Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhóc Nicolas Phiền Muộn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1: Joachim Bực Bội
T
hằng Joachim hôm qua không đi học còn hôm nay thì nó lại đi về muộn, vẻ rất là bực bội, và chúng tôi thì ngạc nhiên lắm. Chúng tôi chẳng ngạc nhiên việc thằng Joachim đi muộn hay bực bội, bởi vì nó luôn đi muộn và luôn bực bội khi đến lớp, nhất là khi có kiểm tra viết môn ngữ pháp; điều làm chúng tôi ngạc nhiên, chính là cô giáo lại cười với nó quá là tươi, và còn bảo nó:
- Thế nào, chúc mừng Joachim nhé! Em phải vui lắm, nhỉ?
Chúng tôi càng lúc càng ngạc nhiên hơn, bởi vì cho dù cô giáo đối xử với thằng Joachim rất tốt (cô đúng là hết sảy và đối với bất kì ai cô cũng đối xử tốt), thì cô cũng chưa bao giờ chúc mừng nó cả. Nhưng điều đó có vẻ chẳng làm cho thằng Joachim vui gì, cái thằng vẫn bực bội y nguyên, đến ngồi vào bàn của nó, bên cạnh thằng Maixent. Cả lũ chúng tôi quay lại để nhìn nó, nhưng cô giáo đã đập thước kẻ lên bàn và cô bảo chúng tôi rằng là không được sao nhãng, phải tập trung làm bài và chép những gì ở trên bảng, tôi mong là đừng có ai chép sai. Thế rồi tôi nghe thấy giọng của thằng Geoffoy ở đằng sau:
- Mày chuyển ngay đi! Thằng Joachim có một thằng em trai!
Đến giờ ra chơi, tất cả chúng tôi xúm quanh Joachim, cái thằng đang đứng dựa vào tường, hai tay đút túi, và chúng tôi hỏi nó xem có phải đúng là nó có một đứa em trai không.
- Ờ, thằng Joachim nói với chúng tôi. Sáng qua, bố tao đánh thức tao dậy. Bố tao ăn mặc rất chỉnh tề và không cạo râu, bố tao ôm hôn tao và nói rằng vào lúc đêm, tao đã có một đứa em trai. Thế rồi bố tao bảo tao đi mặc quần áo cho nhanh, và tao với bố tao đi đến một cái bệnh viện, và ở đó có mẹ tao; mẹ tao vẫn đang nằm trên giường, nhưng mẹ tao cũng hài lòng y như bố tao ấy, và ở ngay cạnh giường mẹ, thì có em trai tao.
- Ồ, tôi nói, vậy mà mày chẳng có vẻ gì là vui vẻ sất!
- Thế tại sao tao lại phải vui vẻ? thằng Joachim hỏi.
Mới cả nó quá là xấu xí. Nó bé tẹo teo, đỏ hỏn và nó kêu khóc suốt, mà tất cả mọi người lại thấy thế là hay. Còn tao ấy à, chỉ cần khóc lóc một tí ở nhà, là bọn họ bắt tao im bặt ngay, thế rồi bố tao còn bảo tao là một thằng đần và rằng tao làm điếc tai ông ấy.
- Ờ, tao biết rồi, thằng Rufus nói. Tao cũng thế, tao có một thằng nhãi em, mà nó lúc nào cũng sinh đủ chuyện. Nó là cái cục cưng và nó có quyền làm tất cả mọi thứ, và nếu tao mà đánh nó ấy à, nó sẽ đi mách bố mẹ tao luôn, thế là thứ Năm tao sẽ bị cấm xem phim!
- Tao thì ngược lại, thằng Eudes nói. Tao có một lão anh và chính lão mới là cục cưng. Lão ấy thì lúc nào cũng lải nhải rằng chính tao là kẻ sinh chuyện, ai bảo lão cứ đánh tao, lão có quyền thức khuya để xem tivi và bọn họ còn cho lão hút thuốc!
- Từ khi có thằng nhãi em tao, tao lúc nào cũng như bị bắt tù, thằng Joachim nói. Ở bệnh viện, mẹ tao muốn tao ẵm nó, thơm nó, cái thằng nhãi ấy, còn tao dĩ nhiên là không thích, nhưng mà tao vẫn phải làm, và bố tao lại còn quát mắng tao phải cẩn thận, không có lại làm cái nôi bị lật, rằng ông ấy chưa bao giờ thấy một đứa lớn
đầu mà hậu đậu như tao.
- Thế cái loại bé tí như thế thì ăn cái gì nhỉ? thằng Alceste hỏi.
- Sau đó, thằng Joachim nói, bố tao và tao trở về nhà, và không có mẹ ở nhà thì chán ghê lắm. Nhất là khi người nấu bữa trưa chính là bố tao, và bố tao tức bởi vì ông ấy không thể tìm được cái mở nắp hộp, thế rồi sau đó chỉ có mỗi cá xạc-đin với cả hột đậu Hà Lan. Còn sáng nay, trong bữa sáng, bố tao còn bắt đầu quát tháo tao bởi vì
sữa bị tràn ra ngoài.
