Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tiền Chuộc Mạng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 2
T
ed Lee thích làm vào ca đêm. Ông đã làm việc như thế lâu rỗi, nên bây giờ làm ca đêm thích hợp với ông. Đó là thói quen cũ dễ chịu, thoải mái. Ông làm thanh tra cảnh sát tại phòng Điều tra tổng họp thuộc Lực lượng cảnh sát San Francisco, làm việc từ bốn giờ chiều cho đến mười hai giờ đêm. Ông giải quyết các vụ trộm cướp, hành hung, những hành vi tội phạm xảy ra hằng ngày như cơm bữa, những vụ hiếp dâm đến bán dâm, đâm chém đến giết người. Mới đầu ông làm việc trong phòng chuyên trách về tội giết người hai năm và ông ghét công việc này. Công việc quá khốc liệt đối với ông, nhân viên làm nghề này luôn luôn có vẻ kỳ lạ đối với ông.
Họ ngồi một chỗ hàng giờ nhìn vào những bức ảnh chụp các nạn nhân bị sát hại. Toàn bộ quan điểm về cuộc đời của họ bị méo mó vì căm thù trước những hình ảnh họ thấy. Công việc của Ted thì nhàm chán hơn, nhưng ông thấy lý thú hơn nhiều. Mỗi ngày mỗi khác. Ông thích công việc giải quyết chuyện rắc rối có liên quan giữa tội phạm với nạn nhân, ông đã làm việc trong lực lượng cảnh sát hai mươi chín năm, từ khi mới mười tám tuổi. Làm công việc thanh tra này gần hai mươi năm, ông rất giỏi trong công việc. Ông đã làm việc trong phòng điều tra tội lừa đảo thẻ tín dụng một thời gian, nhưng công việc này quá chán. Công việc trong phòng điều tra tổng hợp là ông thích nhất, cũng như ông thích làm ca đêm vậy. Ông đã sinh ra và lớn lên giữa lòng Phố Tàu. Bố mẹ ông đến từ Bắc Kinh trước khi ông chào đời và cả bà ngoại bà nội của ông cũng đi theo họ đến đây. Gia đình ông gắn bó với những truyền thống cũ. Bố ông làm việc trong nhà hàng ăn uống suốt đời, mẹ ông làm nghề may vá. Cả hai em trai của ông đều gia nhập lực lượng cảnh sát giống như ông ngay từ khi học xong trung học. Một người làm cảnh sát khu vực ở Tenderloin và không muốn gì hơn thế nữa, còn người kia làm cảnh sát cưỡi ngựa. Ông có cấp bậc cao hơn hai người, nên họ thường trêu ông về việc này. Làm thanh tra cảnh sát là chuyện phi thường đối với ông.
Vợ Ted là người Mỹ gốc Hoa thế hệ thứ hai. Gia đình bà gốc ở Hồng Kông, có cửa hàng ăn uống nơi bố ông làm việc trước khi về hưu, vì thế Ted mới gặp nàng. Họ yêu nhau năm mười bốn tuổi và ông không hề hẹn hò bồ bịch với người phụ nữ nào khác. Ông không biết tại sao như thế. Ông không yêu bà say đắm, nhiều năm như thế, nhưng ông cảm thấy yên ổn dễ chịu với bà. Bây giờ họ là bạn bè thân thiết hơn là những người tình. Bà là người tốt. Shirley Lee làm nữ điều dưỡng trong phòng chăm sóc đặc biệt tại Bệnh viện đa khoa San Francisco, bà chứng kiến nhiều nạn nhân của hành động bạo lực hơn cả ông nữa. Người nào cũng gặp người đồng sự của mình nhiều hơn họ gặp nhau. Họ đã quen với cảnh này. Ông chơi gôn vào ngày nghỉ, đưa mẹ đi mua tạp phẩm, hay đưa bà đi làm việc gì bà cần. Shirley thích đi đánh bài hay đi mua hàng với bạn gái, hay đi làm tóc. Họ hiếm khi có cùng ngày nghỉ và họ không quan tâm đến việc này. Bây giờ con cái họ lớn hết rồi, họ có ít bổn phận với nhau. Họ có cuộc sống riêng tư mặc dù không có ý định làm thế và họ đã lấy nhau từ khi họ mới mười chín tuổi, hai mươi tám năm chung sống.
