Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàng Hậu Bỏ Trốn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 2
T
ôi thừa nhận, Tần Nhi đối với tôi rất tốt. Ban đêm thấy nàng dưới ánh đèn làm cho tôi bộ quần áo, hôm nào cũng mãi đến khuya. Sáng sớm, nàng đã dậy làm đồ thêu để bán rồi. Theo một tiểu thư xui xẻo như tôi, thực là khổ cho nàng. Tôi thề, nếu có một ngày Liễm Dung tôi thoát khỏi chốn này, tuyệt sẽ không bạc đãi Tần Nhi.
Hôm nay là ngày sinh nhật của tôi, tôi phá lệ mua chút đồ ăn tốt hơn. Nói là bản thân muốn ăn, kỳ thực là muốn cải thiện bữa ăn cho Tần Nhi. Ngày nào cũng rau củ, sẽ thiếu chất. Sáng dậy, Tần Nhi không cho phép tôi làm bất cứ chuyện gì, nói là ngày sinh nhật nên nghỉ ngơi. Tôi cũng không nghe, ngược lại bảo nàng hảo hảo nghỉ ngơi một ngày.
Tôi làm mấy món ăn có chất bình thường, sườn heo kho, gà rang rau hẹ trứng, canh cải trắng, cá dấm đường, hương vị tỏa ra ngào ngạt, từ xa đã ngửi thấy. Tôi đã thể hiện bản lĩnh chăm nom nhà cửa của mình. Đây chính là kết quả của việc nghiên cứu N cuốn sách nấu ăn đó.
Tần Nhi nhìn bữa cơm không được phong phú lắm mà dùng ánh mắt sùng bái nhìn tôi, "Tiểu thư, trừ canh cải trắng, những món khác là gì a? Muội từ nhỏ đến giờ chưa từng thấy."
"A, không thể nào, đều là mấy món bình thường mà."
"Thực mà, mấy tửu lâu nổi tiếng kinh thành cũng không có những món này a." Có lẽ ở cách thức ở thời hiện đại vẫn chưa được khai phá ở đây, tiếc thật, sớm biết tôi đã mở một tửu lâu, bằng mấy món này cũng có thể trụ được, đúng không?
"Thôi đừng hỏi nữa, mau ra ăn đi." Ăn chay cả tháng, với mỹ thực trước mắt, tôi so với con chó lép bụng thấy khúc xương rồi còn khủng hơn.
Tần Nhi cắn một miếng thịt to, sau đó nhìn tôi, nói: "Tiểu thư, tỷ thực lợi hại."
"Thiết, tiểu thư ta đây lợi hại quá ấy chứ." Tôi nói khoác mà không biết ngượng.
"Ân, tiểu thư lợi hại, nếu không phải trên mặt có sẹo, lần này nhất định sẽ được tuyển chọn." Nàng nói xong mới biết bản thân lỡ mồm, thấy tôi hắc tuyến đầy đầu, vội nói: "Tiểu thư, nô tì nhỡ mồm."
"Tuyển cái gì?" Cái tôi quan tâm chính là chuyện đó.
"Tuyển... Tuyển tú nữ."
"A? Cái gì? Tuyển tú nữ?" Chẳng phải ta đây sẽ phải đi làm vợ bé cho tên hoàng đế háo sắc sao? Đánh chết cũng không chịu. Hay rồi, tôi hiện tại rất xấu. Tôi còn tưởng bản thân vẫn đẹp đủ để đánh bại ba trăm đại mỹ nữ như xưa, tôi đúng là nhũn não rồi, nhan sắc của bản thân như vậy, trúng tuyển mới lạ.
Tôi thoải mái cười nói: "Ta không để bụng đâu, đừng tự trách mình. Nhưng ta thấy cũng lạ, tư sắc của ta thế này, cũng có thể đi dự tuyển sao? Đúng là khó hiểu."
"Không phải, chỉ tuyển nữ tử tài mạo song toàn thôi, vốn tiểu thư được tiên hoàng khâm điểm (đích thân chọn)."
