Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quyền Thần
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1: Chuyện Dưới Trăng.
T
răng sáng dìu dịu êm ả như nước hồ thu, ánh trăng nhu hòa phản chiếu trên mặt Sướng Xuân hồ phẳng lặng như gương, khắc lên từng tia phản quang huyền ảo, lại thêm gió xuân tháng ba dịu mát vi vu đưa đẩy lau sậy bên hồ nhè nhẹ đu đưa, cảnh sắc mỹ diệu an tường đi vào lòng người.
Ven Sướng Xuân hồ, một đôi nam nữ tay áo phiêu phiêu sóng vai mà đứng, ngẩng đầu ngắm trăng. Thiếu nữ áo trắng váy trắng, khuôn mặt tuy không tính là sắc nước hương trời nhưng lại ẩn vào một nét dụ hoặc say người, mà vóc người nàng trước lồi sau vểnh điển hình cho loại gợi lên khao khát của đàn ông, hai tay khoanh nơi bộ ngực cao vút, nhè nhẹ nói:
- Hạ công tử, chàng xem, vầng trăng đêm nay thật là đẹp!
Bên cạnh nàng là một phú gia (nhà giàu) công tử dáng người không cao lắm, tướng mạo nói cho cùng cũng không tính là anh tuấn, thậm chí có nét bỉ ổi, trong khi thiếu nữ đắm chìm ở ánh trăng nhu mỹ thì đôi mắt hắn lại thẳng tắp hướng về bên trong cổ áo thiếu nữ, từ nơi này có thể nhìn được một đoạn cổ trắng lóa tựa ngọc, thậm chí có thể nhìn đến một đoạn khe sâu trắng như tuyết, biểu tình này của hắn rất dễ dàng khiến chúng ta hiểu lầm là hắn đang rình trộm bộ ngực thiếu nữ.
Nghe được thanh âm dịu ngọt của thiếu nữ, Hạ công tử ho khan một tiếng, cố gắng làm cho biểu tình của mình hiện ra vẻ chính khí mà ưu nhã, dù cho nỗ lực này thể hiện trên khuôn mặt bỉ ổi của hắn lại là một chuyện cực kỳ khó khăn, nhưng hắn vẫn hơi hơi gật đầu, nói:
- Đúng a, vầng trăng tựa ngọc, giống như. . . là giống như bàn tay nhỏ xinh này của nàng!
Nói tới đây, hắn rất ưu nhã nắm chặt tay thiếu nữ, bộ mặt say đắm:
- Tối nay có thể ở trong thành gặp nàng, lại có thể mời được nàng ra thành đi tới nơi Sướng Xuân hồ u tĩnh này tâm sự, thật là tam sinh hữu hạnh (tu 3 đời mới được phúc) a!
Thiếu nữ cúi đầu, e lệ nhìn trộm vị công tử này một cái, nói:
- Công tử, nô gia. . . nô gia nhận thấy công tử phong độ ngời ngời, tài mạo xuất chúng, nên mới. . . nên mới yên tâm cùng đi, công tử. . . chàng sẽ không khinh thị nô gia chứ?
- Sao có thể?
Hạ công tử lập tức nói:
- Ta lần đầu tiên nhìn thấy cô nương liền bị khí chất thanh nhã thoát tục của nàng hấp dẫn, nàng tựa như tiên tử trong lòng ta. . . ta sẽ đối với nàng thật tốt, khiến nàng hưởng hết phú quý nhân gian, ta muốn. . . xin lỗi, cô nương, ta quá kích động rồi, nhưng chắc nàng có thể nhìn ra được, ta là thật sự ưa thích nàng!
Thanh âm chân tình thực ý, thật khiến người nghe động dung.
- Công tử!
Thiếu nữ thâm tình nhìn công tử.
- Cô nương!
Hạ công tử không kìm được đem thiếu nữ ôm vào trong lòng, cánh tay còn lại cũng không kìm được mà hạ cánh tại kiều đồn phì nhiêu của thiếu nữ, dùng sức siết siết… chà tính đàn hồi rất tốt nhá, hắn không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý.
