Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tuyệt Sắc Quân Sư
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1
C
hương 1: Khéo bôn diệu trốn
Thời tiết đầu thu, phương Bắc sáng sớm đã có gió lạnh hiu quạnh. Sương còn đọng trắng trên ngọn cỏ lau, trong gió nhẹ nhàng lắc lư, phát ra tiếng rung vang.
Trên sông Hắc Thủy lúc này chỉ có độc một chiếc thuyền con im lìm ngừng ở bến tàu. Nơi khoang thuyền, người lái đò lưng còng xuống, miễn cưỡng dựa vào cạnh thuyền, nếp nhăn sâu trên trán không che giấu được mỏi mệt. Người chèo thuyền một thân lam lũ, đội cái nón đã rách cả tứ phía, chẳng thể che mưa che gió, chỉ còn cái áo tơi cũng như thân người là lành lặn.
“Nhà đò! Nhà đò! Lão chèo thuyền, gọi ngươi đấy!”
Thấy người chèo thuyền không có phản ứng, người đàn ông trung niên bắt đầu mất kiên nhẫn, tiếng gọi mỗi lúc một to. Rốt cuộc, phát hiện lão lái đò này tuổi già sức yếu, thoạt nhìn như chỉ cần thở một cái thì liền lên cơn hen suyễn, hấp hối.
“Quan gia, ngài muốn qua sông sao?” Lão lái đò giọng khàn khàn, nói xong câu này như mất nhiều sức lực, thở khó khăn.
Người đàn ông trung niên đi cực nhanh ra thuyền, thoạt nhìn công phu không tệ, đến gần, tùy tay ném ra một lượng bạc trên thuyền, “Lão nhân gia, ta hỏi ngươi chuyện này, trả lời được thì lượng bạc trên tay ta sẽ là của ngươi.” Nói xong, ông ta nhử nhử lượng bạc trên tay.
Lượng bạc sáng long lanh như liền tiếp thêm sinh lực cho lão lái đò, nếp nhăn trên mặt sát lại với nhau, dạ không ngừng.
“Đêm qua, có phải có một tên tiểu tử bị thương trên thuyền của ngươi hay không? Trên người hắn còn đem theo mặt nạ bằng ngọc.”
Người cầm lái nghe xong, chần chừ, nói: “ Đúng là có một người như vậy, bị thương... Ừm, có vẻ bị thương không nhẹ, chảy không ít máu, ngồi thuyền qua sông.” Dứt lời, lão còn cẩn thận quan sát kẻ vừa hỏi, ánh mắt hiện lên một tia sợ hãi.
Người đàn ông kia nghe lão cầm đò nói xong, nét mặt liền biến hóa, trầm giọng lên tiếng: “Lão nhân gia, ngươi cần phải nói thật, bằng không, chỉ sợ bạc còn, mạng mất.” Một loại khí lực vô hình từ người hắn phát ra khiến lão lái đò tựa hồ không chịu nổi, khàn khàn cổ họng ho khan, thảng thốt: “Này, này...”
“Sao?” Người đàn ông trung niên gằn một tiếng, không biết lúc nào đã thủ sẵn một cây chủy thủ trong tay.
“Ta nói, ta nói,” Người cầm lái lập tức hoảng, cả giọng điệu lẫn thân người đều run rẩy, “Là như vậy, có một người cho ta mười lượng bạc, không bắt ta chở qua sông mà bảo là nếu có ai tới hỏi đến thì cứ nói hắn đã qua sông. Lời ta nói đều là sự thật, hảo hán, ngài tha mạng cho ta đi, khụ khụ.” Lão lái đò càng nói thân người càng cong lại, tựa hồ muốn quỳ xuống trước người đàn ông kia.
Người đàn ông trung niên cười lạnh một tiếng, lớn tiếng hỏi: "Vậy thì hắn đã đi đâu?”
