Hai - Nỗi Cay Đắng Đầu Tiên
au chuyến đi Reillanette, những người bạn đồng hành trở về căn cứ với một tấm bản đồ lớn về vòng đua nước Pháp. Tấm bản đồ lớn ấy là phụ bản nóng hổi của tờ báo Tiến Bộ, trên đó ghi rất rõ từng chi tiết của những chặng đua và những đoạn đường đèo với độ cao phải vượt qua. Tất nhiên lũ nhóc ghim ngay tấm bản đồ quan trọng đó trên tường hầm căn cứ để tiện theo dõi.
Trước cuộc đua, quả thật anh Baba cũng phân vân. Nhưng Mady đã thuyết phục được anh. Cô bé đã dò hỏi được ngày sinh của anh và biết rằng Baba sẽ tròn hai mươi tuổi đúng vào ngày kết thúc chặng đua ở Paris.
Mady nói với anh:
- Anh Baba này, sự trùng hợp này là một dấu hiệu tốt lành. Chắc chắn anh sẽ tổ chức sinh nhật ở Paris với sự có mặt của các tay đua tranh giải “Thắt Lưng Lớn” cho coi.
Tối hôm đầu tiên khi trở về Lyon, Lục Thám Tử họp cấp tốc dưới chân dốc Kẻ Cướp. Gnafron oang oang:
- Các ký hiệu số chỉ độ cao trên bản đồ ngó muốn chóng mặt. Coi chừng tụi mình xúi dại anh Baba nghe.
Guille gạt phăng:
- Mày chỉ có nước ăn nói bây bạ, nhờ các độ cao nguy hiểm ấy mà anh Baba sẽ chiến thắng mọi đối thủ. Tao đang lo là lo chặng xuất phát cá nhân tính giờ ở ngoại ô thành phố Rouen đây.
- Lo mốc xì. Chạy đường bằng phẳng, có tụi mình tháp tùng xe ga hộ tống, anh ấy sẽ nổi hứng về nhất là cái chắc.
- Ơ, ai cho mình theo hộ tống cuarơ chớ?
Tondu gật đầu:
- Trẻ con nhập vào đoàn đua là phạm luật... giao thông, hiểu chưa? Vả lại dù cảnh sát có cho phép, chúng ta cũng không có sức đâu mà đeo bám suốt 21 chặng dài tới 4000 kilômét.
Thằng Giác Đấu nói quá có lý khiến cả đám im re. Khi ý kiến “quá giang đoàn đua” của Gnafron sắp sửa bị xếp vô ngăn kéo thì Mady giữ tay:
- Này các bạn, phóng lao thì phải theo lao. Tụi mình đã lỡ khuyên anh Baba tham gia cuộc chơi vĩ đại nhất của nghề nghiệp anh ấy thì... tụi mình cũng không thể đứng ngoài cuộc. Không hiểu sao tôi có cảm tưởng rằng nếu chúng ta vắng mặt trong cuộc đua, Baba sẽ thất bại hoàn toàn.
Tondu lấy ra tờ báo Thể Thao số mới nhất đăng chi tiết về tổ chức cuộc đua. Danh sách cuarơ chính xác là 90 người, chia làm 9 đội. Lần đầu tiên tên của chín đội không đặt theo nhãn xe hay sản phẩm của các hãng quảng cáo mà sắc áo của các cuarơ trong đội sẽ mang tên một loài hoa. Cứ như thể cả đoàn sẽ làm một cuộc du ngoạn nhàn nhã trong vườn hoa vậy.
Đội 1: EGLANTINE (hoa Tầm xuân) Áo hồng nhạt
Đội 2: IRIS (hoa Iris) Áo tím hoa cà
Đội 3: VIOLETTE (hoa Violette) Áo tím
Đội 4: GENTIANE (hoa Long đởm) Áo xanh đậm
Đội 5: PIVOINE (hoa Mẫu đơn) Áo đỏ tím
Đội 6: ANEMONE (hoa Thu mẫu đơn) Áo hồng đậm
Đội 7: COQUELICOT (hoa Mào gà) Áo đỏ tươi
Đội 8: MAGUERITE (hoa Cúc tây) Áo trắng
Đội 9: PERVENCHE (hoa Petvăngsơ) Áo xanh nhạt.