"Cái gì? Điểm ta?" Ngụm canh vừa nuốt xuống họng đã phun hết ra, quái gở, tôi là một sửu nữ mà, ông ta điểm tôi làm gì, hết hồn.
"Nghe nói tiểu thư và hoàng đế sinh cùng tháng cùng năm, cho nên điểm tiểu thư."
Thế a? Xem ra đúng là không việc gì là không thể, người cổ đại rất mê tín, có lẽ là do mấy lão cao tăng nói phải tuyển tôi chứ gì. "Bỏ đi, mở mang tí kiến thức cũng tốt." Tuyển tú nữ a, người hiện đại như mình mấy ai có thể tận mắt thấy được đại sự tuyển tú nữ chứ. Đổi lại mình cũng không cần lo lắng, tôi chắc chắn sẽ bị loại, cho dù là khâm điểm, nhưng với nhan sắc này...
"Đúng rồi, nếu ta đúng là Tam tiểu thư, chắc còn phải có ca ca tỷ tỷ nữa đúng không?" Tôi đoàn bọn họ đối với tôi cũng không có cảm tình lắm, trước hiểu rõ tình hình, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
"Trên tiểu thư có hai tỷ tỷ, Đại tiểu thư Tưởng Dung, Nhị tiểu thư Vân Dung, Tứ thiếu gia Mạc Ngôn, Đại tiểu thư và Tứ thiếu gia do Nhị phu nhân sinh ra, Nhị tiểu thư là do Đại phu nhân sinh ra."
Ta khẽ ngâm:
"Vân tưởng y thường hoa tưởng dung
Xuân phong phất hạm lộ hoa nùng. (2)
(Dịch bừa nghĩa: Rằng muốn xiêm y như hoa muốn sắc, gió xuân thổi khiến sương trên hoa thêm rực rỡ)
Tên rất hay, Mạc gia sao không có một lộ hoa hay hoa nùng nhỉ."
Mắt Tần Nhi mở lớn, "Tỷ tỷ... Tỷ ngâm thơ?"
"Ngâm nga là gì, tiểu thư ta tất nhiên cầm kỳ thư họa, thi từ ca phú tất cả đều tinh thông." Đương nhiên, gian lận lừa đảo không thiếu.
"Vân tưởng y thường hoa tưởng dung – Xuân phong phất hạm lộ hoa nùng... Hay, khi ta đặt tên cho các tỷ tỷ của con, cũng không nghĩ tới vậy." Chẳng biết từ lúc nào, lại có tiếng vỗ tay tán thưởng.
Tôi ngẩng đầu lên, một lão nam nhân đứng ở trước mặt. Cẩm hoa bào, trên mặt có vài phần tang thương, phía sau lão còn có một lão nhân, hẳn là quản gia. Nghe giọng điệu lão, chẳng lẽ là cha tôi? Không có tiếng bước chân, lão tưởng lão là quỉ a, hù chết người ta rồi thì có đến được mạng không?
Tần Nhi cuốn quít đứng lên, ngoan ngoãn hô một tiếng: "Lão gia."
Tôi nhún nhún vai, gắp một miếng sườn heo cho vào bát, không quan tâm nói: "Tần Nhi, muội là nha hoàn của ta hay là của lão a. Muội hình như không kí khế bán thân với Mạc gia thì phải? Sao phải khách khí thế? Ăn cơm đi. Coi lão là không khí đi."
Tôi vốn cũng có một gia đình hạnh phúc, đáng tiếc papa lại bị một con hồ li cái câu dẫn, ly hôn với mama. Tòa án phán đem tôi cho papa nuôi, nhưng vì bị con hồ li ấy ghét bỏ, cho nên papa đã đưa tôi đến một thành phố khác rồi bỏ lại trên đường. Từ đó về sau tôi cũng chưa từng gặp lại ông. Nếu không nhờ mama Viện trưởng nhặt được thì có lẽ, tôi sớm đã đầu thai rồi. Tục ngữ nói không sai, tảo tử tảo đầu thai (sớm chết sớm đầu thai). Thế nên, tôi hận loại trượng phu sớm nắng chiều mưa. Cái mạng này vẫn khổ vậy, ở thời hiện đại có một papa vong ân bội nghĩa, xuyên việt đến đây lại có một người cha Trần Thế Mỹ.
