Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoa Cườm Thảo
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 2
B
ảo Anh chăm chú nhìn người thanh niên đang cặm cụi lau chiếc Cady của mình. Thoáng đầu óc cô gái một điều gì nhưng Bảo Anh cố gắng gạt đi, thật ra cô bé cũng không muốn làm tình làm tội anh chàng làm gì. Ngay cả những lần đi về trễ, Bảo Anh cáu kỉnh gọi anh chàng mở cửa, cô bé cũng chẳng chú ý gì. Bảo Anh không để ý đến Hoạt nhưng chiều hôm qua, Mỹ Nga, một cô bạn gái của Anh đến chơi. Thấy Hoạt từ trong nhà đi ra, Mỹ Nga hỏi:
- Ê, ai vậy mày?
Bảo Anh liếc mắt theo tay chỉ của bạn:
- À, tên gác dan nhà tao đó.
Mỹ Nga nheo mắt:
- Cha! Gác dan mà trông bô quá há! Bộ hết người sao ông già bà già mày mướn dân choai choai vậy?
Bảo Anh cải chính:
- Đâu có choai choai mày. Anh chàng cũng hai mươi mấy rồi đó, cháu của dì Hai nấu cơm.
Mỹ Nga tò mò:
- Coi mặt cũng sáng sủa dữ. Có học hành gì không?
Bảo Anh thành thật đáp:
- Tao không biết. Tao đâu có giao du với anh ta.
Mỹ Nga nhìn bạn:
- Mày ngu lắm. Tao thấy mặt thằng cha này kênh kênh. Tao mà là mày, tao hành nó cho bõ ghét.
Bảo Anh im lặng không đáp. Cô bé biết tánh bạn. Mỹ Nga cũng là con nhà giàu nhưng nổi tiếng đanh đá, chua ngoa nhất lớp. Bảo Anh không chơi thân với Mỹ Nga, nhưng mẹ Mỹ Nga lại thân với bà bô của Bảo Anh.
Thấy bạn im lặng, Mỹ Nga thêm:
- Mày nhát. Hay là mày cảm nó?
Bảo Anh dẫy nẩy:
- Ê! Bậy mày! Tao mà cảm kiết gì.
- Vậy sao mày không phá nó chơi?
Bảo Anh lắc đầu:
- Chịu thôi! Phá làm sao?
Mỹ Nga sành sỏi:
- Thì sai bảo cho nhiều vào, bắt rửa xe cho mày.
Bảo Anh không đáp lời bạn nhưng hôm nay cô bé lại "ra tay" với Hoạt. Chính Bảo Anh cũng không hiểu sao mình lại làm như vậy! Vì lời nói khích của cô bạn hay vì cái vẻ bất cần của Hoạt làm Bảo Anh khó chịu?? Bảo Anh thua. Cô bé không phân tích được cho mình nhưng vẫn thấy có chút gì ấm ức với Hoạt. Bảo Anh đẹp và biết là mình đẹp. Bao nhiêu người đã phải xoay lại nhiều khi đi ngang qua, thế mà anh chàng cù lần này, mặt mũi cứ gọi là lầm lầm lì lì, lúc nào cũng ra vẻ không thèm chú ý đến ai. Chính cái vẻ của Hoạt làm cho Bảo Anh tự ái lên và đâm ra kênh kiệu với anh chàng "cho bõ ghét". Bảo Anh nhủ thầm như vậy mỗi khi quát nạt Hoạt được một điều gì.
- Thưa cô xong rồi.
Tiếng người con trai làm Bảo Anh giật mình. Hắn ta thu dọn mấy miếng khăn lau cho vào xô nước và bỏ đi không quay lại. Đột nhiên Bảo Anh tức dễ sợ. Lời Mỹ Nga như vang vang đâu đây "mày nhát..." Bảo Anh bỗng bực mình. Cô bé gọi giật:
- Này anh kia.
Hoạt nghe tiếng nhưng chàng bỏ đi luôn. Hoạt không muốn nhìn cái vẻ mặt Bảo Anh lúc đó.
° ° °
Bảo Anh cựa mình tỉnh giấc. Trời đã về khuya. Không gian chìm trong tĩnh mịch. Bảo Anh muốn ngồi dậy nhưng cô bé cảm thấy đầu nặng như búa bổ. Bảo Anh chợt nhớ mình đang đau, sốt li bì từ chiều hôm qua. Trong nhà lại chẳng có ai, ba của Bảo Anh đi công tác xa... chỉ còn bà Phát, mẹ Bảo Anh ở nhà.
Bảo Anh mở mắt nhìn mẹ. Người đàn bà đang ngồi tựa người trên chiếc phô tơi trông chừng giấc ngủ của con và chính bà vì mệt mỏi nên cũng thiu thiu ngủ. Nghe tiếng cựa mình, bà Phát nhỏm dậy.
- Kìa, con dậy rồi à?
Bảo Anh nhìn mẹ gật đầu.
- Dạ. Má cho con miếng nước.
Bà Phát bước lại tủ lạnh lấy ly cam vắt đổ từng muỗng cho con. Bảo Anh nghe cơ thể rã rời và bừng bừng nóng. Cơn đau xâm chiếm bất ngờ làm cơ thể thiếu nữ như rũ liệt ra. Bà Phát lo ngại nhìn Bảo Anh.
- Hay mẹ đưa con đến bác sĩ?
