Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Rượu Mừng Pha Nước Mắt
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 2 -
V
ừa nhảy xuống xe, Phùng Vinh liền vội vàng ôm cái gói khá to bao giấy hồng, buộc dây ngũ sắc, chạy vào nhà.
Bà mẹ đang ngồi may, nghe tiếng giầy của con mới ngẩng lên, thì Phùng Vinh đã đặt bừa cái gói xuống mặt bàn máy may rồi khiến bà quát lớn, mắng yêu:
- Coi! cái thằng... Làm gẫy kim, rối chỉ hết rồi! Cái gì mà làm như giựt giàn vậy?
Phùng Vinh hí hửng:
- Thưa má, con được lãnh thưởng ở trường, xuất sắc về môn sinh ngữ đó má!
Gương mặt người từ mẫu rạng rỡ ánh hân hoan hãnh diện.
Phùng Vinh tiếp tục khoe thêm với mẹ một chập nữa, bỗng nói:
- Má! con đem gói phần thướng này sang tặng cho Bội Dung, nghen má?
Bà mẹ cười:
- Tùy ý con. Nhưng đã biết trong đó có những gì chưa mà đem tặng liệu có xứng đáng không?
- Dạ, thì chắc là sách vở với dụng cụ học sinh. Dù đáng giá hay không, đâu thành vấn đề, điều quí là tấm lòng của mình chớ, má!
Mẹ của Phùng Vinh với thân mẫu Bội Dung vốn là bà con bạn dì xa, lại chung xóm từ lâu, hai nhà chỉ cách nhau năm căn phố.
Hoàn cảnh hai người gần giống nhau. Mẹ Phùng Vinh góa chồng từ sáu năm nay, vẫn ở vậy nuôi con với một sự sản tương đối khá giả của chồng để lại. Thân mẫu Bội Dung tuy không là góa phụ nhưng cũng đã mất chồng vì ông chồng đi xa lâu rồi và dường như đã có vợ khác, chẳng có tin tức gì về cả. Dù vậy, bà vẫn đủ sức nuôi con ăn học chu đáo, nhờ giỏi nghề buôn bán và có gốc giàu sẵn. Đôi nhà chỉ khác nhau chăng là một đằng chỉ có đứa con trai duy nhứt, là Phùng Vinh, năm nay mười lăm tuổi, học lớp mười Trung học và một đằng thì có hai người con gái: Nhược Lan đồng tuổi, đồng lớp với Phùng Vinh, với cô em Bội Dung mười bốn tuổi, đang học lớp chín.
Hai nhà rất thân nhau, thường tới lui, qua lại mật thiết hằng ngày.
Lẽ cố nhiên tình cảm giữa Phùng Vinh với chị em Nhược Lan, Bội Dung cũng đặc biệt khắng khít.
Sau khi hỏi ý mẹ, Phùng Vinh hăm hở ôm quà thưởng đến nhà Bội Dung.
Nhược Lan đi vắng, dường như đi xi-nê với bạn. Trên lầu Bội Dung đang ngồi yên cho mẹ chải tóc thắt bím. Dọc đôi bờ chiếc gáy nõn nà chảy dài hai suối tóc đen tuyền, óng mượt. Bím được kết thật khéo, lại được buộc thêm giải lụa xanh ở đuôi, trông càng duyên dáng. Tự dưng bà mẹ mỉm cười thỏa mãn, không biết là để tán thưởng nét mỹ miều đáng yêu của đứa con gái cưng đang độ dậy thì, hay vì hài lòng với công trình tinh xảo của mình...
- Thưa dì...
Hai mẹ còn đồng quay lại:
- À, cháu Vinh.
- Kìa, anh Phùng Vinh! Anh có cái gói gì mà đẹp thế? cho Bội Dung đi!
Bà mẹ phát nhẹ vào vai con gái, mắng yêu:
- Ăn nói khó nghe vậy? cứ giỏi xin là không ai bằng.
Phùng Vinh lễ phép:
- Thưa dì, Bội Dung vừa nói đúng, đây là quà của Bội Dung ạ.
Bội Dung reo lên:
- À há! đã biết mà!
