Một - Véronique Bí Ẩn
gày có vẻ tĩnh lặng. Rất tĩnh lặng. Quá tĩnh lặng.
Đến mức mà Mady bỗng vừa cười vừa nói với Tidou lúc hai đứa đưa Kafi đi dạo chơi bên bờ sông Saone:
- Sao ngày hôm nay lại yên tĩnh thế nhỉ? Tidou nhún vai:
- Yên tĩnh càng tuyệt vời chứ sao!
Mady lúc lắc mớ tóc nâu óng ả:
- Yên tĩnh đến mức mình cảm thấy như đây là khoảnh khắc im lặng trước cơn giông vậy.
Đó là một buổi sáng tháng Bảy. Bầu trời mọi hôm nhuộm màu xám xịt, hôm nay bỗng xanh lơ, xanh đến lạ lùng....
o O o
Gia đình Tidou và Mady ở hai khu phố khác nhau, nơi cư ngụ của Tidou bà con chung quanh thường gọi đơn giản là cư xá Chữ Thập Hung, còn Mady ở tận phố Đường Rầy bên kia sông Saone, nhưng điều đó đâu có ngăn cản Tidou thường xuyên dẫn theo Kafi đến rủ Mady cùng dạo chơi.
Rời phố Đường Rầy, Mady mới tròn xoe cặp mắt đen láy.
- Mình đi đâu đây?
- Lên đồi "Nữ Thần" chơi!
Hai đứa và con chó lông đen khổng lồ lẳng lặng đi lên những bậc thang dẫn lên đỉnh đồi, chúng vừa cất bước nhàn du vừa thong thả quan sát những căn nhà ngói đỏ lấp ló sau các tầng cây rậm rạp.
- Thơ mộng không thua gì nhà của "công chúa Bạch Tuyết và Bảy chú lùn”.
- Thôi đi Tidou, mười một giờ trưa rồi đấy!
- Ý của bạn là...
- Mình đang hồi hộp chờ một biến cố xảy ra,
- Chà, Nữ Tiên Tri lại có điềm báo rồi.
Câu nói đượm vẻ hài hước của Tidou trở thành sự thực, bởi nàng tiên tri của hắn đoán trúng phóc. Coi, tại một con đường dốc khúc khuỷu phía trên cao, có tiếng la thảng thốt vang lên:
- Khô...ông!!!
Suýt nữa chó Kafi giằng tuột sợi dây khỏi bàn tay rắn chắc của chủ nhân, nó giận dữ chồm lên chực xông tới.
- Grâuuu... Grâuuu...
Giống hệt như giác quan thứ sáu của Mady, chú cẩu Kafi cũng có linh tính đón kẻ thù. Tiếng sủa hung dữ của nó là một bằng chứng cụ thể khiến Tidou thất sắc:
- Con sói tru, theo kiểu ra trận hơn là sủa.
- Nhìn kìa, Tidou!
Theo cánh tay chỉ của Mady, Tidou bàng hoàng trước một chiếc ô tô sát vào lề đường. Từ trên xe, hai người đàn ông lao ra một cách hung hãn. Và trời ạ, phía sườn đồi là một cô gái đang hớt hơ hớt hải chạy xuống con đường bậc thang, miệng không ngừng gào lên những tiếng thất thanh.
Tidou cố kềm sợi dây giữ Kafi trong khi Mady khẽ kêu lên:
- Ôi, trước sau gì chị ấy cũng bị bắt.
Cô bé phán không trật một li. Hai người đàn ông như hai con mãnh thú đang lao vùn vụt xuống các bậc thang. Một người khoảng bốn mươi tuổi, đầu hói, thân hình phục phịch với bộ comple trắng nhàu nát. Người kia gần với tuổi thanh niên hơn, khoác áo bludông da, quần jean, mặt tái nhợt, tóc đài để xõa như dân hippy bất cần cuộc đời. Anh ta nhảy chồm chồm như cóc trên đôi giày vải.
- Đứng lại, Véronique!
Giọng khàn khàn của anh ta cất lên làm cô gái bủn rủn. Cô khựng lại một giây rồi mím môi chạy thẳng về hướng hai đứa trẻ và con chó. Trước mặt hai đứa lúc này là một cô gái mảnh mai, trạc hai mươi tuổi, có mái tóc thề màu hạt dẻ đang cần chúng bảo vệ chứ sao.
Gã thanh niên lại gầm lần thứ hai:
- Về ngay, Vércnique, đừng gây chuyện lôi thôi nữa.
