Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vợ Người Du Hành Thời Gian
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lời Mở Đầu
C
LARE: Thật khó khi là người bị bỏ lại. Tôi đợi Henry mà không hề biết anh ấy đang ở đâu, luôn phân vân tự hỏi liệu anh ấy có ổn không. Là người ở lại thật không dễ dàng.
Tôi giữ cho mình luôn luôn bận rộn để thời gian trôi qua nhanh hơn.
Tôi đi ngủ một mình và thức dậy một mình. Tôi đi dạo, hoặc làm việc cho đến khi mệt lả. Tôi ngắm nhìn cơn gió chơi đùa với những đám rác bị vùi dưới tết suốt mùa đông. Mọi việc tưởng chừng như đơn giản cho đến khi ý nghĩ lại ùa về. Tại sao tình yêu luôn mãnh liệt hơn trong xa cách? Khi xưa, đàn ông căng buồm ra biển cả và phụ nữ mỏi mòn chờ đợi, họ đứng trên bờ dõi mắt về phía đại dương, mong được thấy bóng chiếc thền li ti phía cuối chân trời. Và giờ tôi đợi Henry trở về. Anh ấy tan biến bất chợt, không một lời báo trước, không tự ngện. Tôi đợi. Mỗi giây trôi qua như cả một thế kỉ, dai dẳng và bất tận. Chúng trôi qua tôi chậm rãi, rõ rệt. Mỗi giây trôi qua, tôi lại thấy hàng giờ, hàng ngày dài chờ đợi khác đang đợi tôi phía trước. Tại sao anh ấy đến những nơi mà tôi không thể đi theo? HENRY: Cảm giác đó thế nào? Cảm giác đó thế nào?
Đôi khi, cảm giác đó như thể sự chú ý của bạn nhãng đi trong chốc lát. Và rồi, bạn thấy cuốn sách mình đang cầm, áo ca-rô sọc đỏ với những chiếc kh trắng muốt bạn đang mặc, chiếc quần jeans đen ưa thích và đôi vớ màu tía gần rách để lộ đầu ngón chân cái, căn phòng khách, ấm đun nước đang chuẩn bị réo lên trong bếp: tất cả biến mất. Bạn đang đứng trên con mương ở một con lộ không tên vùng nông thôn hẻo lánh, nước lạnh buốt ngập đến mắt cá chân, trần như nhộng. Bạn đứng chờ trong chốc lát để xem có thể bất ngờ quay trở lại căn hộ của mình, túm lấy cuốn sách trước khi nó kịp rơi xuống hay không. Sau năm phút run lẩy bẩy trong cái lạnh, miệng không ngừng chửi rủa và hi vọng có thể biến mất trở lại, bạn bắt đầu bước về bất kì hướng nào, rồi cuối cùng sẽ tìm thấy một nông trại, nơi bạn có hai lựa chọn: ăn trộm hoặc giải thích. Ăn trộm đôi khi sẽ dẫn bạn vào tù, nhưng giải thích thì thật dài dòng, tốn thời gian và đằng nào cũng sẽ phải nói dối, thi thoảng cũng sẽ bị túm cổ lôi vào tù, vậy nên việc gì phải nghĩ.
Đôi khi bạn cảm thấy như thể vừa đứng dậy quá nhanh, mặc dù bạn đang nằm gật gù trên giường. Bạn cảm thấy máu chạy rần rần khắp nơi trong đầu, một cảm giác choáng váng, chóng mặt đến điên cuồng. Từng dây thần kinh trên tay chân bạn nhói đau rồi đột nhiên chúng không còn ở đó nữa. Bạn lại biến mất. Tất cả diễn ra chỉ trong tích tắc, chỉ đủ thời gian để bạn vung tay ra cố bám lấy (mà nhiều khả năng sẽ chỉ làm đau chính mình hoặc làm vỡ một vài đồ vật quý giá nào đó) rồi bạn bổ nhào ở hành lang trải thảm xanh rợp như rừng trong nhà nghỉ số 6 tại Athens, Ohio, lúc 4 giờ 16 phút sáng, thứ Hai, ngày 6 tháng 8 năm 1981, bạn đập đầu vào cửa phòng một ai đó, khiến họ, bà Tina Schulman đến từ Philadelphia, phải ra mở cửa và bắt đầu hét toáng lên vì bạn đang trần trùng trục, bầm dập, nằm bất tỉnh dưới chân bà. Bạn tỉnh dậy trong bệnh viện hạt, e ngại nhìn viên cảnh sát đang đứng ngoài cửa phòng theo dõi trận đấu của đội Phillies qua chiếc đài bán dẫn xách tay. Chúa rủ lòng thương, bạn lại nằm vật ra bất tỉnh và thức dậy vài giờ đồng hồ sau trên giường của mình, vợ bạn đang cúi xuống nhìn đầy lo lắng.
