Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trao Nhau Hạnh Phúc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phần II -
K
hông biết có phải vì Thư Hiên khen Huyên Giao tốt bụng nhân từ mà cô đến dạy bé Trâm Oanh học vẽ hay không? Chẳng phải đâu nhé. Tại cô thấy mến cô bé Trâm Oanh dễ thương, thánh thiện, đẹp tựa thiên thần. Huyên Giao nghĩ Trâm Oanh có khiếu vẽ. Con bé sẽ vẽ rất đẹp nếu được hướng dẫn kỹ càng. Thế là Huyên Giao bình thản đến căn biệt thự nhỏ để dạy vẽ cho Trâm Oanh. Anh chàng Thư Hiên có hay biết hay không cũng mặc kệ. Thư Hiên là giám đốc, bận rộn chuyện công ty, phó thác việc nhà cho bà quản gia coi sóc. Huyên Giao đến đây gặp bà là đủ. Còn bà chủ nhà, Huyên Giao cũng không thấy đâu. Mặc kệ, cô đến đây dạy Trâm Oanh học, có học trò ờ nhà là đủ, cần gì phải biết đến bà ta. Gặp một bà chủ kiêu kỳ thì lại càng phiền phức hơn.
Hai cô trò loay hoay với bút màu, giấy vẽ hơn tiếng đồng hồ, Trâm Oanh cũng cho ra được một bức vẽ. Bao giờ Huyên Giao cũng động viên Trâm Oanh:
- Con nên nhớ Mã Lương vẽ cái gì cũng giống và đẹp nữa.
Trâm Oanh chỉ bức vẽ của nó:
- Con vẽ con chim có giống không cô? Con thấy con chim trong sách vậy đó.
Tội nghiệp Trâm Oanh, chắc con bé chưa được trông thấy con chim bay bổng giữa trời xanh hay đang đậu trên cây cao cất tiếng hót líu lo. Huyên Giao gật nhẹ:
- Cũng giống.
Vẽ xong, Trâm Oanh nũng nịu đòi kể chuyện. Huyên Giao cũng vui vẻ kể cho con bé nghe mấy câu chuyện cổ mà cô đã thuộc từ đời não đời nào. Kể xong, Huyên Giao kiểm tra bài vở của Trâm Oanh. Giúp con bé làm bài tập rồi cô mới yên tâm ra về. Đến phòng khách, Huyên Giao hơi khực lại. Thư Hiên đã về nhà từ bao giờ? Thật ra, trời đã tối. Ông giám đốc rời công ty, trở về nhà là đúng rồi.
Ông giám đốc đang ngồi trò chuyện cùng giám đốc phu nhân. Một thiếu nữ cực kỳ diễm lệ, đẹp và sang mới đúng là bà giám đốc phu nhân. Muốn được gặp bà chủ nhà, bây giờ được gặp nhưng Huyên Giao ngại ngần, chẳng dám giương mắt nhìn lâu.
Thư Hiên ngỡ ngàng khi thấy Huyên Giao. Có lẽ anh không ngờ Huyên Giao đến dạy bé Trâm Oanh.
- Ồ, cô đã đến à? Thế mà dì Thân chẳng nói cho tôi biết.
Có trách thì cứ trách bà quản gia. Huyên Giao nói nhanh:
- Đã xong rồi. Tôi về. Chào anh chị.
- Khoan đã, Huyên Giao.
Huyên Giao phật ý quay lại, nhíu mày nhìn Thư Hiên. Ai mà không biết anh định giới thiệu bà giám đốc phu nhân. Khỏi rườm rà thủ tục, nhìn là Huyên Giao biết rồi. Một cặp đẹp đôi, một đứa bé đẹp như thiên thần. Và thiên thần đang được Huyên Giao dạy vẽ để phát triển tài năng. Huyên Giao tự hỏi, tại sao con của người ta mà cô cứ phải chăm chút thế. Huyên Giao hất mặt lên hỏi:
- Có chuyện gì không?