Đúng lúc đó tiếng hộc của con cẩu Kafi càng làm Véronique chới với hơn. Cô hoảng hồn ngã quỵ xuống nhưng Tidou đã kịp đỡ dậy. Hắn nhẹ nhàng:
- Có tụi em đây, chị đừng sợ.
Anh chàng hippy bây giờ đã đứng đối diện chúng. Gã có vẻ khớp trước con chó lai sói thấy rõ. Giọng gã nhát gừng:
- Hãy... về nhà... lũ nhóc không phải là chỗ em... nương tựa đâu.
Véronique hổn hển:
- Không, em không muốn về...
- Em đừng làm Anh Cả phải lo lắng, nghe anh nào...
Tidou và Mady hội ý bằng mắt chớp nhoáng. Trong đầu Nữ Tiên Tri nhỏ tuổi thì đây đâu phải là một vụ bắt cóc hay truy đuổi nạn nhân, còn phải hỏi, họ đối thoại với nhau thân mật thế cơ mà, nhưng trong đầu của thủ lãnh Tidou thì khác. Lý do gì cô gái bỏ chạy điên cuồng như một người bịnh tâm thần vừa trốn khỏi bệnh viện, hãy ngó nước da thiếu máu của cô gái, hai chữ "Anh Cả" như một cú đấm càng khiến nước da cô xanh mét thêm.
Cô run cầm cập sau lưng Tidou, ngó bộ đáng thương hại. Tidou nói:
- Chị cần em gọi cảnh sát không?
Gã thanh niên trợn mắt:
- Cái gì, mày muốn xen vô chuyện nội bộ người lớn hử?
Người đàn ông trung niên đầu hói vừa bước đến tỏ thái độ ôn hòa hơn
- Tôi đề nghị hai cô cậu dẫn con chó đi chỗ khác chơi cho chúng tôi giải quyết việc riêng nhau.
Té ra ông ta ớn con Kafi đang nhe hàm răng nhọn lễu gừ gừ. Tidou đi guốc vào bụng họ, hắn lạnh lùng quay sang cô gái:
- Chị có cần cảnh sát không hả chị Véronique?
- Khôôông...
Mady kiên nhẫn hết nổi, cô bé cau mày:
- Tại sao không cần cảnh sát mà chị lại kêu gào cầu cứu?
- Ơ, vì... vì....
Người trung niên to béo chen vào:
- Vì chúng tôi thường đùa chơi ấy mà. Người lớn chúng tôi ít khi đùa quá lố nhưng đôi khi cũng có, chính vì thế hai cô cậu nhóc tì miễn bận tâm.
Ông ta nói xong là chắp hai tay trước ngực với mười ngón chĩa lên càm thì thầm:
- Lạy Đấng tối cao, xin Ngài hãy soi đường cho Véronique về với Anh Cả, nàng đã vô tình bị quỷ Sa Tăng nhập vô rồi.
- Thôi đủ rồi!
Gã thanh niên cáu kỉnh quát. Anh ta hất hàm về hai đứa trẻ:
- Thôi tụi bay đi đi.
Tidou gãi đầu bối rối. Trời hỡi, nguyên nhân nào mà người thiếu nữ xinh đẹp bị săn đuổi kia lại chần chờ trước cơ hội có một không hai này.
Nỗi băn khoăn của Tidou đã được giải đáp tức khắc. Tranh thủ lúc con chó nhe răng canh chừng hai người đàn ông, Véronique bất ngờ phóng xuống các bậc đá, lao qua một trảng cỏ mượt. Ngay lập tức, gã thanh niên và người đàn ông vùng đuổi theo.
Hầu như cùng lúc Mady cũng nhập cuộc.
- Mình bám theo họ, Tidou!
Véronique chạy trong tuyệt vọng. Cuối cùng cô thúc thủ trên vỉa hè con đường cắt ngang sườn đốc. Hai gã kia dồn cô từ hai đầu. Rõ ràng cô có cánh cũng khó thoát.
Khi hai đứa trẻ và Kafi xáp đến thì tiếng cãi cọ đã ngưng bặt, Véronique cất giọng miễn cưỡng:
- Chị xin lỗi vì đã làm cho các em hiểu lầm vấn đề. Thực ra các em rất tốt và các bạn chị cũng... rất tốt. Chị ngốc quá, chị đã không hiểu ra... Các em thông cảm giùm chị...
Tỉdou ngơ ngác:
- Chị nói vậy nghĩa là sao?
Cô gái thở dài, không trả lời rồi đi về phía ô tô cùng với hai người đàn ông.
Khi bóng ba người khuất sau một tảng đá. Mady kéo tay Tidou.