Đôi khi bạn cảm thấy cực kì sảng khoái. Mọi thứ đang thăng hoa và ngời sáng, rồi đột nhiên bạn buồn nôn dữ dội và biến mất. Bạn nôn thốc nôn tháo lên những chậu cây phong lữ ở khu ngoại ô hẻo lánh nào đó, lên đôi giày tennis của bố, trên sàn nhà tắm của bạn ba ngày trước, bên vệ đường bằng gỗ ở Oak Park, Illinois, khoảng năm 1903, trên sân tennis một ngày mùa thu đẹp trời những năm 1950, hay lên chính đôi chân trần của bạn ở nhiều thời điểm và nhiều nơi chốn khác nhau.
Cảm giác đó như thế nào? Cảm giác đó hệt như trong những giấc mơ khi bạn chợt nhận ra mình phải làm bài kiểm tra mà chưa hề chuẩn bị trước và bạn không có một mảnh vải che thân, ví để ở nhà.
Khi tôi ở ngoài kia, tôi hoàn toàn thay đổi, tôi biến thành phiên bản tệt vọng của chính tôi. Tôi trở thành một tên trộm, một kẻ lang thang, một con thú chỉ biết chạy và lẩn trốn. Tôi khiến các bà lão giật mình, trẻ con thích thú. Tôi là một trò mánh khóe, một ảo ảnh của đấng bề trên, không thể tin là tôi thực sự tồn tại.
Có sự logic, có q luật nào cho tất cả những lần tan biến và trở về, cho tất cả những lần du hành này? Có cách nào để cứ ở ngên thế, để bám trụ lấy hiện tại bằng tất cả mọi tế bào trong tôi? Tôi không biết. Có một số manh mối; như mọi căn bệnh khác, có các cơ sở và triệu chứng. Kiệt sức, âm thanh ồn ào, căng thẳng, đứng dậy đột ngột, ánh đèn chớp - tất cả những điều đó có thể khơi mào cho sự xuất hiện của nó. Nhưng: tôi cũng có thể đang đọc The Sunday Times, cà phê trên tay và Clare đang gà gật bên cạnh trên giường, rồi đột nhiên thấy mình ở năm 1976 ngắm tôi tuổi 13 đang cắt cỏ trong vườn của ông nội.
Đôi khi, những lần du hành đó chỉ diễn ra trong tích tắc; như nghe đài bị nhiễu sóng. Tôi hiện ra lẫn trong đám đông cũng nhiều như khi tôi một mình trên đồng ruộng, trong nhà, trong xe trên bãi biển, trong trường tiểu học giữa đêm kha. Tôi sợ phải thấy mình đứng trong phòng giam, trong thang máy nhung nhúc người, hay ở giữa xa lộ. Tôi đột nhiên xuất hiện, chẳng biết từ đâu đến, trần truồng. Làm sao tôi có thể giải thích? Tôi không thể mang theo mình thứ gì. Không quần áo, không tiền, không thẻ căn cước. Tôi dành phần lớn thời gian của những lần du hành để tìm quần áo và lẩn trốn. Cũng may tôi không đeo kính.
Thật mỉa mai. Tất cả khoái lạc của tôi là những gì thân thuộc và đầm ấm: chiếc ghế bành êm ái, những vui thú gia đình giản dị. Tất cả những gì tôi muốn có là những khoái cảm tầm thường. Một cuốn tiểu thết trinh thám trên giường, mùi thơm từ mái tóc vàng đỏ dài mới gội vẫn còn ẩm ướt của Clare, một tấm bưu thiếp của người bạn gửi từ nơi họ đi nghỉ mát, kem trong cốc cà phê đang hòa dần vào nước, làn da mềm mại bên dưới ngực của Clare, hai túi đồ vừa mua từ cửa hàng tạp hóa nằm cân xứng trên bàn trong bếp chờ được dỡ ra. Tôi thích được đi lang thang quanh những giá sách trong thư viện sau khi tất cả khách đọc đã ra về, khẽ chạm vào gáy từng cuốn sách. Đó là những điều đâm thủng ruột gan tôi bằng một nỗi khao khát mãnh liệt mỗi khi tôi lạc vào dòng thời gian.
Và Clare, luôn luôn là Clare. Clare vào buổi sáng, vẫn gật gù và nhăn nhó. Clare đang nhúng tay vào hũ làm giấy, nhẹ nhàng kéo tấm khuôn ra và lắc cho đến khi nó thành hình. Clare đang đọc sách, tóc xõa xuống phía sau ghế, xoa xoa dầu thơm vào hai bàn tay nứt nẻ đỏ hỏn của cô ấy trước khi đi ngủ. Và giọng nói trầm ấm của Clare luôn văng vẳng bên tai tôi.
Tôi ghét phải đi đến những nơi cô ấy không có mặt. Vậy mà, tôi luôn đi, và cô ấy chẳng thể theo.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vợ Người Du Hành Thời Gian
Audrey Niffenegger
Vợ Người Du Hành Thời Gian - Audrey Niffenegger
https://isach.info/story.php?story=vo_nguoi_du_hanh_thoi_gian__audrey_niffenegger