Giọng cởi mởi, Phùng Vinh luyến mến nhìn sát vào ánh mắt Bội Dung khoe:
- Từ trường về, anh chỉ ghé đằng nhà một lát thôi, rồi thẳng đây liền để gói quà nầy tới tay Bội Dung thật sốt dẻo mới thích!
Chớp chớp hai hàng mi dài, Bội Dung hỏi:
- Anh nói gì mà “từ trường về” với “sốt dẻo”? Nghĩa là sao? Em chả hiểu nổi!
Chẳng đợi Phùng Vinh trả lời, Bội Dung lại hồn nhiên tiếp:
- Trong gói có món chi mà bao giấy buộc dây xanh đỏ tùm lum, coi bộ long trọng dữ vậy, hả anh? Đâu nào đưa nó đây cho em mở ra xem thử!
Vừa nói, Bội Dung vừa sấn tới, lẹ tay đoạt lấy gói quà và lùi lại mấy bước ngồi xuống, tự tiện tháo dây, lột giấy...
Phùng Vinh chân thành:
- Món quà đặc biệt lắm đấy! Mặc dù chưa biết trong đó có những gì, nhưng chắc chắn là giá trị gấp chục lần so với thứ thường. Bởi vì nó là phần thưởng xuất sắc về sinh ngữ mà anh mới vừa được lãnh ở trường. Anh muốn tặng lại cho Bội Dung với hy vọng từ rày Bội Dung sẽ học giỏi hẳn lên, nhứt là đừng cầm đèn lái môn sinh ngữ với toán nữa. Lúc leo lên bục cao để nhận phần thưởng đó ông Hiệu Trưởng trao, anh bỗng nhớ tới Bội Dung...
Bội Dung chợt tái mặt, dừng tay lại, không mở gói quà thêm nữa, mà ngẩng lên, quắc mắt giận dữ nhìn Phùng Vinh:
- À thì ra như vậy: Anh định khoe tài học giỏi của anh bằng cách đem gói này lại bỉ mặt tôi, lên lớp với tôi? Hừ, ai mà chả biết anh học giỏi, còn tôi thì hạng bét. Tôi không thèm đâu! Trả cái phần thưởng xuất sắc của anh lại cho anh đó!
Chưa dứt lời, Bội Dung đã ném cái gói về phía Phùng Vinh, vừa đứng phắt dậy, toan bỏ đi. Nhưng bà mẹ liền lên tiếng:
- Bội Dung! Sao kỳ vậy? Anh Vinh của con vì hảo ý mà đem quà thưởng lại cho, đã không cảm ơn, còn lại nặng lời gây gổ. Má không chịu thế đâu.
Bội Dung không dám bỏ đi, đành dừng lại, gầm mặt, tay vân vê tà áo.
Còn Phùng Vinh thì tự nảy giờ cứ đứng chết trân, gương mặt đầy vẻ kinh ngạc ngó Bội Dung.
Bà mẹ phì cười, hòa giải:
- Coi đó, đằng mặt trời đằng mặt trăng, có hay ho tốt lành gì không? Bội Dung, con chỉ quen tật tự ái vặt. Anh Phùng Vinh của con thật tình muốn con tiến bộ, chớ có ý chê bai con hồi nào? Mình học hơi yếu thì anh em bạn bè nhắc nhở, khuyến khích, là điều đáng quí, sao lại giận? Chà! nói tới chuyện học hành của con, má bắt đầu rầu, con xem, anh Vinh của con năm nào cũng được lãnh thưởng cả, còn con thì... Bà mẹ chép miệng, bỏ lửng lời nói.
Cho đến bấy giờ, Phùng Vinh vẫn chưa hết lúng túng. Không biết làm gì hơn là cúi xuống thu gọn lại gói quà, vừa cất giọng buồn rười rượi, chẳng biết để phân trần với ai:
- Vinh thật tình với Bội Dung... Vinh đâu có nghĩ quấy... Ai dè Bội Dung giận...
Bội Dung cũng lúng túng, bỗng nẩy ý tránh né:
- Má! con ra đằng sau rửa mặt!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Rượu Mừng Pha Nước Mắt
Quỳnh Dao
Rượu Mừng Pha Nước Mắt - Quỳnh Dao
https://isach.info/story.php?story=ruou_mung_pha_nuoc_mat__quynh_dao