Hai - Phiên Chợ Quái Đản
hượng đế của Tidou hình như đã nghe được lời thỉnh cầu của hắn.
Đúng ba ngày sau, vào khoảng gần mười một giờ trưa, chiếc xe ga cà rịch cà tàng của Mady bỗng dưng hết xăng trên một đại lộ dẫn đến chiếc cầu bắc ngang qua sông Rhone. Trời ạ, buổi trưa nóng như đổ lửa, Mady có dũng ảm đạp pê-đan cách mấy cũng chỉ có thể vượt qua hết cây cầu. Khi xuống dốc, cô bé đành ca bài "lô ca chân" dắt xe cuốc bộ tà tà cố tìm một trạm xăng đó trong phạm vi 100 mét.
- Mình lạng quạng là say nắng bất tử.
Cô bé lẩm bẩm trong lúc mồ hôi đổ ròng ròng. Chiếc mũ bảo hiểm đội đầu trở nên nặng nề đến mức Mady phải gỡ ra treo lủng lẳng ở ghi-đông xe. Trước mặt cô bé xa xa là một ngọn tháp nhà thờ, Mady hy vọng sẽ nhìn thấy một trạm xăng quanh khu vực nhà nguyện.
Ước mơ nhỏ bé của cô tắt ngấm. Chán thật, bên cạnh quảng trường dẫn tới nhà thờ nhốn nháo một cái chợ cóc, chồm hổm người ngợm xúm xít. Buôn bán loạn xạ kiểu này thì Chúa cũng phải thất kinh.
Cô bé nản chí cố đẩy con ngựa sắt cũ kỹ đi thêm hai mươi mét nữa. Vừa ra khỏi chợ, cô chợt giật mình. Coi, ngay trên những bậc tam cấp của nhà thờ, mắt cô như bị thôi miên bởi một đám đông tụ tập. Đám đông nam có nữ có đã bày biện dưới chân họ đủ thứ hàng thủ công mây tre lá hầm bà lằng, có cả độ gốm và quần áo vải vóc sặc sỡ...
- Nhưng sao họ lại không xuống chợ bán mà tọa lạc ngay trên thềm nhà thờ vậy?
Đám đông khoảng độ 15 người, đối với Mady thì đó quả là sự báng bổ thần thánh không thể nào chấp nhận được, làm sao có thể chấp nhận khi ở bậc thềm trên cùng, trước tiền sảnh cửa thánh đường đóng kín, một cặp trai gái vừa thổi sáo vừa đánh trống khiến không khí càng thêm bát nháo.
- Y chang một phiên chợ trời pha mãi võ, rõ ràng nhóm người này cố tình khiêu khích tôn giáo.
Mady tự độc thoại. Cô bé đưa mắt đảo một vòng. Cô bỗng sững sờ trước một cái bóng mảnh mai quen thuộc làm điên đầu nhóm “Sáu Thám Tử Nhóc". Chớ gì nữa, cái bóng ấy chính là Véronique.
Bây giờ thì Mady đã có được câu trả lời. Té ra đám thanh niên mặc đồng phục xám quái đản bày ra cái "chợ trời" kia là những kẻ đồng môn với cô gái bị săn đuổi. Hãy ngó Véronique kia kìa, cô nàng đâu có giận hờn gì gã hippy đã từng truy nã mình, ngược lại cô còn cười nói vui vẻ với anh ta, trước khi ngồi xuống bậc tam cấp bên cạnh giỏ đồ đựng đầy khăn quàng cổ và các món trang sức rẻ mạt.
- Phải chăng chị ta đang đóng kịch?
Một ý nghĩ chợt loé lên trong đầu Mady. Cô bé quyết định làm một đợt trắc nghiệm bằng cách xáp lá cà với đối tượng chứ sao.
Câu đầu tiên của Mady nghe ngọt xớt:
- Chào chị, chị còn nhớ em không hả Véronique?
Người thiếu nữ huyền bí ngẩng đầu lên:
- Ồ, em đấy ư?
- Suỵt, chị không cần phải kêu lớn đến thế. Anh chàng hôm trước đang theo dõi chị và quan sát tất cả những ai ngồi trên thềm nhà thờ. Gã là ai và chị là ai, tại sao chị vừa chạy trốn gã lại vừa phục tùng gã?
Cô gái thở dài:
- Ôi... mặc tôi, tôi không thể giải thích ở đây.
- Vậy chị sẽ giải thích ở đâu?
- Đừng quan tâm đến số phận tôi, tôi chỉ là một... con cừu, một con cừu non mà thôi.
