Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thất Miên Bệnh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1 Chó Hoang Trong Ngõ Tối
C
HƯƠNG 1: CHÓ HOANG TRONG NGÕ TỐI
“Hôm nay là cái ngày xui xẻo quỷ quái gì a…” Gã đàn ông lắc lắc cổ, nhịn không được xoa xoa gáy.
Vốn ngay cả tên mình cũng không nhớ rõ, ở khu Tây, mọi người gọi hắn là “Chó Điên”.
Đúng như cái tên, gã đàn ông một đầu tóc ngắn nâu sẫm rối nùi hỗn độn, bộ dáng chẳng khác con chó lang thang bên đường là mấy, hai tròng mắt màu lam lục tuyệt đẹp mệt mỏi rã rời, bọng mắt thâm quầng trầm trọng che giấu đi phong thái trên gương mặt đẹp trai, biểu tình của hắn lúc nào cũng đọng lại sự khó chịu phiền chán đối với mọi sự vật, giơ tay nhấc chân phát ra vẻ ngông cuồng khiến người ta tránh xa…Không chỉ là một con chó hoang, mà còn mắc bệnh dại nữa.
“A a a a, phiền muốn chết!”
Đối với thanh niên áo đỏ từ cái thang cứu hỏa lầu ba đột ngột nhảy xuống chắn ngang đường đi của hắn, Chó Điên liền nhe nanh trắng ra đe dọa.
“Rốt cuộc cũng tìm được ngươi, Chó Hoang” Người này mặc cái áo gió ngắn màu đỏ sậm, nổi bật như một vết máu trên nền gạch men, hắn vén lọn tóc rũ xuống trán ra, mái tóc đen chạm vai gần như muốn tan vào bóng tối sau lưng.
“Đáng ghét! Đáng ghét đáng ghét đáng ghét!” Chó Điên nôn nóng liên tục lắc lư thân thể, “Rõ ràng là con sói, lại như chó vẫy đuôi mừng chủ, thối chết được! Ngửi phải mùi thối trên người ngươi, cơm tối khẳng định là ăn không vô” Hai người này quen nhau đã nhiều năm, nhưng tới giờ vẫn không phải quan hệ thâm giao gì. Lời còn chưa dứt, Chó Điên đã rút từ sau thắt lưng ra hai cây ba y đao* cán đen, lưỡi đao dài chừng một thước, mũi đao giương lên như nụ cười khẩy khinh nghễ trên mép linh cẩu. [*xem hình minh họa bên dưới]
“Cút ngay! Súc sinh, nơi này không phải địa bàn của ngươi” Chó Điên lớn tiếng gào thét, song đao chém vào không khí, hắn nheo lại đôi mắt nguy hiểm, như con sư tử mạnh mẽ bảo vệ lãnh thổ bị xâm phạm của mình.
Đối với cơn thịnh nộ của hắn, người đàn ông bị gọi là sói vẫn lãnh tĩnh như bức tường băng, “Chó Hoang, đem đồ vật giao ra đây” Giọng hắn không chút ngập ngừng, trên mặt không thấy nửa phần biến hóa.
“Sủa lớn thêm chút, ta nghe không rõ ~ ~ ~” Âm cuối kéo dài, Chó Điên giơ ngón tay trái, cố tình ngoáy ngoáy lỗ tai.
Vẻ mặt sói vẫn cứng ngắc như cũ, nhưng hai tay lại chạm vào chui đao.
“Ngươi hiểu quy củ phố Hắc chứ, Chó Hoang, ngươi không nên hợp tác với người bên ngoài” Lời nói vừa dứt, vẻ mặt sói nháy mắt chuyển lạnh, đôi mắt lam lộ ra sát ý thấu xương, “Cảnh báo lần cuối cùng, giao đồ vật ra đây!”
“Tên súc sinh đến từ khu Đông kia, dựa vào cái gì mà dám hô to gọi nhỏ ở khu Tây chứ!” Chó Điên nghênh đón tầm mắt đối phương, vẻ mặt nhe răng trợn mắt có vài phần dữ tợn.
Cao ốc hai bên che khuất ánh sáng, đối lập với ánh nắng chói chang giữa trưa, trong con hẻm chật hẹp phá lệ âm u ẩm ướt, hai người đàn ông một kẻ định cư tại khu Tây, người kia từ khu Đông đến, ánh mắt bọn hắn điên cuồng cùng rét lạnh đối lập, va chạm nhau bắn ra tia lửa vô hình.
“Chết đi! Chết đi chết đi chết đi!”
Chó Điên tính tình nóng nảy không bao lâu sau thì mất kiên nhẫn, hắn hạ thấp thân trên nhào vào đối phương, đầu gối vừa nâng lên, sói cũng rút vũ khí ra, là thanh đao võ sĩ Nhật Bản dài gần một thước, có thể chém người ta chết toi trong nháy mắt. Trên mặt tường lạnh lẽo được chiếu sáng trong con hẻm nhỏ, lưu chuyển hàn mang như nanh sói.
Hai tay cầm đao, sói nhảy lên phía trước hai bước, áp lực gió từ lưỡi đao dài tỏa ra đâm hai má đau nhói, từ phía trên chém nghiêng xuống Chó Điên. Thanh đao võ sĩ này của hắn, chiều dài cùng độ cong nhỏ của lưỡi đao, được thiết kế ra nhằm chém vào eo người, nếu không kịp thời né tránh, thân thể khẳng định sẽ như cây mía bị chặt làm hai khúc.