"Liễm Dung, con sao có thể như thế." Trần Thế Mỹ lão cha sầm mặt.
Tôi không hề gì vẫn cười ha ha nói đông nói tây, "Đúng đây, ta là thế đấy, ném ta về một nơi hoang vu những 18 năm, lại đem ta quay về, không hề quan tâm tận ba tháng trời, hôm nay lại nhớ đến ta?" Tôi cũng không phải là con chó người ta nuôi, muốn cho ăn lúc nào thì cho, không muốn thì đá ra chỗ khác.
"Tam tiểu thư, người sao có thể nói thế. Lão gia vẫn luôn nhớ người. Lão gia biết hôm nay sinh nhật tiểu thư, cố ý đến gặp người." Người đứng phía sau trông có dáng quản gia kia 'dụng tâm lương khổ' (ý bảo hết lòng hết dạ chăng? '__') nói.
Vẫn biết hôm nay là ngày sinh của tôi? Không thể nào.
"Vậy sao, ta tuy đúng là Mạc gia Tam tiểu thư, nhưng người xem, ta đây là cái dạng tiểu thư gì? Phỏng chừng, đãi ngộ cho nha hoàn cũng không tệ hại như thế này. Đã nhiều năm qua, nếu không phải Tần Nhi luôn bán đồ thêu thùa, ta đã sớm chết đói." Lão đầu vô lương tâm, đừng mong tôi tha thứ cho ông, dù có là Liễm Dung thật cũng sẽ không tha thứ cho ông.
Sắc mặt lão khẽ biến, nhã nhặn nói: "Liễm Dung, hôm nay ta tới đón con về, từ nay về sau, con đường đường chính chính là Mạc gia Tam tiểu thư, mọi chuyện cũng đã qua rồi."
"Ta cảm tạ người, ta tạ ơn toàn gia các người. Ta sống cũng tốt lắm, Tam tiểu thư gì gì đó, ta không muốn làm, ta thà thanh lâu mại nghệ cũng không muốn quay về chịu điểu khí (ai, từ này là từ chửi tục;__;)." Chưa ăn thịt heo là chưa thấy heo chạy a? Tôi đã từng xem kịch truyền hình rồi. Tử nữ của tiểu thiếp thất sủng sao có thể có kết cục tốt, ở nhà chút địa vị cũng chẳng có nữa là. Tôi đoán không khéo hai vị tỷ tỷ kia đều vênh váo hống hách, đệ đệ kia cũng ngông cuồng không ai bì nổi, tôi phải ăn no mới có thể chống đỡ được với họ.
"Con..." Mạc lão đầu thất kinh, "Con là nữ nhi gia mà ăn nói vô liêm sỉ như thế ư, con..."
"A, rõ nực cười, ta nhớ mẹ ta cũng là thanh lâu nữ tử cơ mà? Người nếu đã ghét bỏ bà, sao lại muốn lấy bà về, khó hiểu." Đã nói tử thừa phụ nghiệp, nữ thừa mẫu nghiệp là bình thường mà.
"Liễm Dung, ta biết con vẫn vì chuyện của mẹ con mà hận ta, nhưng..." Lão thở dài một hơi, "Liễm nhi a, con là tú nữ do tiên đế khâm điểm, nhất định phải tham gia tuyết tú nữ sau ba tháng nữa, nếu không, sẽ liên lụy đến cả Mạc gia ta." A, tôi đã bảo mà, nguyên lai là muốn tôi hy sinh vì Mạc gia a.
Một cửa cũng không có, ta không phải là công cụ của ông!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàng Hậu Bỏ Trốn
Thượng Quan Sở Sở
Hoàng Hậu Bỏ Trốn - Thượng Quan Sở Sở
https://isach.info/story.php?story=hoang_hau_bo_tron__thuong_quan_so_so