Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 2
M
inh Tránh điện là nơi ở của Kim Thịnh vương triều sau khi bãi triều để xử lí công việc, phong cảnh thanh tịnh mà đẹp đẽ, thủ vệ rất nghiêm ngặt, bây giờ lư hương đang cháy bên trong tỏa ra mùi Huân hương (mùi cỏ thơm) khiến người ta an thần.
Vị hoàng đế trẻ tuổi mặc long bào có thể thấy được khí chất của bậc đế vương, tay cầm tấu chương, không chút để ý nhẹ nhàng lật xem.
Nhóm cung nữ không một tiếng động kính cẩn đứng ở hai bên, chỉ có một tiểu cung nữ mười sáu, mười bảy, tay cầm quạt lông, chậm rãi mà quạt từ phía sau cho Hoàng thượng.
Năm nay Hạ Thiên (mùa hè) đặc biệt nóng bức, mặc dù kinh thành của Kim Thịnh vương triều ở phương bắc nhưng thời tiết vẫn cảm thấy được sự khô nóng, khó có thể chịu được.
Cách đó không xa, thái giám tổng quản Lưu Phúc đang chờ Hoàng thượng sai khiến, lén lút nâng con mắt liếc nhìn chủ tử một cái, thấy vẻ mặt Hoàng thượng không hờn giận, trong lòng có chút hiểu rõ.
Đương kim Hoàng thượng Triệu Nguyên Thừa tính tình thất thường, thủ đoạn tàn khốc, mười sáu tuổi đã đăng cơ, trị vì đã mười năm
Tuy rằng năm đó, ngôi vị hoàng đế là do hắn dàng thủ đoạn tàn bạo mà đoạt lấy, nhưng hắn tại vị cũng đã mười năm, có thể nói là quốc thái dân an, bất luận trọng thần trong triều đình vẫn là lê dân (bá tánh, dân chúng), đều thấy rõ vị hoàng đế này thiết huyết như thế nào, làm cho Thịnh Vương triều bây giờ rất hưng thịnh, chứng tỏ hắn rất có năng lực.
Mà từ khi hoàng đế còn nhỏ đã để Lưu Phúc hầu hạ bên người, sở dĩ có thể từ một tiểu thái giám lên tới Đại tổng quản phủ nội vụ như ngày hôm nay, là do hắn có thể hiểu được ý nghĩa qua lời nói và sắc mặt, có công lớn trong việc hầu hạ chủ tử.
Khí trời tuy nóng, chung quy cũng không có chuyện gì, hắn cũng không hoảng sợ khi thấy chủ tử lộ ra thần thái như thế.
Triều chính không có vấn đề gì, nhưng mặt chủ tử lộ vẻ không kiên nhẫn, chỉ có một chuyện mới khiến cho tâm tình Hoàng thượng không tốt.
Lưu Phúc nổi tiếng lá gan lớn đi về phía trước vài bước, thân thủ đem trà lạnh bên trong ấm rót một chén dâng lên, “Hoàng thượng, tiết trời nóng, ngài trước tiên uống ly trà lạnh để giải khát, tuy rằng công việc quan trọng, nhưng vẫn phải cẩn thận long thể.”
Triệu Nguyên Thừa xem xét vẻ mặt lấy lòng của hắn, nhịn không được hừ cười, đóng lại tất cả tấu chương, tùy ý ném tới một bên, tiếp nhận ly trà lạnh, chậm rãi uống.
Khi chất lỏng mát lạnh theo yết hầu chảy xuống dạ dày, tim hắn cũng bớt chút phiền muộn, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve hoa văn tinh xảo trên chén, “Thời gian thực nhanh, như vậy đã qua một tháng, cũng không biết tiểu du côn kia hiện tại như thế nào?”
Giống như không chút để ý nhắc đi nhắc lại một câu, Lưu Phúc nhất thời hiểu ý, tiến đến bên hắn nhỏ giọng nói: “Nàng nếu biết bệ hạ còn nhớ tới nàng, trong lòng không biết cao hứng đến bộ dạng gì đâu.”
Triệu Nguyên Thừa lạnh nhạt liếc hắn một cái, “Trẫm khi nào nói trong lòng nhớ nàng?”
Lưu Phúc cười xòa, “Nô tài theo người nhiều năm như vậy, chẳng lẽ lại không biết. Kể ra, nàng đã bị Hoàng thượng lạnh nhạt hơn một tháng, nô tài nghĩ, một tháng chịu phạt hẳn là nàng đã có được bài học, nếu Hoàng thượng cho nàng một cơ hội sửa đổi, về sau nàng ở trước mặt Hoàng thượng khóc om xòm, biết mà suy nghĩ lại…..”
“Tiểu du côn kia được trẫm nuông triều, đích thực là thiếu giáo huấn, e rằng vô pháp.”
Ngón tay Triệu Nguyên Thừa tiếp tục đùa nghịch những hoa văn tinh xảo trên cái chén
Trầm mặc một lúc, hắn hỏi: “Bây giờ nàng thế nào rồi?”
