Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Gia Sư
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sao Trong Lá
A
nh Hai của nhỏ lôi về nhà ông bạn giống hệt cây mía.
- Sinh viên nha khoa năm thứ tư! - Anh Hai giới thiệu một cách đầy ngụ ý.
Xì! Sinh viên năm thứ tư là cái gì? Nhỏ đây, năm năm nữa nhỏ cũng là sinh viên năm thứ tư như ai! Vấn đề chỉ là thời gian thôi.
- Có bài vở gì đem ra bạn anh làm cho.
Sai sách rồi anh Hai ơi! Nhỏ đây học lớp chuyên, dám làm thầy giáo không? Nhỏ bày la liệt sách nâng cao ra bàn. Nhỏ thấy cây mía tái mặt. Một không, nhé!
- Tội nghiệp, nghèo mà có chí! - Má tấm tắc khen.
Nhỏ nóng mũi. Trước đến giờ má chỉ khen nhỏ thôi. Ở đâu lại đây xí phần người ta?
Cái bàn của nhỏ quay ra cửa sổ đượm hương hoa ngọc lan, chỗ học bài và là nơi mơ mộng giờ đây thỉnh thoảng có sự xê dịch. Ai dám cả gan ngồi vào chỗ này khi nhỏ vắng nhà?
- Nè anh Hai, nói bạn anh đừng có tự nhiên xâm nhập gia cư của người ta nghen.
- Nói gì như có ăn trộm lục lọi phòng riêng vậy? Tại chiều nay điện cúp trong phòng anh tối quá, ra đó ngồi vẽ nhờ tí xíu.
- Dân nha khoa mà bày đặt vẽ vời chi vậy?
- Thì vẽ hàm răng! - Anh Hai há miệng thật to.
- Trời! - Nhỏ rên rỉ - Khung cảnh thơ mộng của người ta vậy mà ngồi vẽ răng. Người gì đâu mà...
- Sao dạo này anh Hai thấy nhỏ cạu cọ quá. Để mai mốt anh đục tường trổ cửa sổ nữa.
Ghê không? Nhỏ nhờ bơm dùm cái xe đạp anh Hai nhăn nhăn nhó nhó, vậy mà người ở đâu đâu anh Hai lại rộng rãi đến độ sẵn sàng đục lủng tường nhà. Ghét không thể tả.
Thường ngày, anh Hai và nhỏ đi đâu chín giờ tối chưa về là liệu hồn với ba, nay cửa luôn mở đến mười giờ chờ Cây Mía về. Lấy được lòng ba đâu phải dễ. Nhưng hắn đi đâu mà tối nào cũng đi vậy ta? Đến bữa, không chỉ mình nhỏ mà cả hắn cũng được má ép ăn "thêm chén nữa đi cháu, sao cháu ăn ít vậy?". Anh Hai siêng học hẳn ra. Ai ai cũng thay đổi vì hắn.
Cả nhỏ cũng thay đổi, sự thay đổi chẳng ai nhận thấy. Nhỏ hờn dỗi, cơn hờn dỗi chẳng ai nhận thấy. Nhỏ trở nên bực bội, cau có... rồi nhỏ khóc ti tỉ với cây ngọc lan. Nhưng cây ngọc lan cũng chẳng còn của riêng nhỏ nữa. Tối tối, nhỏ thấy hắn hay nhặt hoa bỏ vào lòng bàn tay khum khum như sợ mất, hoặc tựa lưng vào gốc ngước nhìn trời. Trời có gì đâu ngoài triệu triệu vì sao nhấp nháy nhấp nháy không thôi. Có ngôi sao nào của riêng ai không?
Chiều hôm sau nhỏ xách chổi ra quét cho kỳ hết cả hoa lẫn lá rụng trên sần. Nhưng làm sao quét được hương hoa?
- Bữa nay siêng quá ta! - Anh Hai vỗ tay.
- Người ta làm cũng nói, không làm cũng nói.
- Ơ hay, được khen mà cũng nhăn là sao?
- Ai mượn anh khen?
Anh Hai nhún vai:
- Anh không hiểu sao hắn lại nói là...
- Nói cái gì? - Nhỏ quét lia lịa, đám lá vừa gom lại vàng tung tóe - Bạn anh nói gì người ta hả?
- Hắn nói khác anh nói.
- Khác gì?
- Anh nói nhỏ dễ ghét!
o O o
Có thật là mình dễ thương không?
"Gương ơi! Ai là người đẹp nhất?"
"Thưa tiểu thư..."
"Gương ơi! Ai là người tốt nhất?"
"Chàng!"
" Sao chàng chẳng nói gì cùng ta?"
"Chàng chẳng dám ngỏ lời. Xin tiểu thư hạ cố ban cho chàng một nụ cười".
Cây Mía bối rối kinh khủng trước nụ cười bât chợt. Cây bút trên tay rơi xuống văn mực đầy bàn.
- Xin lỗi, để tôi lau ngay.
- Không sao đâu, để nó lau dùm cho - Nhỏ nhẹ nhàng.
Anh Hai trợn tròn mắt. Nhỏ nóng mũi, tưởng nhỏ... ấy hả? Đừng hòng! Nhỏ nghếch mặt:
- Nè, anh có làm được răng khểnh không?
