Phần I -
ông ty quảng cáo đồ sộ nguy nga tọa lạc trên một vùng đất rộng lớn, cây cảnh bao quanh. Giám đốc là một phụ nữ điềm đạm, lịch sự. Đã hơn năm rồi mà vẫn còn xuân sắc. Trên bàn làm việc của bà, lúc nào cũng có một bình hoa vàng rất tuyệt đẹp. Hoa Hồng Vàng. Chỉ một lòai hoa hồng màu vàng rực rỡ kiêu sa.
Và Huyên Giao đã đặt cho bà biệt danh là bà Hoa Hồng Vàng. Huyên Giao làm việc cho công ty đã mấy tháng nay. Là một họa sĩ thiết kế đồ họa cho công ty quảng cáo, Huyên Giao được xem như một ngôi sao sáng của công ty.
Có tiếng gõ cửa phòng lịch sự và một giọng lịch sự cất lên:
- Chào cô.
Huyên Giao ngước lên nhìn người đối diện. Một người đàn ông cao lớn, sang trọng lịch lãm, chững chạc....giống một giám đốc. Cỡ này chắc cần gặp giám đốc.
Nghĩ thế, Huyên Giao sốt sắng:
- Anh cần gặp giám đốc phải không? Lên lầu, phòng số....
Gã đàn ông phẩy tay:
- Tôi gặp bà giám đốc rồi.
Ánh mắt hắn bỗng nhìn xóay vào Huyên Giao với nét giễu cợt, giọng nói cũng giễu cợt:
- Bà giám đốc giới thiệu cô cho tôi.
Huyên Giao muốn nhảy dựng trên ghế:
- Cái gì?
Gã đàn ông vẫn không thay đổi tia nhìn và giọng nói:
- Bà giám đốc giới thiệu cô cho tôi.
Lần đầu tiên có kẻ dám trêu chọc Huyên Giao. Tức anh ách, nhưng cô vẫn tỏ vẻ điềm tĩnh:
- Đây là văn phòng làm việc, yêu cầu anh nghiêm chỉnh.
Thư Hiên trợn mắt sừng sộ hỏi:
- Cô cho là tôi không nghiêm chỉnh ư? Cô nghĩ tôi đến đây làm gì?
Con người thật lạ. Trông cao lớn, bảnh bao mà hung dữ thật. Có gì đâu mà hắn hùng hổ chứ. Đã hùng hổ thì Huyên Giao hùng hổ lại:
- Anh cần gì? Nói đi!
Không trả lời, Thư Hiên nhìn cô chòng chọc, phán gọn:
- Bà Hân Huệ đã lầm khi tán tụng cô. Và tôi cũng đã lầm.
Huyên Giao khó chịu bật hỏi:
- Anh nói cái quái quỷ gì vậy?
Thư Hiên hầm hè:
- Thế cô nghĩ cái quái quỉ gì vậy?
Huyên Giao đốp chát lại:
- Tôi nghĩ là anh đang quấy nhiễu người khác làm việc.
Thư Hiên nhăn mày phản ứng:
- Tôi không thừa thời gian đâu cô.
- Vậy anh cần gì?
Thư Hiên hỏi lại:
- Cô có phải là họa sĩ thiết kế đồ họa của công ty?
Huyên Giao gật đầu:
- Đúng. Đó là công ty của tôi.
Thư Hiên hỏi với giọng chế giễu:
- Tôi cần gặp cô được chứ?
- Tất nhiên được, nếu vì công việc.
Thư Hiên chồm tới trước vẻ cáu gắt:
- Vì công việc chứ cô tưởng vì cái gì.
Huyên Giao vội lắc đầu đính chính:
- Tôi không tưởng, không nghĩ cái gì cả.
- Tôi biết cô có nghĩ.
Huyên Giao hỏi như thách đố:
- Tôi nghĩ gì trong đầu tôi sao anh biết?
Giọng Thư Hiên tỉnh bơ lạ thường:
- Cô nghĩ là tôi tán tỉnh cô.
- Hả?
Trời ạ! Gã này có kiểu ăn nói khiến cho hồng cầu người khác muốn sôi sục lên. Huyên Giao lắc đầu cả trăm cái:
- Có tâm thần tôi cũng không nghĩ đến chuyện đó.
Thư Hiên vẫn cao ngạo quả quyết:
- Cô có nghĩ. Bởi vì đó là chứng bịnh kiêu kỳ của mấy cô gái đẹp.
- Tiếc cho anh là tôi không mắc bệnh đó.
- Cô cũng không ngọai lệ đâu. Cô cũng như bao cô gái tôi gặp thôi.
Chủ quan, độc đoán, khó ưa. Huyên Giao nhận thấy gã đàn ông trước mặt là như thế đó. Chính gã đã giễu cợt làm cô hiểu lầm ngay từ câu đầu tiên. Mắc mớ chi hắn bảo bà giám đốc giới thiệu Huyên Giao cho hắn. Có cô gái nào không nghĩ như Huyên Giao. Giới thiệu là giới thiệu. Sửa soạn một bộ mặt nghiêm lạnh, Huyên Giao bắt đầu hắng giọng giống giám đốc:
- Đề nghị anh đi vào công việc.
