Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bên Vỉa Hè
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phần 1 - Chương 3
D
ưới hàng hoa giấy của hàng rào kẽm gai, những chiếc bông giấy đỏ thắm len lỏi với những cọng lá xanh trông thấy buồn hiu. Một vài khoảng trống nho nhỏ vừa đủ để nhìn ra con đường bên ngoài. Đường trống trơn, lâu lâu một vài chuyến xe đi qua thật lẹ. Rớt và Mi ngồi dưới một bệ xi măng cạnh hàng rào. Đôi mắt của Rớt nhìn ra bên ngoài sáng rỡ. Đời sống bên ngoài, Rớt nghĩ như mấy con chim se sẻ đứng trên nóc nhà cao, đôi cánh lúc nào cũng có thể đặt tới một chỗ mà nó muốn đến, chỉ cần vỗ đôi cánh.
Rớt quay sang Mi:
_ Mi à! Tao định trốn ra ngoài.
Câu nói của Rớt làm nhỏ Mi giật mình. Nó không tin là Rớt nói thật, nhưng gương mặt và đôi mắt nhìn ra đường mang đầy nỗi khát khao. Một thoáng ý nghĩ đến với Mi: Ra ngoài con Rớt sẽ đi về đâu? Rớt sẽ làm gì để sống, trong khi nó không có một khả năng nhỏ khả dĩ để kiếm việc làm. Ở mướn cho người ta một hai ngày chưa chắc đã tìm ra. Mi tưởng tượng những nỗi khổ con Rớt sắp phải nhận chịu. Mi e dè:
_ Mày nói thiệt hả?
_ Thiệt!
Nhìn bàn tay nhỏ nhắn của Rớt vuốt ve những gai nhọn trên cành hoa giấy, mắt Rớt không rời khoảng đường trước mặt, Mi buông rời.
_ Đừng nghĩ bậy nữa mầy ạ!
Rớt nhìn xuống bãi cỏ:
_ Tao muốn trốn ra gần cả tháng nay, nhưng không có dịp.
_ Ra ngoài đó làm gì để sống?
_ Biết vậy…nhưng hiếm có người chết vì đói lắm.
Giọng Mi buồn bã lạ:
_ Nhưng mầy sẽ khổ lắm Rớt ơi!!!..
Rớt cũng nghĩ như Mi, nhưng nơi đây không phải chỗ dành cho Rớt ở. Biết rằng chỗ nào cũng khổ, nhưng biết đâu bên ngoài còn có những dịp để an ủi. Còn ở đây mỗi mình Mi thôi! Rớt hoàn toàn bị bỏ rơi. Mới hôm qua mấy con nhỏ ở đây lại chọc Rớt, và bà giám thị hình như chỉ đợi dịp là tống những ngọn roi xuống lưng Rớt, những ngọn roi oan nghiệt không thương xót.
Rớt buồn buồn:
_ Hôm qua bà giám thị mới quánh tao.
_ Vì vậy mầy muốn trốn ra ngoài?
_ Muốn ra ngoài từ lâu rồi, nhưng ở đây hôm nay thời tao thấy hết chịu nổi rồi!
Giọng Mi giận dữ:
_ Sao mấy bà già hỏng chết phứt đi cho rồi, sao mà sống dai quá vậy hỏng biết,cứ nghĩ ra thật nhiều hình phạt hay ho để phạt mình hoài.
Dù đang buồn, nhưng nghe Mi nói Rớt tức cười quá.
_ Mấy bà già khú đế sống dai lắm mày à.
_ Những người như vậy phải chết ngắc củ tỏi cho rồi.
Rớt cười cười:
_ Thôi Mi ơi, đừng nghĩ như vậy nữa.
Mi vẫn còn hậm hực:
_ Lần sau, nếu bả đánh oan mầy nữa, tao sẽ lên thẳng bà hội trưởng nói hết những oan ức của mày, dù bà giám thị có quánh tao đau mấy nữa tao cũng phải nói, không thể để như vậy hoài được.
_Đừng vì tao mà mày bị đòn Mi ơi!
_ Tao nói là nói dùm chung hết không phải riêng gì mày.