- Định mời cô uống nước.
- Cám ơn anh. Tôi đang bận.
Huyên Giao trả lời và đi thẳng. Cô nghe một câu hỏi phía sau lưng.
- Ai vậy anh?
- Cô giáo dạy vẽ cho bé Trâm Oanh.
Có lẽ bà giám đốc đi đâu vắng mới về. Không hiểu sao Huyên Giao cứ nghĩ đến bà giám đốc mãi. Cố xua tan hình ảnh bà chủ nhà ra khỏi đầu, Huyên Giao thanh thản về nhà.
Huyên Giao sống một mình trong căn nhà nhỏ. Xuất thân từ trại mồ côi, Huyên Giao rất thèm khát một mái ấm gia đình. Từng côi cút nên Huyên Giao rất quan tâm đến những đứa trẻ côi cút tội nghiệp.
Trâm Oanh có tội nghiệp đâu. Con bé có đủ cha mẹ. Sống sung túc trong nhung lụa và hạnh phúc trong tình yêu thương của cha mẹ. Thế mà chị Thảo Khuyên bảo tội nghiệp cho con bé. Phải hỏi chị Thảo Khuyên cho ra lẽ.
Huyên Giao vẫn ngày hai buổi đi làm ở công ty quảng cáo, buổi tối về dạy kèm cho hai đứa trẻ học vẽ. Đó là niềm vui của Huyên Giao. Có công việc làm, cuộc đời của Huyên Giao có ý nghĩa hơn. Bận rộn suốt ngày, Huyên Giao không có thời gian suy ngẫm về sự cô đơn của mình.
Buổi sáng ở công ty, Huyên Giao đem mấy mẫu quảng cáo vừa thiết kế đến cho bà Hân Huệ phê duyệt. Vào văn phòng giám đốc, thấy bà Hân Huệ đang trò chuyện cùng một cô gái trẻ, Huyên Giao định bước ra. Bà Hân Huệ vui vẻ bảo:
- Ký duyệt hả? Để đó đi Huyên Giao.
Huyên Giao đặt tập mẫu thiết kế lên bàn:
- Bà giám đốc hãy xem, chừng nào xong gọi tôi.
Thấy cái nhìn khinh khỉnh của cô gái ném cho mình, Huyên Giao cũng đáp trả bằng ánh mắt sắt lẻm. Chắc cô ta đến hợp đồng quảng cáo. Ngạo nghễ cỡ Thư Hiên là cùng. Rồi cô cũng cần đến sự thiết kế của Huyên Giao. Cô có là giám đốc cũng chẳng quan trọng đối với Huyên Giao.
- Hân Mỹ, con gái tôi đó.
Câu giới thiệu đầy hãnh diện của bà Hân Huệ khiến Huyên Giao ngạc nhiên nhìn kỹ cô gái hơn. Trông Hân Mỹ chẳng yểu điệu thục nữ chút nào. Mái tóc cắt tém ngổ ngáo rất giống con trai. Nước da ngăm ngăm, ánh mắt to đen, mũi thẳng. Công bằng mà nói, cũng có duyên. Nhưng là cái duyên của tên con trai. Trang phục của Hân Mỹ cũng chẳng có chút nữ tính. Áo thun trắng, quần Jean bạc. Dáng vóc có vẻ hơi thô cứng. Mới nhìn thoáng qua, ai cũng nghĩ Hân Mỹ là con trai. Huyên Giao lên tiếng:
- Một lát nữa tôi trở lại. Chào bà. Chào cô.
Nhưng Hân Mỹ lại đứng lên nói với bà Hân Huệ:
- Mẹ bận, con về đây. Đừng bắt con làm chuyện đó.
Nói xong, Hân Mỹ quay phắt ra ngoài, nhanh hơn mũi tên bắn. Bà Hân Huệ bảo Huyên Giao:
- Cô ngồi đi. Chờ tôi.
