Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vô Sỉ Đạo Tặc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 1: Tạp Địch Đại Lục -- Chương 1: Trộm Tiền (thượng)
T
rời đêm mờ mịt, tiếng ma thú tru hòa cũng tiếng gió lạnh mãnh liệt từ xa xa vọng lại, trầm muộn mà kéo dài, lúc cao lúc thấp, liên miên không dứt.
Phí thản gõ bàn toán cực nhanh, tính toán thu nhập hôm nay của khách sạn Duyệt Lai, lâu lâu lại lật qua lật lại miếng thịt quay trên lò lửa.
Phí Thản là lão bản của khách sạn này, đồng thời cũng là đầu bếp, bởi vì thủ hạ của hắn chỉ có một tiểu nhị, nhưng tiểu nhị này đã đi nhà xí rồi.
Con người có 3 điều gấp, không thể nào tránh khỏi, nhưng mà tiểu nhị kia đã đi nhà xí đã nửa canh giờ rồi, điều này làm cho lão bản rất là bực bội.
"Lão bản, ta đã trở lại!"
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.
Phí Thản cơ hồ dựng cả chòm râu bạc của hắn tức giận nói "Cổ Diêu, đừng nói cho ta là ngươi ngủ trong nhà xí đó?"
Người tới đúng là một thiếu niên mặc áo vãi thô, tuổi khoảng 16, có một mái tóc dài màu đen, buộc thành đuôi ngựa về phía sau, cái này đúng là kiểu tóc bình thường của hài tử ở đại lục. Mặc dù ngoại hình như qua có vẻ ngây thơ nhưng con ngươi lại linh động thể hiện một chút già dặn không phù hợp với tuổi.
Có thể thấy đây là một người thông minh, thậm chí là một hài tử giảo hoạt.
Theo lời Phí Thản nói, thiếu niên này tên là Cổ Diêu, đúng là tiểu nhị duy nhất của khách sạn Duyệt Lai.
Nhìn thấy Phí Thản tức giận, Cổ Diêu vội vàng cố giải thích "Lão bản, có thể là cơm chiều lúc trước bị thiêu đó..."
"Thiêu cái đầu ngươi!"
Phí Thản lấy tẩu thuốc đánh lên đầu thiếu niên, lại trợn mắt xem thường nói "Cả ngày không có việc gì lại chạy đến Thiên Hương Lâu bên cạnh nhìn trộm con thỏ nhỏ,ngươi tìm lý do gì ta còn bỏ qua được, còn dám nói là thức ăn có vấn đề! Như thế không phải là hủy đi chiêu bài của khách sạn sao?"
Thiêu Hương Lâu đúng là một danh tự cao nhã, thật ra lại là một tòa Kỹ viện, ở sát bên khách sạn của Phí Thản.
Cổ Diêu gãi đầu, đau đến nổi phải hít một hơi lạnh "Đúng vậy, đúng vậy, Lão Bản, lần sau ta sẽ đổi lý do!"
Đối với người thẳng thắn như vậy thật không có biện pháp, lại nói tiểu tử này mỗi ngày không tới Thiên Hương Lâu nhìn lén một lần thì cả người không thoãi mái, công việc cũng làm không tốt, luôn tìm cớ để lẻn ra ngoài.
Trừng mắt liếc Cổ Diêu một cái, Phí Thản tức giận trùng trùng nói "Nhanh dọn dẹp cái bàn khách nhân vừa mới đi lúc nãy."
"Được rồi, lão bản!"
Sau khi đồng ý, Cổ Diêu lại dương dương đi đến thu dọn mấy thứ bình rượu, thức ăn thừa linh tinh trên mặt bàn, trong đầu lại tưởng nhớ lại cảnh Thu Hương tắm rửa.
Thu Hương đúng là kỹ nữ kim bài của Thiên Hương Lâu kế bên, danh xưng là "Ba Phách".
Ngực rất là to a! Hai bàn tay còn sợ không đủ bao lại, dùng hai từ hùng vĩ tráng quan sợ rằng vẫn không đủ hình dung a.
Vừa lúc thu thập đến một cái bánh bao dư lại, đang lúc chìm trong dâm ý, Cổ Diêu tiện thể không nhịn được bóp mạnh, đem bánh bao kia bóp thành đủ dạng hình dạng ám muội, đúng là đang tưởng tượng đó là ngọc nhũ của Thu Hương.
Trên đầu lại nổi lên một trận đau đớn, quay đầu lại thì thấy hai mắt Phí Thản như bắn ra lửa " Tiểu tử thúi, không cần phải biến thái đến mức đó chứ, ngươi muốn hù dọa khách nhân của ta chạy hết sao?"
"Đúng ạ! Đúng ạ!"
Cổ Diêu cuống quít vâng dạ, chỉ sợ sợ lợi hại của cái tẩu thuốc nọ trong tay Phí Thản.
