Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bang Chủ, Ta Đói Bụng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3: Vượng Phúc Gặp Nạn, Bang Chủ Tới Cứu
V
ượng Phúc sau khi uống rượu thuốc, trong người lúc nào cũng cảm thấy khô nóng, cho nên hắn quyết định thử vận công điều trị. Nội lực một khi chạy trong cơ thể, hơi thở khô nóng bắt đầu lan tràn cả người, bỗng nhiên huyệt đạo bị phá, thân mình giống như muốn nứt ra.
Hắn nhịn không được tự giễu, “Không thể tưởng tượng Vượng Phúc ta cũng có cơ hội tẩu hỏa nhập ma.”
Mang theo ba phần ý nghĩ thanh tỉnh còn lại, hắn tới phòng bang chủ đập cửa. Khi nhìn thấy bang chủ, bất an trong lòng đều được dập tắt.
“Sao vậy?” Bang chủ đỡ lấy Vượng Phúc đang lung lay sắp đổ, làn da nóng bỏng tiếp xúc nơi bàn tay làm hắn hiểu ra. Vội vàng ôm lấy Vượng Phúc chạy ra sau hậu viện, đỡ hắn vào trong hồ nước lạnh lẽo.
“Sao rồi?” Bang chủ lo lắng hỏi.
Nhiệt khí trong cơ thể Vượng Phúc từ từ tiêu tán, hơi thở cũng dần dần bình ổn trở lại, “Tốt hơn nhiều rồi.”
Bang chủ nhẹ nhàng thở ra, “Đưa tay cho ta.”
Vượng Phúc vươn tay để bang chủ bắt mạch cho mình. Sau khi thấy không có vấn đề gì, bang chủ ôm Vượng Phúc ra khỏi hồ.
Nhiệt khí trong người đã không còn, giờ phút này cả người đều ướt đẫm, vừa lúc tiếp xúc với gió đêm, lạnh đến nỗi làm người ta phát run. Vượng Phúc ôm cánh tay, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, “Đa tạ bang chủ.”
“Đừng khách khí.” Bang chủ cởi áo khoác ra phủ lên cho hắn, ôm hắn vào lòng, tay xoa xoa sau lưng sưởi ấm cho hắn, “Đây là lần đầu tiên ngươi uống rượu thuốc sao?”
Vượng Phúc gật đầu.
Bang chủ lại nói, “Phỏng chừng là vận công không đúng, làm hơi thở hỗn loạn. Bất quá đừng lo, ta sẽ giúp ngươi.”
Vượng Phúc ngẩng đầu lên, bang chủ sờ khuôn mặt lạnh lẽo của hắn, đau lòng nói, “Yên tâm đi, không sao đâu.”
Ánh trăng sáng tỏ, màn đêm yên lặng, hai người ôm nhau, tình cảnh rất thích hợp cho việc tâm sự. Bang chủ nhìn hắn chậm rãi nói, “Lúc nãy thấy ngươi ngã xuống trước phòng ta, ta thật sự rất lo.”
Vượng Phúc không trả lời, chỉ tròn mắt nhìn hắn.
Bang chủ lộ ra tươi cười, ôn nhu nói, “Vượng Phúc, ta có lời muốn nói với ngươi, ta…”
“Hắt xì!” Vượng Phúc xoa xoa mũi, vừa mở miệng răng liền đánh vào nhau, “Bang chủ, ta cũng có lời muốn nói.”
Bang chủ kinh hỉ gật đầu, chăm chú lắng nghe, “Ngươi nói đi.”
“Lạnh quá a! Chúng ta có thể về phòng trước không!!” Vượng Phúc nhịn không được rít gào.
Bang chủ ôm Vượng Phúc về phòng cho hắn thay quần áo, “Được rồi, đi ngủ đi.”
“Ân.” Vượng Phúc ngoan ngoãn nằm xuống, mới vừa nhắm mắt liền cảm thấy bên cạnh trũng xuống, mở mắt ra phát hiện bang chủ đang nằm bên cạnh.
“Bang chủ?” Vượng Phúc kỳ quái nhìn hắn, “Phòng của ngươi hình như đâu phải ở đây?”
“Ta sợ nửa đêm hơi thở ngươi lại hỗn loạn, muốn ở lại trông ngươi.” Lý do của bang chủ phi thường quang minh chính đại.
“Lúc ngủ ta sẽ không vận công, làm sao có thể làm hơi thở hỗn loạn?” Vượng Phúc khó hiểu.
“Ngươi không có kinh nghiệm, sau khi ngủ là lúc dễ tẩu hỏa nhập ma nhất.” Bang chủ không chịu trách nhiệm thuận miệng nói dối, hù Vượng Phúc tới sửng sốt.
“Đáng sợ vậy!” Sớm biết thế không uống làm gì.
Vẻ mặt bang chủ chân thật, “Đúng vậy, cho nên mấy ngày nay ta sẽ trông chừng ngươi.”