Biết Hoàng thượng đã chịu đựng một tháng, bây giờ nhịn không được muốn biết tin về Hoàng hậu, Lưu Phúc liền liên tục nói không ngớt về tình hình của Kỉ Khuynh Nhan.
“Tuy rằng ngôi vị Hoàng hậu của nàng bị phế bỏ, nhưng thân thể nàng tôn quý, từ khi tiến cung đến nay đều được hầu hạ chu đáo, nô tài sợ ở trong lãnh cung sẽ làm tổn hại thân thể của nàng, cho nên đã tự sắp đặt cho nàng ở lại trong Vong Ưu Cung, một tháng nay nàng đều đọc sách với tập viết, cư xử rất đúng mực."
Triệu Nguyên Thừa nghe Lưu Phúc nói vậy khẽ híp mắt, hừ một tiếng, “Khen cho ngươi có lá gan thật lớn nha, chỉ là một Hoàng hậu bị phế mà ngươi còn dám cho nàng lưu lại ở tẩm cung Hoàng hậu, ngươi muốn mất đầu sao?”
Hai chân Lưu Phúc mềm nhũn, run rẩy quỳ trên mặt đất, “Nô tài tội đáng muôn chết, xin Hoàng thượng trách phạt.”
Hắn bên ngoài thì nói như vậy, nhưng trong lòng chẳng có chút lo sợ, Hoàng thượng chỉ gỉa bộ kêu chém đầu, nhưng trong lòng lại rất lo lắng cho nàng, hắn tin rằng Hoàng thượng đang thầm khen ngợi hắn.
Muốn biết nguyên nhân tại sao vợ chồng Hoàng thượng lại cãi nhau đến mức này thì phải quay lại một tháng trước.
Hôm đó là sinh nhật thứ hai mươi sáu của Hoàng thượng, lúc ấy văn võ bá quan đều đến chúc mừng, Tả thừa tướng kiêm Hộ bộ thượng thư Tào Thanh Sơn đã cho biểu diễn một vở tuồng “Hà Sơn vĩnh trú” (Giang sơn còn mãi).
Lúc trước Kim Thịnh vương triều cùng Thương Việt nổ ra chiến tranh, nhưng chỉ trong vòng nửa năm, Thương Việt đã có mặt trên bản đồ của Kim Thịnh.
Bây giờ Thương Việt đã trở thành thuộc địa của Kim Thịnh vương triều, mà Thương Việt cũng là quê hương của Kỉ Khuynh Nhan.
Khi đó, Triệu Nguyên Thừa đem bảy mươi vạn đại quân nghênh chiến Thương Việt, đánh một lần liền thắng, còn đem đệ nhất mỹ nhân – Kỉ Khuynh Nhan bắt về Kinh Thịnh, đưa vào hậu cung của mình.
Gánh hát hoàng gia liền đem điều này sang tác thành hí khúc (lời hát), khí thế ngất trời cho các quan đại thần thưởng thức.
Tào Thanh Sơn ở tiệc sinh nhật Hoàng thượng uống rượu vô cùng nhiều liền đem “Hà Sơn vĩnh trú” để ca ngợi công lao của Hoàng thượng.
Ki Khuynh Nhan nghe xong không kiềm chế được, không để ý đến phép tắc, tiêu sái bước đến trước mặt Tả thừa tướng liền hung hăng đánh hắn một bạt tai.
Tào Thanh Sơn bị nàng tát, sững sờ ngay tại trỗ.
Hoàng thượng giáo huấn nàng vài câu, nhưng ngày thường nàng được nuông chiều nên không thèm nghe mà tức giận đem vật tượng trưng cho tước vị Hoàng hậu – “Thánh linh châu” ném xuống đất, vỡ thành từng mảnh.
Hoàng thượng tức giận, liền ban một đạo thánh chỉ đến Vong Ưu Cung phế đi địa vị Hoàng hậu của nàng.
Tuy rằng nhìn bên ngoài nàng đã bị phế nhưng trong lòng Hoàng thượng nàng chiếm vị trí lớn làm sao có thể thờ ơ?
Đáy lòng Lưu Phúc tính toán, đồng thời, trong đầu Triệu Nguyên Thừa hiện lên dung mạo tuyệt sắc kia.
Lúc trước Kỉ Khuynh Nhan thân là tù binh, nhưng dung nhan của nàng độc nhất vô nhị, khiến nam nhân nào cũng mê mẩn, hắn cũng không phải ngoại lệ.
Khi đó hắn bá đạo tà mị đối với nàng cuồng vọng mà tuyên bố, “Trẫm muốn ngươi là nữ nhân của trẫm, chỉ cần ngươi ngoãn ngoãn khuất phục mà ở lại với trẫm, trẫm có thể cho ngươi mọi thứ, bất kể là quyền thế, của cải hay địa vị…..”
Cứ như vậy, hắn một mình độc đoán, không quan tâm cả triều đình phản đối, cố ý đem quốc nữ tù binh lên làm Hoàng hậu.