Cũng đã gần sáng, trong quán ăn chỉ còn một bàn khách nhân, nhìn bộ dạng tựa như là bộ binh bị phái ra biên cương xa xôi,trong binh lính là loại thấp kém nhất, xem ra cũng uống được không nhiều nữa, chỉ thấy hai vị tương đối tráng kiện còn trụ được, ngoài ra đều đã điều ngã trái ngã phải rồi.
Cổ Diêu chỉ hy vọng bọn họ ngã xuống nhanh lên một chút, sau đó có thể chấm dứt một ngày đáng ghét này, trở về cái giường ấm áp của mình mà ngủ một giấc. Đối với hắn mà nói, một ngày trừ lúc ăn cơm, rình trộm, đi nhà xí thì được trở về ngủ là chuyện hưởng thụ lớn nhất.
Chỉ tiếc là hai vị kia nhìn qua lúc nào cũng có thể ngã xuống bất tỉnh nhân sự giống đồng bạn đang nằm trên bàn tựa hồ cũng không muốn hoàn thành ý muốn của Cổ Diêu, bọn họ duy trì trạng thái ghiêng ngã muốn đổ,lớn tiếng hô rồi vung tay ra, đem một hồ lại một hồ rượu nóng đổ vào trong bụng, hai khuôn mặt lúc đầu ngăm đen giờ đã biến thành màu đỏ bừng,cơ hồ muốn bắn máu ra, cơ gân giựt mạnh, lảo đảo rõ ràng, nhưng hai cái mông lớn vẫn dính vào ghế không đổ.
Đương nhiên Cổ Diêu không dám thúc dục bọn họ, thân là hạ nhân của một khách sạn biên thùy (gần biên giới), trước mắt khách nhân tôn quý vốn không có quyền phát ngôn, càng hà huống đang bị hơi rượu kích thích, mấy binh sĩ thô bạo này có khả năng đánh một cái biến thành mấy mảnh, bởi vì ngươi dám quấy rầy hứng thú uống rượu của hắn.
Cùng với Cổ Diêu đang buồn phiền không chịu nổi, lão bản Phí Thản lại đầy nét cười trong mắt, hắn thấy bộ binh đem từng hồ từng hồ đổ vào trong bụng, cũng tượng trưng cho từng mai từng mai kim tệ từ túi hắn xuất ra.
"Tiểu nhị, lại thêm hai hồ rượu nếp!"
Một trong hai người bộ binh đem hai chén rượu cuối cùng cho vào trong miệng, mãnh nhiên rống lên.
Cổ họng của hắn rất lớn, dọa Cổ Diêu giựt mình.
"Không, phải ba hồ!" Một vị khác không cam lòng yếu thế hét lên.
Nghe được hào khí của đồng bạn so bì với mình, bộ binh lúc trước kia rất khó chịu, vội vàng cải chánh nói "Không, ta nói lộn, phải là năm hồ!"
"Bảy hồ!"
"Mười hồ!"
Hai vị bộ binh bộ dạng như hài tử tranh giành đồ chơi không chịu nhịn ai vậy,không ngừng truy đuổi gia tăng số lượng rượu, lại làm cho Phí Thản cười tươi đến nổi quai hàm nhanh chóng muốn trẹo, bàn tính trong tay lại càng tăng tốc, mười ngón tay như gió mà gảy.
"Uống, uống, uống, chỉ biết uống, sớm muộn cũng uống chết các ngươi!" Cổ Diêu hướng hầm rượu đi xa xa, đến cự ly xác định mấy binh sĩ không nghe được mới mở miệng lào bào.
Binh lính háo thắng, làm cho công việc của hắn càng nhiều hơn, mà Cổ Diêu chỉ có thể kéo thân thể đã mệt mỏi cả ngày đi lấy rượu.
Khách sạn này chỉ có Phí Thản cũng Cổ Diêu hai người, đương nhiên làm mấy việc lặt vặt này chỉ có thể là Cổ Diêu.
Thập Lý trấn ở biên thủy nên rất nguy hiểm, nhưng đồng dạng cũng là một địa phương kiếm tiền rất tốt.
Bởi vì là cái trấn nhỏ gần chiến trường nhất, tùy thời có thể bị chiến hỏa quét qua, ở đây kinh doanh có nguy hiểm rất lớn, nếu không cẩn thận là tiểu mệnh không còn, bởi vậy thứ gì ở Thập Lý Phố cũng phải quý. Ví như một hồ rượu nếp phải khoảng 5 mai ngân tệ, so với bình thường đã sinh lợi gấp 6 lần.
Mạc dù giá tiền cao hơn bình thường, nhưng vẫn có người bỏ ra.
Rất nhiều binh sĩ vừa trải qua chiến trường đều không dám bảo chứng Thập Lý Trấn có phải là trạm dừng cuối cùng trong cuộc đời mình hay không.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vô Sỉ Đạo Tặc
Vô Xỉ Đạo Tặc
Vô Sỉ Đạo Tặc - Vô Xỉ Đạo Tặc
https://isach.info/story.php?story=vo_si_dao_tac__vo_xi_dao_tac