Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nửa Đời Thanh Tình
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 1: Tứ Bối Lặc Và Bát Bối Lặc Mở Đường Xây Phủ
V
ân Yên và và mấy cô bé Phúc Nhi, Bích Nguyệt đều là tiện tịch, đều là những nha hoàn làm việc nặng thấp kém nhất trong điền trang. Những nha hoàn khác thường xem thường bọn họ, đùn đẩy tất cả các công việc nặng nhọc dơ bẩn nhất cho họ làm.
- Vân Yên, ngươi chuyển toàn bộ củi vào nhà bếp đi, nhanh lên một chút, chậm chạp là biết tay ta.
Một đại nha hoàn ăn mặc đơn giản chỉnh tề tay chống eo kiêu ngạo sai bảo nàng. Vân Yên buông cái chày đang giã gạo trong tay xuống, cung kính nói: "Vâng, tỷ tỷ." Đại nha hoàn thấy nàng ngoan ngoãn nghe lời, hất cằm xoay người bước đi.
- Quá coi thường người khác rồi, nó nghĩ mình là ai chứ!
Bích Nguyệt đang giã gạo bên cạnh nhịn không được nói nhỏ. Phúc Nhi vội vàng lấy khuỷu tay huých vào cánh tay con bé, nói:
- Bà cô nhỏ của tôi ơi, cô nhỏ giọng một chút, để người khác nghe thấy chúng ta lại gặp rắc rối.
Vân Yên tìm dây thừng, đi đến sân nhỏ bên kia, trong sân chất đầy một đống củi. Vân Yên ngồi xổm xuống, bắt đầu buộc thành từng bó một, chỉ một lát sau đầu đã ra đầy mồ hôi, trên tay cũng đã xuất hiện vài vết thương do bị củi gỗ đâm. Phàm là những a hoàn có chút thân phận đều không muốn làm những việc này, nhưng Vân Yên là tiện tịch. Đúng vậy, là nha hoàn tiện tịch thấp kém nhất, là nha hoàn tiện tịch đến xách giày cho chủ tử cũng không xứng. Đến nơi này, càng khiến nàng hồi tưởng lại số phận xuất thân quyết định cuộc sống của con người như thế nào. Vì vậy, hai người Bích Nguyệt, Phúc Nhi có thể thỉnh thoảng thừa dịp không có người để oán trách, oán trách những nha hoàn coi thường họ, oán trách ông trời, oán trách xuất thân chính mình, nhưng Vân Yên vẫn không kêu rên một tiếng khi làm việc. Làm việc thì có gì không tốt? Ít nhất không phải nghĩ chuyện kiếp trước kiếp này, sẽ không còn nhớ lại những ký ức vỡ vụn về hy vọng xa vời. Dù là kiếp nào, nàng cũng không có thời gian để thương hoa than nguyệt. Đó là công việc của những tiểu thư nhà có tiền.
Nàng bắt đầu chuyển từng bó từng bó một, cố hết sức khiêng vào phòng chứa củi. Quần áo bằng vải thô đã bị mồ hôi thấm ướt, nàng cũng không hề để ý. Trên khuôn mặt non nớt thanh tú không có bất cứ cảm xúc nào. Làm cho đến giữa trưa, cuối cùng cũng vất vả chuyển xong đống củi trên mặt đất. Cơm của hạ nhân trong phòng bếp cũng bị vét hết sạch, Vân Yên đành ôm một bụng rỗng quay lại phòng giã gạo.
- Vân Yên, qua đây, tôi và Bích Nguyệt giấu cho cô một cái bánh bao nè.
Phúc Nhi lấy một bọc giấy dầu gói bánh bao từ trong tay áo ra.
Vân Yên nhìn cái bánh bao, lại nhìn hai cô bé đều mặc quần áo vải thô. Cúi đầu mấp máy đôi môi khô nứt:
- Cám ơn hai người, Phúc Nhi, Bích Nguyệt.
- Còn không mau đi rửa tay, mau ăn đi, nhân lúc nó còn nóng.
Bích Nguyệt giả bộ trừng mắt với Vân Yên. Vân Yên mỉm cười đi tới thùng nước múc nước rửa tay. Đau như bị muối xát. Xòe tay ra xem, chi chít những vết thương mới và vết thương cũ chồng chất lên nhau. Nàng thở dài một tiếng, đôi tay này, quả là xách giày cho người ta cũng không xứng mà.
Rửa tay xong cầm lấy bánh bao, từng miếng từng miếng một ăn hết, cảm giác đói tới mức lưng dán bụng cũng giảm đi phân nửa. Nàng vội vàng tiếp tục cùng hai cô bé bắt đầu giã gạo.
Một hai canh giờ luôn chân luôn tay trong nhà bếp đến trước giờ chuẩn bị cơm tối, ba người cuối cùng cũng nâng cái lu đựng gạo đã giã xong lên chuyển đi. Vừa đặt cái lu xuống, không kịp lau mồ hôi, bỗng nghe thấy giọng nói của quản gia vang lên bên ngoài, mọi người đều nhòm vào trong sân.
- Có chuyện gì vậy?
Bích Nguyệt ngó đầu ra ngoài cửa xem xét.
- Chúng ta mau ra xem thế nào đi, chắc quản gia muốn giáo huấn gì rồi.
Phúc Nhi vội vàng kéo Vân Yên cùng Bích Nguyệt bên cạnh. Ba người nhanh chóng chạy vào trong sân, đã có một đám hạ nhân tập trung ở đó. Một bà quản gia gầy gò đứng ở phía trước.
