Một - Vị Hôn Thê Của Kafi
hấm thoát Tidou đã hơn 14 tuổi. Thời gian trôi tựa tên bay, mới ngày nào Thủ lãnh nhóm Sáu người còn chân ướt chân ráo làm quen với cái nóng điên người của mùa hè và run cầm cập trước mùa đông băng giá ở Lyon thì bây giờ thời tiết ở quê hương mới đã trở nên người bạn đồng hành của hắn trong những cuộc phiêu lưu mạo hiểm tuyệt vời.
Hắn lên lớp 9 cùng lúc với sự trưởng thành của năm chiến hữu. Giáo viên chủ nhiệm của lớp 9 hiện thời là cô Lecoeq, một người phụ nữ đứng tuổi, những kỷ niệm học đường với ông thầy râu quai nón coi như đã lùi xa.
o O o
Tidou thức giấc trong cảm giác lành lạnh của tiết Nôen. Chăn màn hình như cũng biết thế nào là trời rét, chúng cuộn tròn quanh thân hình hắn để tìm hơi ấm loài người. Trời ạ, lạnh kiểu này thì cho dù Kafi có là sói thần chắc cũng chết cóng mất. Không biết cái đệm có đủ ấm cho nó không?
Vừa mở mắt ra, hắn lập tức chiếu tướng quanh quất. Ê, sao tự nhiên Kafi không ngủ trong phòng. Tidou hoảng hồn bật dậy thò đầu xuống gầm giường. Thật kỳ cục, con cẩu từng nổi tiếng ngáy như sấm cũng chẳng thấy nằm đó. Cơn ác mộng ngày nào làm tóc gáy hắn dựng đứng: Kafi lại mất tích nữa chăng? Hắn bồn chồn gọi:
- Kafi, Kafi...
Chỉ có luồng gió mang theo cái giá lạnh cuối năm thốc qua cánh cửa khép hờ trả lời hắn. Quỷ tha ma bắt thiệt, Tidou không một giây do dự nhảy phóc xuống giường, bước ra hành lang tối om.
- Chẳng lẽ con chó lại nổi máu săn chuột ư?
o O o
Tidou dựa vào giả thuyết mơ hồ ấy để tảo thanh không sót chỗ nào trong căn nhà, nhất là phòng bếp. Hắn vừa khe khẽ gọi Kafi vừa cố nhón chân rón rén giữ giấc ngủ cho ba mẹ và thằng cu Geo. Coi, cái cớ mà hắn tự đánh lừa mình đã vỡ tan như bong bóng xà phòng. Bởi căn nhà từ lâu nay làm gì có chuột khi Kafi xuất hiện và bởi bốn bên tám hướng trong căn nhà đều được chốt cài kỹ lưỡng.
- Kafi ú ù...
Tiếng gọi của Tidou một lần nữa vang lên. Vô lý quá, nếu con sói có mọc cánh thì bay lên cũng đụng đâu vô trần nhà chứ, đằng này...
Hết còn kiên nhẫn nổi, Tidou vô phòng Geo. Thằng nhóc càng lớn càng nghịch có tiếng, biết đâu đó... Hắn dựng cổ thằng em cấp tốc:
- Con Kafi có ở đây không?
Geo giụi mắt lia lịa vì bị đánh thức quá đột ngột.
- Ôi sao thế, anh Tidou?
- Đừng la lớn chớ, ba mẹ dậy bây giờ. Con Kafi đâu rồi?
- Em hổng biết...
Sự cảnh giác của Tidou hơi muộn màng vì nhóc Geo gần như thét lên. Ngay tức khắc, hai người lớn trong nhà đã xuất hiện nơi cửa phòng chú nhóc.
Mặt người cha sa sầm:
- Khua khoắt thế này mà hai đứa gây lộn à?
Tidou hớt hải:
- Kafi mất tiêu rồi ba mẹ ơi.
- Sao?