Người con trai của họ tốt nghiệp đại học vào năm ngoái, đã chuyển đến New York. Hai cậu con trai khác còn học đại học, một người học ở San Diego thuộc hệ thống Đại học California và người kia học ở UCLA. Ba cậu con trai của họ không ai muốn vào lực lượng cảnh sát, nhưng Ted không trách họ. Ông chọn nghề cảnh sát và mặc dù Sở Cảnh sát rất tốt với ông, nhưng ông muốn các con tiến xa hơn mình. Khi về hưu, ông sẽ có lương hưu một trăm phần trăm. Ông không nghĩ đến chuyện về hưu, mặc dù sang năm là ông đủ ba mươi năm trong nghề và có nhiều bạn bè đã về hưu từ lâu. Ông không biết phải làm gì khi về hưu. Với tuổi bốn mươi bảy ông không muốn tìm nghề thứ hai. Ông vẫn thích nghề đầu tiên của mình. Ông thích công việc ông đang làm và thích những người đã làm với ông, Ted đã gặp nhiều người đến rồi đi trong nhiều năm qua, một số về hưu, một số thôi việc, một số bị giết, một số bị thương. Ông đã làm việc với người đang là đồng sự với mình từ mười năm nay và trước đó vài năm, người ta đã ghép một người đàn bà vào làm việc với ông. Bà ta làm với ông bốn năm, rồi chuyển đi Chicago với chồng, tham gia lực lượng cảnh sát ở đấy. Năm nào ông cũng nhận được thiệp Giáng sinh của bà và mặc dù mới đầu còn dè dặt, ông rất thích làm việc với bà.
Người cộng sự của ông trước đây, Rick Holmquist, bỏ lực lượng cảnh sát để gia nhập FBI. Tuần nào hai người cũng đi ăn trưa với nhau một lần và Rick trêu ông về những vụ án ông phụ trách. Rick thường nói thẳng với Ted rằng công việc ông ta làm ở FBI quan trọng hơn, hay ít ra ông ta nghĩ như thế. Ted không nghĩ vậy. Theo nhận xét của Ted, thì Sở Cảnh sát San Francisco giải quyết được nhiều vụ án hơn. Còn FBI chỉ làm công việc thu thập thông tin và giám sát, rồi các cơ quan khác nhảy vào, lấy thông tin của họ. Những anh chàng trong các lực lượng truy lùng bọn buôn rượu lậu, buôn thuốc lá lậu và vũ khí thường xen vào công việc của Rick, rồi cơ quan CIA. Bộ Tư pháp, phòng Công tố Hoa Kỳ, Sở Cảnh sát Hoa Kỳ cũng xen vào nữa. Còn với Ted, hầu hết thời gian đều không có ai xen vào các vụ án của ông ở Sở Cảnh sát San Francisco, trừ phi có nghi can nào vượt ranh giới của bang, hay là vi phạm luật liên bang, dĩ nhiên khi ấy FBI mới nhảy vào.
Thỉnh thoảng ông và Rick vẫn làm việc chung với nhau trong một vụ án và lúc nào Ted cũng thích thế.
Trong suốt thời gian mười bốn năm từ khi Rick rời khỏi Sở Cảnh sát San Francisco, hai người vẫn chơi thân với nhau, vẫn kính trọng nhau. Rick Holmquist đã ly dị vợ trước đây năm năm, nhưng cuộc hôn nhân của Ted với Shirley không hề gặp sóng gió. Dù họ bất đồng nhau về quan điểm gì, hay tình vợ chồng bớt mặn nồng, thì hôn nhân của họ vẫn bền vững. Rick hiện đang yêu một cô nhân viên FBI trẻ, ông đang tính đến chuyện lấy vợ lại, Ted thích trêu chọc bạn về chuyện này. Rick thích giả vờ mình là người cứng rắn, nhưng Ted biết ông ta là người rất dịu dàng.
Điều khiến cho Ted thích làm ca đêm nhất, là mỗi khi về nhà, ông được hưởng cảnh yên tĩnh trong nhà. Khi ấy ngôi nhà yên lặng, Shirley đã ngủ. Bà làm việc ban ngày và trước khi ông thức dậy vào buổi sáng thì bà đã đi làm rồi. Ngày xưa, khi con họ còn nhỏ, việc này rất tiện lợi cho họ. Trong khi Ted còn ngủ, bà đi làm và chở con đến trường luôn. Còn ông thì đi đón chúng và trong những ngày ông nghỉ việc, ông dạy cho chúng chơi thể thao vào bất cứ khi nào ông có thể dạy được, hay ít ra đến dự các trận đấu của chúng. Khi ông đi làm thì Shirley ở nhà vì thế các con họ luôn luôn có bố mẹ chăm sóc. Khi ông về nhà, mọi người đều đi ngủ hết. Nghĩa là ông ít khi gặp vợ hay các con trong thời gian chúng trưởng thành, nhưng việc này đã mang đến điều lợi là họ không cần tốn tiền thuê người giữ trẻ và khỏi lo việc chăm sóc con trong ngày. Hai người đã cố nhường nhịn nhau để sống. Trong thời gian họ không ở với nhau, cuộc sống của họ rất buồn. Có một thời gian, cách đây mươi mười lăm năm, bà rất tức chuyện này và cuối cùng họ thỏa thuận với nhau về giờ giấc làm việc của ông. Cả hai người cố làm việc vào ban ngày một thời gian, nhưng họ hình như cãi nhau nhiều hơn, rồi ông làm việc vào ban đêm một thời gian và trở lại làm việc ca đêm. Làm ca đêm phù hợp với ông hơn.