Còn áo vàng? Tất nhiên chỉ dành cho người về nhất ở mỗi chặng đua.
Các cuarơ trong đội không cùng quốc gia. Chẳng hạn trong đội GENTIANE của Baba có hai người Pháp, một người Anh, một người Tây Ban Nha, hai người Hà Lan và ba người Ý. Đáng chú ý là Rodolfi - người đoạt chức quán quân vòng đua Milan - San Remo người đã vượt Baba ở chặng đua nước rút. Rodolfi là niềm hy vọng của đội, là người được chỉ định phải đoạt áo vàng. Đó là một cuarơ từng trải, nhiều kinh nghiệm và rất trung thực. Các cuarơ trong đội, tất nhiên cả Baba sẽ phục vụ cho mục tiêu này.
Cả năm đứa đang chúi đầu vào tấm bản đồ thì ngoài cánh cửa gỗ căn hầm vang lên tiếng gõ dồn dập, Tidou vừa ló đầu ra là chạm trán ngay ông bầu đội GENTIANE. Hắn ngạc nhiên:
- Chào chú Louis Morand...
- Hay quá, tôi đi tìm chỗ ở của các cháu bắt phát mệt. Nếu Frederic em của Baba mà không cho địa chỉ và vẽ bản đồ Lyon thì có thánh cũng chẳng tìm ra.
Tidou sững sờ:
- Có... chuyện gì vậy... chú, chẳng lẽ anh... Baba đã đổi ý?
- Không hẳn vậy, dù Baba của quý vị có vẻ hơi hối hận về quyết định vừa rồi. Baba cứ than thở với tôi rằng đội đua toàn những người lớn tuổi đầy kinh nghiệm trong khi anh ta mới sắp tròn 20 tuổi.
Louis Morand thoải mái thả phịch người xuống một chiếc thùng gỗ. Ông vung tay:
- Chỉ có các cháu mới an ủi được cậu ấy. Cậu ta cần sự có mặt của các cháu để tay lái được bình tĩnh.
Mady cười nhẹ:
- Anh Baba không phải con nít đâu, nhưng tụi cháu hứa là sẽ gửi điện tín động viên tinh thần anh ấy sau mỗi chặng đua.
- Các cháu chu đáo lắm. Chú sẽ cung cấp cho các cháu số diện thoại của các khách sạn dọc đường.
Gnafron thăm dò:
- Tụi cháu tính ủng hộ Baba tích cực hơn, chẳng hạn bám theo đoàn đua từ Avignon bằng xe ga gắn máy. Chú thấy thế nào?
Ông bầu Morand cười ha hả:
- Người ta không bám theo đoàn đua bằng những “con vịt” ấy đâu. Theo chú biết ở Provence, có khá nhiều đoàn xe hơi quảng cáo dàn hàng đậu đợi đoàn đua. Tại sao các cháu không trèo lên những chiếc ô tô, xe thùng đó “quá giang” hả? Nếu các cháu muốn, chú có thể gửi gắm các cháu lên đó làm việc không lương? Nhưng công việc sẽ vất vả đấy.
Mady hớn hở:
- Vì anh Baba, bọn cháu sẽ làm tốt mọi công việc.
- Ôi, cám ơn các cháu. Chú sẽ nói gì với Baba đây?
- Rằng bọn cháu luôn nhớ tới anh ấy. Và hẹn gặp!
Ông bầu Morand rút lui chớp nhoáng. Đám trẻ thở phào. Giọng Tidou náo nức:
- Y hệt người chết đuối vớ được phao giữa đại dương mênh mông. Mọi chuyện vậy là đã rõ, chúng ta sẽ ngồi nhà theo dõi Baba từ chặng xuất phát. Từ 30 tháng 6 tụi mình được nghỉ hè, cũng là lúc đoàn đua sẽ đến chặng Provence. Nhân danh một thành viên Lục Thám Tử, tôi tuyên bố: Sáu người bạn đồng hành sẽ phiêu lưu từ chặng Provence.
o O o
Giải Thắt Lưng Lớn đã bắt đầu bằng 90 niềm hy vọng. Đám nhóc say sưa nghe đài truyền thanh và theo dõi diễn biến trên tivi mỗi ngày, ấy là chưa kể chúng chuyền tay nhau tờ Sport Flash chuyên đề về cuộc đua y chang những bình luận viên.