Bảo Anh lắc đầu:
- Con không đi. Mẹ điện thoại gọi bác sĩ đi.
Bà Phát như chợt nhớ ra. Bà mỉm cười:
- Ừ, mẹ quên. Để mẹ gọi thử bác sĩ Thanh xem. Không biết giờ này ông ấy đã ngủ chưa...
Bảo Anh lim dim mắt nằm chờ mẹ. Cô bé ghét nhất là phải đi bác sĩ. Thế mà hôm nay lại đau... Nghỉ học đã hai hôm...
Bà Phát trở vào:
- Mẹ gọi rồi! Nhưng xe ông ấy hỏng, bây giờ khuya quá khó đón xe, mẹ có nói sẽ cho xe đến đón ông ta.
Bảo Anh kêu lên:
- Ai đi đón hả mẹ? Bác tài theo ba đi rồi.
Bà Phát cau mày:
- Ừ nhỉ? Chà... không biết thằng cháu của bà bếp có biết lái xe không, mẹ nhờ nó đỡ...
Khuôn mặt dễ ghét của người thanh niên hiện ra trong đầu óc Bảo Anh. Cô bé lắc đầu:
- Thôi mẹ, đừng thèm nhờ thằng cha đó.
Bà ngạc nhiên:
- Sao vậy con? Chứ bây giờ mẹ đâu có đi được.
Bảo Anh nhăn mặt:
- Chắc gì hắn ta biết lái.
- Thì mình cứ nhờ cầu may.
Không để ý đến vẻ bất bình của con gái, bà Phát nhấn chuông gọi người làm.
Chị Tư bồi phòng chạy lên.
- Chị gọi chị Hai hộ tôi.
Đêm khuya bà chủ kêu, dì Hai cũng không hiểu chuyện gì. Dì hớt hải chạy lên lầu. Bà Phát nhỏ giọng:
- À, dì Hai. Cậu gì cháu của dì đó, có biết lái xe không?
Dì Hai gật nhanh:
- Dạ thưa bà chủ, cháu nó biết lái nhưng phiền là nó chưa có bẹc - mi.
Bà Phát khoát tay:
- Không sao. Chỉ lái đến đón bác sĩ Thanh ngay gần đây ấy mà. Dì gọi cậu ấy lên đây cho tôi chỉ đường nhé.
° ° °
Hoạt ngập ngừng bước vào căn phòng sang trọng theo chân dì Hai. Đây là phòng của Bảo Anh, cũng là lần đầu tiên Hoạt đặt chân lên nhà trên này. Từ trước đến nay, chàng chỉ luẩn quẩn ở nhà bếp và căn nhà kho.
Bảo Anh nằm thiêm thiếp dưới lớp drap dầy phủ thân hình mảnh dẻ. Khuôn mặt thường ngày hồng hào bây giờ xanh lướt. Đột nhiên Hoạt muốn quay mình chạy trốn khỏi cái không khí phong lưu trưởng giả. Căn phòng này, tiền trang trí đủ cho gia đình nghèo sống một đời! Tất cả cái bề ngoài phô trương ở đây làm Hoạt cảm thấy mình xa lạ và lạc lõng. Dì Hai lên tiếng:
- Thưa bà, cháu nó đây.
Bà Phát lịch sự:
- Mời cậu ngồi.
Hoạt nói cám ơn nhưng chàng vẫn đứng.
Bà Phát dịu dàng:
- Tôi định nhờ cậu đánh xe lại đằng bác sĩ Thanh ở Hồng thập Tự gần đây chở ông ta đến xem bệnh cho cháu Anh. Cậu biết lái xe vững chứ?
Hoạt không nhìn thẳng người đàn bà nhưng cái dịu dàng thuần hậu trong câu nói của bà làm chàng dễ chịu. Hoạt thầm nghĩ tại sao Bảo Anh có một người mẹ như thế mà cô ta không biết noi theo? Hoạt muốn từ chối, chàng không cảm tình với thiếu nữ nằm kia, mặc kệ nàng ta. Hoạt chỉ cần nói chàng có biết lái nhưng chỉ tập sơ sơ chứ không vững là bà Phát sẽ không dám nhờ chàng. Nhưng có một cái gì trong Hoạt đánh tan cái hèn hạ của ý nghĩ vừa thoáng qua. Hoạt đáp:
- Thưa, bà chỉ đường. Tôi có thể lái được.
Bà Phát nói địa chỉ và Hoạt nhận xâu chìa khóa từ tay bà rồi hấp tấp xuống lầu.
Đường khuya loang ánh đèn. Những thân cây đổ bóng buồn hiu trên mặt nhựa. Hoạt bỗng cảm thấy mình cô đơn, một nỗi cô đơn triền miên. Chút tủi hờn len vào cân não người con trai. Hoạt nghĩ đến cái nghèo. Cái nghèo không phải là một tội nhưng sao mọi người lại kết án nó? Mình nghèo, Hoạt nhủ thầm một mình. Hình ảnh người thiếu nữ kênh kiệu đang nằm trên giường bệnh, hình ảnh người đàn bà thuần hậu rồi hình ảnh mơ hồ về một nhân dáng chưa lần nhận diện chập chờn trong trí Hoạt. Đột nhiên, chàng gọi khẽ: Điềm Chi!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoa Cườm Thảo
Lý Thụy Ý
Hoa Cườm Thảo - Lý Thụy Ý
https://isach.info/story.php?story=hoa_cuom_thao__ly_thuy_y