Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Theo Đuổi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1
N
ếu có thể xoay chiều thời gian, câu đầu tiên tôi hỏi mình là: Đến tương lai hay trở về quá khứ?
Về quá khứ.
Chẳng hiểu sao, thay vì đến tương lai để biết mình SẼ làm gì, tôi lại muốn ngược dòng để xem lại mình ĐÃ làm gì.
Tôi tin vào nhân duyên và những nợ nần tiền kiếp. Rằng, nếu kiếp trước tôi nợ ai đó, kiếp này tôi sẽ phải trả họ bằng những nỗi buồn, vì họ.
Tôi muốn trở lại tiền kiếp, để biết tôi đã làm gì mà nặng nợ với người ta nhiều như thế. Để bao nhiêu ngày tháng đã trôi qua, giây phút nào tôi cũng trả, mà chưa đi hết một chặng buồn.
*
Tôi đến Cẩm Xuyên vào giữa mùa mưa.
Mưa suốt ngày suốt đêm, mưa gối ngày này sang ngày khác. Bầu trời gần như lúc nào cũng sũng nước.
Vào những khi mưa ngớt, từ trên cung đường quanh co uốn lượn theo dáng núi, thấy phía xa xa những thác nước huyền ảo như những áng tóc buông dài của nữ chúa thượng ngàn. Rồi thình lình, hàng trăm con thác ấy đột ngột băng qua đường, tuyệt đẹp và hung hãn, dường như muốn ngốn ngấu lấy tất cả những vật thể bé nhỏ đang trườn trên lằn chỉ vắt ngang núi kia.
Con đường nhỏ chìm lút trong làn mưa trắng xóa. Vượt qua hàng trăm con thác trữ tình ấy thì đến Cẩm Xuyên.
Cẩm Xuyên nằm trên độ cao 1500 mét so với mực nước biển. Cảm nhận đầu tiên chính là lạnh. Cái lạnh của gió, của hơi nước khi những đám mây trườn trên những ngọn núi, luồn sâu vào từng kẽ lá, băng qua những cây cầu treo chênh chao bắc ngang lòng những con suối mùa mưa sục sôi gầm gào bất tận. Ở xứ này, lúc nào người ta cũng có thể nghe thấy tiếng thác nước tuôn ở đâu đó.
Khu nhà cũ, tường vôi trắng loang lổ tróc từng mảng thảm hại, rêu xanh phủ dày trên mái ngói. Và căn phòng, vì lâu không có người ở, toát lên một mùi đặc trưng ẩm mốc, sự cô đơn, lạnh lẽo và nỗi buồn. Nỗi buồn dường như trú ngụ ở đó từ rất lâu, thấm vào từng mi-li-mét không khí. Có hai cửa sổ, tất cả đều sơn xanh, có sẵn một số đồ đạc thiết yếu, hẳn nhiều người đã từng sống ở đó.
Phía sau là một đồi thông.
Tôi nhận lời viết tự truyện cho một cựu quan chức. Một người đàn bà quyền lực, nay đã nghỉ hưu và hưởng thụ cuộc sống nhàn nhã sau cả một đời lăn lộn với chính trường. Tài liệu đã thu thập đầy đủ từ một năm trước, giờ tôi chỉ cần tìm một nơi gợi cảm xúc để viết thành một cuốn sách. Một thời gian dài chìm trong nỗi buồn sâu thẳm, tôi muốn đến Cẩm Xuyên. Và tôi đã đến, giữa mùa mưa, sẽ ở lại một thời gian nào đó, tùy thuộc vào tôi quyết định.
Trái ngược với vẻ u buồn của khu nhà là những bông hồng trước khoảng sân hẹp láng xi măng đã nhiều vết thủng lỗ chỗ. Những bông hoa màu hồng phấn, nở đều và dày, toát lên một mùi thơm ngọt ngào ngay cả khi những cơn mưa không ngừng gột rửa chúng.
“Tất cả chỗ hoa này đều do Hạc trồng đấy”.
Đó là câu Hải Đường giới thiệu với tôi về hoa.
“Hạc là ai?”.
“Là một người luôn nghĩ mình là chim”.
Hải Đường vừa nói vừa giúp tôi đặt chiếc ba lô nặng trịch lên chiếc bàn đã được cậu ấy lau sạch bụi. Hẳn Hải Đường đã dành ra một buổi để chuẩn bị cho tôi đến.
“Một người luôn nghĩ mình là chim hả?”.
“Ừ. Cô ta nghĩ mình là chim, và sểnh ra là trèo lên nóc nhà, hoặc cành cây, rồi thả người xuống đất. Thế là cả nhà đành đưa đi bệnh viện tâm thần. Ở đó người ta chữa khỏi bệnh rất chi là đơn giản”.
“Họ chữa thế nào?”.
“Họ đồng ý rằng cô ta là một con chim, nhưng là chim cánh cụt, mà chim cánh cụt thì không thể bay. Thế là cô ta đồng ý, và xuất viện về nhà”.
Hải Đường cười hắc hắc, lôi dưới gầm bàn ra một cái thùng các-tông, rồi mở ra, trong đó có cái bếp ga du lịch và một số dụng cụ nhà bếp. Xong đâu đấy, cậu ấy khoát tay với căn phòng.
“Bây giờ cậu có thể yên tâm ở đây, đến khi nào cậu muốn đi chỗ khác. Khi nào cần, cậu cứ gọi tớ, chúng ta sẽ vào thị trấn ăn uống hoặc là…”.
“Không đâu. Tớ sẽ hạn chế làm phiền cậu”. Tôi tỏ ra mình là một người quen độc lập.
Hải Đường gật đầu:“Vậy cũng được, nhưng tớ luôn muốn được làm phiền”.
Hải Đường về rồi. Một cơn mưa lại sập xuống. Tôi ngồi nhìn mưa đổ xuống những bông hồng.
Một tin nhắn được gửi đến. Là Hurt. Cậu ấy hỏi tôi: “Cậu chắc chắn là cậu ổn và sẽ nguyên vẹn trở về chứ?”.
Tôi không trả lời Hurt. Lúc này tôi không chắc về câu trả lời.
Tôi nghĩ đến Hạc.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Theo Đuổi
Phạm Thanh Thúy
Theo Đuổi - Phạm Thanh Thúy
https://isach.info/story.php?story=theo_duoi__pham_thanh_thuy