Chặng xuất phát tính thời gian trên 12 cây số đường quanh co từ bờ sông Seine với kết quả là tay đua người Hà Lan Stevens của đội bạn về nhất, con chim đầu đàn của đội GENTIANE là Rodolfi về thứ nhì, Baba về thứ 13 kém áo vàng Stevens 1 phút 25 giây đúng.
Gnafron gãi mớ tóc rối bù:
- Cũng là thứ hạng đáng được kính nể.
Chặng thứ hai đem lại chiến thắng cho tay đua Martin người Pháp hung hăng. Đua đường ngắn hình như không phải sở trường của Baba, anh về chót cùng với một lô cuarơ cầm “đèn đỏ”. Vậy mà anh đã gọi diện cho Tidou với giọng cực kỳ sảng khoái:
- Cám ơn các em đã phôn cho anh mỗi đêm. Các em sẽ là dây cót lên tinh thần cho anh đấy. Đoạn đường vừa rồi chỉ như chạy dạo thôi mà.
Chặng thứ ba đội GENTIANE được lên dây cót thiệt, con chim đầu dàn của đội đã vỗ cánh. Rodolfi đã giật áo vàng từ tay Siemens và Martin mới đáng nể. Coi, Rodolfi đã ra ám hiệu cho cả đội chạy theo anh ngay từ lúc xuất phát để rồi sử dụng các chiến hữu làm các chướng ngại kỳ đà cản mũi đội bạn cho anh bứt lên phía trước. Với chiến thật đó, Rodolfi đã giành chiến thắng tại Sables - D’olonne không phải chỉ chặng này mà cả chặng tiếp theo nữa. Tội nghiệp Baba, bám theo thiên hạ ở vị trí chặn hậu nên cuối cùng đứng thứ 42 sau nhà vô địch những... 4 phút.
Mady đã điện cho anh và được nghe anh thản nhiên trả lời:
- Tinh thần có hơi suy sụp nhưng thể trạng lại hoàn toàn tốt. Điều quan trọng là đội anh đã đoạt được áo vàng. Không nên nghĩ đến cá nhân mình.
Tondu xoa dịu cả nhóm:
- Cuộc đua còn quá dài, đường dài mới biết ngựa hay. Giả sử Rodolfi đủ sức giữ áo vàng tới giờ phút cuối thì sự hy sinh của Baba lẽ nào không xứng dáng. Đúng không Mady?
- Không!
Mady bặm môi. Ít ra là cô có lý của mình, ai mà chịu nổi thần tượng mình mỗi ngày một tụt hạng chỉ vì quyền lợi của một người trong việc chỉ đạo đội đua. Chớ gì nữa, tại chặng Oloron trước khi leo núi Pyrene, anh Baba cho dù có cải thiện đôi chút bằng thứ hạng 21 nhưng cách biệt tới 9 phút 56 giây với người dẫn đầu Rodolfi.
Lũ trẻ đến căn cứ họp khẩn cấp.
Tidou ngó mông lung ra cửa hầm:
- Baba là ông vua của các đỉnh cao. Mình dám bảo đảm anh ấy sẽ cho cả đoàn đua ngửi bụi ở chặng vượt dãy Pyrene cho mà xem.
Guille tư lự.
- Nhưng anh ấy còn bị ảnh hưởng bởi sự sắp xếp của người khác.
- Chuyện chinh phục dãy Pyrene muốn sắp xếp cũng không được. Theo truyền thống giải Thắt Lưng Lớn chưa có ai cứu nổi đồng đội trong chặng đua này.
Gnafron mắt sáng rỡ:
- Nếu vậy chúng ta sẽ mang theo cái đài “nghẹt mũi” của Bistèque đến căn cứ để cả lũ theo dõi.
Tondu gật đầu:
- Mang luôn khẩu phần ăn trưa. Tụi mình phải chứng kiến chiến thắng vang đội của Baba.
o O o
Sáng hôm sau, Lục Thám Tử ngồi bẹp dí như bị trọng lực trái đất hút xuống sàn gỗ căn hầm. Chúng nín thở chờ giọng nói “câu độ” của vị bình luận viên quen thuộc. Ê kìa, tiếng người xướng ngôn đã vang lên:
- Thưa các thính giả, vòng đua hấp dẫn nhất thế giới hiện chỉ còn 88 cuarơ. Hai người đã không tham gia, Koher người Thụy Sĩ bị loại hôm kia do phạm quy và... Aubanel người Pháp.