Toàn bộ hậu cung bất an, triều đình nghị luận.
Đối với hắn khuyên can căn bản là không có kết quả, hắn cũng không muốn làm “Thán Đức”(tài ba) minh quân, cũng không để ý muốn bước đến vương vị hoàng đế thì phải giết bao nhiêu mạng người.
Miễn là hắn muốn, dù làm bất cứ thủ đoạn nào cũng sẽ không buông tha.
Hắn không thể phủ nhận rằng trong lòng hắn Kỉ Khuynh Nhan như một sủng vật, vừa nuông chiều nàng cũng vừa thi thoảng cho nàng cảm nhận được thế nào là đau đớn, thế nào là khuất phục.
Sở dĩ phế nàng cũng chính là cảnh cáo nàng, cho nàng hiểu, hắn có thể cho nàng địa vị cao quý, cũng có thể cho nàng mất tất cả.
Bài học lần này là để hắn hoàn toàn thuần phục nàng, chờ nàng ngoan ngoãn khuất phục dưới hắn, mặc hắn chơi đùa.
Nghĩ đến đây, ý cười trên môi Triệu Nguyên Thừa ngày càng nồng đậm. Trải qua một tháng bị bỏ rơi, tiểu du côn kia cũng nên biết ai mới là chủ tử thực sự trong hoàng cung này đi.
Cúi đầu trừng mắt nhìn Lưu Phúc một cái, hắn phất tay, “Đứng lên đi, đừng quỳ ở đó mà chướng mắt ta.”
Lưu Phúc đứng dậy, không quên tạ ơn Hoàng thượng.
Triệu Nguyên Thừa có chút đăm chiêu. Một tháng không gặp, thật là có chút nhớ tiểu du côn kia.
Gần Vong Ưu Cung có một tòa Vong Ưu hồ, trong hồ nuôi rất nhiều cá chép, trên mặt hồ nở rất nhiều hoa sen trắng thanh lệ, cao nhã, lá sen phủ kín mặt hồ, bên hồ còn trồng rất nhiều cây dương liễu. Gió khẽ thổi, từng đợt khí mát phả vào mặt.
Kỉ Khuynh Nhan lười biếng mà nằm trên giường đặt bên hồ, mái giường thật lớn như cái dù che đi ánh mặt trời chói chang. Hai tiểu cung nữ đứng ở hai bên, lẳng lặng chờ chủ tử giao phó.
Nàng không ngừng lật giở quyển sách trong tay. Ánh mặt trời buổi trưa có chút nóng bức, nhưng nằm dưới mái giường, hưởng thụ gió mát từ mặt hồ thổi vào, cảm giác rất thoải mái.
Có lẽ đọc sách đã lâu, nên mí mắt có chút mỏi, nàng liền đổi tư thế thoải mái hơn, nhẹ nhàng nhắm lại mắt, nghĩ muốn ngủ một lát.
Cũng không biết từ đâu truyền đến tiếng bước chân, làm nàng thấy rất khó chịu.
“A, không phải mắt ta có vấn đề chứ, đây chả phải là phế hậu từng đứng đầu lục cung, dưới một người trên vạn người đó ư?”
Cùng với tiếng bước chân truyền đến là tiếng cười yểu điệu, châm biếm.
Kỉ Khuynh Nhan hơi mở mắt, chỉ thấy một người mặc lăng la (một loại vải dệt thưa), trang điểm xinh đẹp, trên đầu đeo trang sức bằng vàng, đi tới phía nàng.
Dáng vẻ kiêu ngạo, đằng sau là hai cung nữ và hai thái giám
Thấy nàng vẫn nằm trên giường, nữ tử diện mạo xinh đẹp tiến lên vài bước, từ trên cao đánh giá nàng.
“Mặc dù lúc trước ngươi được sủng ái, nhưng chẳng phải một tháng trước, ngươi đã bị Hoàng thượng hạ chỉ phế truất ngôi vị Hoàng hậu, hạ xuống thứ nhân sao? Kỉ Khuynh Nhan, nếu ngươi biết suy nghĩ, hẳn phải biết thân phận bản cung cao quý, thấy bản cung mà không quỳ, ngươi cũng biết phải bị xử phạt?"
Kỉ Khuynh Nhan mệt mỏi mở mắt, phất tay như đuổi sâu bọ, “Tránh ra một chút, ngươi chắn hết ánh sáng của ta rồi. ’’
Nữ tử tự xưng là quý phi kia là nữ nhi của tả thừa tướng Tào Thanh Sơn – Tào Kim Linh, bốn năm trước được Triệu Nguyên Thừa nạp vào cung làm quý phi.
Khi Triệu Nguyên Thừa đem chiến lợi phẩm là Kỉ Khuynh Nhan về hoàng cung, tất cả nữ nhân trong hậu cung vì nàng mà mất đi sủng hạnh.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ
Minh Tinh
Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ - Minh Tinh
https://isach.info/story.php?story=hoang_hau_bi_vut_bo__minh_tinh