Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thông Thiên Đại Thánh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1: Chết Đi Sống Lại
G
iới thiệu:
Thiết quyền vô địch, song chùy hoành thiên hạ!
Sau khi Tiểu Báo Tử xuyên việt, chỉ lấy những thứ nên cầm, chỉ làm chuyện nên làm.
Tuyệt đối không đi gánh trách nhiệm quá nặng, cũng không làm những chuyện không thuộc nghĩa vụ.
Cái gọi là nhiệt huyết, cuộc đời trước đã tiêu hao sạch sẽ.
Nhưng mà, khi huyết mạch cấm kỵ trong cơ thể của hắn thức tỉnh, đó là Vĩnh Hằng Chi Mâu, lại phát ra hào quang sáng chói.
Chuyện duy nhất hắn có thể làm chính là dùng thiết quyền của mình tạo ra chân lý, dùng song chùy định thiên hạ!
Thế giới trong truyện là thế giới võ hiệp đầy tính truyền kỳ.
Xuyên việt là một chuyện rất bình thường, hiện nay trên thế giới này không phải ai cũng có thể xuyên việt được nhưng số người xuyên việt cũng có rất nhiều. Vấn đề là địa phương xuyên việt đến nó như thế nào mà thôi.
Vương Bác ngồi trên chiếc ghế gỗ trong ngôi nhà nhỏ của mình. Hắn mặc áo yếm, đầu để chỏm, đôi mắt chớp chớp liên hồi. Vương Bác không ngừng liếc ngang liếc dọc, ngắm nhìn cảnh vật xung quanh mình. Hắn tò mò tự hỏi:
- Ai! Ai có thể cho ta biết, rốt cuộc ta đã xuyên việt đến thời đại nào đây?
Đại Tấn!
Đây chính là tin tức duy nhất mà hắn có được sau khi xuyên việt. Trên thực tế, nơi hắn đang sống là một thôn nhỏ trong núi, người trong thôn nhận thức vô cùng hạn hẹp. Bọn họ cũng chỉ biết được rằng mình là con dân của một quốc gia tên là Đại Tấn. Còn lại những thứ khác thì mù tịt.
Trong thôn có chừng hơn trăm hộ dân, trình độ văn hóa lạc hậu. Cả thôn cũng chỉ có mỗi ông thầy bói mù sống ở cuối thôn là biết chữ. Người trong thôn vẫn hay gọi lão nhân gia này là lão Đồng Sinh. Lão Đồng Sinh dùi mài kinh sử hơn ba mươi năm nhưng cũng không thể nào đậu nổi tú tài. Cuối cùng lão Đồng Sinh cũng đành về thôn, mở quầy bói toán tính số mệnh, sống cho qua ngày.
Tuy người trong thôn vốn không tin vào những gì lão Đồng Sinh bói toán. Thế nhưng cuộc sống của những người dân dã trong rừng sâu núi thẳm từ xa xưa vẫn có một quy củ. Hề có ma chay, tiệc tùng đám cưới, hay những ngày rằm, ngày lễ tết, mọi người thường hay đi thắp hương khấn vái thần linh, xin một lá bùa bình an. Cũng chính vì thế mà lão Đồng Sinh mới có thể miễn cưỡng sống cho qua ngày. Mà lão Đồng Sinh cũng biết chút ít y thuật, thỉnh thoảng cũng chuẩn đoán bệnh cho người trong thôn, lão cũng nhận được ít lễ tạ ơn của những người đến khám. Cuộc sống của lão Đồng Sinh cứ như vậy mà trôi qua.
Mà trong thôn, cũng chỉ có lão Đồng Sinh là biết viết. Lão cũng viết vài từ lên một tấm vải trắng, rồi đặt ở bên cạnh quầy hàng để làm bảng hiệu. Vương Bác có lần được mẹ bế qua nhà lão Đồng Sinh xem bói, lúc đó hắn cũng nhận ra văn tự trên tấm vải trắng đó là chữ Trung phồn thể. Thế nhưng điều làm hắn khó hiểu chính là ngôn ngữ mà mọi người trong thôn nói với nhau rất khó nghe, hắn chả hiểu họ nói gì cả. Thế nhưng dần già, hắn nghe nhiều cũng hiểu được, ngôn ngữ người trong thôn dùng để giao tiếp chính là tiếng Trung. Chỉ là trên phương diện khẩu âm có phần hơi nặng mà thôi. Cuối cùng Vương Bác cũng kết luận được rằng bản thân hắn đã xuyên việt đến Trung Quốc thời cổ đại.
Thế nhưng, sau một khoảng thời gian sống ở thế giới này, bản thân hắn cũng chậm rãi suy nghĩ lại thì thấy hoài nghi phán đoán của chính mình. Bởi vì Vương Bác cũng loáng thoáng nghe được người trong thôn nói nới nhau rằng họ đang sống trên lãnh thổ của Đại Tấn!
Trung Quốc cổ đại chưa từng có triều đại nào tên là Đại Tấn. Đây là điều hắn khẳng định chắc chắn. Cuối cùng Vương Bác cũng nhận ra thế giới hắn xuyên việt đến không phải là Trung Quốc cổ đại mà chỉ có ngôn ngữ cùng văn tự là giống mà thôi.
