Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vũ Khuynh Thành
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1: Ông Trời Ơi!!!
C
HƯƠNG 1: ÔNG TRỜI ƠI!!!
Vũ Khuynh Thành nhìn lên trời một ngàn lẻ một lần ai oán, vì sao nha? Nàng đã làm gì nên tội mà xui xẻo thế này. Bình thường nàng không hại ai, tâm địa thiện lương hay giúp đỡ người khác, lại không sát sinh động vật, nhưng ngày rằm cũng hay ăn chay….nhưng vì cớ gì lão thiên gia lại đối xử tàn nhẫn với nàng vậy kia chứ.
Chẳng phải xuyên không thường là sát thủ, tổng giám đốc hay tài nữ gì gì đó…nhưng nàng thật bình thường, là một nữ sinh vô cùng bình thường cũng không ham mê đọc mấy tiểu thuyết xuyên không nhưng tại sao cũng khiến cho nàng xuyên không vậy.
Ô …ô..ô, di động của nàng, laptop của nàng, sách của nàng, ôi còn mimi ( tên con mèo ) của nàng nữa chứ…không có chúng sao nàng sống nỗi đây trời?!
“ Ông trời, ta hận ông…” Vũ Khuynh Thành nhìn trời xanh mà hét to. Nhưng mà rất tiếc trời vẫn như vậy trong xanh tuyệt đẹp, thỉnh thoảng vài cơn gió nhẹ nhàng dịu êm, say lòng người..hoàn toàn không để ý một tiểu oa nhi đang nhìn trời ai oán.
“ Khoan, cái gì…tiểu oa nhi..?!” Vũ Khuynh Thành trợn mắt nhìn bàn tay bé nhỏ của mình, không phải chứ tại sao bàn tay của nàng nhỏ xíu vậy. Tuy nàng không phải thuộc kiểu người cao như người mẫu nhưng ít ra cũng thuộc chiều cao trung bình 1m6 nha. Ôi! Chân của nàng, người của nàng…sao lại bị teo lại thế này…
Vũ Khuynh Thành từ lúc không hiểu nguyên do vì cớ gì khi tỉnh lại mình lại ở nơi hoang đồng cỏ nội cây cối xanh tươi này cho nên không để ý đến thân thể của mình, bây giờ nhìn kĩ lại thấy cơ thể của mình bé nhỏ hơn hẳn, nhanh chóng lại ngay bờ sông gần đó soi bóng, lúc này mới đớ hình
“ Oh! No..no..” không phải nàng kiếp trước giết người cướp của chứ, nếu không vì sao nàng lại bị đối xử như thế này, đã xuyên không thì thôi đi, bây giờ cơ thể lại nhỏ lại như một đứa nhỏ 10 tuổi vậy. Thôi ít ra cũng là cơ thể của mình, không phải của người khác coi như cũng được rồi đi…Vũ Khuynh Thành tự an ủi bản thân mình như thế
Thật ra nói về thân thế của Vũ Khuynh Thành cũng thật bình thường, gia đình bố mẹ là công viên chức nhà nước, tuy không giàu có gì nhưng cũng khá giả đủ sức nuôi hai huynh muội Vũ Khuynh Thành. Nhưng mà điều đặc biệt là lão ba, lão mẹ của Vũ Khuynh Thành có bệnh tự kỉ khá nặng, chỉ cần nghe hai cái tên của huynh muội nhà họ Vũ cũng biết mức độ màu mè hoa lá của hai vị trưởng bối này rồi. Đại ca, Vũ Khuynh Quốc còn muội muội chính là nhân vật chính của chúng ta. Nói về diện mạo thì lão ba của Khuynh Thành được xếp vào hàng xinh đẹp, nữ nhân thấy thì hận không thể lột da mặt của Vũ ba đắp ặt mình. Lão mẹ của Khuynh Thành thì khỏi phải nói, dung mạo tuấn mỹ thuộc hạng soái mỹ nữ, nghe nói lúc còn đi học, số thư tình của nữ sinh gởi cho Vũ mẫu xếp đầy ngăn.
Hai vị phụ mẫu này đúng là tuyệt phối, tính cách điều thuộc hạng tự kỉ màu mè hoa lá như nhau cho nên khi vũ mẫu sinh ra đứa con trai đầu tiên liền lấy ngay cái tên Vũ Khuynh Quốc. Nhưng mà cũng hên, khi mà Vũ Khuynh Quốc càng lớn, dung mạo càng xuất chúng, nam sinh thấy thì ghen tị muốn đập đầu vô gối mà tự tử, nữ sinh chỉ mong được hắn liếc mắt một cái đã đủ điên cuồng, cho nên thật ra cái tên Vũ Khuynh Quốc này cũng thực xứng với hắn.
Ba năm sau Vũ Khuynh Thành lại cất tiếng khóc chào đời, không biết có phải do đột biến gen hay không mà Vũ Khuynh Thành càng lớn càng bình thường, chỉ có đôi thủy mâu xinh đẹp tuyệt luân cứu vớt ba phần cho cái ngũ quan bình thường của nàng. Nhưng mà không phải vì vậy mà hai vị phụ mẫu ghét bỏ Vũ Khuynh Thành mà thay vào đó lại cưng như nâng trướng mà hứng như hứng hoa, hận không thể đem cả thế gian dâng cho ái nữ của mình vậy. Còn vị đại ca lớn hơn ba tuổi kia yêu thương chiều chuộng Vũ Khuynh Thành quá mức, khiến cho bạn cùng lớp trêu ghẹo luyến muội tình kết không thôi.