Đám nhóc rụng rời. Mady ấp úng:
- Aubanel ư? Chẳng lẽ là anh Antonin Aubanel?
Đúng lúc đó người xướng ngôn cười xòa:
- Ồ, xin lỗi quý vị. Tôi đọc lầm danh sách. Kẻ bị loại là tay đua người Pháp tên Aubertin của đội IRIS rút lui vì bị sốt bất tử. Thời tiết lúc này rất xấu, các đỉnh núi tràn ngập sương mù và... Trời ơi, lệnh xuất phát đã được ban hành bởi tiếng súng của ông thị trưởng. Trước mắt tôi là Rodolfi đang lao lên... Liệu anh có giữ được áo vàng ở chặng này không?
Sau đó tiết mục thể thao được nhường cho quảng cáo trên đường đua, lũ trẻ sốt ruột trước thời gian chậm như rùa bò. Gnafron than:
- Hết quảng cáo thì đến ca nhạc rồi bình luận thời sự quốc tế, khỉ gió thật!
- Suỵt, tới phiên tin thể thao kìa.
Vị bình luận viên nói cụt ngủn:
- Thưa quý vị, áo vàng Rodolfi vẫn có mặt cùng các tay đua đầu tiên. Chúng tôi sẽ thông báo tiếp khi còn cách đỉnh đèo 3 cây số. Sau đây mời quý vị thưởng thức phần ca nhạc...
Gnafron lại gầm gừ suốt hơn ba bài hát. Nó chỉ chịu im miệng khi bình luận viên cất tiếng:
- Cách đỉnh đèo ba kilômét, thưa các thính giả, hiện giờ chúng tôi không thấy áo vàng Rodolfi đâu cả, chỉ thấy tay đua Tây Ban Nha Rodriget kéo tay đua Dressen người Bỉ lao đi như tên bắn. Phía sau hai tay đua này là cuarơ người Ý Camara đang nỗ lực vượt lên. Rõ ràng Rodolfi đã bị rớt lại rất xa đằng sau xe phóng viên chúng tôi. Chúng tôi nghĩ rằng ba tay đua Rodriget, Dressen, Camara sẽ giải quyết hơn thua ở đỉnh đèo. Ôi lạy Chúa, chúng tôi đã lầm. Trời ạ, chàng trai trẻ Aubanel của đội GENTIANE đã tách sương mù hiện ra và chiếm liền vị trí thứ ba trên cả Camara. Rồi! Đã thấy băng ở đỉnh đèo. Dẫn đầu là Rodriget, sau đó 10 giây là Dressen, thứ ba là Aubanel, thứ tư là Camara, thứ năm...
- Hoan hô Baba!
Mady vỗ tay như một đứa bé. Cô sung sướng khi được tin Rodolfi vượt đèo sau đồng đội nhí Aubanel tới 4 phút. 4 phút tuy ngắn ngủi nhưng cũng đủ chứng tỏ tài nghệ chinh phục đỉnh cao của Baba hơn thủ lãnh đội đua xa. Cô bé hò reo:
- Mới có một đỉnh đèo thôi, chắc chắn đỉnh đèo Tourmalet trong dãy Pyrene cao tới 2115 mét, anh Baba sẽ còn chứng tỏ cho mọi người thấy tài nghệ leo đèo của anh.
Tiếng bình luận viên tiếp tục:
- Một giờ nữa cuộc leo đèo thứ hai sẽ bắt đầu. Và bây giờ, và bây giờ... mời thính giả nghe ít màn quảng cáo sản phẩm thể thao.
Gnafron muốn nổi điên:
- Lẽ ra họ phải thông báo các cuarơ đổ đèo có tốt như leo đèo không chứ?
Phải đến hơn một tiếng đồng hồ sau, đám trẻ mới được nghe tiếng phát thanh viên. Anh ta ca điệu khúc nỉ non.