Dưới trăng bên hồ, tình chàng ý thiếp, một đôi gian phu dâm phụ. . . chết cha nhầm, không đúng, phải là một đôi nam nữ tình nồng mới phải.
Bất tri bất giác, bàn tay còn lại của Hạ công tử bắt đầu từ từ nhồi vào cổ áo thiếu nữ, chuẩn bị thực hiện sứ mạng cao cả là đi vỗ về hai quả đồi to lớn bên trong.
Tối nay, hẳn phải có một phen dã chiến (chiến đấu nơi hoang dã... khà khà...).
Chính tại lúc này, từ bụi lau sậy bất thình lình vang lên một loạt tiếng động, sau đó rất nhanh chui ra hai người.
Đi ở phía trước là một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, một thân cẩm y màu xám bạc tôn lên vẻ anh tuấn hào sảng, thần thái tựa ngọc thụ lâm phong, ánh mắt sáng tựa sao trời trong đêm, làn da màu cổ đồng đặc hữu của cư dân ven biển, mạnh mẽ mà tràn đầy sức sống. Tuy tuổi không đến hai mươi khiến khuôn mặt hắn còn chút non nớt nhưng cặp mắt lấp lánh có thần cùng khóe miệng tươi cười ôn hòa nọ khiến người khác cảm giác được một loại thành thục vượt ra ngoài tuổi đời.
Sau lưng hắn là một tùy tùng niên kỷ tương tự, tướng mạo cũng không kém, chỉ là trên mặt lại mang theo nét cười mỉm cổ quái.
- Á à!
Thiếu niên nhìn Hạ công tử đang chuẩn bị xua tay vuốt ve bộ ngực sữa của thiếu nữ, bộ dạng kinh ngạc nói:
- Này. . . Đây không phải là Hạ công tử ư?
Hạ công tử bị người phá chuyện tốt, rất không vui, chỉ thấy thiếu niên trang phục quý phái, hẳn không phải phường đệ tử thế gia phổ thông, càng huống hồ lại còn nhận thức được mình, không khỏi buông thiếu nữ ra nói:
- Ngươi là người nào?
- Hạ công tử, ngươi thật là quý nhân nhiều việc!
Thiếu niên cười khà khà nói:
- Phải rồi, Hạ công tử, ngươi vốn đã có sáu tiểu thiếp, không biết vị giai nhân này là thứ mấy a?
- Ngươi. . . Ngươi nói bậy!
Hạ công tử trợn mắt phẫn nộ:
- Ta còn chưa lấy vợ, moi đâu ra tiểu thiếp?
- Nga!
Thiếu niên đảo đảo mắt, lắc đầu nói:
- Không đúng chứ, ta nghe nói mấy ngày trước từ phủ của ngươi đuổi ra một cái cô nương, nghe nói là ngươi mang về phủ chẳng qua chỉ mới năm ba ngày liền đem người ta đuổi đi. Cô nương nọ vốn định đến nhà các ngươi hưởng phúc, lại không nghĩ lúc bị đuổi ra chỉ mặc một thân áo đơn, ngay một văn tiền đồng đều không lấy tới tay, sau lại thẹn quá nhảy xuống Đông Hải, việc này chẳng lẽ là giả? Kia. . . kia cái người nhảy biển lẽ nào lại không phải tiểu thiếp của ngươi a?.
Thiếu nữ một bên nghe nói vậy, sắc mặt đại biến, khủng hoảng nhìn Hạ công tử.
Hạ công tử cười lạnh nói:
- Nguyên lai là tới gây sự, trong phủ Hạ mỗ chưa từng có người nhảy biển!
Hắn đột nhiên huýt gió một cái, chỉ thấy từ trong bụi lau sậy hai bên chui ra bốn gã đại hán hình dáng lực lưỡng.
- Hai tên tiểu tử thúi, quấy nhiễu chuyện tốt của bản công tử, đây là các ngươi tìm chết. Nơi này vắng vẻ ít người, cho dù đem bọn ngươi giết chết rồi ném xuống hồ nuôi cá chỉ sợ cũng là thần không biết quỷ không hay.
Hạ công tử cười gằn nói:
- Nếu là biết điều, nhanh quỳ xuống khấu đầu vái bản công tử một trăm cái, may ra bản công tử đại lượng tha cho các ngươi đi!