- Hồi nửa đêm con choàng tỉnh tìm hoài vẫn không thấy Kafi đâu hết.
Người mẹ đưa tay bưng miệng sửng sốt nhưng ba Tidou vẫn bình tĩnh:
- Con chó không ngủ trong phòng con thì đi đâu. Con đã kiểm tra các cửa sổ chưa?
- Dạ rồi... các cánh cửa đều chốt chặt.
- Còn cửa sổ nhà sau?
Mẹ Tidou chen vào:
- Cửa sổ nhà sau trước giờ em vẫn giao cho Geo đóng. Thế nào Geo?
Thằng út ngơ ngác pha lẫn chút sợ sệt:
- Dạ...
- Con quên phải không?
- Dạ, hiện giờ cửa sổ sau con đã khóa, nhưng... Hồi nhà mình tắt đèn ngủ thì con quên. Khi dậy đi tiểu con mới nhớ ra.
Hai người lớn lắc đầu. Nhóc Geo thút thít:
- Hồi tối con sợ ma...
Tidou bực tức quát:
- Đồ hèn nhát!
Nguyên nhân chó Kafi mất tích đã được tìm ra, chắc chắn không phải quái cẩu bị trộm đánh thuốc mê qua cửa sổ mà tự thân nó muốn xổng chuồng. Có điều lý do nào khiến Kafi trốn nhà chứ?
Tidou lặng lẽ khoác chiếc áo ấm rồi chạy xuống cầu thang. Bà mẹ kêu lên:
- Con đi đâu thế Tidou, trời đang rét...
- Con phải xuống phố tìm nó mẹ ạ.
Gần một giờ đồng hồ sau, thủ lãnh của Lục Thám Tử rét cóng chạy về, hắn suýt đâm sầm vào ông bố cũng đang dáo dác kiếm tìm.
Ông hỏi Tidou:
- Không tìm thấy nó à?
- Dạ. Con đã đi vòng khắp khu phố này không thấy. Hay là...
Ông bố sốt ruột:
- Hay là sao?
Tidou trầm ngâm:
- Con sợ đây là hậu quả một vụ trả thù đó, thưa ba.
Người cha kinh ngạc:
- Trả thù ư, ba không hiểu.
- Từ khi thành lập băng thám tử “Sáu Người Rạn Đồng Hành”, Kafi đã làm cho vô số bọn tội phạm phải điên đầu vì nó. Nạn nhân của Kafi không dưới chục mạng trộm cướp. Con nghĩ rằng...
Ba Tidou gật gù:
- Con sợ bọn gian phi bắt cóc nhằm trả thù chớ gì. Sai lầm ở chỗ này, có lẽ chỉ trừ một viên đạn từ xa bắn trúng ngực chứ khó có tên tội phạm nào mò gần được hàm răng của Kafi. Ba lại nghĩ rằng nó muốn phiêu lưu...
Hai bố con vào nhà, ngồi bên lò sưởi.
Tidou lặng thinh trong khi nhóc Geo khóc mùi mẫn. Nó nấc lên hối hận:
- Lỗi tại con, do con không đóng cửa sổ... Hu hu...
Tidou không nỡ trách thằng út. Hắn vỗ về:
- Thôi nín đi. Nghe ba nói không, con chó không để bị bắt cóc mà đang phiêu bạt đâu đó. Được rồi, anh sẽ báo tin cho các bạn biết.
Geo sụt sịt:
- Trời tối om bạn bè anh ai đâu dám ra khỏi nhà, hu hu.
- Ơ, tại sao lại phải ra khỏi nhà. Mọi chuyện sẽ được giải quyết lúc bình minh. Anh phải gọi điện cho Mady đây.
Trời hửng những tia nắng đầu tiên lúc nào mà gia đình Tidou cũng không hay. Tidou ngó đồng hồ: 6 giờ 30 sáng. Hắn lập tức nhấc máy điện thoại:
- Chào cô ạ.
