Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bóng Sói Hú
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 2
C
hương 2
“Tổng giám đốc!”
Trước mắt đột nhiên sáng ngời, ở ngoài thang máy, tôi nhìn thấy một đám người hết sức lo sợ đang đứng lố nhố. Đi đầu là một cô gái có mái tóc dài xinh đẹp, khí chất thanh nhã, cô ấy nhìn tôi mà kinh hãi như nhìn thấy quỷ.
Tôi chưa kịp lấy lại tinh thần, đã giật mình trông theo bóng người đàn ông kia ngạo nghễ bước ra khỏi thang máy. Anh ta cũng không hề quay đầu lại, tư thế đó giống như hành động cuồng nhiệt vừa rồi đã hoàn toàn tan biến không khí. Nếu như không có cảm giác đau đớn truyền đến từ bờ môi, tôi đã cho rằng tất cả đều là ảo giác.
Ding, thang máy đã hoạt động, tôi tỉnh táo lại, nhấn nút lên tầng 63.
***********
Một tuần sau, tôi tìm đến quán bar cà phê Master Lou để thử việc. Quán bar cà phê Master Lou nằm ở trung tâm, phương thức kinh doanh của nó tương đối đặc biệt, từ cửa chính đi vào còn có hai cửa nhỏ hình vòm tùy bạn lựa chọn. Một cánh cửa hình vòm dẫn vào quán bar ồn ào, bên trong tràn ngập tiếng hát, sống động như thủy triều, vừa bước vào đã cảm nhận được bầu không khí sôi nổi khiến người ta mê muội. Cánh cửa kia lại điểm xuyết một vài sắc xanh, bên trong là cánh cửa bằng gỗ, cửa sổ, ghế tựa, cầu thang đều được quét sơn đỏ hồng đã hơi hơi phai màu. Khung cảnh ấm áp trước mắt, khiến người ta kìm lòng không đậu hoàn toàn thả lỏng, giống như lạc đến một không gian khác. Có lẽ bởi nhờ hình thức tổng hợp đặc biệt này, cho nên khách ở đây rất đa dạng, việc kinh doanh tốt đến dọa người, thậm chí phải đặt bàn trước một tuần!
Tôi rất thỏa mãn với công việc mới này, ngoại trừ tiền lương có hơi ít một chút, nhưng thời gian làm việc thật sự rất hợp lý, từ chín giờ tối đến năm giờ sáng, thời gian còn lại hoàn toàn thuộc về bản thân mình. “Liễu Đình, bàn số một, một ly Crane.”
“Có ngay.”
Tôi là một người pha chế rượu, cái này phải cảm ơn cuộc đời, để có thể sống tốt, thông thường người ta cần phải học thêm ít tài lẻ.
“Liễu Đình, sau khi tan ca anh đưa em về nhé?”
La Uy mặc đồ đen từ đầu đến chân nhìn tôi nồng nàn, anh ta vừa mới từ sân khấu bước xuống, mồ hôi rơi lã chã, hơi thở ngông cuồng phả tới, sự chân thành trong mắt anh ta chẳng hề liên quan đến lời mời nguy hiểm kia.
Tôi mỉm cười, “Chú của tôi sẽ tới đón, lần sau nhé.”
Tôi cố gắng dùng giọng điệu hết sức mềm mỏng để cự tuyệt.
“Anh cũng đâu có ăn thịt em.” La Uy ngang bướng liếc nhìn tôi, xoay người rời đi.
Tôi nhìn chằm chằm vào bóng lưng tràn trề sức sống của anh ta, đúng là cực kỳ chói mắt! Đáng tiếc là lúc này tôi không thể tiếp xúc nhiều với anh ta được, bởi vì trong quán này có rất nhiều người để ý đến anh ta, cây to đón gió mà. Trước khi vượt qua thời kỳ thử việc, tôi phải cố gắng giữ vững nguyên tắc làm việc.
“Ba ly Margaret.”
“Được. Có ngay.” Tôi trả lời rõ ràng.
Lại bắt đầu một đêm bận rộn. Bận rộn đến năm giờ sáng thì được tan ca, tôi bước đi trên con phố, hưởng thụ cảm giác dịu dàng do cơn gió nhẹ mang đến, tôi thích đi chầm chậm trong gió như vậy, rất yên tĩnh, rất tự do, dường như toàn bộ thế giới đều nằm trong bước chân của tôi, nó nín thở chờ tôi bước tới.