Bốn gã đại hán cười hắc hắc, xắn tay áo chầm chậm đi tới gần.
Thiếu niên cẩm y vẻ mặt đau khổ, than thở:
- Hạ công tử, thật muốn đánh nhau ư?
- Không muốn đánh thì dập đầu!
Hạ công tử căm hận nói.
Thiếu niên cẩm y quay đầu hỏi:
- Hàn Thanh, ngươi tính sao?
Hàn Thanh cười đểu nói:
- Thiếu gia, nếu như Hạ công tử đã nói đánh, chúng ta cứ đánh là xong!
Thanh âm chưa dứt, Hạ công tử chỉ thấy hai người trước mặt một trái một phải tách ra, tựa như hai đầu báo săn mồi, trước tiên nhào về đám đại hán. Bọn họ động tác đã nhanh, ra chiêu cũng độc, công tử cẩm y kia tuy so với đám đại hán hình thể còn thấp bé hơn một đoạn nhưng là tay phải hắn hóa thành chưởng đao, khi đám đại hán còn chưa kịp phản ứng đã hung hăng chém lên động mạch trên gáy đối phương, gã đại hán nọ ngay cả kêu cũng không kịp kêu một tiếng, thân thể to lớn cứ thế sụm xuống giống như một bãi bùn nhão.
Cẩm y thiếu niên hạ xong một tên cũng tịnh không có đình chỉ động tác, hắn quay người vung lên một chân, - Phanh- một tiếng đá vào giữa xương eo một gã đại hán khác, gã nọ chỉ cảm giác được một cơn đau kịch liệt từ eo nhói lên, hai chân liền giống bị điện giật, tê dại bủn rủn, cả người ngã phịch xuống, nằm trên mặt đất rên hừ hừ.
Hai gã đại hán bên này nằm sân, lúc đó Hàn Thanh bên kia cũng đã giải quyết xong hai tên còn lại.
Hắn cùng cẩm y thiếu niên ra tay cơ hồ cùng một dạng, nhanh, chuẩn, độc, dùng công kích trực tiếp nhất đánh vào bộ vị yếu hại của địch nhân, không có nửa điểm hoa hòe hoa sói.
Hạ công tử trợn mắt há mồm, thiếu nữ phong mãn nọ cũng hoa dung thất sắc.
Cẩm y thiếu niên vỗ vỗ tay, sửa sang lại xiêm y, lúc này mới cười khà khà nói với Hạ công tử:
- Hạ công tử, đến ngươi!
Hạ công tử sắc mặt tái nhợt, đột nhiên ngã quỵ trên đất, khóc không thành tiếng:
- Không dám, anh hùng, ta sai rồi, tha mạng a. . . !
Hắn từ trong lòng lấy ra một đống ngân phiếu lẫn bạc vụn ném lên trên mặt đất, run giọng nói:
- Ngài. . . Các ngài xin cầm đi, đây. . . đây nếu không đủ ta còn có thể về lấy thêm, chỉ xin các ngài tha mạng a. . . !
Cẩm y thiếu niên tay phải vân vê cằm, cười nói:
- Hạ công tử, ngươi quá khách khí đi mất, đây tận mấy trăm lượng bạc, chúng ta nếu như lấy chẳng phải là thành ăn cướp sao? Hạ công tử, nếu ngươi cũng không muốn đánh, thôi bỏ đi vậy. Kỳ thực hôm nay ta đi qua đây là tới xem có người nào bơi lội tại Sướng Xuân hồ hay không, đáng tiếc đến một người cũng đều không có, thật là mất hứng. Hạ công tử, nếu không ngươi tốt bụng xuống bơi một vòng để ta xem xem sao nhé!
Lúc này chính là tháng ba cuối xuân, tuy là lúc vạn vật đâm chồi nhưng vào ban đêm mà nói nước hồ tự nhiên vẫn băng lạnh thấu xương, Hạ công tử vừa nghe muốn hắn xuống nước, sắc mặt càng thêm trắng bệch, khoát tay nói:
- Không. . . không dám, nước lạnh quá, đi xuống mất mạng mất. . . !