- Rồi mày sẽ biết, thằng Rufus nói. Đầu tiên, khi người ta đem nó về nhà, nó sẽ ngủ trong phòng của bố mẹ mày, nhưng sau đó, họ sẽ để nó vào phòng mày. Và mỗi khi nó bắt đầu kêu khóc, ai cũng cho rằng chính mày đã chọc cho nó bực.
- Còn tao, thằng Eudes nói, chính lão anh ngủ trong phòng tao, và cái đó cũng không đến nỗi khó chịu quá, chỉ trừ lúc tao còn quá là nhỏ, cách đây không lâu lắm rồi, thì cái đồ thằng hề ấy cứ thích dọa cho tao sợ.
- A! Không! thằng Joachim kêu lên. Chuyện ấy thì nó cứ nghỉ cho khỏe, còn lâu nó mới được ngủ trong phòng tao nhé! Phòng tao là của tao, có cứ việc tìm một chỗ khác nếu mà nó muốn ngủ ở nhà!
- Xời! thằng Maixent nói. Bố mẹ mày bảo rằng em trai mày ngủ trong phòng mày, thì nó sẽ ngủ trong phòng mày, có vậy thôi.
- Không hề, thưa mày! Không hề, thưa mày! thằng Joachim kêu lên. Họ cứ việc cho nó ngủ ở chỗ họ thích, nhưng không phải trong phòng tao! Tao sẽ đóng của phòng lại, đừng có mà đùa!
- Thế cá xạc-đin với hột đậu Hà Lan có ngon không? thằng Alceste hỏi.
- Buổi chiều, thằng Joachim nói, bố tao đưa tao đến bệnh viện, và ở đó có chú Octave, cô Edith, thế rồi cô Lydie, và tất cả mọi người nói rằng thằng em tao giống hàng đống người, bố này, mẹ này, cô Octave này, cô Edith này, cô Lydie này, thậm chí giống cả tao nữa. Thế rồi họ bảo rằng tao chắc phải vui lắm, rằng bây giờ tao sẽ phải
hết sức ngoan, tao phải giúp mẹ tao và ở trường tao phải học giỏi. Rồi bố tao bảo rằng bố tao hi vọng rằng tao sẽ cố gắng, bởi vì cho đến giờ tao vẫn là loại lười chảy thây, và rằng tao phải trở thành một tấm gương cho em trai tao. Thế rồi sau đó, bọn họ không quan tâm đến tao nữa, trừ mỗi mẹ tao, mẹ ôm hôn tao và bảo tao rằng mẹ yêu
tao lắm, ngang với cả em trai tao.
- Thế nào, bọn mày, thằng Geoffoy nói, hay bọn mình đá bóng một tí trước lúc hết giờ ra chơi nhỉ?
- À mà này! Thằng Rufus nói, khi nào mày muốn ra ngoài đi chơi với bạn bè, bố mẹ mày sẽ bảo mày phải ở nhà để trông em trai mày đấy!
- Thế hử? Đừng có mà đùa! Nó tự đi mà trông, cái ngữ nó thằng Joachim nói. Rốt cuộc có ai mượn nó đến đâu. Mà bất kì lúc nào tao thích thì tao cứ đi chơi đấy!
- Thế thì sẽ sinh chuyện, thằng Rufus nói, thế và người ta sẽ bảo
mày là đồ ghen tị.
- Sao hử? thằng Joachim hét lên. Thế càng tốt!
Và nó nói rằng nó không hề ghen tị, rằng chỉ có ngu mới làm thế, rằng nó không thèm quan tâm đến em trai nó; cái chính là nó không thích người ta làm phiền nó và còn đến ngủ trong phòng nó, thế rồi còn cản trở nó đi chơi với bạn bè, và rằng nó ấy à, nó không hề ưa cái bọn cục cưng, và rằng nếu người ta làm phiền nó quá, thế thì nó sẽ bỏ nhà ra đi, và rồi tất cả mọi người sẽ biết thế nào là buồn phiền, rằng bọn họ cứ đi mà giữ lấy cái thằng Léonce của bọn họ, và rằng tất cả mọi người sẽ tha hồ nuối tiếc khi nó bỏ đi rồi, nhất là khi bố mẹ nó biết rằng nó làm thuyền trưởng trên một chiến hạm
và nó kiếm được rất nhiều tiền, rằng dầu sao đi nữa nó cũng chán ngấy nhà với cả trường rồi, rằng nó chẳng cần ai sất, và rằng tất cả những chuyện đó làm nó buồn cười kinh lên được.
- Thế Léonce là ai vậy? Thằng Clotaire hỏi.
- Ờ thì đấy là em trai tao mà, thằng Joachim trả lời.
- Tên quái gì lạ thế, thằng Clotaire nói.
Thế là thằng Joachim lao vào thằng Clotaire và nó tát thằng này hàng đống phát, bởi vì nó bảo chúng tôi rằng có một thứ mà nó không bao giờ cho phép, đấy là lăng mạ nhà nó.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhóc Nicolas Phiền Muộn
René Goscinny
Nhóc Nicolas Phiền Muộn - René Goscinny
https://isach.info/story.php?story=nhoc_nicolas_phien_muon__rene_goscinny