Thư Hiên bắt đầu giở chứng:
- Tôi mất hứng làm việc rồi.
Rồi anh giở giọng hăm he:
- Tôi sẽ nói lại với bà giám đốc. Nhân viên như cô chỉ phá hoại công ty và làm mất khách hàng.
Huyên Giao nhìn Thư Hiên lim lim và đáp rành rọt:
- Khách hàng đến đây hợp đồng làm việc với bà giám đốc và bộ phận giao dịch, có liên quan đến tôi đâu.
Thư Hiên vặn lại:
- Thế cô làm gì?
- Họa sĩ thiết kế.
- Khách hàng muốn gặp cô thì sao?
Huyên Giao thản nhiên:
- Tôi nghĩ không có khách hàng nào muốn gặp tôi cả.
- Có đấy.
- Ai?
- Tôi.
- Anh hả? Gặp tôi để làm gì?
Huyên Giao hỏi dồn. Thư Hiên từ tốn đáp:
- Để yêu cầu cô thiết kế mẫu quảng cáo.
Huyên Giao chăm chú nhìn Thư Hiên từ đầu đến cuối, giọng châm chọc:
- Anh định quảng cáo các sô diễn, hay các mẫu thời trang?
Thấy nét giễu cợt trong mắt Huyên Giao, Thư Hiên tức tối đáp lại:
- Tôi quảng cáo những thứ đó làm gì?
- Tôi tưởng....
Thư Hiên nóng nảy cướp lời Huyên Giao:
- Tưởng tôi là bầu sô hả? Nè, cấm cô ăn nói bậy bạ nghe. Hồ đồ quá!
Cô họa sĩ đồ họa này thật quá quắt. Thư Hiên đường đường là giám đốc một công ty mà cô ta nhìn là bầu sô và còn tỏ ý chế giễu nữa. Kiêu kỳ thế này mà bà Hân Huệ cứ khen là thông minh, sáng tạo, có tài....Vẫn chưa hả lòng với mấy câu cự nự, Thư Hiên tiếp tục chỉ trích:
- Yêu cầu cô có thái độ phục vụ khách hàng tốt hơn.
Tôi không tốt ở chỗ nào?! Nghĩ thế, nhưng Huyên Giao không nói ra. Không muốn giây dưa với gã đàn ông ưa cau có này, Huyên Giao hỏi khẽ:
- Anh định quảng cáo mặt hàng nào?
- Hàng gốm sứ.
Thư Hiên nói rồi hỏi lại Huyên Giao:
- Cô có biết công ty xuất khẩu hàng mỹ nghệ Phương Nam không?
Biết, nhưng Huyên Giao lắc đầu:
- Tôi chưa nghe nói đến.
- Phải cô biết đến thì hay biết mấy.
Hừ! Huyên Giao cần gì biết đến công ty Phương Nam của hắn chứ. Trở lại vẻ nghiêm túc của một người đang làm việc, Huyên Giao bảo:
- Hãy nói rõ về các mặt hàng của công ty anh đi.
Thư Hiên cao giọng tuôn luôn một tràng quảng cáo:
- Công ty chúng tôi sản xuất các mặt hàng gốm sứ đáp ứng yêu cầu và thị hiếu của người tiêu dùng trong nước và ngoài nước. Các mặt hàng được làm bằng tay khá công phu và đa dạng từ bình hoa, bộ chén đến tranh gốm hoa văn sắc nét, độc đáo, chất lượng cao.
Huyên Giao cố giấu nụ cười, anh chàng quảng cáo quá hay, cần gì đến công ty quảng cáo. Nhưng cô vẫn phải hỏi:
- Anh muốn quảng cáo thế nào?
Thư Hiên lên giọng yêu cầu:
- Tôi cần cô thiết kế mẫu quảng cáo để đưa lên báo và truyền hình.
- Được, tôi sẽ đáp ứng yêu cầu của anh. Còn gì nữa không?
Thư Hiên cau mặt:
- Chẳng lẽ tôi còn muốn quảng cáo mặt hàng khác nữa?
Rồi anh cắc cớ hỏi lại Huyên Giao:
- Theo cô, tôi còn quảng cáo cái gì nữa?
Huyên Giao đỏ mặt, ngắc ngứ như ngậm hột thị trong miệng. Cô đánh trống lãng cho xong chuyện. Nhưng Thư Hiên đâu có buông tha, anh chàng giễu cợt Huyên Giao:
- Cô không biết tôi quảng cáo thứ gì ư? Dễ ợt à, quảng cáo tôi đó.
- Vô duyên! Lãng nhách!
Huyên Giao chỉ biết ném cho hắn một cái nhìn hậm hực, chứ làm gì được anh ta. Cuối cùng thì cũng kết thúc công việc với anh chàng giám đốc khó tính, khó chịu này.
Trao Nhau Hạnh Phúc Trao Nhau Hạnh Phúc - Yến Quỳnh