“Nga.” Vượng Phúc híp mắt cười, lộ ra lúm đồng tiền, “Tạ ơn bang chủ.”
Đáng giận, sao lại đáng yêu thế này! Bang chủ duỗi cánh tay ra ôm lấy Vượng Phúc.
Vượng Phúc tránh tránh, có chút ủy khuất nói, “Bang chủ, ngươi ôm chặt quá, ta ngủ không được.”
Oán giận mà nghe như làm nũng, bang chủ thầm hít một hơi, “Ngoan, đừng lộn xộn.”
Như thế nào lại cảm thấy bang chủ bá đạo quá vậy, Vượng Phúc có chút bất mãn cau mày, than thở nói, “Ta ngủ không được, ta muốn ăn khuya.”
“Trễ như vầy mà còn ăn khuya, không tốt cho cơ thể.” Bang chủ vỗ vỗ sau lưng hắn, “Nghe lời, ngủ đi.”
Vượng Phúc bắt đầu dùng sức tránh cái ôm, bang chủ ôm không được, hắn liền xoay người đè lấy, “Trễ rồi.”
“Nhưng mà ta muốn ăn.” Vượng Phúc vươn tay đẩy bang chủ, nhưng bị áp quá chặt, một chút cũng đẩy không ra. Đành phải quát to, “Ta muốn ăn!”
Bang chủ nhìn đôi mắt to đen thui chớp chớp, cái miệng còn la phải ăn. Hô hấp lập tức tắc nghẽn, khàn giọng nói, “Còn dám lộn xộn, ta sẽ hôn ngươi.”
Vượng Phúc lập tức bất động, ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
“Bảo ngươi đừng lộn xộn ngươi còn dám động.”
“Ta đâu… ngô..”
Bang chủ cúi đầu hôn lên cái miệng Vượng Phúc, đầu lưỡi tham nhập bắt đầu giao triền. Hương vị ngọt ngào mà ngày nào hắn cũng tưởng niệm lại tới, trong lòng vui mừng nói không nên lời.
Vừa hôn xong, Vượng Phúc lập tức không phục la to, “Ta kháng nghị! Ta đâu có nhúc nhích!”
“Ta vừa nói ngươi liền nhúc nhích.” Bang chủ cười đắc ý.
“Ngươi xấu lắm!” Vượng Phúc thở phì phì, “Ngươi… ngươi là đồ lưu manh đùa giỡn!”
“Dám nói ta là lưu manh? Giờ cho ngươi thấy cái gì là lưu manh chân chính!” Bang chủ vươn đôi tay bắt đầu cù lét Vượng Phúc, Vượng Phúc khanh khách cười không ngừng, dùng sức lắc thân mình xin khoan dung.
Bang chủ đột nhiên thở một hơi, trên trán lấm tấm mồ hôi, thanh âm trầm thấp, “Đừng lộn xộn, bây giờ ta nói thật.”
Vượng Phúc không dám động.
Đều do người này vừa nãy lắc người tới hăng say làm hắn phản ứng. Tình huống bây giờ chỉ có thể hảo hảo nói lời khuyên bảo, dụ dỗ thiếu niên ngây thơ. Bang chủ ôn nhu kéo sợi tóc trên mặt Vượng Phúc, nụ cười vô hạn nhu tình nói, “Vượng Phúc, thật ra ta…”
Tiếng bụng kêu ác mộng lại tới, bang chủ thử mặc kệ nó, tiếp tục nói, “Kỳ thật ta…”
Tiếng bụng kêu lại vang lên lớn hơn, Vượng Phúc đặc biệt chân thành thuần khiết nói, “Bang chủ, ta đói bụng.”
Bang chủ đỡ trán, đứng dậy leo xuống giường, bước ra ngoài.
“Bang chủ, ngươi đi đâu vậy?” Vượng Phúc hỏi.
Thanh âm bang chủ dị thường ai oán, “Ta ra hồ nước.”
“A? Bang chủ cũng bị tẩu hỏa nhập ma sao?” Vượng Phúc lo lắng.
Bang chủ ra khỏi cửa, ngửa đầu nhìn trời đêm thở dài, “Đúng vậy.”
Vừa rồi đúng thực là tẩu hỏa, mà hắn cũng không biết mình bị nhập ma lúc nào, yêu ai không yêu đi yêu một thằng nhóc ham ăn.
Không biết Vượng Phúc dùng phép thuật gì lấy ra cái bánh nướng, vừa ăn vừa nói, “Vậy bang chủ, bảo trọng nha.”
Bang chủ phẫn hận nhìn bánh nướng, đóng cửa lại ra thẳng hồ nước.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bang Chủ, Ta Đói Bụng
Bang Chủ, Ta Đói Bụng -
https://isach.info/story.php?story=bang_chu_ta_doi_bung__cao_ying