- Ố là là, ba cuarơ dẫn đầu từ đèo Aubisque đang tiến vào các khúc cua đầu tiên của đèo Tourmalet, bỏ xa tốp đua 15 người phía sau do Rodolfi cầm càng. Qua ống kính thu hình, chúng tôi đã nhận ra chàng tuổi trẻ Aubanel đang lãnh ấn tiên phong chớ không phải ai xa lạ. Aubanel đã có chặng đổ đèo lúc nãy thật tuyệt và hiện đang tăng tốc để leo ngọn đèo hiểm trở Tourmalet. Anh mỗi lúc một tăng khoảng cách với người thứ hai là một cuarơ thường xếp ở vị trí cuối cùng Laprin. Phía đỉnh đèo trùng điệp sương mù... Và hoan hô thần mã Aubanel, chúng tôi đã lờ mờ tái ngộ bóng anh, anh đổ ồ ạt xuống đèo bất chấp Laprin đeo bám rất sát. Những tay đua còn lại dường như đã mất tích... chung quanh chúng tôi dày đặc sương mù...
Mười phút căng thẳng thần kinh lũ nhóc lại trôi qua, giọng bình luận viên lại vang lên.
- Tuyệt vời! Vâng, tuyệt vời! Giờ đây có lẽ không còn ai có thể ngăn cản được chiến thắng của Aubanel tức Baba, chàng trai xứ Reillanette, chỉ còn hai cây số nữa chắc chắn chiếc áo vàng sẽ lọt về tay Baba. Ai mà biết được! Anh ta đang bay với tốc độ của hỏa tiễn. Còn các cuarơ khác đâu mất rồi?...
Bình luận viên nói thêm vài lời về thời tiết khắc nghiệt, sau đó anh ta reo lên:
- A, đây rồi! Một bóng đen hiện dần ra trong sương mù! Đó là Rodriget đang rất cố gắng... Kế đó là Camara... Vậy Rodolfi đâu? Đã ba phút mười giây kể từ lúc Aubanel vượt qua. Thật là phi thường! Hẹn gặp lại các thính giả ở Luchon bốn giờ chiều nay.
Baba áo vàng! Phát điên lên vì sung sướng. Tondu phóng vụt ra ngoài.
- Tụi mình ăn trưa mừng chiếc áo vàng Baba, anh em ơi. Đã quá là đã.
Mady xúc động, cô bé ôm Kafi vào lòng.
- Mày nghe chưa Kafi? Anh Baba mặc áo vàng đó nghe.
- Gừ... gấu, gấu...
o O o
4 giờ 15 phút. Niềm vui của Lục Thám Tử như đám lửa mới nhen đã bị anh chàng phát thanh viên giội... mưa tắt ngấm. Anh ta thông báo:
- Đây là vòng đua nước Pháp. Truyền trực tiếp từ Luchon. Những ai hâm mộ tài năng đương độ của Aubanel tự Baba ắt phải đau khổ vô cùng. Bởi vì, thưa quý vị, Aubanel đã bị té ngã sau màn sương mù lúc đổ đèo Tourmalet. Cú ngã không trầm trọng nhưng anh suýt bỏ cuộc nếu không được sự khuyến khích của ông bầu. Khuôn mặt anh lúc này được băng bó kín mít, anh đang gang gượng lên yên sau khi đã mất đến gần mười lăm phút.
Không ai nói một lời nào. Còn phải hỏi, chúng như cánh diều đứt dây rơi tả tơi xuống đất. Trái tim bé nhỏ của Mady đau nhói, cô bé lén nhìn sang Tidou. Hắn nào có hơn gì cô, cô lại chứng kiến đôi mắt hắn rưng rưng sau các biến cố đau lòng.
Anh phóng viên vẫn tiếp tục bình luận:
- Laprin chắc chắn sẽ đoạt áo vàng vì anh đã vượt tốp thứ hai những bảy phút. Không có Rodolfi trong tốp này. Xe anh đã bị nổ lốp hai lần.
Đột ngột anh ta gào lên:
- Laprin đang về đích trước Rodriget. Cơn mưa tầm tã bất chợt đổ xuống chào anh, anh hạnh phúc đưa hai tay lên trời mừng húm vì chắc chắn đoạt chiếc áo vàng của Rodolfi, tất nhiên. Thử hỏi còn ai cạnh tranh đường đèo với Laprin khi vắng bóng Aubanel Baba thần mã.