_ Một tháng bà hội trưởng mới đến một lần, làm sao bả hiểu điược điều oan ức mà mày muốn nói?
_ Nhất định là tao phải nói bả không hiểu thời thôi.
Hai đứa không nói nữa lẳng lặng đứng lên đi lần về những dãy lớp học. Rớt ngoái lại nhìn khu vườn rau lang vắng lặng, những cọng xanh mướt nằm im trên bãi cỏ. Giáp đó là một hàng rào thấp. Rớt nhìn kỹ chỗ nầy. Rớt sẽ leo qua trốn đi, chỉ một bước thôi, Rớt hoàn toàn ra tới bên ngoài. Ngày mai sáng sớm chắc không đứa nào để ý. Rớt bùi ngùi nói:
_ Mi à!
_ Gì hả Rớt?
_ Ngày mai nếu không có tao ở đây, mày đừng nói là tao trốn nghe. Người ta sẽ đuổi theo bắt lại, tao sẽ không chịu nổi cây roi của bà giám thị đâu.
_ Sao mầy cứ nghĩ cách trốn đây ra ngoài hoài. Tao sẽ xin cho mầy xuống bếp đi chợ với tao, mày sẽ không bị tụi nó chọc phá nữa đâu?
Rớt không nói gì hết chỉ ừ è cho Mi yên tâm. Bỏ đi thẳng vào lớp học, nó nghe một vài tiếng cười rúc rích của một vài đứa khi nhìn thấy nó đi ngang qua…
Như đã nghỉ trước sáng hôm sau khi tiếng chuông báo thức, lủ trẻ cùng loạt thức dậy kéo nhau đi rửa mặt xúc miệng. Rớt lặng lẽ đi ra phía sau khu vườn rau lang. Nhìn quanh quất không thấy một đứa nào xớ rớ hết, Rớt bước lên bực thành nhỏ phía dưới, hai tay bám chặt vào thành sắt hàng rào kẽm gai, nương người đặt chân trên những sợi kẽm gai, hai bàn chân Rớt đau nhói. Hai chân vừa đặt ra khỏi thành rào ngoài, Rớt buông hai tay cho mình nó rơi xuống bãi cỏ vệ đường. Người Rớt hơi ê ẩm một chút. Đứng lên nhìn vào phía bên trong thật nhanh. Rớt xoay lưng cắm đầu chạy…
Bảy giờ sáng chào cờ điểm danh. Không thấy Rớt, bà giám thị tưởng con nhỏ còn đang ngủ nuớng ở phòng. Tức mình bà xách cây roi đi xồng xộc vào. Nhưng phòng ngủ giường chiếu gọn gàng không một đứa nào hết. Đi ra sân cờ, miệng bà oai oái:
_ Con Rớt đâu? Con Rớt đâu??? Đứa nào thấy nó?
Mấy đứa nhỏ đứng trong hàng ngay ngắn, không dám hé một tiếng nào hết. Vì có đứa nào biết Rớt ở đâu mà chỉ bà giám thị. Thấy bộ điệu bà giám thị, linh tính cho chúng biết chắc đang có chuyện gì xảy ra.
Độc nhất chỉ có mỗi mình Mi biết Rớt đã trốn ra khỏi cô nhi viện rồi. Mi đứng hàng cuối, đôi mắt nó buồn rười ruợi nhìn lên bầu trời xanh, trên dãy nhà một vài con chim sẻ bay lên trên nhánh cây xanh nhảy nhót vui. Cô nhi viện này không bao giờ có mặt Rớt nữa để cho bọn trẻ vui chơi chọc phá. Bà giám thị sẽ không còn con mọi để trút những ngọn roi tức bực xuống mình nó. Mi nhìn xuống hai bàn chân mình, chụm lại với nhau thẳng đứng. Giờ này chắc con Rớt đã đi xa đây rồi. Con Rớt đi qua những con đường nào? Nó đang làm gì? Trưa nay con nhỏ sẽ ăn đâu? Tối nay nơi nào để mày đặt lưng xuống nhắm mắt ngủ?! Trong giấc ngủ, mày có mơ đến những bà tiên hiền dịu không? Bao câu hỏi quay trong đầu Mi như chong chóng! Mi thương con nhỏ bạn xấu xí của mình vô ngần. Mi sợ ra bên ngoài sung sướng không nói gì, nhưng khổ, Rớt có trở về đây lại không? Chắc không bao giờ Rớt trở lại, nó sẽ xa Mi vĩnh viễn. Mi rơm rớm nước mắt.
