Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lãnh Vương Gia, Lãnh Vương Phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 2: Áng Mây Cũ
“ V
ũ Nhi, mau đi chuẩn bị, mẫu thân đưa con rời Xuân Vụ sơn.”
“ Mẫu thân người đưa con đi đâu?”
“ Ta đưa con đi tìm phụ thân.” Nữ nhân dịu dàng xoa đầu tiểu oa nhi, ánh mắt nàng nồng đậm ưu thương. Nữ nhân đó là mẫu thân của nàng. Cho đến hiện tại, nàng vẫn không cách nào lý giải ánh mắt mẫu thân khi đó: là đau thương, là không cam tâm hay là tuyệt vọng? Hoặc giả là tất cả những cảm xúc đó đi!
Mẫu thân mang nàng một đường từ Xuân Vụ sơn tới Vân phủ kinh thành, giao cho Vân gia tướng quân. Người xoa đầu nàng dịu dàng nói “ Con gái, mẫu thân có lỗi với con, ở bên ta đã không còn an toàn nữa. Ngoan, ở lại đây cùng phụ thân con, ông ấy sẽ thật yêu thương con.Phải ngoan ngoãn nghe lời, có biết không?” Nói rồi người rời đi, không một lần ngoảnh lại, mặc cho nàng có khóc lớn thế nào, mặc cho nàng có gọi người như thế nào. Không hề, không hề ngoảnh lại. Nàng chỉ có thể giương mắt nhìn bóng người nhỏ dần,nhỏ dần rồi biến mất. Mẫu thân, ta hận người! Suy nghĩ đáng sợ đó nảy ra khiến chính nàng phải giật mình.
Vân Phương Vân tướng quân, đón nàng hồi phủ với danh phận tứ tiểu thư, con gái của một nữ nử lầu xanh cùng ông một thời là hồng nhan tri kỷ. Hay cho một cái thanh lâu nữ tử! Mẫu thân nàng... Mẫu thân! Người thấy rồi chứ? Yêu thương ta ư? Ông ta coi ta không bằng một kẻ ăn mày đầu đường xó chợ! Còn người? Yêu thương ông ta, nhớ nhung ông ta, kết quả nhận được là gì? Một cái danh thanh lâu nữ tử để ta bước chân vào phủ. Vậy mà người còn cầu cạnh ông ta yêu thương ta? Tình yêu của người cũng hèn mọn quá rồi!
Tên nàng không được nhập gia tịch, đại phu nhân nhìn nàng khinh miệt, nhị phu nhân chán ghét nguýt nàng một cái thật dài rồi quay mông đi. Còn gia chủ Vân gia, phụ thân đáng kính của nàng kia, nhìn cũng không thèm nhìn nàng một lần, lạnh giọng phân phó quản gia sắp xếp cho nàng, đồng thời an bài nàng theo các tỷ muội trong phủ học cầm kỳ thi họa. Đây là lời hứa của ông với nữ tử kia. Đám tỷ muội nhìn nàng khinh thị, ghét bỏ. Họ ở nơi này, sớm được mẫu thân dạy dỗ, biết địch biết ta, từ nhỏ đã ngấm ngầm tranh đấu, lần đầu tiên đồng lòng đồng sức lại là khi dễ nàng. Cầm của nàng cứ năm hôm ba bữa lại bị cắt đứt dây, quân cờ bị ném lung tung khắp phòng, giấy vẽ bị đổ mực tèm lem... Cứ như vậy, nàng sống suốt hai năm trong sự dày vò đó,cho đến ngày đó. Ngày đó...
Vân gia tứ tiểu thư ngỗ nghịch bất hiếu, bị Vân tướng quân giam lỏng tại Vong Tình cư, không có lệnh của lão gia, không được phép ra ngoài. Nàng không khóc, ông ta không đáng để nàng rơi nước mắt. Nàng lặng lẽ dọn đồ tới Vong Tình cư, từ nay, nàng so với nha hoàn trong phủ còn thấp hơn một cái đầu, ở nơi này, tự sinh tự diệt. Mẫu thân cưỡi ngựa rời đi, “một đao giết chết nữ tặc cầm đầu”, “mang tứ tiểu thư tới Vong Tình cư“... tất cả quay vòng, quay vòng tròn, nhảy múa trong đầu nàng, chút ánh sáng le lói cuối cùng nơi đáy mắt nàng vỡ vụn không cách nào cứu vãn...
