Chương 1
hoạt tiên, chẳng ai để ý đến bốn tên kỵ sĩ khi bọn họ vừa ra khỏi bóng tối của Công viên Trung tâm.
Ngược lại, mọi con mắt đều đổ dồn vào bốn khối nhà phía Nam công viên, ở đó bên dưới dãy đèn flash và đèn rọi máy quay, một hàng xe limo[5] đều đặn thả xuống lề đường bên ngoài Viện Bảo tàng Nghệ thuật Metropolitan những nhân vật danh tiếng trong trang phục cực kỳ lịch lãm, cùng những người ít tiếng tăm hơn.
Đây là một trong những sự kiện trọng đại mà không một thành phố nào có thể tổ chức xuất sắc như New York, đặc biệt là khi nơi đăng cai ngẫu nhiên lại là Viện Bảo tàng Metropolitan. Được chiếu sáng rực rỡ và phía trên là những luồng đèn pha quét xoay vòng trên nền trời tháng Tư đen kịt, tòa nhà vươn cao giữa trung tâm thành phố như một cây đèn hiệu khó lòng cưỡng lại, mời gọi quan khách bằng những cây cột mộc mạc chân phương theo phong cách tân cổ điển ở ngay mặt tiền, trên những cột đá đó là một biểu ngữ với hàng chữ:
BẢO VẬT CỦA VATICAN
Đã có những tin đồn về việc trì hoãn hoặc hủy bỏ hoàn toàn sự kiện này. Một lần nữa, các báo cáo tình báo mới đây lại thúc giục chính phủ nâng mức báo động khủng bố quốc gia lên màu cam. Trên khắp cả nước, giới chức trách tiểu bang và địa phương đã gia tăng các biện pháan ninh, và dù thành phố New York đã được đặt ở mức báo động màu cam kể từ sau vụ 11/9, các biện pháp phòng ngừa bổ sung vẫn được tiến hành. Binh sĩ thuộc Đội Vệ binh Quốc gia được bố trí tại các ga tàu điện ngầm và các cây cầu, đồng thời, lực lượng cảnh sát làm việc mười hai giờ mỗi ca. Cuộc triển lãm, do chủ đề nhạy cảm của nó, được đánh giá là đặc biệt mạo hiểm. Dù vậy, những người có lòng quyết tâm cao đã thắng thế và ban giám đốc viện bảo tàng bỏ phiếu kiên trì thực hiện các kế hoạch của viện. Cuộc triển lãm sẽ tiến hành, thêm một minh chứng về tinh thần bất khuất của thành phố.
Một phụ nữ trẻ với mái tóc đẹp tuyệt vời và hàm răng sứ sáng bóng đứng quay lưng lại viện bảo tàng, đang thu hình lần thứ ba đoạn giới thiệu cuộc triển lãm. Các lần trước cô phóng viên có vẻ chưa thành thạo và căng thẳng quá mức, nhưng lần này cô ta đã có vẻ tự tin hơn khi nhìn vào ống kính máy quay.
“Tôi không nhớ lần cuối cùng Viện Bảo tàng Metropolitan tổ chức một buổi chiêu đãi có nhiều nhân vật thuộc hàng ngôi sao như thế này là bao giờ, nhưng chắc chắn là từ sau cuộc triển lãm về người Maya, cách nay đã mấy năm, chưa có sự kiện nào như vậy.” Trong lúc cô nàng đang thao thao, một quý ông mập mạp tuổi trung niên bước ra khỏi chiếc limo cùng một quý bà cao gầy trong bộ trang phục dạ hội màu xanh bó chặt cứng và xem ra quá trẻ so với bà ta, sự lệch pha giữa người và áo phải tới một thế hệ. “Và xin trân trọng giới thiệu Thị trưởng cùng quý phu nhân xinh đẹp của ngài,” cô phóng viên liến thoắng, “chính là gia đình hoàng gia kỳ cựu của chúng ta, và dĩ nhiên, trong những trang phục mốt nhất.”
Tiếp tục với vẻ tự tin, ánh mắt tỏ vẻ nghiêm trọng hơn, cô ta tiếp, “nhiều món đồ chế tác trưng bày ở đây tối nay có lẽ công chúng còn chưa được nhìn thấy bao giờ, ở bất kỳ nơi đâu. Chúng được cất kỹ trong kho hầm của Vatican đã hàng trăm năm và…”
Ngay lúc đó, trong đám đông bỗng nổi lên những tiếng huýt sáo và hoan hô làm cô phóng viên lãng đi. Giọng chùng xuống, cô ta đưa mắt khỏi máy quay, hướng về phía tiếng lao xao đang dần lớn lên.
Đó là lúc cô phóng viên nhìn thấy các kỵ sĩ.
Những con ngựa đúng là loại siêu hạng; tuyền một màu xám hoặc nâu, bờm dựng, đuôi dài đen mượt. Nhưng điều gây kích thích đám đông nhất chính là các kỵ sĩ.
Bốn người đàn ông cưỡi ngựa dàn hàng ngang đều mặc giáp phục thời Trung cổ giống nhau. Họ cùng đội mũ giáp trùm đầu, áo giáp sắt, tấm giáp buộc chân có đai nẹp, áo chẽn bằng da màu đen và bít tất độn vải bong. Trông như thể họ vừa từ quá khứ hiện ra, qua một khung cửa du hành xuyên thời gian. Như để tăng thêm phần kịch tính, thắt lưng mỗi người lủng lẳng một thanh kiếm dài tra trong vỏ. Nổi bậtả là bốn áo choàng dài trắng, phủ bên ngoài giáp phục, trên mỗi áo đều có đính một thánh giá loe đầu màu đỏ máu.
Những chú ngựa thong thả sải nước kiệu.
Đám đông trở nên cuồng nhiệt sôi nổi hơn khi các hiệp sĩ nhìn thẳng phía trước chậm rãi tiến lên, như không màng đến sự huyên náo xung quanh.
“Vâng, chúng ta đang có gì ở đây thế này? Có vẻ như Metropolitan và Vatican nỗ lực làm tất cả mọi thứ cho đêm nay, và họ thật hết sảy phải không,” cô nàng phóng viên tỏ ra hào hứng, bắt đầu trở lại với công việc bình thường trước đó, “Lắng nghe đám đông kìa!”
Những con ngựa đã sải bước tới lề đường ngoài viện bảo tàng, và chúng làm cái gì đó có vẻ khá lạ lùng.
Chúng không dừng lại ở đó.
Trái lại, chúng chậm rãi xoay mình cho đến khi đối diện với viện bảo tàng.
Không lỡ một bước, các kỵ sĩ nhẹ nhàng cho lũ ngựa bước lên lề đường. Tiếp tục khoan thai tiến về phía trước, bốn chàng hiệp sĩ hướng lũ ngựa về phía mái hiên lát đá.
Sát cánh bên nhau, họ nghiêm trang thúc ngựa bước lên từng bậc cấp, nhằm đúng phía cổng viện bảo tàng.
Nhật Ký Bí Mật Của Chúa Nhật Ký Bí Mật Của Chúa - Raymond Khoury Nhật Ký Bí Mật Của Chúa