Oan Gia Tình Nhân epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 1 (hạ)
an gia tình nhân
chương 1 (hạ)
Hắc hắc hắc, có gì so được với việc vu y là gay chứ, lúc các vị người lớn thảo luận chuyện này, hắn còn muốn ở một bên thêm mắm thêm muối mà rằng: ai kêu Chính Hạo ca ca đọc nam giáo (BL thư, chắc chư vị cũng đoán ra), Chính Hạo ca ca đọc nam giáo có thể là có mục đích khác.
Moa ha ha ha, tưởng tượng đến biểu tình kinh hãi của người lớn, hơn nữa có thể đảo ngược tình thế hiện nay, hắn mừng đến phát điên, lập tức mua vội, thừa dịp cha hắn cùng Giản bá bá đang chơi mạt chược, hắn lén lút vào sào huyệt của địch nhân, đem tạp chí mở ra, ngay chính lúc vừa định nhét vào dưới giường y thì cửa bật mở.
Giản Chính Hạo tiến vào hỏi: “Ngươi đang làm cái gì? Tiểu Tiểu?”
Hắn kia tạp chí cầm ở trong tay, nhét xuống không được, để nguyên cũng không xong, xấu hổ đến muốn đi chết.
Giản Chính Hạo tuy là học sinh trung học nhưng bộ dạng đã khiến hắn không thể không hâm mộ. Y tiêu sái hai bước bằng người ta bước ba bước mà đến, lấy tạp chí trong tay hắn. Quyển kia là hàng ngoại quốc, Tiểu Tiểu vốn xem mù tịt nhưng Giản Chính Hạo tiếng Anh không kém, cầm chắc là hiểu đi, y vừa thấy bìa thì mặt liền biến sắc.
“Ngươi xem loại này thư a?”
“Ai da! Không… Không có!”
Trong lòng lại nghĩ chính mình nói không có, Giản Chính Hạo có thể hoài nghi hắn vì sao mang quyển này vào phòng y, lấy thông minh tài trí của y, cầm chắc đoán được hắn muốn hãm hại y. Vì không để chính mình thành kẻ mang tội, hắn nhắm mắt ngậm bồ hòn làm ngọt, đành phải rưng rưng lệ cùng khuất nhục gật đầu nói phải.
“Ân, bạn học cho ta mượn.”
“Ngươi là gay a?”
Con mẹ nó, ngươi mới là gay! Ngưu Tiểu Tiểu vốn đã muốn mắng ra, chính là vì không thể để việc xấu mình làm bị vạch trần, hắn đành nén cơn giận: “Đã nói bạn học cho ta mượn xem, ta tò mò nhìn qua, không được sao?”
Hắn vẻ mặt khiêu khích, Giản Chính Hạo lại nở nụ cười, “Ngươi xem có hiểu tiếng Anh viết gì không?”
Hắn đoạt lại tờ tạp chí, gì chứ? Thấy hắn tiếng Anh kém là có thể cười nhạo hắn sao?
“Ta có thể xem hình đi!”
Giản Chính Hạo lật đến một trang, Ngưu Tiểu Tiểu thiếu chút nữa hai tròng mắt rớt xuống, đó là hai cái lõa nam đang ôm nhau, mà tên nam nhân kia, còn đem thứ của mình cắm vào mông tên ở dưới, hơn nữa hoàn toàn không có sensor nha (sensor: uầy, chả biết cái này tiếng Việt gọi là gì, tức là ở những đoạn nhạy cảm trong hình thì được che đi ấy).
Hắn mà nhìn lại thì mắt sẽ rớt xuống mất, nên hắn vội vàng liếc sang bên cạnh, tim đập thùng thùng loạn xạ, đáng giận, này thối địch nhân, lại đi gọi hắn xem thứ khó coi như thế, hắn hoàn toàn không nghĩ tới chủ nhân quyển tạp chí này kỳ thật chính là mình.
“Tiểu Tiểu, tiểu nam sinh này giống như đang thực thích nha.” Y lại gần hắn một chút, giống như muốn đem hình cho hắn coi.
Hắn thích đâu liên quan gì tới ta, còn nữa, ngươi đừng dựa sát vào ta như vậy, cho dù là mùa đông, cho dù là vừa sang năm mới, không phải hè, nhưng là ngươi dựa sát vào ta như vậy, nóng lắm đi.
“Thích là tốt rồi.” Hắn đã muốn không biết chính mình nên đáp thế nào.
Không thể tưởng được thối địch nhân của hắn xem chừng phát nghiện, lại còn tiếp tục giở cho hắn xem, quả nhiên đúng như hắn nghĩ, những kẻ đứng thứ nhất, nhất định là đồ biến thái, bằng không y làm gì như mèo thấy mỡ vậy.
“Oa, còn có này!”
Khẩu khí của y thực khoa trương, khiến Ngưu Tiểu Tiểu không tự chủ được đem ánh mắt khẽ liếc qua, hình ảnh chụp thật sự đẹp, tuyệt không bẩn, nhưng vẫn là A thư (thì là sách báo BL đó) chính hiệu, lần này nam nhân ở trên ngồi xổm, giúp nam nhân ở dưới hàm trụ cái kia địa phương.
Hắn mặt đỏ như thiêu. Hắn tuy rằng học lớp mười nhưng chưa từng xem qua sách báo loại này, kia một quyển cho dù là đồng tính luyến ái, nhưng hình ảnh lớn mật duy mĩ, hơn nữa quả nhiên đúng như lời địch nhân của hắn, cái kia nam nhân không đáng một xu lại mang vẻ mặt say mê muốn chết.
“Người này bộ dáng có điểm giống ngươi nha!” Y dám so hắn với cái kia nam nhân không đáng một xu.
