Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Độc Y Xấu Phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 2: Khéo Đoạt Hổ Con
"A
....." Chỉ nghe Hạng Quân Vãn hét thảm lên một tiếng, cái ót nặng nề đập thẳng lên núi giả, hôn mê ngất xỉu. Nhìn thấy máu đỏ sẫm ở trên núi giả, Tứ phu nhân sợ tới mức co rụt lại trong lòng của Công Tôn Trường Khanh: "Vương....vương gia, chẳng lẽ nàng chết rồi?"
Công Tôn Trường Khanh không có trả lời Tứ phu nhân, ngược lại ngừng thở, nhíu mày, nhìn về phía Hạng Quân Vãn đang nằm trên mặt tuyết.
Hắn tin chắc mình nhìn rất rõ, vuốt hổ vừa rồi cũng không làm bị thương Hạng Quân Vãn, nàng hoàn toàn chính là sợ đến mức té xỉu, đập lên núi giả bị thương ở đầu. Giờ phút này, nhìn thấy Hạng Quân Vãn sắc mặt tái nhợt nằm trên mặt đất, bộ dáng không hề có tiếng động, Công Tôn Trường Khanh bỗng nhiên có một loại ý nghĩ "Rốt cuộc cũng được giải thoát".
"Chết như vậy, ngược lại thật tốt! Thật là tiện nghi cho nàng ta rồi!" Tam phu nhân nhìn xuống phía dưới, cười lạnh, đem lời trong lòng của Công Tôn Trường Khanh nói ra. "Khó có được vương gia cho nàng ta cơ hội, thật không ngờ..... Thật là lãng phí một phen "khổ tâm" của vương gia!"
Người bên ngoài đều thờ ơ xem cuộc vui, chỉ có Lạc Tuyết bên cạnh Hạng Quân Vãn
lo lắng không thôi: "Vương phi, vương phi người tỉnh lại đi! Vương phi!"
Hạng Quân Vãn gặp chuyện không may, Lạc Tuyết tuy rằng sợ tức mức mặt trắng bệch, nhưng vẫn kiên trì nhảy vào hang hổ, một bên gọi Hạng Quân Vãn, một bên dùng thân hình nhỏ bé của chính mình ngăn trở trước mặt con hổ hoa ban, không để nó làm tổn hại Hạng Quân Vãn: "Cút ra! Không được làm tổn hại vương phi nhà ta!"
"Chậc chậc, không nghĩ tới con ngốc kia, bên cạnh còn có người ngu si thật lòng bảo vệ chủ. Chủ ngốc xứng với nô tỳ ngốc, thật là tuyệt phối". Nhị phu nhân cười lạnh, một bộ dáng muốn xem trò hay. Mà con hổ trong hang khi thấy lại có người xâm nhập vào, còn là một loài người bé nhỏ, lập tức ngửa mặt lên trời rống lớn, vuốt hổ hướng về phía Lạc Tuyết: "Ngao....."
"A...." Lạc Tuyết ôm đầu, ngay tại lúc nàng nghĩ mình khẳng định sẽ chết dưới nanh vuốt của con hổ, một bàn tay ôm lấy hông của Lạc Tuyết, đem nàng nhấc lên.
"Vương....vương phi?!"Không đợi Lạc Tuyết hiểu rõ, nàng đã bị người ném lên trên mặt đất.
"Vương phi, người không chết! Thật tốt quá!" Lạc Tuyết đi đến bên cạnh rào chắn, nhìn thấy Hạng Quân Vãn đang một tay túm lấy xích sắt buộc dưới hang hổ, vịn lấy mỏm đá trên vách đá. Con hổ hoa ban kia, bởi vì con mồi biến mất, trở nên kích thích, dưới chân của Hạng Quân Vãn vỗ mấy tiếng. Mỗi lần chỉ kem một chút liền có tể nhào tới Hạng Quân Vãn, khiến cho vị vương của muôn thú càng thêm điên cuồng.