“ Mẫu thân!” Nàng bật dậy, cả người lạnh buốt, cảm giác có chút không chân thật. Nàng khóc sao? Thì ra sau ngần ấy năm, nàng vẫn còn có thể rơi nước mắt sao?
Ngày đó nàng bò khỏi bụi cây nơi mấy vị tỷ tỷ dịu dàng lễ nghĩa giấu cầm của nàng, khuôn mặt đầy những vết xước, quần áo lấm lem bùn đất, đụng hai đại nha hoàn thân tín của đại phu nhân.
“ Ôi chao tứ tiểu thư! Sao cô lại thành cái bộ dạng này? Thật mất mặt mà!”
“ Vu Hoa, ngươi không nên như vậy! Nghiệt chủng của một nữ tử thanh lâu, có thể có bộ dạng gì hơn chứ! Ta nói tứ tiểu thư, mấy ngày này cô tốt nhất ở yên trong phòng, chớ có ra ngoài để khách nhân thấy được sẽ làm Tướng quân phủ mất mặt...”
“Vu Yên tỷ, Vân phủ có việc tốt gì sao?” Vu Hoa kính cẩn nhìn đại nha hoàn lớn hơn mình hai tuổi
“Tướng quân dẫn đại binh đi dẹp sơn tặc ở Xuân Vụ sơn đại công cáo thành, nghe đâu một đao giết chết nữ tặc cầm đầu Lâm Khanh Khanh...” lời Vu Yên như dội vào đầu nàng, từng đợt từng đợt, lạnh buốt! Thanh cầm trên tay không biết lúc nào đã nằm trên mặt đất. Ông ta đã giết mẫu thân nàng! Hai tay xiết chặt thành nắm đấm, nàng hướng thư phòng bước tới.
Đẩy cửa bước vào, nhìn chằm chằm nam nhân đang ngồi sau thư án kia, dáng vẻ mệt mỏi phong trần, ông ta đang nhìn nàng, lông mày nhíu lại.
“ Người giết bà ấy?”
“ Ra ngoài!”
“ Người đã giết mẫu thân ta?” Nàng cố chấp hỏi, bất chấp khuôn mặt đã đỏ bừng vì tức giận của cha nàng.
Sự im lặng của ông ta đã xác nhận tất cả, nàng suy sụp ngã xuống đất. Dường như nàng đã quên mất chuyện gì đó rất quan trọng. Qua rất lâu nàng đứng lên, hai tròng mắt còn ửng hồng nhưng không còn nước mắt, đôi mắt nàng vằn những tia đỏ.
“ Vân Phương!” Ngón tay nhỏ bé chỉ vào nam nhân mà mẫu thân nàng yêu thương, giọng nói lạnh đi mấy phần “ ta hận ông!”
“Làm càn!” Vân lão gia đập mạnh tay xuống thư án “ giáo dưỡng ngươi học đi đâu rồi hả?”
“ Là ông nợ mẫu thân ta, là Vân gia các người nợ mẹ con ta! Món nợ này, ta sống một ngày sẽ ghi nhớ một ngày! Chỉ cần ta còn sống, nhất định sẽ đòi lại!”
“ Hỗn xược!” khuôn mặt Vân gia chủ đã tức giận tới mức vặn vẹo “ Người đâu!”
Lão quản gia Vân Xuyên bước vào, trên mặt có chút hoảng hốt, là lão thất trách để tứ tiểu thư xông vào thư phòng.
“ đem tứ tiểu thư tới Vong Tình cư, không có lệnh của ta, không được phép ra ngoài” Vân gia chủ xoay lưng, giọng trầm xuống
Từ đó đến nay đã năm năm, nàng chưa từng bước ra khỏi Vong Tình cư.
Qúa khứ đã ngủ sâu bỗng dưng thức dậy,làm phiền nàng trong giấc ngủ. Nàng sẽ rời khỏi đây, trở về Xuân Vụ sơn của nàng, nơi có mẫu thân của nàng. Nhưng trước khi đi, nàng còn một câu muốn hỏi Vân tướng quân, trước khi gặp được ông ta, nàng sẽ không rời đi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lãnh Vương Gia, Lãnh Vương Phi
Quân Dao
Lãnh Vương Gia, Lãnh Vương Phi - Quân Dao
https://isach.info/story.php?story=lanh_vuong_gia_lanh_vuong_phi__quan_dao