- Đã đến đông đủ hết chưa? Sau này cứ lười biếng thế này thì định làm việc ở phủ hoàng tử thế nào?
Giọng nói sắc bén của bà quản gia vang lên bắt đầu giáo huấn.
- Quản gia dạy bảo đúng ạ, mọi người đã đến đủ rồi ạ.
Gã sai vặt đứng đầu bước lên vừa cười vừa trả lời..
Quản gia nhìn đám nô tài đứng đông nghịt trong sân, ai cũng cúi gằm đầu xuống, tằng hắng một cái bắt đầu lên tiếng:
- Hiện tại các ngươi đứng đúng vị trí, xếp thành hàng cho ta.
Nàng, Phúc Nhi và Bích Nguyệt ba người xem xét lại vị trí của nhau, cùng giúp mọi người xếp thành một hàng.
- Mấy ngày trước, Vạn Tuế Gia đã chỉ dụ cho các vị hoàng tử trưởng thành được mở đường xây phủ. Trong đó có kỳ chủ kỳ Tương Bạch của chúng ta – Tứ Bối Lặc và Bát Bối Lặc, đây là chuyện lớn vô cùng quan trọng. Các ngươi bình thường cũng gọi chân tay nhanh nhẹn, quy củ nên dạy cho các người các ngươi đều đã biết. Hiện tại hai phủ bối lặc vừa mới xây, lại gần nhau, đúng lúc này cần đến hạ nhân, các ngươi vô cùng có phúc, có thể vào được phủ hoàng tử là phúc khí mà bao nhiêu người mấy đời không tu được! Các ngươi tới đấy nhất định phải cẩn thận chăm chỉ, nếu không cẩn thận đầu của các ngươi!
Bài giáo huấn dài đầy kích động của quản gia đã khiến các hạ nhân trong sân xôn xao hẳn lên.
- Các ngươi trật tự!
Quản gia quát lớn một tiếng, âm thanh như ong vỡ tổ phía dưới bỗng nhiên im bặt.
- Các ngươi tách thành hai nhóm, số lẻ đến phủ Tứ gia, số chẵn đến phủ Bát gia.
Những hạ nhân xung quanh bắt đầu báo số của chính mình, Vân Yên đứng ở giữa Phúc Nhi và Bích Nguyệt, đợi sau khi Phúc Nhi báo số chẵn thì Vân Yên chính là số lẻ, Bích Nguyệt lại là số chẵn. Ba người họ cứ ba mặt nhìn nhau như vậy rồi tự động tách ra thành hai nhóm.
Sau khi giáo huấn kết thúc, hạ nhân đều tung tăng như chim sẻ quay về phòng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị ngày hôm sau đến phủ hoàng tử báo danh. Nghe nói Tứ Bối Lặc và Bát Bối Lặc là hai hoàng tử trưởng thành được đương kim hoàng thượng sủng ái nhất đấy.
Ba người Phúc Nhi, Bích Nguyệt, Vân Yên trên đường quay trở lại phòng cho hạ nhân đều không nói gì.
Trở lại căn phòng đơn sơ, vành mắt Phúc Nhi hoe hoe đỏ kéo tay Vân Yên:
- Vân Yên, từ nay về sau chúng ta không thể làm bạn được nữa rồi, cô phải tự chăm sóc cho chính mình đấy nhé.
- Không phải quản gia nói rằng hai phủ Bối Lặc gần nhau sao, có lẽ có lúc chúng ta sẽ gặp lại nhau.
Bích Nguyệt tiếp lời nói.
"Ừ" Vân Yên cúi đầu trả lời, yên lặng nắm tay hai người.
- Tỷ tỷ, hai tỷ cũng phải cẩn thận đấy.
- Nghe nói, Bát Bối Lặc nổi danh là Bối Lặc hiền đức, có phải không?
Bích Nguyệt túm tay áo Phúc Nhi.
- Hình như là vậy, chỉ là không biết chủ tử Tứ Bối Lặc của Yến Vân là người như thế nào nhỉ? Ít người nhắc tới quá.
Phúc Nhi ngước đầu lên nhìn Vân Yên. Vân Yên chỉ lắc đầu. Nàng tuy là một cô gái xuyên không, nhưng đáng tiếc chỉ là một cô sinh viên khoa học tự nhiên tốt nghiệp đại học Tam Lưu, không thông thạo lịch sử lắm. Con trai của Khang Hi lại quá nhiều, nàng cũng không rõ là ai với ai. Về phần đi đâu làm việc cho ai, Tứ Bối Lặc, Bát Bối Lặc hay Bối Lặc nào đó đều là vận mệnh do ông trời đưa đẩy, Vân Yên đã sống nửa đời người, sẽ không bị những chuyện này làm mình thấp thỏm không yên.
Ba người vừa líu ríu nói chuyện, vửa thu dọn hành lý chỉ vẻn vẹn vài bộ quần áo chuẩn bị ngày mai rời khỏi chỗ này, cười cười nói nói đến đêm khuya mới ngủ.
Lúc này không ai biết được, số phận đang chờ đợi ba người phía trước là như thế nào?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nửa Đời Thanh Tình
Giản Lan
Nửa Đời Thanh Tình - Giản Lan
https://isach.info/story.php?story=nua_doi_thanh_tinh__gian_lan