Tôi khẽ mỉm cười. “Vẫn luôn ngây thơ như vậy” một giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai tôi,
“Đúng thế, vẫn còn ngây ngô như thế, chẳng phải việc này rất hạnh phúc sao, tôi đang sống rất vui vẻ, anh có vui vẻ không?” “Vui, em vui vẻ là tốt rồi, vui vẻ là tốt rồi…” Tôi lắng nghe tiếng lẩm bẩm trầm thấp nương theo gió đêm truyền tới, không kìm được vòng theo ôm lấy mình, chạy trốn theo chiều gió. Sau một hồi điên khùng kết quả là tôi trở về nhà, ngã xuống giường, không biết gì nữa. Ngủ thẳng một mạch rồi cũng tự tỉnh dậy, tôi nằm trên giường, không hề vội vàng mở mắt ra, người ta thường nói đời người có hai điều hạnh phúc, đó chính là được ngủ một giấc thật sâu, đến khi nào muốn tỉnh thì tỉnh, thứ hai là được ôm đầy tiền trong tay đến nỗi bị chuột rút.
Tôi thì không cố chấp như người ta, theo đuổi cả hai điều này, tôi chỉ cần một thứ thôi, một nửa hạnh phúc cũng mãn nguyện lắm rồi. Tôi ì ạch nhảy xuống khỏi giường, con chim dậy sớm có sâu ăn, con sâu dậy muộn có cơm ăn, tôi cất cao giọng khích lệ bản thân mình, bỗng nhiên tôi ngây người ra, chiếc cốc của tôi luôn luôn đặt bên giường mà, sao lại chạy đến trên bàn thế này.
Tôi ngẩn ngơ nhìn chiếc cốc trên bàn, nhếch miệng cười như thằng hề, tôi lại bị trộm rồi! Nơi này lại thường xuyên bị trộm càn quét, có ngày kẻ trộm đi qua đi lại đến mấy vòng. Nhà nào cũng có cửa sắt để đề phòng trộm cắp nhưng đều vô dụng cả. Đại ca trộm cắp nhà người ta có rất nhiều chiêu thức, dù sao người ta cũng dựa vào tay nghề để kiếm miếng cơm mà, kỹ thuật thực sự rất chuyện nghiệp. Mỗi khi đi ra ngoài tôi đều để trên bàn hai mươi, ba mươi đồng, để tránh cho các đại ca ăn trộm không thu hoạch được gì lại có lòng tốt mở vòi nước “lau nhà” giúp tôi.
Kỳ lạ thật, tiền vẫn còn ở trên bàn, cả phong thư tôi gửi cho đại ca ăn trộm cũng còn đó, chẳng lẽ lời văn phong phú tràn đầy tình cảm cộng với cái gian phòng nghèo rớt mùng tơi chỉ có bốn bức tường này đã khiến anh ta cảm động? Không lấy gì đã vội bỏ đi, tôi không thể tin được mình lại may mắn đến thế, thế gian này vẫn còn nhiều người tốt ha.
Tôi dương dương tự đắc thầm nghĩ. Đánh răng rửa mặt xong xuôi. Đã là mười ba giờ, ăn qua loa một bát mỳ, tôi cầm lấy dụng cụ vẽ tranh chuẩn bị đi leo núi. Áo gió, dụng cụ vẽ tranh phù hợp với chiều ột mét sáu tám của tôi, tuy rằng không phải quốc sắc thiên hương, nhưng cũng tự do phóng khoáng ra phết.
“Chị Liễu” Cô bé Đông Đông, con gái của chủ nhà lúc nào cũng tràn ngập ngưỡng mộ với cuộc sống thoải mái của tôi,
“Chị lại ra ngoài vẽ tranh à, lần trước chị tặng em bức tranh chân dung các bạn thèm muốn chết, hôm nào đó chị lại tặng em một bức nữa được không?” Giọng nói trẻ con của cô bé vô cùng êm ái. Tôi nhẹ nhàng xoa đầu cô bé, “Được, em thích gì cũng được, nào, đây là chocolate mà em thích nhất, vị hạt phỉ (1) nha.”
“Cảm ơn chị Liễu.” Đông Đông vui vẻ nhận lấy, gương mặt ửng hồng khiến lòng tôi cũng cảm thấy thật thoải mái. Thật ra tôi cũng không thích vẽ tranh cho lắm, chỉ là vẽ nguệch ngoạc vài nét mà thôi, chủ yếu là tôi thích leo núi, đây cũng là nơi mà tôi đưa ra những quyết định.
Thành phố thường khiến tôi cảm thấy ngột ngạt chật chội, đặc biệt là thành phố này. Nằm trên núi, khu rừng đằng xa là sự hòa trộn giữa màu xanh và màu mực, những chú bướm in bóng trên mặt nước, cảm nhận được mùi hương thoang thoảng trong gió, tôi vô cùng vui vẻ tận hưởng cả buổi chiều.
(1) Hạt phỉ: hạt của cây phỉ – cây thuộc họ hạt dẻ, quả phỉ giống như hạt dẻ, trong nhân là hạt hình tròn màu trắng, có hương thơm mát, lượng dầu rất cao, ăn có vị đặc biệt
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bóng Sói Hú
Ngã Nguyện Thừa Phong
Bóng Sói Hú - Ngã Nguyện Thừa Phong
https://isach.info/story.php?story=bong_soi_hu__nga_nguyen_thua_phong