Hắn chợt thoáng nhìn thấy tay phải đang vân vê cằm của thiếu niên cẩm y lúc này lại hơi hơi có ánh kim lấp lánh, không khỏi tử tế nhìn kỹ, lúc này mới phát hiện quang mang kia cũng không phải là trên ngón tay của thiếu niên cẩm y có bảo bối gì, mà là tay phải thiếu niên cẩm y có ba căn ngón tay màu hoàng kim, tại dưới ánh trăng phản chiếu tự nhiên có chút kim quang lóng lánh.
- A!
Hạ công tử cả kinh nói:
- Ngài. . . Ngài là Hàn gia Ngũ công tử Hàn Mạc?
Cẩm y thiếu niên khà khà cười, nói:
- Ngươi nhận ra rồi?
Hạ công tử trên mặt tràn đầy sợ hãi, ngây ngốc nhìn ba ngón tay lóe lên kim quang nọ lẩm bẩm:
- Ta nghe nói, Đông Hải Quận đệ nhất thế gia Hàn gia có một vị Ngũ công tử, lúc sinh ra tay phải có ba ngón giống như vàng, đồn là Tài thần đầu thai hạ phàm, không nghĩ đến. . . không nghĩ đến ta lại đụng tới Ngũ thiếu gia. Ngũ. . . Ngũ thiếu gia, ngài. . . ngài tha mạng a!
Thiếu niên cẩm y Hàn Mạc nhởn nhơ nói:
- Ngươi nếu đã biết ta là ai, liền nên biết, lời Hàn Mạc nói ra, thu không lại!
Hạ công tử biểu tình phức tạp, con ngươi tràn đầy sợ hãi, hắn đột nhiên đứng lên, cung kính nói:
- Ngũ thiếu gia, tiểu nhân biết sai rồi, tiểu nhân xuống hồ ngay đây!
Không nói thêm lời nào, đi tới bên hồ, nhắm tròng mắt lại, dùng một loại thanh âm người khác nghe không được lầu bầu:
- Đụng phải cái tên sát tinh này, ta chính mình xui xẻo!, rồi bằng một tư thế tiêu sái nhảy vào trong nước hồ lạnh như băng.
Hàn Mạc vỗ tay:
- Đẹp mắt, Hạ công tử này còn là kẻ thức thời vụ a!
Hắn đi tới bên cạnh thiếu nữ phong mãn nọ, ôn nhu nói:
- Cô nương, đây là một con yêu râu xanh, không nên bị hắn lừa nha. Hôm nay nếu không có chúng ta chạy tới, sự thanh bạch của nàng chỉ sợ bị hắn điếm ô mất.
Trong khi nói chuyện cũng hung hăng đánh giá bộ ngực sữa phong mãn của thiếu nữ vài lần rồi lại vài lần…
Thiếu nữ nhẹ nhàng thi lễ, cảm kích nói:
- Đa tạ ân cứu mạng của công tử.
Hàn Thanh chồm tới, cười khà khà nói:
- Cô nương, công tử nhà chúng ta cứu nàng, nàng nên làm sao báo đáp a?
Thiếu nữ ngẩng đầu, ném cho Hàn Mạc một cái liếc mắt đưa tình, điệu đà nói:
- Hàn công tử, Đào Hồng nguyện lấy thân báo đáp. Hàn công tử có rảnh, xin mời tới Phiêu Hương viện để Đào Hồng được vinh hạnh làm ấm giường cho ngài a!
- Phiêu Hương viện!
Hàn Mạc cùng Hàn Thanh nhìn nhau, lập tức cúi gằm đầu, bằng tốc độ nhanh nhất chạy mất dép khỏi Sướng Xuân hồ, khiến Đào Hồng giậm chân ai oán:
- Oan gia a, không muốn đi Phiêu Hương viện, ta tới phủ của ngươi cũng được mà!
Phiêu Hương viện, thanh lâu lớn nhất Đông Hải thành!
Hạ công tử trong hồ nghe đến đó, tròng mắt trợn ngược, suýt chút nữa chết đứng khi đang bơi...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyền Thần
Sa Mạc
Quyền Thần - Sa Mạc
https://isach.info/story.php?story=quyen_than__sa_mac