Rồi bà đưa mắt vào mấy mẫu thiết kế của Huyên Giao. Lát sau, bà ngước lên nhìn cô:
- Phải chi con gái tôi biết làm như cô thì tốt cho tôi biết bao.
Huyên Giao tiếp lời bà:
- Chắc cô Hân Mỹ làm việc khác.
Bà Hân Huệ được dịp bộc lộ:
- Hân Mỹ có làm gì ra hồn đâu cô. Học hành dở dở ương ương. Tính khí chẳng giống ai. Như là con trai vậy, cứ đi chơi suốt. Nó lại đam mê tiêu khiển những thứ tôi không ưa được như đá bóng, săn bắn. Nó thích lên Tây Nguyên du lịch tham gia lễ hội rồi cưỡi ngựa, cưỡi voi. Tôi chịu hết nổi.
Huyên Giao nhận xét:
- Mỗi người có thú giải trí riêng, bà ạ.
Bà Hân Huệ cau trán:
- Nhưng Hân Mỹ lại thích những thứ tiêu khiển của con trai, tôi mới tức chứ.
Đúng là Hân Mỹ có cá tính mạnh mẽ của con trai. Điều đó đâu có sao. Nhưng bà Hân Huệ không hài lòng. Trái tim của người mẹ buộc bà phải lo âu. Hân Mỹ không có sự dịu dàng, mềm mại của phụ nữ. Và bà Hân Huệ sợ con gái ế. Càng nhìn Hân Mỹ, bà càng sốt ruột. Huyên Giao nhũn nhặn đáp:
- Bà đừng nên tức nữa. Cô Hân Mỹ tính tình như thế cũng chẳng có gì là sai trái.
Bà Hân Huệ nói thẳng như là nói với Hân Mỹ:
- Không tức thì tôi cũng lo cô à. Tôi bảo nó đi học nấu ăn và cắm hoa, nó cũng không chịu.
Hân Mỹ thật sướng. Có mẹ lo tất cả, muốn gì được nấy. Cô ta có mỗi việc ra sức học tập mà cũng không chịu. Nếu là Huyên Giao thì cô đã đi học cắm hoa và nấu ăn rồi. Giọng bà Hân Huệ như tâm sự:
- Là một người phụ nữ làm công việc nội trợ bình thường thì cũng phải biết nữ công gia chánh. Tôi phân tích cho nghe mà nó cứ ngang bướng không chịu.
Rồi bà hạ giọng nói tiếp:
- Dù Hân Mỹ không chịu, tôi cũng gả nó à. Tôi đã chọn rồi. Cậu Thư Hiên, giám đốc công ty Phương Nam, chỗ quen biết với tôi.
Tai Huyên Giao không biết có nghe lầm không? Gả Hân Mỹ cho Thư Hiên? Bà Hân Huệ không biết là Thư Hiên đã có vợ con đề huề sao? Huyên Giao định nói cho bà biết, nhưng may sao cô kềm lại được. Chuyện riêng của người ta, cô chẳng xía vô làm gì. Bà Hân Huệ muốn gả con gái cho Thư Hiên, tự khắc bà ta phải tìm hiểu về anh ta. Có mối quan hệ trong công việc kinh doanh, chẳng lẽ bà Hân Huệ không biết về đời tư của Thư Hiên? Hay là bà sẵn sàng chấp nhận cho con bà làm...vợ lẽ?! Pháp luật ngăn cấm đó nghe, bà có biết không? Hay là Thư Hiên giấu nhẹm việc có vợ con vì muốn đèo bồng. Chuyện của người ta mà Huyên Giao suy nghĩ nát cả cái đầu. Lạ thật! Anh chàng Thư Hiên này, nếu không gặp thì cũng được nghe nhắc đến tên. Anh ta là cái dấu chấm hỏi to tướng trong đầu Huyên Giao.
**********
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trao Nhau Hạnh Phúc
Yến Quỳnh
Trao Nhau Hạnh Phúc - Yến Quỳnh
https://isach.info/story.php?story=trao_nhau_hanh_phuc__yen_quynh