Đêm đó khi Ted về nhà, Shirley đang ngủ say, ngôi nhà yên lặng. Bây giờ phòng của các cậu con đều bỏ không. Cách đây mấy năm, ông đã mua ngôi nhà nhỏ ở quận Sunset, vào những ngày nghỉ, ông thích đi bộ trên bãi biển, ngắm sương mù phủ xuống khắp nơi. Đi bộ ngắm cảnh như thế làm cho ông cảm thấy nhẹ người, thanh thản sau một vụ án gay go, hoặc sau một tuần vật lộn với công việc, hay sau chuyện gì đó làm cho ông chán nản. Trong Sở Cảnh sát đã diễn ra nhiều trò chính trị, việc này thỉnh thoảng làm cho ông căng thẳng thần kinh, nhưng thường thì ông là người có bản chất tốt, dễ chịu. Có lẽ nhờ thế mà ông vẫn sống chung được với Shirley. Trong nhà, bà là người nóng nảy, hay nổi giận to tiếng với ông, bà thường cho rằng lẽ ra cuộc hôn nhân của họ, mối liên hệ của họ phải tốt đẹp, suôn sẻ hơn thế này. Ted mạnh mẽ, bình tĩnh, kiên trì và nhiều lúc thấy chồng như thế, bà nghĩ rằng thế cũng đủ rồi, bèn thôi không đòi hỏi gì ông nhiều hơn nữa. Nhưng ông nghĩ là khi bà thôi không cãi cọ với ông nữa, không mè nheo với ông nữa, tình vợ chồng có giảm đi phần nào. Họ từ bỏ một vài thứ đáng quý như sự thân mật hay sự đối xử với nhau một cách tự nhiên. Nhưng như Ted đã biết, mọi việc ở đời là sự thỏa hiệp, ông không phàn nàn gì hết, bà là người tốt, họ có con khôn lớn, có nhà cửa khang trang, ông thích công việc của mình, những người cùng làm việc với ông đều tốt. Ông không thể đòi hỏi gì nhiều hơn thế, dĩ nhiên là không, chính vì thế mà bà càng giận ông thêm. Ông bằng lòng sống với những gì mà cuộc đời đã đem lại cho ông, không đòi hỏi thêm gì hơn.
Shirley thì muốn nhiều hơn những gì mà Ted đòi hỏi ở cuộc đời. Thực ra, ông không đòi hỏi gì hết. Ông bằng lòng với cuộc sống trước mắt, lúc nào cũng thế. Ông chỉ dành hết sức mình vào công việc và lo cho con cái thôi. Điều đó đã diễn ra suốt hai mươi tám năm qua. Đấy là thời gian dài, ông không ham sống cách khác với cuộc sống cũ. Sống khác đi chẳng được cái gì cho họ. Ông yêu vợ, vấn đề này quá rõ ràng. Và ông nghĩ Shirley cũng yêu ông. Bà không để lộ tình cảm ấy một cách lộ liễu và hiếm khi nói ra thành lời. Nhưng ông chấp nhận phong cách của bà, chấp nhận mọi việc diễn ra trong cuộc sống, cái tốt với cái xấu, sự thất vọng với sự thoải mái. Ông thích cảnh mỗi đêm được về nhà an toàn với bà, cho dù bà đã ngủ say. Họ không nói chuyện với nhau nhiều tháng rồi, có lẽ nhiều năm cũng nên, nhưng ông biết nếu có điều gì không hay xảy ra, bà sẽ ở đấy đợi ông và ông sẽ về với bà. Ted không cần sự kích thích trong đời. Ông chỉ muốn những gì ông có, công việc ông thích, người đàn bà ông hiểu rõ, ba đứa con ông thương yêu và sự bình an.
Ông ngồi nơi bàn bếp, uống tách trà, thưởng thức cảnh tĩnh lặng trong ngôi nhà an bình, ông đọc báo, xem thư từ, xem truyền hình một lát. Đến hai giờ rưỡi, ông chui vào giường nằm bên cạnh bà, suy nghĩ trong bóng tối. Bà không nhúc nhích, không biết ông đang nằm bên cạnh. Thực ra, khi ông quay lưng về phía bà, vừa nghĩ đến vụ án đang giải quyết vừa cố dỗ giấc ngủ, bà lăn người ra khỏi ông, miệng lẩm bẩm nói gì đó trong giấc ngủ. Ông có kẻ nghi can mà ông tin chắc là hắn sẽ đem heroin từ Mexico vào và sáng mai ông sẽ gọi Rick Holmquist để nói chuyện này. Khi nhắc mình nhớ gọi Rick vào sáng mai, ông thở dài nho nhỏ, rồi bắt đầu thiu thiu ngủ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tiền Chuộc Mạng
Danielle Steel
Tiền Chuộc Mạng - Danielle Steel
https://isach.info/story.php?story=tien_chuoc_mang__danielle_steel