị mình cảm thấy như thế nào. "Hay là em sợ anh?".
"Không phải thế đâu, Brodie", Jordanna vội vàng phủ định.
"Nếu đó không phải là do xuất thân của anh hoặc những gì em nghĩ về anh, thì em có thể nói cho anh biết tại sao em luôn tránh mặt anh không?". Giọng nói của anh ta đầy hoài nghi và cay đắng.
"Bởi vì..." Jordanna ngừng lại trong giây lát trước khi trả lời đầy đủ, "...em không thích gặp anh. Có một người khác... mà em thích".
"Radford", Brodie Hayes thốt lên. "Cha mẹ em sẽ chấp nhận anh ta. Họ không muốn nhìn thấy anh ở đây, đúng không?".
"Em không biết". Giọng nói của chị cô hơi có vẻ kiêu căng. "Chưa bao giờ có ai hỏi về điều ấy cả".
"Có thể do mọi người đã biết câu trả lời rồi".
"Điều đó thật không công bằng", Jordanna phản đối.
"Công bằng ư?". Brodie lặp lại bằng giọng cười chua chát. "Ít ra anh cũng biết được vị trí của mình so với em... và lý do tại sao", anh ta nói thêm bằng một giọng buồn bã. "Em có muốn biết vị trí của em đối với anh không?".
Câu hỏi khiến Jessica nhìn trộm xuống dưới nhà. Đôi mắt cô mở to sợ hãi khi thấy chị mình đứng dính sát vào tường, cánh tay của Brodie Hayes chống quanh hai bên như đang giam cầm chị ấy. Lo sợ anh ta có thể làm điều gì đó không tốt với Jordanna, cô bám chặt lấy thành cầu thang. Anh ta dựa sát vào người Jordanna, khiến Jessica không thể nhìn thấy rõ chị mình.
"Làm ơn đi mà, Brodie...".
Anh ta cay đắng lặp lại lời của Jordanna. "Làm ơn gì chứ? Làm ơn biến đi phải không?". Jordanna không phản ứng, đứng chôn chân xuống đất và nhìn thẳng vào mặt anh ta.
"Được thôi, nếu đó là những gì em muốn". Anh ta thả hai cánh tay Jordanna ra. "Anh nghĩ rằng mình đã quên mất xuất thân của mình, đúng vậy không Jordanna?". Jordanna muốn mở miệng nói điều gì đó. "Đừng lo. Anh sẽ tự đi ra khỏi đây. Hy vọng anh không phải đi ra bằng cửa sau".
"Không, em...".
Nhưng Brodie không để cho chị cô có cơ hội nói hết, quay đầu lại và bước ra cửa với những bước đi nhanh nhẹn nhưng không vội vã.
Khi cánh cửa đóng lại, Jessica lao nhanh xuống cầu thang, chạy về phía chị mình. "Chị có sao không Jordanna? Em sợ quá!".
"Jessica", Jordanna chộp lấy hai vai cô và mở to mắt nhìn ngạc nhiên. "Chị nghĩ em ở trong phòng mình".
"Em đã đợi ở đầu cầu thang", cô thừa nhận. "Em nghĩ chị sẽ không thể đuổi anh ta đi. Em sợ anh ta có thể làm hại chị".
"Em có trí tưởng tượng phong phú quá đấy", Jordanna thở dài.
"Em đã thấy anh ta", Jessica phản đối. "Anh ta dồn chị vào tường. Em nghĩ anh ta sẽ làm điều gì không tốt với chị".
"Brodie chỉ cố gắng làm chị sợ vì chị đã làm tổn thương lòng tự trọng của anh ta khi từ chối đi ra ngoài với anh ta. Nhưng anh ta không làm gì đâu, Jessica. Em thấy đó, chị vẫn ổn mà". Jordanna mỉm cười. "Bây giờ hãy đi lên phòng và thay bộ đồ tắm ướt nhẹp này đi. Mẹ sẽ đánh đòn nếu bắt gặp em đi loanh quanh trong nhà với bộ đồ ướt sũng này đấy".
Jessica vâng lời, nhưng cô vẫn không nghĩ rằng nỗi lo sợ của mình cho Jordanna là vô căn cứ. Cô không bao giờ quên hình ảnh cũng như cảm giác về sự nguy hiểm đang chạy dọc theo mạch máu của mình.
Ba tuần sau, cô gặp lại Brodie Hayes lần thứ ba, và đó là lần cuối cùng cho đến hôm nay. Cũng như lần trước, chuông cửa reo và Jessica chạy ra mở cửa. Cô bé đứng chết lặng khi thấy dáng người của Brodie Hayes.