Cứ như vậy nữ nhân vật chính của chúng ta lớn lên trong hoàn cảnh vô cùng bình thường ấy, lâu lâu chỉ có vài ánh mắt giết người cùng bức thư đe dọa vì bị liên lụy từ vị huynh trưởng xinh đẹp kia mà thôi. Còn lại mọi việc thật xuông xẻ cho đến khi Vũ Khuynh Thành 21 tuổi. Một ngày trong xanh và tốt lành, vũ khuynh thành hào hứng bắt võng giữa hai cây cổ thụ sau nhà, hưởng thụ gió mát mà ngủ, khi tỉnh lại nhìn thấy đồng hoang nhà vắng, cây cối nguyên thủy, dòng sông mát lành như thế này nàng biết ngay mình bị xuyên không.
Đương nhiên rồi, thời đại bây giờ kiếm đâu ra cái rừng cây xanh mơn mởn, thỏ con đáng yêu mà gặm cỏ thế này, kiếm đâu ra con sông xanh vắt nhìn cũng thấy đáy trong cái thời đại mà sông ngòi đi đâu cũng ô nhiễm, cho nên 99% Vũ Khuynh Thành xác định, mình bị ông trời ột chuyến xuyên không du lịch, mặc dù nàng không hề có nguyện vọng như vậy.
Haiz!! Thôi thì đã lỡ rồi, chuyện đâu còn có đó, đã xuyên không thì kiếm đại một tấm chồng tốt một chút, làm hiền thê lương mẫu sống hết một kiếp này vậy, ai ngờ lại biến thành một tiểu oa nhi mới mười tuổi này, hỏi nàng làm ăn được gì đây..??!!
Nhìn mặt trời dần dần khuất núi, Vũ Khuynh Thành có chút nổi da gà, má ơi! Không phải chứ, ở trong núi rừng thế này bảo nàng làm sao tìm đường ra, nàng cái dở nhất chính là không biết xác định phương hướng nha, tiếng dạ dày bắt đầu đánh trống khiến cho Vũ Khuynh Thành thêm một phần ũ rũ, nghèo mà còn gặp cái eo, xuyên qua nơi vắng vẻ lại bị đói bụng. Không phải chứ, không lẽ nàng sẽ chết đói trong này, rồi sau đó bị mảnh thú xé xác mà ăn thịt. Tuyệt đối không được, tuy nàng không thích cổ đại nhưng vẫn còn yêu đời lắm cho nên không muốn chết sớm như vậy đâu.
Con người luôn có bản năng sinh tồn mãnh liệt, nhất là khi đang bị dồn đến đường cùng, Vũ Khuynh Thành cũng là một trong những số đó, dù đói, dù mệt nhưng mà bản năng muốn sống khiến cho nàng nhanh chóng đi về phía trước, được đâu hay đó. Ít ra cũng đã cố gắng, lỡ mà có chết xuống diêm vương hỏi tội cũng phân trần rõ mình bị lão thiên gia hại, Vũ Khuynh Thành tự nhủ như vậy
Mặt trời đã khuất núi, trời đã bắt đầu nhá nhem tối, gió đêm có chút lành lạnh khiến cho người mặt quần áo quá mong manh như Khuynh Thành lạnh run. Hai mươi mốt năm trong đời, Vũ Khuynh Thành biết thế nào là đói đến rách cả ruột mà lạnh cũng lạnh đến tận xương. Lúc này khiến cho nàng nhớ quá cái giường ấm áp của nhà mình và những món ăn ấm nóng của lão ba luôn chờ sẵn. Ôi! Con người, khi mà không còn mới biết trân trọng, Vũ Khuynh Thành có chút tưởng niệm lão mẹ ít nói nhưng ấm áp, lão ba hơi làu bàu một tí nhưng thật đáng yêu, còn lão huynh tuy gương mặt của hắn khiến nàng có chút phiền phức nhưng rất mực yêu chiều nàng. Vũ Khuynh Thành cõi lòng đau nhói, không biết khi được tin mình mất tích, không biết bọn họ sẽ đau đớn như thế nào nữa.
“ A..aa…a…” Vũ Khuynh Thành hét lên, âm thanh đinh tai nhức óc khiến ấy con sói đang đi kiếm mồi về đêm cũng hoảng hồn mà xoay người bỏ chạy mất tích. Thì ra vừa đói vừa lạnh khiến cho đầu óc của Vũ Khuynh Thành có chút hồ đồ, mơ mơ màng màng cộng thêm trời có chút tối cho nên bị rớt xuống một cái hố mà không hay biết, cho đến khi thấy mình lơ lững giữa không trung mà kinh hồn hét lên. Chết rồi! không đói chết, lạnh chết cũng vì té chết, chết kiểu này còn đau hơn hai cái kia a. Vũ Khuynh Thành thầm oán, nhưng mà chờ đợi đau đớn hoài sao không có cảm giác gì hết trơn vậy, hé hé mắt nhìn cảnh vật nơi đây khiến cho Vũ Khuynh Thành giật mình không thôi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vũ Khuynh Thành
Nam Cung Dao
Vũ Khuynh Thành - Nam Cung Dao
https://isach.info/story.php?story=vu_khuynh_thanh__nam_cung_dao