Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mạt Thế Lạc Hồng Hệ Thống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1: Cuộc Đời Ta Thật Khốn Nạn Mà..
" M
ọi người trật tự, kiểm tra cuối kỳ bắt đầu, các em có thể làm bài."
Cả lớp học trở nên yên tĩnh, đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
50 thí i7nFJYw sinh dự thi ai cũng đang cắm đầu cắm cổ múa bút làm bài thi. Có người thì khuôn mặt hiện rõ nét lo lắng lúc viết lúc ngưng, cố gắng nhớ lại những kiến thức mình đã nhồi nhét vào đầu đêm qua. Có người thì bình bình thản thản làm bài như mây trôi nước chảy.
Nhưng duy nhất có một tên thí sinh lộ rõ nét tương phản. Hắn gục mặt xuống bàn và đang từ từ chìm vào giấc ngủ. Nên biết rằng bài thi chỉ vừa mới bắt đầu được 5 phút, kể cả những thí sinh bất tài, vô dụng nhất cũng có thể làm được một hai câu. Nhưng hắn ta thì ngay cả tên và số hiệu thi cũng không thèm đặt bút điền vào.
Vâng, tên thí sinh cá biệt này không ai khác chính là Nguyễn Hàn Phong, hắn là một đứa trẻ mồ côi. Từ nhỏ hắn đã sống trong một cô nhi viện. Cho đến năm 18 tuổi hắn bắt đầu kiếm việc làm và chuyển ra khỏi cô nhi viện, thuê một căn phòng trong ký túc xá nam sinh của trường.
Đồng thời, hắn còn là một tên thanh niên thất bại điển hình của thế kỷ 21. Hắn năm nay 21 tuổi. 21 năm cuộc đời hắn chưa từng nắm tay một người con gái nào cả. Hắn có một thân hình bé nhỏ gầy gò yếu đuối tựa như một chiếc lá úa héo tàn. Mặt hắn cũng có thể coi là ưa nhìn nếu không có tổ hợp đám sẹo lồi sẹo lõm do mụn trứng cá để lại. Về mặt học lực thì... hắn đứng số 1 từ dưới lên trên. Phải mất 4 lần thi lại thì hắn mới miễn cưỡng vào được một trường đại học hạng chót.
Không phải là hắn không chăm học, có thể nói hắn chăm chỉ cần cù hơn bất kỳ ai trong lớp. Nhưng chẳng hiểu sao hắn cứ học được một chữ thì lại quên mất một chữ. Cuộc đời hắn cho đến bây giờ có thể nói là thảm không thể thảm hơn.
*Renggggg!*
"Hết giờ, xin mời các bạn dừng bút!"
Lúc này Hàn Phong mới giật mình tỉnh dậy. Lau khoé miệng đầy nước dãi của mình, Hàn Phong cười khổ nhìn tờ đề thi trống không nay đã có thêm một mảng ẩm ướt.
Giám thị lúc này đi đến bàn hắn thì nhíu mày hừ lạnh một tiếng, cố gắng thu lấy bài thi của hắn mà không động vào bãi nước miếng.
" Đúng là tên cặn bã mà!!" tên giám thị lẩm bẩm.
Hàn Phong mặc kệ ánh mắt khinh bỉ của tên giám thị, hắn xách cặp lên và cất bước rời khỏi phòng thi.
Khi hắn ra đến cổng trường, hắn bị chặn lại bởi ba tên học sinh to béo ục ịch, bọn chúng là băng "chuyên gia" bắt nạt và trấn lột những học sinh yếu đuối trong trường. Bọn họ được biệt danh là bộ ba Thất, Bát,Cửu. Bọn chúng nắm lấy cố ảo Hàn Pong rồi xách bổng hắn lên sau đó ném hắn vào một con hẻm nhỏ gần trường mặc kệ cho hắn dẫy dụa đấm đá.
Một tên trong số chúng tung một cú đấm đau điếng thẳng vào mặt Hàn Phong khiến cho máu mũi hắn rỉ ra. Một tên thì xoay người một vòng tạo dáng trông rất có phong phạm cao thủ rồi mới đạp một cước thẳng vào bụng Hàn Phong khiến hắn đau quặn người rồi nằm khuỵu xuống đất nôn khan. Hắn hoàn toàn không có một cơ hội phản kháng nào. Tên còn lại thì thành thạo móc ví hăn ra, dốc từng đồng từng xu ít ỏi còn lại trong chiếc ví đáng thương của hắn rồi ném thẳng chiếc ví vào mặt Hàn Phong.
"Lão Cửu, có thu hoạch được gì không??" Lão Thất nhướng mày hỏi.
"Không có, thăng quỷ này nghèo kiết xác... còn *** đủ tiền mua bao cao su nữa là!!" bọn chúng mỗi người đạp bồi một cước vào người Hàn Phong, hung hăng sỉ nhục hắn một hồi rồi mới khệnh khạng đi ra khỏi con hẻm nhỏ.