“Mới… Mới không giống!” Đáng giận, dám lợi dụng móc hắn, nói hắn giống kẻ bị nam nhân khác đè kia, ngươi chờ đó cho ta, quân tử báo thù, ba năm cũng không muộn.
Giản Chính Hạo lật giở liên tục vài trang liền, trang nào cũng là hình ảnh, chụp thật sự nhịp nhàng ăn khớp, Ngưu Tiểu Tiểu nuốt nước miếng ực một cái, ngay cả trong hình là nam, nhưng hắn xem lâu, cũng vẫn sẽ có ảnh hưởng đi.
“Tiểu Tiểu, ngươi nơi này sưng lên ác.”
Bàn tay to của y dám sờ quần hắn, Ngưu Tiểu Tiểu tức giận trừng mắt liếc y một cái, “Ta mới không sưng.”
“Sưng lớn như vậy, còn dám nói không sưng, ngươi có hay không từng tự mình làm?”
Ngưu Tiểu Tiểu lần này không chỉ mặt đỏ, ngay cả cổ đều hồng thấu, chính mình làm gì ở sào huyệt địch nhân, bị địch nhân hỏi loại này đáng xấu hổ, đáng giận vấn đề.
“Không liên quan chuyện của ngươi!” Hắn rống to, đồ bại hoại, biến thái, bởi vì chỉ có bại hoại biến thái mới có thể hỏi loại này kỳ quái vấn đề.
“Ta giúp ngươi làm đi?”
Tên kia quả nhiên là biến thái, tự dưng muốn giúp nam nhân khác làm, hắn trừng lớn hai mắt, Giản Chính Hạo ngồi ở phía sau hắn, kéo quần hắn xuống, sau đó thật sự đưa tay giúp hắn làm.
Đó là lần đầu tiên của hắn, hơn nữa thoải mái đến chảy nước mắt, sau khi kết thúc, bởi vì phẫn nộ cùng thẹn thùng, hắn giận đến đem cuốn tạp chí kia đập vào khuôn mặt tuấn tú của Giản Chính Hạo, hắn uất hận khóc ròng nói: “Ngươi này biến thái, ta sớm biết rằng ngươi là đồ biến thái, ta không bao giờ… nữa nói chuyện với ngươi.”
Âm thanh ỉ eo của hắn vang xuống lầu dưới, mấy người lớn ngừng chơi mạt chược, tất cả lên lầu xem bọn hắn đang ồn cái gì, Ngưu Tiểu Tiểu đẩy người lớn ra, nổi giận đùng đùng tự mình đi vẫy taxi về nhà, bỏ mặc Giản Chính Hạo tự lo mà giải thích.
Giản Chính Hạo đem tạp chí kia nhét vào dưới gối, bình tĩnh đối mặt với người lớn, không chút sợ hãi nói: “Ta muốn dạy Tiểu Tiểu tiếng Anh, nhưng tính Tiểu Tiểu mọi người cũng biết, có mấy từ nghe không hiểu, hắn liền nổi giận.”
Giản Chính Hạo nói trúng vấn đề. Ngưu Tiểu Tiểu vốn nóng nảy, lại chẳng biết nghe ai, cha hắn Ngưu Đại Đại là tối hiểu biết tính cách con mình, lão gật đầu nói: “Không sao, A Hạo, hắn chính là như vậy, ta thật ngại quá.”
“Ồ không đâu, Ngưu bá bá, là ta dạy không tốt, hắn mới cáu, đang lẽ ta phải có nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu mà dạy hắn.”
Giản Chính Hạo trả lời nhẹ như không, Ngưu Đại Đại ngược lại xấu hổ muốn chết, đứa con này ở nhà ngỗ nghịch hắn còn chưa tính, bây giờ đi ra bên ngoài còn làm lão mất mặt. Lão nói: “Ta về nhà dạy dỗ hắn.”
“Thôi không có chuyện gì, ta cứ tiếp tục chơi bài đi.”
Giản Chuyên Lập liếc chính con mình một cái, lão không giống Ngưu Đại Đại như vậy ngay thẳng, lão tính cách thâm trầm, tâm cơ bất lộ, con mình giống ai, lão trong lòng phi thường rõ ràng. Lão trừng mắt nhìn liếc nhìn y, ý bảo y đừng xằng bậy.
Giản Chính Hạo vẻ mặt không chút hối hận, còn khe khẽ nói: “Lần này vẫn đứng thứ nhất, ngươi sẽ không có lý do phản đối đi?”
Giản Chuyên Lập vô lực lắc đầu, đứa con này, mới sắp mười tám tuổi mà thôi, nói chuyện đã muốn giống người trưởng thành, hơn nữa nhìn mắt hắn, lập tức biết rằng chỉ cần thứ hắn muốn, kẻ nào lấy cũng không được.
Tuy rằng biết vừa rồi ở trong phòng phát sinh tuyệt đối không chỉ là việc dạy tiếng Anh vớ vẩn như vậy, nhưng là lão biết làm sao. Giản Chính Hạo ngay lần đầu nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn đáng yêu của Ngưu Tiểu Tiểu còn đang học mẫu giáo, đã nói: ta muốn hắn làm vợ ta.
Mặc lão cùng mẹ y ra sức giải thích với y khi đó mới học lớp một rằng đây căn bản là chuyện không thể, y cũng hoàn toàn không bỏ vào lỗ tai, tóm lại một khi y muốn, ai cũng thay đổi không được.
———————-
Uầy, xong chương 1. Ta sẽ cố gắng post chăm chỉ. Mong các nàng ủng hộ, có gì chỉ bảo cho ta.
Oan Gia Tình Nhân Oan Gia Tình Nhân - Lăng Báo Tư