Mẹ của Mady bên kia đầu dây hoàn toàn chưng hửng:
- Có chuyện gì; thế Tidou. Mady đang ngủ. Đêm Nôen vui vẻ hả cháu?
- Dạ, ngoại trừ một việc liên quan đến Kafi.
- Lạy Chúa, Kafi ư? Đợi cô kêu con bé dậy nhé.
Tidou tóm tắt nội vụ cho nàng Tiên Tri của hắn một cách ngắn gọn. Hắn thở dài:
- Bạn nghĩ sao hả Mady?
Cô bé trả lời bằng giọng tỉnh như sáo:
- Mình đã hiểu. Guille sẽ nhận được thông tin của mình ngay tức thì, sau đó hắn sẽ phôn triệu tập các thành viên khác. Chúng ta sẽ bàn vụ Kafi sáng nay tại căn cứ.
o O o
Căn cứ của Lục Thám Tử nằm dưới chân dốc Kẻ Cướp. Sau các chiến công rực rỡ của sáu thám tử mini, tầng hầm tối tăm của lũ nhóc được sự ủng hộ tối đa của những Mạnh Thường Quân. Trong tầng hầm lúc này ấm áp những trang bị cần thiết cho các cuộc mạo hiểm công khai lẫn bí mật.
Sáng nay Tidou đương nhiên là “bị cáo” của phiên tòa cho dù hắn đang ở cương vị Thủ lãnh. Hắn tự khai của hắn về sự biến mất của Kafi làm năm đứa trẻ rụng rời. Nữ Tiên Tri Mady mắt mở to lo lắng, Giác Đấu Tondu gỡ bêrê xoa cái đầu nhãn thín như mỗi lần gặp bối rối, Nghệ Sĩ Guille thọc tay vô túi tìm cây kèn acmonica coi còn không, hề xiếc Gnafron không cười nổi, còn Đầu Bếp Bistèque nhấc mông khỏi chiếc ghế làm bằng thùng gỗ để ngồi bệt xuống đất thẫn thờ.
Cuối cùng thì thằng Hề Xiếc nhảy dựng lên đầu tiên. Cái đầu bù tóc rối của cu cậu xém đụng nóc hầm, sau đó là một tiếng thét khủng khiếp:
- Ơrêca! Tìm ra rồi!
Nam cái đầu chồm vê phía Gnafron cấp tốc:
- Khám phá cái gì?
Gnafron gãi tóc:
- Tao sực nhớ đến cặp vợ chồng mà tụi mình tình cờ gặp gần khu xã hội đen Fourviere hôm qua, thủ lãnh ạ.
Tidou vỗ trán:
- Mày nói cụ thể coi.
- Ừ... ừm, thì trong bữa gặp gỡ đó, rõ ràng Kafi đã nhìn họ bằng con mắt rất lạ, làm như họ là người quen của nó ấy.
- Cần gặp hôm qua thì tao nhớ. Nhưng còn lần gặp trước nữa thì tao không nhớ nổi.
Cả đám cũng nhao nhao:
- Mày có lầm không chớ?
Gnafron không hề bị động tâm. Nó nhún vai:
- Mình xin bổ sung, cặp vợ chồng đáng ngờ đó đã xuất hiện trên đồi Fourviere vào mùa hè năm ngoái.
- Trời đất!
- Thời gian ở đây không mang ý nghĩa lớn, vấn đề là thái độ khả nghi của cặp vợ chồng đó. Mình còn nhớ, hôm ấy trong lúc quý vị mải rong chơi thì mình dẫn Kafi đi dạo trên đồi. Đi một hồi, hai thầy trò mỏi cẳng và đói rã ruột nên ghé vào một cửa hàng bánh ngọt ven sườn đồi Fourviere.
Tidou lắc đầu:
- Chẳng hề ăn nhập gì với khám phá vừa rồi của mày cả.