Trong mắt lão lái đò thoáng hiện lên một tia cam chịu nhưng vô cùng ma lanh. Hắn hàm hàm hồ hồ run giọng đáp: “Tiểu nhân cũng không biết, chỉ thấy hắn dọc theo hướng tây dòng sông mà đi.”
Người đàn ông nọ hừ một tiếng, cầm lượng bạc còn lại trong tay vứt cho lão lái đò, nói: “Thưởng ngươi!” Dứt lời, hắn bay nhanh về phía tây, trong không khí tựa hồ có một làn hương thơm phảng phất thổi qua.
Đợi người kia đi được xa, lão lái đò mới lấy bạc, nét mặt biến đổi khó lường, lắc lư chống thuyền hướng bờ sông bên kia mà tới, mơ hồ có giọng ngư ca khàn khan vang lên.
Lúc này, nơi kinh thành xa xôi, trong một tòa lầu tràn ngập mùi máu tanh, một kẻ vội vã xông đến.
“Khải bẩm chủ thượng, thuộc hạ đã thu được tin tức, huyết ảnh bốn người thất thủ, trong đó đông nam bắc ba người bị giết, tây huyết ảnh trọng thương, hai mươi lăm danh tử sĩ không ai sống sót.”
Một gã mặc đồ đen quỳ một gối xuống, không dám ngẩng đầu nhìn vị chủ thượng đang nổi cơn thịnh nộ.Trên thân vị chủ thượng này dường như khắp người đều tản mát ra luồng khí tức giận, lạnh lẽo khiến giọng của gã càng ngày càng thấp, nhưng cuối cùng có thể run run áp chế.
“Vô liêm sỉ! Quả thực là một đám phế vật!” Gã chủ thượng hạ chưởng lên bàn đá, chiếc bàn cẩm thạch vững chãi liền ngã ầm xuống đất, vỡ thành vô số khối, bụi bay lên mù mịt. Rõ ràng người này đang vô cùng thịnh nộ.
Một năm! Đường đường là tổ chức sát thủ đệ nhất mà trong một năm lại không giết nổi tên tiểu tử ngọc diện Tu La!
Bốn gã huyết ảnh vệ đều là nhân tài trụ cột, nay toàn bộ đều bị hạ gục, nhục nhã đến thế nào!
Không ai biết ngọc diện Tu La từ đâu đến, sư phụ là ai, thậm chí ngay cả hắn lớn lên trông thế nào cũng không biết. Chỉ biết, hắn năm nay mười lăm tuổi, võ công cao cường, khinh công trác tuyệt, xuất quỷ nhập thần. Tổ chức sát thủ đệ nhất Huyết ảnh lâu này, hai năm nay đã xuất động gần một nửa lực lượng đến đuổi giết hắn nhưng không có kết quả. Mười bốn tuổi đến mười lăm tuổi, vóc người của thiếu niên này chỉ thay đổi một chút. Không ai biết diện mạo của hắn ra sao là vì, bất cứ khi nào xuất hiện, hắn cũng đều đeo mặt nạ ngọc. Mỗi lần bị ám sát đều chẳng hề hấn, còn dần dần tạo nên danh hiệu ngọc diện Tu La.
Tất thảy những điều này đều làm cho Huyết ảnh lâu mất hết thể diện, lâu chủ Huyết Cuồng tức đến phát điên. Huyết ảnh lâu chưa khi nào nếm qua đau khổ này.
Nhưng điểm quan trọng nhất là, thân là tổ chức sát thủ đệ nhất, làm thế nào có thể bỏ cho xong?
Bởi lẽ, bọn chúng chỉ cần chút lơ là thì sẽ nhanh chóng bị người của Vô ảnh lâu vượt qua.
“Hắn chạy trốn tới nơi nào rồi?” Sau một lúc lâu, Huyết Cuồng trầm giọng hỏi.