- Tụi mình bám theo đi.
Tidou tuân lệnh Mady như một cái máy được ấn nút. Chớ gì nữa, hắn tuy mang tiếng là sếp nhưng tài nghệ ứng biến còn lâu mới "nhạy" bằng cảm giác thám tử của Mady. Khỏi phải nói, hắn đẩy con chó trung thành cho cô bạn gái và phi thân vô một con hẻm dẫn tới ngõ tắt ra sông Saone. May ra chỉ có thể phục kích chỗ này, hắn mới đón đầu được chiếc xe hơi lăn bánh.
Mọi tính toán của Tidou đều chính xác, chỉ trừ, bảng số đăng ký chiếc xe ô tô. Hắn không ngờ chiếc xe áp tải Véronique dám phóng hết ga giữa xa lộ Saint - Vicent người ngợm đông nghẹt. Phi tốc độ kiểu đó có trời mới nhìn thấy số xe.
Hắn nhún vai lúc trở về vị trí cũ:
- Mất dấu rồi, Mady ạ.
- Sao?
- Tên người lớn to béo tỉnh bơ phóng vô đường một chiều, tôi...
- Chị Véronique ra sao?
- Chị ấy ngồi băng sau cạnh tay thanh niên.
Mady thừ người trong ba giây. Giây thứ tư, cô bé lầm bầm:
- Mọi thứ mới đầu mơ hồ nhưng dần dần sáng tỏ, bạn hiểu không, đó là một cô gái muốn trốn thoát vòng vây săn đuổi của bọn chúng, cô gái ấy biết rõ chúng và sợ mối đe dọa từ bọn chúng.
- Nhưng bọn họ là ai?
- Trời đất, bạn không nghe chúng nhắc đến "Anh Cả" gì gì đó hay sao, có thể chị Véronique là một thành viên trong băng nhóm nào đó.
- Có lý lắm. Chị ấy biết khá nhiều về tổ chức mờ ám đó thành thử tên hói đầu phải lo lắng cầu nguyện.
Mady kết luận:
- Véronique là một bí ẩn lớn. Chiều nay, chúng ta sẽ giải quyết vấn đề chị ấy tại căn cứ.
o O o
Chiều hôm đó, Mady và Tidou phải ra trước một loại "tòa án" trong vai bị cáo. Chúng phải kể lại tỉ mỉ câu chuyện xảy ra ban sáng và trả lời các câu hỏi thẩm vấn của các bạn. "Tòa án" của chúng tọa lạc dưới tầng hầm của một kho vải bỏ hoang dưới chân dốc Kẻ Cướp.
Việc khám phá tầng hầm bí mật này đúng là một chiến tích thần thoại thế kỷ 20. Trong một chuyến hành hương dã ngoại, những đứa trẻ trời gầm thuộc băng "Những Tảng Đá Lớn" tiền thân nhóm sáu người khám phá ra địa điểm dưới lòng đất này. Kể từ đó, khu vực xưởng dệt hoang phế trở thành căn cứ địa của Sáu người bạn đồng hành.
Chiều hôm nay, căn cứ mật dang tay đón nhận sáu thành viên của mình, sau khi Tidou thủ lãnh và Mady nhà tiên tri đã gửi thông báo triệu tập.
Người đến cuối cùng vào lúc 6 giờ là Bistèque, Đầu Bếp của nhóm. Cu cậu lăn như một cái thùng phi từ sân thượng xuống tầng hầm. Suốt mấy ngày nay ông bố chủ cửa hàng thịt chế biến tự nhiên nổi hứng bắt cậu quý tử đi giao xúc xích, bít tết liền tù tì nên cu cậu còn lâu mới "đến hẹn lại lên " kịp giờ với anh em.
Coi, Bistèque vừa xuất hiện là năm cái miệng đã la lên:
- Chậm một phút nữa là phiên tòa bế mạc.
- Bế mạc sao được.
Guille thọc một tay vào túi cười rúc rích. Tên Nghệ Sĩ tóc đỏ này quá hiểu hoàn cảnh éo le của Bistèque nên tà tà móc cây khẩu cầm ra để thực hiện cuộc chào đón long trọng của mình. Trong nháy mắt, nó thổi bài "Dòng sông Xanh" tuyệt diệu đến nỗi mọi người đều ngơ ngẩn. Còn phải hỏi, Guille là một Nghệ sĩ, ngoài nghề nhạc công, nó còn là một "lều" thơ trứ danh của thế giới trẻ thơ chớ sao.