Mady sửng sốt:
- Nếu chị là một con cừu thì cả đám đông hỗn tạp này là... bầy cừu chắc?
Đúng giây phút đó gã thanh niên hippy đảo cặp mắt sói xuống cầu thang khiến Mady giật bắn mình. Cô bé len lén tháo mũ bảo hiểm khỏi xe đội cấp tốc lên đầu rồi vờ cúi xuống một cái giỏ đựng đầy hàng "bán xon" của Véronique, lựa vài món đồ rồi nói nhỏ:
- Này Véronique, chị có thể không tin bất cứ kẻ nào trên đời nhưng chị hãy tin tụi em. Nhóm tụi em có 6 người sẵn sàng đi khắp thế gian này giúp đỡ người không phương tự vệ, nhưng chị đang sống cùng những ai vậy?
Cô gái đáng thương dáp:
- Các em liều lĩnh quá. Các em không hiểu gì cả. Tôi không nói ở đây được. Phiên chợ của chúng tôi chỉ họp vào thứ sáu mỗi tuần. Ôi, anh ta đã đến rồi kìa.
Quả nhiên một cái bóng đổ dài từ sau lưng Mady và cô gái. Mady không cần quay đầu cũng hiểu chủ nhân cái bóng là gã hippy với cái quần jean bụi đời vá từng mảng. Gã là cái thớ gì mà có quyền kiểm soát sự tự do của đồng loại như thế, giám thị nhà tù chăng?
Cô bé nhanh nhẹn moi trong túi ra một ít tiền lẻ.
- Ô, tôi ghét cái gạt tàn thuốc lá lắm... tôi thích sắm chiếc khăn này hơn.
Gã thanh niên còn lâu mới phát hiện nổi Mady bởi... chiếc mũ bảo hiểm. Hình như Véronique biết điều đó, cô gái nói:
- Tôi ghi số tiền lên giấy để em về tính lại nha.
Mady trả tiền trong cái nhìn ngờ vực của gã hippy. Cô bé thì thầm với Véronique:
- Em tin rằng sẽ gặp lại chị.
o O o
Dưới chân dốc Kẻ Cướp, cuộc họp của nhóm Lục Thám Tử trong tầng hầm căn cứ chiều nay diễn ra long trọng hơn phiên tòa lộn xộn hôm trước nhiều.
Mady kể lại câu chuyện về phiên chợ quái đản của lũ người mặc đồng phục xám. Cô bé kết luận:
- Không còn gì nữa để nghi ngờ, Véronique là một "con cừu" trong tay gã thanh niên. Tôi tin như vậy!
Ý kiến đó được Tidou ủng hộ bằng cả hai tay. Hắn nói:
- Đó cũng là câu trả lời cho thắc mắc của Tondu, Gnafron và Bistèque.
Thằng tóc rối Gnafron tất nhiên không phản đối, nhưng cu cậu vẫn ấm ức:
- Nếu chúng ta nhất trí thì coi đây là một trường hợp đặc biệt cần phải can thiệp ngay thì việc giải cứu cho Véronique không nên đợi đến thứ sáu.
Tidou cười:
- Mày nghĩ rằng có thể tìm được chị ấy vào những ngày không có phiên chợ tại nhà thờ à?
- Còn phải hỏi.
Guille cau mày:
- Thực ra Véronique đã từng có cơ hội bỏ trốn nhưng chị ta lại từ chối. Điều đó nói lên cái gì? Rằng bà chị đáng thương của chúng ta đã ăn phải bùa mê thuốc lú rồi.
Tondu pha trò:
- Vậy làm sao giải được bùa mê đây?
Bistèque trợn mắt:
- Xin lỗi, nói như hai đứa mày thì để mặc chị ta rơi vào vòng vây bọn quỷ sứ ư? Không, tất cả hãy đợi Mady có nghĩ ra điều gì không đã.
Mady không nói gì... Cô lẳng lặng đặt trên bàn vài món đồ đạc được mua một cách bất đắc dĩ của Véronique rồi mở tờ giấy "tính tiền" gấp tư ra đọc lớn:
- "Hãy đến chuyến tàu 17 giờ 32 phút 1 ga Perache. Cẩn thận...”
Cô bé đưa tờ giấy cho Tidou:
- Chúng ta không cần phảỉ tranh luận với nhau. Ít ra chị Véronique đã có điều muốn nói.
Tập 2 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Những Con Cừu Non Ngày Tận Thế Tập 2 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Những Con Cừu Non Ngày Tận Thế - Paul Jacques Bonzon Tập 2 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Những Con Cừu Non Ngày Tận Thế