Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Chi Kiều Nữ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1
N
ăm Thái Bình thứ hai mươi, cung Triêu Dương Hoàng quý phi ở cháy.
Trận hoả hoạn lớn cháy suốt cả đêm, ánh lửa đỏ rực chiếu sáng hơn nửa kinh thành. Một đêm này, không biết có bao người trắng đêm không ngủ.
Hoàng quý phi mặc thường phục ngồi một mình ngay ngắn trong tẩm cung, nhìn ngọn lửa tươi đẹp cháy rừng rực khắp người. Nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ này sung sướng nở nụ cười thỏa mãn – không uổng công nàng lên kế hoạch cả tháng trời, cách chết thế này thật sự vừa long trọng lại mỹ lệ.
Hơn nữa, để ngừa vạn nhất, nàng còn chuẩn bị thêm một ly rượu độc.
Bàn tay thon thon trắng nõn bưng chiếc chén ngọc bích trong suốt, uống một hơi cạn sạch.
Tạm biệt, thế giới nhàm chán này.
Trên bãi đất trống rộng lớn ngoài Cung Triêu Dương, tất cả nữ nhân có phong hào trong hậu cung đều tới. Các nàng nhìn chằm chằm vào biển lửa chói mắt kia, thầm vui sướng trong lòng nhưng ngoài mặt lại phải tỏ ra vô cùng lo lắng – bởi vì hoàng đế bệ hạ đang đứng đầu.
Thái Bình đế đã vài lần muốn nhảy vào trong biển lửa, nhưng đều bị thống lĩnh cấm vệ quân và các thị vệ liều chết ngăn cản. Trong chớp mắt khi Hoàng quý phi uống ly rượu độc, hắn dường như cảm nhận được, đột nhiên ôm ngực phun ra một ngụm máu, khiến những người xung quanh sợ hãi.
Lòng đau như cắt, vừa qua bốn mươi nước mắt Thái Bình đế rơi như mưa, từ trước đến nay thân thể rất khỏe mạnh vậy mà giờ đây lung lay như sắp đổ, tiếng kêu đau thương thảm thiết giống như muốn xé rách chân trời: “Liên Ngữ Hàm, nàng thật nhẫn tâm!”
Năm Thái Bình thứ hai mươi, cung Triêu Dương cháy rụi, Hoàng quý phi hoăng (thời xưa gọi chư hầu hoặc các quan to chết là hoăng).
***************
Thật ra thì Liên Ngữ Hàm là người chiến thắng trời sinh trong truyền thuyết (ý nói chưa bao giờ thất bại).
Nàng tự sát, chẳng qua chỉ vì nhàn rỗi, quá buồn chán mà thôi.
Thân là thiên kim của Phủ Quốc công, Liên Ngữ Hàm coi khinh người bình thường xung quanh, tiêu sái sống đến năm mười sáu tuổi. Năm ấy, đội trên đầu vòng hào quang của kinh thành đệ nhất mỹ nhân, cúi đầu nhìn những người cầu hôn muốn đạp đổ cổng phủ Quốc công, đột nhiên nàng cảm thấy cuộc sống này không còn gì thú vị, định trốn vào cửa Phật đến cuối đời.
Quyết định này khiến toàn bộ Phủ Quốc công kinh hãi, mẫu thân Liên Ngữ Hàm cũng chính là Tam phu nhân Phủ Quốc công – Hàn thị mỗi ngày ngồi cạnh giường nàng rơi lệ: “Con ơi cục thịt trong lòng cha mẹ ơi, nếu con xuất gia mẹ cũng không sống được…”
Thấy mẫu thân khóc thê thảm, Liên Ngữ Hàm cũng rất đau lòng, nhưng chỉ vậy thôi chưa đủ để lay động quyết tâm của nàng.
Sau cùng vẫn là cha nàng tức Tam gia Phủ Quốc công nghĩ ra cách, ông chân thành nói với nữ nhi: “Hàm nhi, sao cuộc sống lại không thú vị chứ? Con mới mười sáu tuổi, còn bao nhiêu sự vật chưa từng thấy? Ngay cả đồ ăn, mỗi ngày đổi một món cũng đủ cho con ăn cả đời.”