Hắn đỏ mặt, cây bút tội nghiệp sắp sửa bị bẻ làm đôi. Anh Hai vọt miệng cứu nguy:
- Cần gì răng khểnh, một cái mỏ nhọn là đủ rồi!
Nhỏ xụ mặt. Anh Hai cười ha ha. Nhỏ thình thịch bước ra sân. Chỉ có cây Ngọc lan là không bao giờ xỉa xói nhỏ. Cây Mía vội vàng chạy theo:
- Tôi thấy có người chẳng cần răng khểnh mà vẫn dễ thương ghê lắm.
o O o
"Gương ơi! Chàng nói vậy nhưng thật lòng chàng có nghĩ vậy không?"
"Đúng vậy! Chàng chẳng phải kẻ hai lời"
"Chàng đi đâu vắng nhà hoài?"
"Chàng dạy kèm kiếm tiền sinh sống"
"Ai là học trò của chàng?"
"Xin Tiểu thư yên tâm, học trò của chàng toàn là con trai"
"... Sao chàng chẳng bao giờ mời ta đi chơi? Hoặc tặng ta một món quà?"
"Tiểu thư chưa hiểu điều đó đâu. Sẽ có một ngày chàng thổ lộ..."
"Chàng... chàng có ai chưa, gương ơi!"
"Chưa... chưa..."
Nhỏ khóc. Gương nói dối. Lá thư nặng trĩu trên tay nhỏ "Em gái quê nhà gửi anh..."
- "Em gái quê nhà" - Ô! Có một cô thôn nữ đợi chàng ngày Vinh quy! Nhỏ úp mặt vào thân cây Ngọc lan xù xì. vết khắc còn đây, tên của nhỏ và tên anh Hai rồi đến tên của hắn. Xạo! Xạo! Tât cả đều xạo! Nhỏ lấy dao cạo sạch tên của hắn, cạo sạch cả tên anh Hai, anh Hai có thương nhỏ đâu! Sao mà nhỏ muốn đốt trụi lá thư!
- Trời ơi, dân lớp chuyên tự hào đến vậy mà sao ngu quá! - Anh Hai nhăn nhó - Mở cửa ra, lầm rồi, nhỏ ơi!
- Anh cứ binh bạn anh chằm chặp đi! - Nhỏ nói qua lỗ khóa.
- Ai chẳng vô phúc có một đứa em gái, hở, ví dụ như anh Hai đây.
o O o
Em gái? Chắc là cô ấy dễ thương lắm!
Vòng bánh xe quay quay! Vòng bánh xe quay quay!... Phố xá xa dần, con đường hẹp dần. Bờ dậu xanh xa xa tầm mắt, nhỏ hít thật sâu làn không khí đồng quê.
- Đường khúc này quanh co ghồ ghề, Ngọc Lan chịu khó tí xíu.
- Không sao mà! - Nhỏ vịn chặt yên xe.
- Ngọc Lan biết không, ba mẹ tôi mất khi tôi vừa đậu đại học, lúc đó em tôi đang học lớp chín. Học tiếp thì quá khó khăn, nghỉ thì tiếc. Ở quê tôi, đậu đại học là cả vấn đề.
- Em tôi quyết định hy sinh, nghỉ học làm thuê gởi tiền lên phố nuôi tôi.
- Nhưng dạo này anh kiếm được việc làm thêm rồi mà. - Nhỏ nói khẽ.
- Chỉ mới sau này thôi. Nhưng với em tôi thì đã quá muộn. Thôi học sớm, đối đầu với cơm áo quá sớm, lại thêm... con gái vùng quê. Chút nữa gặp em tôi, Ngọc Lan đừng cười tội nghiệp.
- Nhiều khi tôi muốn đi chơi đây đó, muốn tham dự một chuyến picnic, nhân dịp nào đó muốn mua một món quà... nhưng nghĩ tới em tôi lại thôi. Ngọc Lan thấy tôi nhà quê quá phải không?
Mắt nhỏ cay cay. Nhỏ muốn nói rằng anh là người tốt nhất đời, em gái của anh thật tuyệt vời! Nhưng nhỏ không thể mấp máy được một lời, nhỏ sợ mình òa khóc thì thật vô duyên.
o O o
Nhỏ đứng nhìn anh khắc lại tên vào cây Ngọc lan, bây giờ thì tên anh Hai không còn được khắc chung nữa.
Buổi tối, nhỏ thức học bài đợi mở cửa cho anh. Có khi cả hai đứng lại vài phút dưới tán Ngọc lan, những bông hoa trắng lấp ló như những vì sao ẩn trong đám lá rậm.
Nhỏ cúi nhặt những bông hoa mới rụng đặt vào một cái đĩa sứ nhỏ xinh xinh mang vào phòng anh Hai:
- Để cho thơm! Anh Hai thích không?
Thấy nhỏ bỗng ngoan quá là ngoan, anh Hai đâm ra bối rối:
- Này đĩa hoa này cho hắn hay cho anh đây?
- Cho cả hai! - Nhỏ dịu dàng trả lời. Không biết anh Hai có hiểu được nhỏ không?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Gia Sư
Nguyên Hương
Gia Sư - Nguyên Hương
https://isach.info/story.php?story=gia_su__nguyen_huong