Trong thôn sơn, người duy nhất có thể giải đáp nghi vấn của Vương Bác cũng chỉ có lão Đồng Sinh kia mà thôi. Chỉ là hiện tại Vương Bác cũng không thể nào đi tìm lão Đồng Sinh để hỏi. Hắn còn quá nhỏ, mới có ba tuổi, bản thân còn đang mặc áo yếm, được người ta chăm bẵm. Đi chưa vững, nói chưa sõi thì sao có thể tìm được lão Đồng Sinh để mà hỏi han!
Bản thân Vương Bác cũng không muốn bị người khác coi mình như quái vật, hay giống như những nhân vật chính trong tiểu thuyết: sinh ra chính là thiên tài, xuất khẩu thành thơ. Cách đây ba ngày có một người trong thôn bị bệnh điên nói ra toàn những thứ không đâu, nên bị thôn dân coi là yêu quái đánh chết. Vương Bác cũng không muốn mình sẽ có kết cục giống như người kia, hắn thấy tốt nhất là nên thành thật một chút, giả ngây giả ngô để giống với người thường.
Vương Bác, người cũng như tên, kiếp trước hắn là một bác sĩ đông y. Những lúc không có việc gì làm Vương Bác thích nghiên cứu các điển tịch nói về Trung Quốc cổ đại. Cho nên hắn đối với chữ phồn thể cũng có chút tinh thông. Ngoại trừ cái đó ra thì hắn cũng không có sở trường nào khác.
Từ một khía cạnh nào đó thì không thể nói Vương Bác xuyên việt được. Chuẩn xác phải nói là đầu thai chuyển thế, chỉ là khi ở dưới địa phủ Vương Bác có quên uống một chén Mạnh Bà Thang mà thôi.
Kiếp trước thân thể Vương Bác không được tốt, suốt ngày ngồi lỳ trong phòng làm việc. Đến năm Vương Bác ba mươi sáu tuổi, lúc đó là mùa đông, hắn vì uống một ngụm nước lạnh mà đi đời nhà ma. Khi Vương Bác tỉnh lại một lần nữa thì cũng chính là thời điểm hắn sinh ra ở thế giới này.
Có lẽ lão thiên cảm thấy hắn chết quá mức uất ức, không thể nào tưởng tượng nổi. Bản thân lão thiên cảm thấy thẹn với lòng mình cho nên mới cho hắn một cơ hội.
Trải qua nhiều năm sống ở thế giới mới này, Vương Bác cũng dần dần thích ứng với cuộc sống mới. Kỳ thực cũng chưa hẳn là thích ứng. Bản thân Vương Bác cũng chỉ là một đứa trẻ vừa mới được sinh ra mà thôi. Không có gì thích ứng hay không thích ứng cả. Bản thân Vương Bác cũng chỉ có thể để cho người ta đặt đâu thì ngồi đó mà thôi.
Vương Bác đầu thai vào một gia đình học Chu. Mọi người trong gia đình cũng không có gọi hắn là Vương Bác, mà trên thực tế hiện giờ hắn cũng chưa có tên. Mọi người trong nhà gọi hắn là Cẩu Viêm hay gọi yêu là Cẩu Đản Tử.
Đối với những người dân dã sống trong núi thì đứa trẻ vừa mới sinh ra được mười bảy, mười tám tháng không có tên gọi cũng là chuyện bình thường. Còn họ thì tất nhiên phải có rồi.
Trong gia đình, Vương Bác đứng thứ tư, trên hắn còn ba người nữa. Lão đại đã mười tám tuổi, năm ngoái vừa mới lấy vợ, là một thợ săn trung thực. Lão nhị năm nay mười ba tuổi, suốt ngày nghịch ngợm, phá phách cùng đám trẻ trong thôn, cả ngày không có làm việc gì đàng hoàng. Lão tam năm nay chín tuổi. Vương Bác thứ tư, ba tuổi. Ngoại trừ bốn người con trai ra thì lão Chu gia còn có một cô con gái, năm nay mười bảy tuổi. Từ lúc mười tuổi đã cùng người ta đính ước, tính ra thì một khoảng thời gian nữa cũng sẽ kết hôn.
Trong nhà, lão đại gọi là Đại Cẩu Tử, lão nhị là Nhị Cẩu Tử, lão tam là Tam Cẩu Tử. Vương Bác là lão tứ, hẳn gọi là Tứ Cẩu Tử. Về phần con gái của lão Chu gia vì chế độ xã hội trọng nam khinh nữ mà trong gia đình cũng không có địa vị gì tự nhiên là bị xem nhẹ không được xếp thứ hạng trong gia đình.
Trong Chu gia có nhiều con nên cuộc sống cũng không được tốt lắm. Vì thế mà Vương Bác mới được gọi là Cẩu Đản Tử, ý tứ của lão Chu gia không muốn hắn sau này trở thành tiểu nhân.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thông Thiên Đại Thánh
Xà Thôn Kình
Thông Thiên Đại Thánh - Xà Thôn Kình
https://isach.info/story.php?story=thong_thien_dai_thanh__xa_thon_kinh