- Là lá la, có chứ. Cặp vợ chồng mà tao đang tỏ ý nghi ngờ là ông bà chủ tiệm bánh, thưa quý vị lúc tao dắt Kafi đến, bà chủ tiệm bắt tao phải đem con chó về ngay.
- Chuyện ấy tất nhiên thôi. Động vật bị cấm vô các cửa hàng thực phẩm.
- Khi đói bụng người ta có thể phạm luật. Quý vị biết không, trong lúc tao năn nỉ bà ta muốn gãy lưỡi thì ông chủ tiệm xách chổi chà chạy ra quơ loạn cào cào.
Bistèque cười:
- Thì ra thế. Hai thầy trò mày bị cán chổi tống khỏi cửa, ha ha ha.
Gnafron trừng mắt:
- Đừng cười, Bistèque. Sau vụ bị xua đuổi đó, chắc chắn con Kafi vẫn còn thù dai khi tái ngộ cặp vợ chồng tại khu Fourviere. Tao nghĩ ông bà chủ tiệm sợ con cẩu trả thù nên sai người bắt cóc nó.
Tondu ôm bụng cười lăn lộn:
- Chỉ vì một cái chổi bá vơ mà mày chế tạo câu chuyện cổ tích thần sầu. Tao xin bái phục, ha ha.
Cả đám nửa cười nửa mếu chưa biết phải làm gì thì từ xa một tiếng sủa quen thuộc vang lại:
- Gâu, gâu...
- Hả?
Tidou bay khỏi căn hầm trước tiên. Hắn chạy như ma rượt ra đầu đường cái, phía sau là các chiến hữu theo bén gót. Khi chạy đến đỉnh dốc, Tidou mới há hốc mồm. Kia kìa, từ dưới dốc, hai con chó đang xông xộc lao lên. Và đằng sau là một chú nhóc đang chạy theo chúng, khốn khó giữ hai dây một lúc, bị lôi xềnh xệch, không làm sao kìm lại được.
Thằng bé đó là Geo, em trai của Tidou.
- Ôi, Kafi!
Con chó lai sói tuyệt đẹp chồm lên người cậu chủ khiến Tidou suýt ngã ngửa. Thằng út Geo bổ nhào tới trước bởi sợi dây cột cổ Kafi bị kéo phăng. Nó quay mòng mòng.
- Anh hai giữ con Kafi giùm em.
- Ờ, thế còn con cẩu kia?
Con chó thứ hai vuột khỏi bàn tay bé bỏng của Geo sủa vài tiếng ngơ ngác. Nó chạy đến bên Kafi rên ư ử như yêu cầu sự che chở. Còn phải hỏi, Kafi dựng đứng vành tai như giới thiệu với các thám tử nhóc về người bạn này. Nước mắt Tidou rưng rưng. Rõ ràng hắn chẳng màng liếc mắt tới con cẩu lạ hoắc có bộ lông tuyệt đẹp. Hắn vuốt ve Kafi:
- Mày có bạn mới rồi quên bạn cũ hả? Thằng cẩu mày mới quen ở đâu ra vậy?
Nhóc Geo chu môi:
- Anh hai ơi, con cẩu xinh xắn này không phải là “thằng” đâu. Nó là một em chó cái.
- Cái gì?
Tidou sửng sốt:
- Bộ con Kafi có “bồ” thiệt sao?
- Thiệt mà. Anh hai vừa nhổ neo sáng nay chưa đầy nửa tiếng thì Kafi đã kéo chiến hữu về nhà. Em liền dắt “hai đứa” đi tìm anh đó.
Tidou ôm đầu:
- Trời hỡi, ai mà ngờ Kafi biết “yêu” sớm vậy. Nó nỡ để gia đình mình thức trắng đêm trong khi vọt cửa sổ đến với ả hôn thê.
Guille tủm tỉm cười:
- Tình yêu là lý do duy nhất của sự mất tích ấy.