Liên Ngữ Hàm nhíu máy suy tư một lúc, cảm thấy việc đổi đồ ăn mỗi ngày vẫn không thể khiến nàng hứng thú, liền lắc lắc đầu tỏ vẻ không chấp nhận lời thuyết phục này.
Liên Tam gia vắt óc suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng nhớ lại năm ngoái thê tử từng nói với ông rằng nữ nhi rất ghét đến phủ Trưởng công chúa, bởi mỗi lần đi đều phải dập đầu hành lễ với Trưởng công chúa, dù Trưởng công chúa đã hơn 50 tuổi, địa vị tôn quý.
Chi tiết này khiến một tia sáng chợt loé lên trong đầu Liên Thế Giác, bắt đầu đưa ra ý tưởng “Để người trong thiên hạ quỳ xuống trước mặt con”, tiến hành đủ loại giả thiết với đề tài này cuối cùng mới khiến nữ nhi cảm thấy hứng thú, thành công cản trở thảm kịch đệ nhất mỹ nhân biến thành đầu trọc phát sinh.
Tiến cung dù sao cũng tốt hơn xuất gia – Liên Thế Giác lau lau mồ hôi lạnh, thầm nghĩ.
Thân là người thắng trong cuộc đời, hành trình Liên Ngũ Hàm tiến cung tất nhiên sẽ không xảy ra mấy tình tiết cung đấu tầm thường.
Trên thực tế, nàng vừa mới tiến cung đã được phong Đoan phi – một trong tứ phi, một tháng sau tấn thăng Hoàng quý phi, trong mười năm từ đó về sau nàng đều là tiêu phòng* chuyên sủng, hậu cung ba nghìn thùng rỗng kêu to. Nếu không phải nàng chậm chạp không thể sinh con duy trì nòi giống, lúc này hoàng hậu là ai thật khó nói.
(Ðời nhà Hán gọi hoàng hậu là tiêu phòng, ở đây ý là Liên Ngữ Hàm là hoàng quý phi nhưng chẳng khác nào hoàng hậu)
Vào cung mười năm, mục tiêu định ra trước kia đã sớm hoàn thành.
Tuy nàng không phải hoàng hậu, nhưng trước đó không lâu hoàng hậu đã lâm bệnh qua đời, không thể khiến nàng quỳ xuống nữa. Trong hoàng thất, những người có bối phận cao không cần quỳ xuống trước mặt nàng, như trưởng công chúa, tuổi tác của họ cũng cao như vai vế, đó là lý do những người này gần như chết hết rồi. Về phần hoàng đế, trong chuyện phòng the, đừng nói quỳ xuống, dù nàng muốn hắn dập đầu thùng thùng mấy cái, hắn cũng làm theo không do dự.
Đến đây, mục tiêu hoàn thành, đời người lại gặp phải mối nguy hiểm sống mà không có ý nghĩa lần thứ hai.
Lần này vợ chồng Liên Tam gia không thể đúng lúc thăm dò được suy nghĩ của nữ nhi, không có người khuyên can, Liên Ngữ Hàm bừng bừng hứng trí tự thiết kế ình một buổi thịnh yến tử vong hoa lệ.
***************
Nữ nhân như vậy, chết thì chết, không có gì đáng tiếc.
Ích kỷ, lạnh bạc, ngạo mạn, phản bội mọi người,… dường như đều là những từ đặc biệt dựa trên cá tính nàng sáng tạo ra* để hình dung về nàng.
(Nguyên văn lượng thân định cố: dựa trên thân thể, làm theo yêu cầu)
Nhiều người đối xử tốt với nàng như vậy, hận không thể móc cả tim phổi ra cho nàng, tất cả nàng không thèm đếm xỉa.
Nữ nhân như vậy, tại sao lại muốn nàng sống thêm một lần?
Vấn đề này, Liên Ngữ Hàm đã suy nghĩ tròn một năm.
Năm nay nàng sáu tuổi, đầu chải hai búi, mặc váy sam màu trắng, khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp quá mức tỏ vẻ trầm tư. Dưới người, xích đu không có gió vẫn tự động, đôi chân nhỏ dưới làn váy khi ẩn khi hiện, trên đôi giày gấm màu trắng đính hai viên Nam Hải Trân Châu cực lớn khiến người ta chói mắt.