Người mặc áo đen nghe vậy lại nơm nớp lo sợ: “Hồi chủ thượng, đám thuộc hạ truy đuổi đến vùng sông Hắc Thủy thì mất dấu, có tin tức nói là hắn đã đi về phía tây. Thuộc hạ đã phái người đi tìm, nhưng không tìm được...” Dừng một chút, thừa dịp lâu chủ chưa kịp nổi xung thiên, hắn gấp gáp bổ sung, “Hình như hắn đã bị thương từ trước nên khi chúng ta hợp lực vây bắt càng bị thương nặng hơn. Hắn bị đánh hai chưởng, trên vai trái còn trúng tên, có lẽ khó qua khỏi.”
Tuy rằng không biết là nguyên nhân gì khiến cho tên đáng sợ kia bị thương, nhưng mặc kệ như thế nào, nhóm sát thủ đều tràn ngập cảm tạ. Nếu hắn không bị thương như thế, e rằng tên lâu chủ biến thái không biết đã nổi cơn phạt bọn họ thế nào.
“Ha ha, tốt lắm, không uổng công ta đuổi giết một năm. Cuối cùng, hắn cũng phải trả giá. Truyền lệnh ta, tăng số người tiếp tục tìm, một khi tìm được, lập tức giết chết!”
“Tuân mệnh.”
“Mặt khác, ngươi thúc giục Nam Cung Tuyệt một chút, bảo hắn đem năm vạn lượng hoàng kim còn lại đưa cho chúng ta. Không còn gì nữa, ngươi lui xuống đi.”
“Tuân lệnh, thuộc hạ lập tức đi làm.”
Trong tòa lầu, Huyết Cuồng trở nên trầm tư. Nam Cung thế gia vốn là một trong ba gia tộc lớn nhất võ lâm, thực lực chỉ thua Dương gia và Tạ gia. Nam Cung Tuyệt vốn có danh hiệu “Thiên tuyệt thánh thủ”, hai tay phá núi, uy danh hiển hách, tính cách trầm tĩnh, quyền mưu cơ biến, có thể nhanh chóng thay đổi thế cục, được người đời xưng ngoại hiệu “Thiên tuyệt thánh thủ”. Vốn là đường làm quan rộng mở, nhưng một năm trước...
Hừ, cứ coi như hắn đang trừng phạt đúng người đúng tội đi. Dù sao, đối với người này, Huyết Cuồng cũng cực kỳ không ưa. Hơn nữa, người ta lại treo giá cao nên đành vậy thôi.
Sát thủ cũng muốn ăn cơm không phải sao?
Lúc này, vừa đến bên kia sông Hắc Thủy, người lái đò ban nãy liền đứng lên, ném áo tơi và nón ra, nhanh nhẹn nhảy xuống nước. Hắn lấy ra một chiếc hộp từ đáy thuyền, trong đó là mặt nạ ngọc lấp lánh.
Vốc nước rửa mặt, rất nhanh sau đó, một khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành hiện ra, nhưng ngặt nỗi do mất máu quá nhiều nên khiến gương mặt nhợt nhạt. Tuy nhiên, điều đó cũng không ảnh hưởng đến vẻ xinh đẹp của nàng, ngược lại còn tăng thêm một phần mềm mại mỹ cảm.
Nàng băng bó miệng vết thương, sát trùng đơn giản xong rồi tiến vào khoang thuyền. Trong chốc lát, từ khoang thuyền xuất hiện một thiếu niên thanh tú, hướng về phía thôn trang xa xa mà đi.
Thực ra lão chèo đò còn đang ngủ say tại nhà tranh. Lão nhân gia à, đừng trách ta tại sao lại đoạt bạc của ngươi. Có trách thì trách ngươi xui xẻo, còn số ta thì lại quá may đi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tuyệt Sắc Quân Sư
Đông Phương Thiên Thủy
Tuyệt Sắc Quân Sư - Đông Phương Thiên Thủy
https://isach.info/story.php?story=tuyet_sac_quan_su__dong_phuong_thien_thuy