Lúc này những người bạn đồng hành của hắn đã xúm xít quanh hai con vật dễ thương kiêm dễ... sợ. Mady ngắm vị hôn thê của Kafi không chớp mắt:
- Ái chà, Kafi có con mắt tinh đời đấy. Các bạn xem này, nó mới duyên dáng làm sao. Nó tao nhã quá!...
“Tao nhã” ư? Tidou nhìn cô nàng chó.
- Bạn thấy đẹp chỗ nào chứ, chỉ tại nó dụ khị Kafi mà tụi mình xém chút nữa phải quấy cả thành phố lên đó.
- Đừng giận quá mất khôn, Tidou. Con chó xinh xắn này rất xứng đôi với Kafi. Bạn không thấy Kafi đang hạnh phúc đó sao.
- Ừ nhỉ, nhân danh là chủ nhân của Kafi, Tidou chưa bao giờ phát hiện con chó có những cử chỉ lạ lùng như vậy, nó cứ đưa mũi hít hít cô nàng hôn thê. Hắn đành phải đầu hàng:
- Hừm, chẳng hiểu Kafi cuỗm em cẩu ở đâu?
Guille huýt sáo một đoạn nhạc.
- “Cẩu tiểu muội” này chắc thuộc giống Labrado. Chỉ có giống Labrado mới có được cái đầu tròn và đôi mắt hiền dịu như vậy.
Bistèque phản đối:
- Nhưng giống Labrado đâu có chó đốm.
- Ê, loài chó có quyền lai chớ. Tao dám cá lông cha nó màu đen và lông mẹ nó màu trắng đấy.
Tondu gật gù:
- Tụi bay đều có lý tất. Theo tao biết thì loài Labrado chỉ duy con đực mới có kích thước khổng lồ còn con cái thì bé tí tẹo. Đằng này bồ tèo của Kafi lại đồ sộ chẳng thua gì nó mới ngộ.
Mady âu yếm vuốt phần lưng mượt mà của “cẩu tiểu muội” trong sự hài lòng của Kafi. Cô bé cười khúc khích:
Dù sao nó cũng mang dòng máu Tabrado đó nha.
Hề Xiếc gợi ý:
- Có thể nó là giống Brac chăng?
Tondu nói:
- Tóm lại, là chó lai rồi.
Mady tuyên bố:
- Không phải thuần chủng cũng vẫn rất dẹp.
Giữa lúc cả đám cười thả cửa thì thủ lãnh Tidou kéo mặt lắc nơi chiếc vòng cổ vị hôn thê Kafi. Hắn dọc thật lớn dòng chữ khắc trên mặt lắc.
- “Zoutsou. Biệt thự Cây Thông Tuyết - Số 26 dốc Saint - Just”
Gnafron trợn mắt:
- Dốc Saint - Just à? Đó là con đường ngoằn ngoèo trên đồi Fourviere đó.
- Tao biết. Vấn đề là cô bồ ruột của Kafi đã có tên có chủ hẳn hoi. Tụi mình phải trả nàng Zoutsou về cho chủ của nó trước khi Kafi bỏ trốn lần nữa nếu Geo lại quên đóng cửa sổ.
Thằng cu Geo khổ sở cụp mắt xuống.
Guille nói:
- Tao không nhớ là đã nhìn thấy ngôi biệt thự này hay chưa.
Tondu gật đầu:
- Khắc tìm khắc biết mà.
Tidou quyết định:
- Không bàn cãi nữa. Geo về nhà đi. Bọn anh sẽ đến biệt thự Cây Thông Tuyết.
Không một lời nài xin, cậu bé Geo quay gót và mất hút khi vượt qua đỉnh dốc Kẻ Cướp.
Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 3 - Sừng Chó Sói Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 3 - Sừng Chó Sói - Paul Jacques Bonzon Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 3 - Sừng Chó Sói