Một tay cầm lấy xích sắt, Đường Thanh đã thấy rõ tình cảnh trước mắt, trắng ngần như tuyết, hổ lớn hoa ban, còn có những thứ quần áo trang sức rườm rà trên người nàng, cộng thêm bên tai truyền đến một tiếng "vương phi" thút thít kia, khiến cho nàng nhận thức rõ tình cảnh hiện tại của mình.
Xuyên qua? Đường Thanh cười lạnh. Không nghĩ đến nàng là người đã chết, lại dựa vào phương thức như thế sống lại. Nàng đưa tay xoa xoa ấn đường, không có lỗ viên đạn, quả nhiên, nàng thật sự xuyên qua rồi!
Hạng Quân Vãn "sống lại" làm ấy người vốn dĩ xem cuộc vui trong lòng nhíu lại, đặc biệt là mấy nữ nhân kia. Các nàng muốn nhìn thấy Hạng Quân Vãn bỏ mạng tại hang hổ, không ngờ nàng thế nhưng không chết, thật sự mất hứng!
"Vương phi thật sự là phúc lớn mạng lớn a! Chẳng lẽ là đối với lời hứa hẹn của vương gia nhớ mãi không quên, thật sự muốn được vương gia sủng hạnh?" Giọng nói chanh chua của Nhị phu nhân từ chỗ ngồi truyền tới tai của Đường Thanh: "Nếu vương phi muốn thu được niềm vui của vương gia, còn không mau ôm hổ con lên đây, nói không chừng vương gia đại phát lòng tốt, thật sự sủng hạnh ngươi thì sao?!"
"Nhị muội muội, lời này của ngươi không đúng rồi".
Đại phu nhân vẫn trầm mặc một bên đột nhiên mở miệng nói chuyện: "Vương gia một lời nói đáng giá ngàn vàng, vương phi nếu thật sự đoạt được hổ con, dù cho vương phi nói gì, chỉ cần không thương hại thiên lý, không liên quan đến triều đình, vương gia nhất định sẽ đáp ứng, điều này liên quan đến hứa hẹn cùng danh dự".
"Ừ! Đúng! Bổn vương nói được thì làm được!"
Những lời nói lạnh nhạt ở bên trên truyền đến, khiến cho Đường Thanh nắm được không ít tin tức, xem ra người này cũng là một người số khổ. Vương gia? Nam nhân kia địa vị cũng thật lớn! Tuy vẫn chưa biết rõ quá khứ của người này, Đường Thanh lại biết mình đang muốn làm gì.
Sau ót truyền đến mùi máu tanh nồng đậm, Đường Thanh phát hiện đầu người này bị thương, lập tức xé tơ lụa quấn chặt vết thương, sau đó tìm kiếm nơi ở của hổ con.
Ở chỗ nào? Đường Thanh hít một hơi thật sâu.
Ngay tại lúc Công Tôn Trường Khanh muốn nhìn trò cười của Hạng Quân Vãn, một luồng gió lạnh màu vàng xẹt qua, ngay sau đó, Hạng Quân Vãn đã đến chỗ ở của hổ, bắt được một con hổ con.
"Ngao....." Con hổ hoa ban thấy có người đoạt lấy con mình, làm sao chịu bỏ qua, lập tức xoay người đánh về phía Đường Thanh, Nó nhanh, Đường Thanh càng nhanh hơn, không đợi con hổ làm mình bị thương, Đường Thanh đã bám vào mỏm đá lên trên mặt đất.
Một loạt động tác nhanh nhẹn như gió phong, sảng khoái như nước chảy, người xem chung quanh còn chưa hiểu rõ, mọi chuyện đã kết thúc.
"Vương phi, người sao rồi? Có bị thương không? Đầu của người có bị đau không?" Lạc Tuyết lo lắng đi đến bên người Hạng Quân Vãn, lúc nhìn thấy hổ con ở trong lòng Hạng Quân Vãn, trong mắt Lạc Tuyết từ lo lắng chuyển thành sùng bái: "Vương phi, người làm được rồi! Người thành công rồi! Vương gia, người xem, vương phi bắt được hổ con rồi!"
