Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Luân Hồi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1: Trọng Sinh Sao?
C
hương 1: Trọng sinh sao?
Ấm áp, cực kỳ ấm áp, đây chính là cảm giác hiện tại của Trương Lam, bộ dạng cả người uể oải, ngay cả cử động cũng không muốn. Bây giờ là ở nơi nào đây? Vừa rồi giống như là đã mơ một giấc mộng kỳ quái, mơ thấy mình ở làm ở một cái công ty hạng bét nào đó. Chính mình hình như còn bị xe đụng phải. Đầu óc hỗ loạn, làm sao lại lại có thể như vậy, là vì đang ở trong bệnh viện sao? Hình như có mùi nước khử trùng của bệnh viện. Thật là ấm áp, muốn ngủ một giấc.
Không biết qua bao lâu, một cỗ hấp lực cường đại chợt xuất hiện, Trương Lam thực buồn bực, cái này là sao đây. Bị xe đụng còn chưa tính, lại còn bị gió lốc cuốn đi sao, ta đã trêu chọc ai chứ?
Thật là sáng, Trương Lam không kìm được mà giơ tay lên che mắt. “Ba” một tiếng, không biết là ai hung hăng vỗ lên mông Trương Lam một cái. Trương Lam tức giận.
Là ai làm vậy, muốn ức hiếp người khác cũng không thể trắng trợn như vậy, trên đời này ngoại trừ cha mẹ ra thì còn chưa ai dám đánh vào mông của ta đâu. Hắn liền hô to một tiếng.
Oa oa oa… Một tràng tiếng khóc của trẻ con truyền vào trong tai của hắn.
Ách, đây là có chuyện gì?
Trương Lam sửng sốt, tiếng khóc im bặt lại. Suy nghĩ lại liền cảm thấy không đúng, hình như có chỗ nào không đúng. Nhìn xung quanh một chút, đúng rồi đây đúng là bệnh viện. Tuy rằng cái bệnh viện này có chút cũ nát. Nhưng mà mùi nước khử trùng bay ở trong không khí cũng đã chứng minh đây chính là bệnh viện. Nhưng mà mấy người vây ở bên cạnh mình là ai, làm sao lại quen như vậy? Làm sao lại cao lớn như vậy? Tiếp tục nhìn xung quanh, trên giường có một người phụ nữ đang nằm, sắc mặt tái nhợt, nhìn qua cả người vô lực, nhưng mà vì sao mà nàng lại cười đến rất vui vẻ? Bốn phía truyền đến thanh âm chúc mừng.
- Chúc mừng, là một đứa con trai.
- Mọi người nhìn xem, đây chính là cháu ngoại của ta.
- Tiểu tử này khóc vang dội như vậy, tương lai khẳng định có tiền đồ.
Trương Lam còn chưa kịp có phản ứng, hơi giật mình một cái liền bị người ta túm đi, đúng vậy chính là túm lấy mang đi, hung hăng hôn một cái.
- Ha ha, đây là con trai của ta!
- Cẩn thận một chút, đừng làm nó sợ.
Thanh âm oán trách của người đàn bà nằm trên giường vang lên.
- Ừ?
Bản năng của Trương Lam cảm thấy không tốt lắm, hắn muốn phất tay để biểu lộ sự hiện hữu của mình, nhưng mà vừa giơ tay lên thì liền ngừng lại. Hắn chăm chú nhìn chằm chằm vào cánh tay của mình, có chút khóc không ra nước mắt.
Đây là cánh tay của mình sao, đây rõ ràng chính là một cánh tay trẻ con. Chẳng lẽ thật sự mình đã trọng sinh sao? Chuyện tình trong mộng cũng không phải là do mình nằm mơ?
- Oa oa oa.
Một tràng tiếng trẻ con khóc nỉ non truyền ra vang dội từ trong bệnh viện.
Đứa bé nhà Trương gia rất ngoan, chưa bao giờ quấy khóc. Toàn bộ người dân trong thôn đều biết. Đói khát hay muốn đi nhà cầu liền hừ hừ hai tiếng tượng trưng. Chưa bao giờ quấy người lớn, khiến cho những người mẹ đang nuôi con trong thôm không ngừng hâm mộ.
Hiện tại Trương Lam đã có thể khẳng định chắc chắn, quả thực là chính mình đã trọng sinh. May mắn chính là mình không có trở thành con người khác. Cha vẫn là cha hắn, mẹ vẫn là mẹ của hắn, không có xuất hiện sai lầm nào. Đó chính là một chuyện cực kỳ tốt.
Nếu trọng sinh, như vậy thì mình đã có thể lên kế hoạch cho con đường sau này của mình được rồi. Chính mình trước kia chỉ là một kẻ vô tích sự, đến bây giờ phải sử dụng những kiến thức từ kiếp trước để hoàn thành tất cả những tiếc nuối mà kiếp trước mình chưa làm được. Như vậy, bây giờ có một sự thật vô cùng nghiêm trọng đang đặt ở trước mắt. Làm sao mới có thể không bị trở thành quái thai trong mắt người khác. Đó chính là một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, ở đầu thập niên 80, nếu như đứa trẻ chưa biết đi đã mở miệng nói chuyện là sẽ phải chịu kết cục bị dìm chết trong chum nước. Trương Lam cảm thấy cho dù hắn sống hai kiếp cũng vẫn không đủ, nên tự nhiên sẽ không mạo hiểm khiến mình chết ở trong chum nước.