Bà giám thị đi dọc trước cột cờ. Bà hỏi không một đứa nào biết để trả lời hết, bà đổ tức:
_ Không đứa nào thấy nó trốn chỗ nào hết phải không? Đui và điếc hết rồi hả?
Bước đến một con nhỏ sắp hàng đầu, bà đưa cây roi lên:
_ Mày có thấy nó không?
_ Thưa không?
Ngọn roi trên tay bà quất xuống thiệt mạnh, con nhỏ mếu máo khóc:
_ Thiệt con không thấy nó đâu hết.
Bà xỉ vào trán nó, đưa mắt nhìn đăm đăm mấy đứa khác; đứa nào cũng khiếp sợ cúi mặt nhìn xuống đất, không dám ngước lên sợ bà kêu hỏi bất tử biết đâu mà rờ, lại bị đòn oan nữa. Bà đi dọc theo hàng, đôi mắt như mắt cú mèo, đứa nào thấy cũng phát khiếp. Bà đưa tay chụp một con nhỏ đứng cạnh đó. Bà chưa hỏi gì hết, con nhỏ đã sợ quýnh quáng, nhìn Mi đang đứng bên cạnh.
_ Hôm qua con thấy con Rớt và con Mi đứng nói chuyện sau vườn rau lang.
Bước đến Mi,nhìn một lượt khắp người con nhỏ, giọng bà đay nghiến:
_ Mày biết nó ở đâu?
Mi run lên như thằn lằn cụt đuôi:
_ Dạ con không biết!
_ Vậy chứ hôm qua mầy nói với nó những gì?
_ …!!!
Thấy Mi ngập ngừng, bà biết đã trúng tẩy, giáng cây roi lên:
_ Nói mau!
_ Con nói xin bà hội trưởng cho nó xuống bếp đi chợ. Chứ ở trên này học và làm những việc vặt nó cứ bị tụi ở đây chọc phá và đánh đập hoài nên chịu không nổi.
Mi vừa nói xong, ngọn roi trên tay bà giám thị quất xuống túi bụi trên người Mi. Con nhỏ thấy hình như không còn đau nữa. Nó sung sướng một đôi chút, vì đã nói ra những điều ấm ức của Rớt trước mặt bà giám thị. Mi biết giờ phút này Rớt đã đi xa đây rồi, Mi nói cũng vô ích, mà nói ra thì cũng đã bị đòn rồi.
Như đã mỏi tay, bà giám thị dừng lại trợn mắt:
_ Mày phải kiếm ra nó, nghe rõ chưa con nhỏ kia.
_ Dạ nghe rõ!
Nói như thế, nhưng Mi biết đâu mà tìm. Trận đòn vừa rồi làm Mi đau điếng, nhưng Mi bằng lòng, một phần nào khổ sở của Rớt, Mi chia chung. Bà giám thị đi lên phía trên đầu hàng, bà nói gì đó Mi không nghe hết. Con nhỏ đang nghĩ đến Rớt. Đôi mắt thả lên trời cao vời vợi cầu xin ơn trên phù hộ cho con Rớt bớt khổ.
Cũng từ hôm đó, hành động đối xử với những đứa trẻ mồ côi không đẹp của bà giám thị thấu đến bà hội trưởng. Bà giám thị bị đổi làm công việc khác, cái công việc hết sức khiêm nhường, ngồi cộng sổ sách trong Viện cô nhi. Bà giám thị khác được thế. Bà cũng nghiêm khắc nhưng không vì thế mà độc ác, Mi nhận xét như thế, và nó nhớ Rớt, con bạn nhỏ xấu xí của nó giờ này không biết sống chết ở nơi nào.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bên Vỉa Hè
Ngọc Phương
Bên Vỉa Hè - Ngọc Phương
https://isach.info/story.php?story=ben_via_he__ngoc_phuong