"Chị em có nhà không?", anh ta hỏi.
Không thể thốt ra lời bởi ký ức về anh ta lần trước, Jessica lắc đầu. Jordanna đã ra ngoài chơi với bạn chiều nay rồi.
"Em có biết khi nào chị về không?".
Một lần nữa, cô nhanh chóng lắc đầu. Nếu cô biết, cô cũng sẽ không nói cho anh ta biết. Nhưng cô không cần phải nói dối vì cô thật sự không biết.
"Hãy nhắn lại với cô ấy giúp anh, được không?".
Lần này, cô gật đầu ra vẻ đồng ý.
Miệng anh ta mở ra ngạc nhiên. "Em không nói được à, nhóc?".
Câu hỏi châm chọc khiến Jessica thốt ra lời. "Em nói được".
"À, thì ra đó là vấn đề của em. Một cái miệng đầy kim loại". Ngay lập tức, Jessica mím chặt môi lại để che đi những chiếc vòng niềng răng bằng kim loại mà anh ta đã thấy. "Hãy nói với Jordanna là anh ghé qua để chào tạm biệt. Anh sẽ rời khỏi đây". Jessica gật đầu và Brodie Hayes bắt đầu bước đi. Sau đó, anh ta ngừng lại. Đôi mắt xanh sắc lạnh của anh ta quay lại nhìn Jessica. "Và nói với cô ấy rằng khi quay bề anh sẽ không nằm ngoài tầng lớp của cô ấy đâu".
Anh ta đi khỏi. Jessica nhớ là từ đó, tên anh ta không bao giờ được nhắc lại nữa, cả về thất bại lẫn thành công.
Câu nói ngày ấy của anh ta vang lên trong tâm trí cô. Nhìn bề ngoài, anh ta có vẻ thành công. Bộ vest đắt tiền và phong thái hiện tại của anh ta đã minh chứng cho điều ấy. Nhưng tại sao anh ta lại trở về? Sau ngần ấy thời gian, anh ta đã hy vọng thấy được điều gì? Jessica lắc đầu, không thể tìm ra câu trả lời hợp lý.
Điều đó chẳng có ý nghĩa gì đối với cô. Anh ta chẳng là gì của cô cả, ngoại trừ chỉ là những cuộc gặp mặt tình cờ trong thời thơ ấu, thời mà cô có trí tưởng tượng phong phú và hồn nhiên. Gặp lại anh ta hôm nay chỉ là một dịp tình cờ. Cô cố gắng đẩy những ký ức về quá khứ lẫn hiện tại ra khỏi tâm trí mình.
Buổi chiều nhanh chóng trôi qua, Jessica cảm thấy thư thái. Chiến dịch quảng cáo Atkins đòi hỏi sự tập trung cao độ của cô; cô đã trao đổi với họa sĩ và những người viết quảng cáo trong một văn phòng lớn để tiến hành một chiến dịch quảng cáo thành công.
Đã quá năm giờ khi cô rời văn phòng để trở về căn hộ của mình. Căn hộ của cô khá rộng với hai phòng ngủ. Phòng ngủ còn trống thường được những người thân của cô sử dụng khi ghé ngang qua thăm cô mà không báo trước. Justin đã ở đây cùng cô trong một chuyến công tác tháng trước.
Bước vào căn phòng, Jessica để giỏ xách và thư từ lên bàn cà phê trong phòng khách và mở cánh cửa kính trượt nhìn ra ban công. Theo thói quen đã hình thành từ lâu, cô tiếp tục đi vào phòng ngủ. Ở đây, cô sẽ thay bộ đồng phục làm việc bằng chiếc áo thun lụa cùng với chiếc quần jeans bạc màu.
Trên đường quay lại phòng khách, cô ghé vào nhà bếp để pha một ly sô- cô- la sữa, rồi thả mình xuống chiếc ghế sofa để đọc thư. Đó là thời gian thư giãn sau một ngày làm việc căng thẳng.
Có một lá thư từ mẹ với những tin tức về cháu cô. Thông thường, Jessica sẽ đọc lá thư ít nhất hai lần, nhưng tối nay, cô đặt nó sang một bên sau khi đọc lướt qua một lần và cầm cuốn tạp chí dành cho phụ nữ, chăm chú vào một đoạn trích từ một cuốn tiểu thuyết đang bán chạy nhất.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Điểm Hẹn Của Tình Yêu
Janet Dailey
Điểm Hẹn Của Tình Yêu - Janet Dailey
https://isach.info/story.php?story=diem_hen_cua_tinh_yeu__janet_dailey