“Ha ha ha!” Chó Điên cười điên cuồng, ba y đao trong tay so với đao võ sĩ của sói có thể ví như chó Maltese* nhỏ bé sủa chó Berger Đức** vậy, nhưng vẻ mặt hắn lại rất tự tin rằng mình sẽ không bại.[*+** xem hình minh họa bên dưới, so sánh ở đây giống như câu lấy trứng chọi đá á]
Đối mặt với trường đao bổ về phía mình, Chó Điên không chút tránh né, khóe miệng hắn nhếch lên nụ cười hưng phấn, quyết đoán nâng hai tay, lấy đao chặn đao.
“Keng!” Nanh sắc của sói cùng Chó Điên chạm nhau, tiếng kim loại ma sát vang vọng trong ngõ tối trống trãi. Chó Điên bị xung lực chấn động trượt ra sau nửa bước, hai tay cầm đao của sói cũng ẩn ẩn tê dại.
Lưỡi đao võ sĩ mỏng hơn rất nhiều so với ba y đao, song đao vừa chạm sói liền vội vàng thu thế, nhẹ nhàng nhảy ra phía sau, Chó Điên thấy sơ hở lập tức tiến lên tập kích mãnh liệt, tay phải cầm đao vung lên từ bên trái chém nghiêng xuống, mũi đao hung hãn xẹt qua cách ngực sói chừng một tấc.
Tay trái hắn tiếp tục nhắm vào một bên eo sói chém tới, người bình thường không cách nào tránh nổi lưỡi đao giáp công cả hai bên trái phải như thế này, song, người bình thường làm sao có khả năng lăn lộn trên con phố này được, Sói ngã người ra sau, lúc tránh được lưỡi đao bên tay phải hắn cũng thuận thế nhấc chân, đầu gối co lên đá một phát vào bụng Chó Điên.
Cú đá kia không nặng, thậm chí còn không lưu lại dấu chân trên quần áo Chó Điên. Cú đá này của sói không có ý gây thương tích, mà là mượn löïc lui ra sau, tránh đi thế công điên cuồng của Chó Điên.
Một loạt động tác này diễn ra nhanh như ánh điện, nếu hiện trường có dân chúng vây xem, bọn họ cũng chỉ có thể thấy hai người cùng lúc xông vào đối phương, nháy mắt sau đó liền đồng thời thối lui.
“Chó Hoang, đồ vật trong tay ngươi, ngươi cho rằng bản thân có thể sống tại phố Hắc được bao lâu?” Sau khi lui ra đứng vững lại, sói lại tiếp tục giơ đao võ sĩ lên.
“Chó Hoang, lần cuối cùng, đồ, giao ra đây”
Chó Điên há miệng thở gấp, trên trán không thấy một giọt mồ hôi, nguyên nhân hắn thở gấp cũng không phải mệt mỏi. Con chó hoang điên cuồng này bởi vì hưng phấn hiếu chiến mà thở gấp, trong mắt tơ máu giăng đầy, vẻ mặt nửa điên cuồng nửa hoảng hốt, “Ha ha! Tới đây! Tới đây đánh, ta không biết đồ vật gì hết! Đánh! Đánh đi!”
“Ngươi không biết?” Sói khẽ cau mày.
“Súc sinh! Ta muốn giết ngươi!” Song đao giao nhau thành hình chữ thập, Chó Điên chuyển hoán bản thân vào trạng thái chiến đấu, lúc này căn bản không hề nghe được tiếng động bên ngoài, nếu đối thủ ngừng động tác, tận dụng thời cơ, hắn lập tức nhào vào sói.
Đã chuẩn bị tốt để tiếp đòn đánh trả của đối phương, không nghĩ tới, ngoài dự tính của Chó Điên, sói lại buông thõng tay xuống.
“Vậy ư?…” Sói thu nanh vuốt vào vỏ, mũi đao ma sát với vỏ, phát ra tiếng “Hưu” thật khẽ.
Sói xoay người tránh đi, song đao của Chó Điên chỉ chém vào không khí, hắn sửng sốt, nhưng ngay sau đó bất mãn la hét: “Uy uy! Uy uy uy! Sao không đánh nữa? Mau đánh a! Tiếp tục a tiếp tục a! Đánh lần nữa đánh lần nữa, bản đại gia còn chưa chơi đủ!” Hắn kích động múa đao. [bạn này thiệt to mồm =.=]
“Mau đánh mau đánh! Sao lại không đánh tiếp!”
“Đồ nếu không ở chỗ ngươi, ta cũng chẳng tất yếu phải lãng phí thời gian” Sói thật sự hạ xuống chiến ý, mặc kệ Chó Điên không ngừng kêu gào, bỏ đi thẳng. Hắn nhảy lên thang an toàn bên trái, một tay đặt lên chuôi đao, tay kia vịn thang, nhanh nhẹn trèo lên trên.
“Súc sinh! Trở lại cho ta!” Sau đó là tiếng lưỡi đao khua gõ, tiếng chửi bới của Chó Điên vang vọng trong hẻm tối. Hắn túm lấy thùng rác bằng sắt chứa đầy đồ ăn thừa hư thối, ném vào bóng lưng sói.
“Ngươi tên gia hỏa này! Giết chết ngươi!”
Chó Điên trong con hẻm chật hẹp, lý do vung đao, là vì hắn đang phẫn nộ đối với chuyện gì đó.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thất Miên Bệnh
Cửu Dạ
Thất Miên Bệnh - Cửu Dạ
https://isach.info/story.php?story=that_mien_benh__cuu_da