Lạc Tuyết nụ cười sáng lạn, cùng mặt đen lạnh lùng của Công Tôn Trường Khanh bất đồng rất rõ. Sao lại thế này? Nữ nhân này thế nhưng đúng là nói được làm được!
Chẳng lẽ, hắn thật sự phải đi sủng hạnh nàng? Nhìn vết bớt lớn như bàn tay trên má trái của Hạng Quân Vãn, hắn đã cảm thấy ghê tởm. Lại nghĩ đến nữ nhân này dùng thủ đoạn bỉ ổi để gả ình, Công Tôn Trường Khanh càng đối với Hạng Quân Vãn hận đến nghiến răng nghiến lợi. Để cho hắn đường đường Yến vương đi vui vẻ với kẻ quái dị này, đợi kiếp sau đi!
"Nói đi! Ngươi muốn gì?"
Công Tôn Trường Khanh không chút nào che dấu chán ghét cùng khinh thường của mình với nàng, lại không biết rằng, nữ tử trước mắt đã không phải là Hạng Quân Vãn, mà là truyền nhân đời thứ 31 của Đường Môn thế kỉ 21 xuyên qua - Đường Thanh.
Nam nhân trước mắt này một thân y phục màu tím, mày kiếm mắt sáng, cả người quý khí, đẹp đẽ từ trên xuống dưới đều là dùng tiền xây dựng nên, càng khỏi nói lông chồn tuyết trắng trên người hắn, nhìn chất lượng, nếu ở hiện đại cũng ngàn vàng khó cầu. Xem ra hắn chính là vương gia, nam nhân của người này.
Lại nhìn oanh oanh yến yến bên cạnh nam nhân này, hoan phì yến gầy, nói vậy những châm chọc khiêu khích vừa rồi, chính là từ trong miệng những hoa hồ điệp này nói ra đi! Đường Thanh cười lạnh, thật là một nam nhân dơ bẩn, ghê tởm! Người như vậy để trước mặt nàng, nàng cũng không thèm liếc mắt lấy một cái. Bẩn!
Hạng Quân Vãn khóe miệng châm chọc, cũng không tránh khỏi ánh mắt sắc bén của Công Tôn Trường Khanh.
Một phế vật, dựa vào cái gì cười nhạo hắn? Trong lòng của Công Tôn Trường Khanh sinh ra một cỗ tức giận, nàng chẳng lẽ thật sự muốn thị tẩm? (Ai thèm! ) Tiện nhân này! Thật sự là được voi đòi tiên! Tại sao nàng ta không chết trong hang hổ đi?! Lại còn muốn trèo lên giường của hắn! (tên này tự kỉ nặng)
"Vương gia không phải một lời nói đáng giá ngàn vàng sao? Thế nào? Hiện tại muốn đổi ý, muốn làm tiểu nhân lật lọng"
Giọng nói lạnh lùng của Hạng Quân Vãn truyền đến, Công Tôn Trường Khanh càng thêm tin tưởng, nữ nhân trước mắt muốn cái gì. Bình thường một bộ dáng ngu ngốc nhu nhược, lúc này may mắn có được hổ con, lại muốn mượn cơ hội bay lên làm phượng hoàng! Thật là đáng giận!
"Ai nói hoàng đệ lật lọng? Cô gia sao lại chưa nghe nói qua?" Đang lúc Công Tôn Trường Khanh muốn cho người đem Hạng Quân Vãn về Hạnh Viên, đúng lúc này, một giọng nói uy nghiêm vừa trêu tức vừa không thất lễ truyền tới.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Độc Y Xấu Phi
Chá Mễ Thố
Độc Y Xấu Phi - Chá Mễ Thố
https://isach.info/story.php?story=doc_y_xau_phi__cha_me_tho