Guille Nghệ Sĩ nhả chiếc armônica ra và hất hàm về hướng hai ông tướng đang ngồi vắt vẻo trên thùng gỗ:
- Khai mạc tòa án được chưa nào?
Hai ông tướng ngồi vắt vẻo chẳng phải ai xa lạ mà chính là Tondu và Gnafron. Tondu Giác Đấu trên đầu lúc nào cũng kè kè một cái mũ bêrê bịt kín khoảng tóc mất tích, nghe đồn cu cậu đổ thừa sự thất lạc của mái tóc cho một cơn bịnh hồi nhỏ nhưng chẳng đứa nào tin.
Gnafron Hề Xiếc có vẻ tiếu lâm hơn. Thì cái biệt danh ấy cũng xuất xứ từ một nhân vật trong truyền thuyết sân khấu rối Lyon chớ còn phải hỏi. Vả lại thiên hạ gán cho cu cậu là Hề Xiếc cũng chẳng oan Ông Địa tí nào. Hãy dòm mớ tóc nó thường xuyên rối như tổ quạ, bộ mặt luôn tươi tỉnh, người thì lùn xủn lách chách lanh chanh. Nó mà mở mồm thì một túp lều đang cháy cũng trở thành núi lửa phun như chơi là cái chắc.
Và nó mở mồm thật:
- Ai làm quan tòa chiều nay yậy Nghệ sĩ? Guille gõ chiếc búa gỗ xuống bàn.
- Tao!
- Ai làm bị cáo?
- Thủ lãnh Tidou và Nữ Tiên Tri Mady. Còn quý vị là công tố viên kiêm luật sư bào chữa.
Con Kafi tru lên một tràng tham dự khiến cả đám hoảng hồn. Guille lập tức xoa đầu con chó.
- Tao hiểu. Mày là lực lượng vũ trang ở đây.
Phiên tòa mở màn. Trong vai bị cáo, Tidou và Mady thuật lại từng chi tiết cuộc dạo chơi trên đồi Nữ Thần buổi sáng. Dĩ nhiên hai đứa còn lâu mới bỏ sót những gì liên quan tới Véronique bí ẩn.
Bản báo cáo chấm dứt, trong tầng hầm chỉ còn nghe vo ve tiếng muỗi. Thẩm phán Guille gục gặc đầu:
- Tại sao hai bị cáo không gọi điện thoại cho cảnh sát can thiệp mà tự tiện hành động để mất dấu vết?
Câu hỏi quá ác liệt làm Tidou ú ớ. Hắn liếc về Mady, cô bé nhún vai:
- Nếu các vị có mặt ở đó cũng không thể nào lường hết các tình huống bất ngờ. Đối tượng Véronique vô cùng mâu thuẫn, lúc thì chị ta chạy trốn hai gã đàn ông, lúc thì chị ta nhẫn nhục nhập bọn. Chính vì yếu tố tâm lí bất ổn này mà tôi và thủ lãnh không lường hết được sự việc.
Bistèque trong vai luật sư, nhắm nghiền mắt:
- Biết đâu lũ khốn đã thôi miên tà thuật chị Véronique.
Guille gõ cán búa gỗ xuống bàn:
-Đúng vậy không Mady?
- Không. Bọn họ có thể xuất thân cùng một giáo phái bí ẩn nhưng hiện giờ chưa thấy dấu hiệu của ma thuật.
Công tố viên Tondu gỡ mũ bêrê vuốt ve cái đầu nhẵn thín:
- Phải trừng phạt chúng thôi, cần phải liên hệ với cảnh sát để dò ra chiếc ô tô đó.
Gnafron thở dài:
- Chìa khóa vụ án nằm trong tay chị Véronique. Chúng ta chỉ có thể mở tung cánh cửa khi tìm thấy chị ấy.
- Tìm ở đâu bây giờ?
Chàng nghệ sĩ tóc đỏ Guille buông một câu lơ lửng khiến Tidou trầm ngâm. Hắn búng tay cái chắch:
- Coi như kết thúc phiên tòa, ba ý kiến của Bistèque Đầu Bếp, Tondu Giác Đấu, Gnafron Hề Xiếc sẽ được nghiên cứu kỹ. Tôi tin rằng nếu Thượng Đế muốn nhóm Sáu người bắt tay vào một cuộc phiêu lưu mới thì chúng ta sẽ tái ngộ với Véronique.
Tập 2 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Những Con Cừu Non Ngày Tận Thế Tập 2 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Những Con Cừu Non Ngày Tận Thế - Paul Jacques Bonzon Tập 2 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Những Con Cừu Non Ngày Tận Thế