Trước tiên cần cẩn thận đánh giá điều kiện tự nhiên ở xung quanh nhà mình một chút. Chỉ có hoa quả là nhiều, những cái khác đều không có gì. Đúng rồi, thiếu chút nữa quên mất, loại đá cẩm thạch của huyện mình chính là thứ nổi tiếng cả nước. Đây có thể là một cái phương hướng không tệ để sau này phát triển. Nhưng mà tiền vốn thì lấy từ đâu ra đây, nhà mình cũng không có giàu có, không có tiền gửi ngân hàng, chỉ là một gia đình nông dân rất bình thường mà thôi.
Trương Lam buồn bực gãi gãi đầu, lấy đâu ra tiền vốn để bắt đầu bây giờ. Nhất định phải sớm giải quyết được vấn đề này. Quanh nhà mình, ngoại trừ núi ra thì cũng chỉ có núi, đương nhiên cũng có thủy. Là một vùng hoạt động giải phóng trước kia, hoàn cảnh tự nhiên cũng không tệ lắm. Bên trên trấn của mình có một khu rừng rậm, hoàn cảnh tự nhiên cực kỳ tốt. Không khí tươi mát. Ở trong trí nhớ từ kiếp trước của Trương Lam, ở trước nhà của hắn có một con sông nhỏ, nước trong suốt trông thấy đáy. Tận đến thế kỉ 21 cũng không có bị ô nhiễm. Nước sông được núi rừng thanh lọc, bên trong rất giàu các loại khoáng chất, chất nước trong mát, ngọt lành ngon miệng. Tùy tiện uống một ngum nước ở trong sông còn ngon hơn nhiều so với nước giếng. So với cái gọi là nước khoáng tinh khiết sau này còn ngon hơn nhiều. Sở dĩ dòng sông không bị ô nhiễm là bởi vì nó chảy từ trong núi ra, muốn ô nhiễm cũng không phải là chuyện dễ.
Miên man suy nghĩ cả nửa ngày, cũng vẫn không biết lấy đâu ra tiền vốn. Cánh tay vô ý quơ vào giỏ hoa quả. Hoa quả sao? Trương Lam mạnh mẽ sửng sốt. Chính mình đang trông coi một cái chậu châu báu lớn lại còn nghĩ muốn đi xin ăn! Khi hắn còn đang học trung học, có một người bạn học nhà ở trong thị trấn. Hắn đã từng cùng với người bạn kia đi vào trong thị trấn chơi, chính mình đã thấy sản lượng của các loại lê trên đó có thể đạt tới bốn triệu ki-lô-gam, cũng chính à bốn trăm vạn tấn. Còn chưa nói đến các loại táo, đào, sơn tra cũng không thấp hơn lê vàng bao nhiêu. Chỉ có mấy loại nho, mận hay dẻ thì hơi thấp hơn một chút. Chính mình thật sự là một tên đầu heo mà! Rốt cục hắn có thể xác định được một chuyện. Heo thực sự là rất ngu ngốc.
Bởi vì bây giờ không có phương tiện giao thông, rất nhiều hoa quả không vận chuyển đi được đều để ở chỗ này. Trong kiếp trước, hắn luôn thấy rất đau lòng, cảm thấy thật là đáng tiếc. Người quê mình khổ khổ sở sở lao động cả năm, nhưng đến lúc thu hoạch thì đành phải để thối như vậy, phung phí của trời đất. Rất nhiều người già nhìn thấy mà đau lòng chảy lệ.
Hoa quả, làm sao bây giờ đây, chính mình đi buôn sao? Đều là người ở quê, nhà ai cũng đều có thì đương nhiên không thể bán được ở đây. Nếu có thể mang đến một số vùng khác có lẽ sẽ có thể bán được cho bọn họ. Nếu như có thể thì liền xây dựng một cái công ty vận chuyển hoa quả. Đem hoa quả ở quê nhà mình vận chuyển đến các vùng xa xôi khác. Ừ, còn có thể tiến hành chế biến hoa quả, làm thành hoa quả dầm. Còn có thể chế biến thành nước trái cây. Người ta có tiền liền có thể xây dựng thành nước trái cây “Vui Nghị”, chính mình sao lại không được?
Tốt lắm, vấn đề lớn nhất cần phải giải quyết bây giờ chính là vấn đề phí vận chuyển. Trương Lam có chút mặt co mày cáu, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu nhíu lại. Trương Lam đang chăm chú suy nghĩ, dì hắn đi qua nhìn thấy.
- Chị à, nhìn con của chị kia, mới có một tuổi mà đã bắt đầu suy nghĩ chuyện gì, chẳng lẽ chị sinh ra một thần đồng?
Thần đồng? Trương Lam lặng đi một chút. Đúng vậy nếu như mình khiến cho cha mẹ nghĩ rằng mình là một thần đồng, như vậy thì mọi chuyện cũng dễ làm hơn nhiều. Không cần lo lắng nguy cơ bị chết đuối.
Về phần phí vận chuyển vừa rồi, nhớ rõ cha có một người bạn đang làm ở trong ngân hàng. Lúc ấy còn từng tới nhà động viên đến ngân hàng vay tiền. Chuyện đó Trương Lam vẫn còn nhớ rất rõ, ha chuyện tốt như vậy đương nhiên là không thể lãng phí. Nếu không đủ thì có thể mượn thêm chút ít từ người thân và bạn bè. Tốt lắm, hiện tại vấn đề đã được giải quyết hoàn mỹ, tâm tình tương đối thoải mái. Hắn há cái miệng lớn ra, à không là cái miệng nhỏ, khí vận đan điền, hô to một tiếng.
Oa oa oa…
Bà dì hốt ha hốt hoảng ôm lấy Trương Lam. Hướng về bên trong kêu lên.
- Chị, nhanh cho cháu bú đi, nó đang đói bụng rồi!
M Long
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Luân Hồi
Hải Đồng
Luân Hồi - Hải Đồng
https://isach.info/story.php?story=luan_hoi__hai_dong