Một cô gái khoảng mười bảy mười tám tuổi, mặt mày thanh tú rón rén đi tới bên cạnh xích đu, quy củ hành lễ với Liên Ngữ Hàm: “Lục Liễu gặp qua Tam cô nương.”
“Tổ mẫu có việc gọi ta?” Một lúc sau, Liên Ngữ Hàm mới hồi phục tinh thần, thấy là Đại nha hoàn trong phòng Tần lão phu nhân, thuận miệng hỏi.
Lục Liễu buông tay xuống, ôn nhu nói: “Bẩm Tam cô nương, cả nhà Nhị lão gia từ Thanh châu đã trở về, lão thái thái mời cô nương tới gặp mặt một lần.”
Nhị phòng đã trở lại? Liên Ngữ Hàm híp mắt nở nụ cười, bỗng nhiên nghĩ đến đường tỷ kỳ quái Liên Ngữ Tương: “Nhị bá phụ đã về, ta cũng nên đi gặp một lần.” Chuyến này có việc vui để xem!
An Quốc công Liên Khâm năm nay bảy mốt tuổi, tinh thần quắc thước, thân thể cường tráng, thoạt nhìn còn có thể sống thêm mười mấy năm.
Liên Khâm tổng cộng có bốn nhi tử. Hai người là đích tử (con vợ cả) do Quốc công phu nhân Tần thị sinh, theo thứ tự là lão đại Liên Thế Hành và lão tam Liên Thế Giác. Còn lão nhị Liên Thế Quỳnh và lão tứ Liên Thế Du đều là thứ tử do thông phòng sinh, cũng không được Liên Khâm coi trọng.
Thế nhưng, vốn dĩ thấy trưởng tử thận trọng đoan chính, đích thứ tử (con thứ hai của vợ cả) tài học xuất chúng, An Quốc công đã vô cùng thỏa mãn, nhưng lần này lão nhị Liên Thế Quỳnh lại khiến ông vui mừng một phen.
Liên Thế Quỳnh khi trước đã được gia đình nâng đỡ cho làm quyên quan*, làm Lục phẩm lang trung vài năm, hắn hiểu rất rõ rằng cứ ở kinh thành rất khó phát triển. Vì vậy hắn đã cầu xin cha được đưa gia quyến ra bên ngoài. Lần này đi hơn mười năm, trong khảo hạch quan viên ba năm một lần Liên Thế Quỳnh đều được đánh giá xuất sắc, cứ như vậy, hắn một đường thăng chức. Bởi tháng Ba năm nay tiên đế băng hà, tân đế đăng cơ, có nhiều lần điều động, bổ nhiệm và mãi nhiệm quan viên. Lúc này Liên Thế Quỳnh mới thối lui khỏi chức tri châu Thanh châu tứ phẩm, mang theo gia quyến hồi kinh.
(nộp tiền cho nhà nước ban chức tước cho gọi là quyên)
An Quốc công vui mừng, Tần lão phu nhân không quá vui vẻ nhưng cũng không tức giận. Tuy nói thứ tử tài giỏi sẽ uy hiếp địa vị của đích tử, nhưng tiếc rằng hai đứa con trai của bà đều quá xuất sắc: Lão đại Liên Thế Hành đang đảm nhiệm Lại bộ Thượng thư, từ Nhị phẩm, lão tam Liên Thế Giác, cha Liên Ngữ Hàm, đang là Tam phẩm Hàn lâm học sĩ, từng là Trạng nguyên lang thời tiên đế, tài năng vang dội cả kinh thành.
Hai vị này, Liên Thế Quỳnh có thúc ngựa cũng đuổi không kịp.
Nếu đã vậy, Tần lão phu nhân cũng không ngại tỏ ra rộng rãi một chút, phái Đại nha hoàn đi mời tôn nữ (cháu gái) bảo bối đến. Phải biết rằng ở Phủ An Quốc công, được nàng (Liên Ngữ Hàm) tiếp đón còn trịnh trọng hơn An Quốc công tự mình đến.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Chi Kiều Nữ
Mộc Kiều
Thiên Chi Kiều Nữ - Mộc Kiều
https://isach.info/story.php?story=thien_chi_kieu_nu__moc_kieu