Bài bình luận kết thúc khá buồn bã:
- Aubanel chỉ xuất hiện ở tốp đua thứ ba với bông băng trên mặt. Chúng tôi không ngờ anh đã dũng cảm vượt số phận nghiệt ngã để cứu vãn thời gian bị chậm trễ do tai nạn. Cho dù lẹt đẹt ở các thú hạng cuối nhưng chính chàng thương binh Aubanel này xém chút nữa, lên ngôi vua. Đáng tiếc biết bao! Oái oăm thay! Vòng đua nước Pháp là thế đó!
Mady thẫn thờ:
- Ừ nhỉ, hết sức đáng tiếc...
Tidou đã khôi phục vẻ hình thản cố hữu. Hắn nhẹ nhàng.
- Mình biết tính Baba. Ngày mai, ảnh vẫn tiếp tục lên yên, một cuarơ phi thường bao giờ cũng bị thử thách nghiệt ngã.
- Mình biết... tối nay mình muốn các bạn xem tivi tại nhà mình. Chúng ta cần phải kiểm tra lại.
Thì đám nam nhi chỉ còn cách gật đầu cái rụp chứ sao.
Coi, 8 giờ 15 phút cả lũ đã tề tựu trước phố Đường Rầy. Buổi tường thuật bằng hình ảnh tàn nhẫn hơn nghe qua radio nhiều. Kia kìa, trong sương mù vây hãm, Baba cùng với đám đông tốp chót đổ đèo Tourmalet với khuôn mặt băng bó đẫm máu. Cảnh tượng khủng khiếp đến nỗi Mady bật kêu kinh hãi.
Mẹ Mady bưng mặt:
- Các con gọi điện cho Baba nhanh lên, lạy Chúa, không biết nó có làm sao không?
Tidou đã có sẵn số điện thoại khách sạn mà đội đua GENTIANE trú ngụ, hắn bấm số cấp tốc.
- Alô, chúng tôi muốn gặp tay đua Aubanel đang trụ tại khách sạn Etigny ở Luchon.
Người trực khách sạn trả lời:
- Aubanel đang ở bệnh viện.
- Trời đất, hãy cho tôi tiếp xúc với ai đó ở chung phòng anh Aubanel cũng được.
- Phòng anh ta hiện giờ không có người.
- Cho tôi gặp ông bầu Louis Morand...
- Thế thì đợi một chút.
Lát sau có tiếng trầm trầm ở đầu dây bên kia:
- Alô, tôi là Morand đây.
- Dạ, cháu là Tidou cùng các bạn ở Lyon vừa được tin anh Baba nằm viện. Anh ấy bị sao hả chú?
- Hừm, khâu vài mũi cháu ạ. Té xe là chuyện bình thường...
- Nhưng phải có nguyên nhân chứ?
- Đúng thế. Đó mới là chuyện bất bình thường. Chưa hao giờ Baba bị té một cách lãng xẹt lúc đổ đèo như vậy, chẳng qua do đòn chơi bẩn của Laprin.
- Sao ạ?
- Laprin trước chặng này bị cầm đèn đỏ nên quyết đoạt chiến thắng bằng mọi giá. Khi qua khỏi đỉnh đèo Tourmalet, gã đã lao hết tốc độ rượt theo Baba và tung chiêu hồi mã thượng bằng một cú... lắc đuôi. Aubanel hoảng quá thắng gấp để tránh đòn thí mạng và bị lộn nhào qua ghi-đông chúi nhủi. Cậu ta đã kiện cáo song vì chẳng ai thấy gì trong sương mù nên... mọi chuyện bị xù đẹp. Thực là khốn nạn. Tay Laprin này chuyên chơi bẩn, năm ngoái gã đã bị loại vì dùng doping.
- Tinh thần anh Baba thế nào hả chú?
- Rất kém, chú đã động viên cậu ấy muốn gẫy lưỡi, cậu ta mới chịu kết thúc chặng Luchon trong danh dự. Song còn ngày mai? Cậu ta đã quyết định bỏ cuộc. Ôi! Nếu các cháu có mặt ở đây nhỉ?
Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 4 - Vòng Đua Nước Pháp Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 4 - Vòng Đua Nước Pháp - Paul Jacques Bonzon Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 4 - Vòng Đua Nước Pháp