Hàn phong nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ một: "MẤY THẰNG CHÓ CHẾT, CHÚNG MÀY NHỚ LẤY, RỒI SẼ CÓ NGÀY TAO LỘT DA RÚT GÂN CHÚNG MÀY... QUÂN ÁC ĐỘC"
Hàn Phong ôm bụng, cố gắng đứng lên, thất tha thất thểu lết ra khỏi con hẻm nhỏ. Hắn chịu đựng đủ mọi ánh mắt soi mói của những sinh viên cùng trường. Có chán ghét, có hả hê và cũng có một số ít những ánh mắt thương hại hướng về phía hắn.
Về đến ký túc xá, Hàn phong nằm úp mặt vào gối rồi giận dữ hét to: "Khốn kiếp, tại sao lại như vậy cơ chứ, dù cho ta có cố gắng đến mấy cũng chả có cái kiến thức mẹ gì vào đầu cả. Cày ngày cày đêm, 1000 giờ rồi lại 10000 giờ nhưng ta chả nhớ được cái đếch gì!!! Lại còn gặp phải bọn khốn ****". Sau đó hắn thiếp đi trong sự mệt mỏi.
Cho đến khi tiếng nhạc tập kết xe đổ rác vang lên
"Điều đó tuỳ thuộc hành động của bạnnnn
"
Hàn Phong mới giật mình tỉnh dậy, hắn đứng lên, hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh. Hắn mệt mỏi xách túi rác lên rồi lững thững đi tới nơi tập kết rác.
Thú thật, hắn đã quá quen với cảm giác thất bại cùng những ngày bị tẩm quất ăn hành như hôm nay rồi. Cứ mỗi lần hắn cố gắng đứng lên, thì cuộc đời lại tiếp tục đẩy hắn ngã xuống. Mặc dù cuộc đời hắn quả thật giống như là một vở bi hài kịch, nhưng Hàn Phong chưa bao giờ chịu bỏ cuộc. Lúc nào hắn cũng cắm đầu cắm cổ vào học hành mặc dù cho đến phút cuối, tất cả những gì hắn còn nhớ là tên sách và một số kiến thức vụn vặt, đó cũng là lý do hắn phải mất 4 lần thi lại để thi vào được đại học.
Ngoài ra, hắn cũng rất chịu khó đi chạy bộ và tập thể hình mỗi ngày nhằm nâng cao thể lực để tự bảo vệ bản thân mình. Nhưng tất cả những gì hắn nhận được là một thân hình tong teo ốm yếu.
Sau khi vứt rác, hắn lại quay đầu đi về phía ký túc xá như một cái xác không hồn. Lúc này, đột nhiên trời trở gió, một cơn mưa đổ xuống, mưa rơi ngày càng nặng hạt ướt đẫm trên khuôn mặt Hàn Phong tựa như khóc thương cho sô phận *chị Dậu* của hắn.
Hơn lúc nào hết, khi những hạt mưa mát lạnh đang lăn dài trên mặt hắn. Hàn Phong cảm thấy thật tỉnh táo và yên bình, tựa như rơi vào cảnh giới thiên nhân hợp nhất trong các cuốn tiểu thuyết kiếm hiệp vậy. Hắn đứng yên bất động, đầu ngẩng lên bầu trời đêm đang lập loè những tia chớp, mặc kệ cho nhưng giọt mưa thấm ướt đẫm quần áo hắn.
Hàn Phong đột nhiên hét lên một tràng:
"ÔNGG TRỜIII AHHH, ÔNG CỦ HÀNH TÔI THẬT SỰ RẤT THẢM, NHƯNG TÔI KHÔNG BAO GIỜ BỎ CUỘC ĐÂUUU!!!" bây giờ, ngay lúc này đây, hắn tin chắc rằng một tương lai tươi sáng vẫn đang chờ đợi hắn ở phía trước.
Khi mà nội tâm của hắn đang tràn ngập ánh sáng của sự kiên định và niềm hy vọng thì
"OANHHHH"
Một tia sét đánh thẳng vào đỉnh đầu của Hàn Phong, quần áo hắn bị sét đánh tan thành những hạt bụi li ti, còn hắn thì cháy đen như một khúc than củi. Cả người hắn đổ rầm ngã khuỵu xuống đất. Trong ánh mắt đang mất dần sức sống của hắn vẫn còn một chút tiếc nuối và sự không cam lòng.
"cuộc đời ta... thật khốn nạn mà..."
Đó là nhưng dòng suy nghĩ cuối cùng của Hàn Phong trước khi ý thức hắn chìm vào một khoảng đen tối tăm mịt mù.
" HAHAHAHAHA"
Đột nhiên, một tiếng cười ấm áp và tràn đầy nội lực vang lên bên tai hắn. Sau đó, cả khoảng không gian tối tăm sáng bừng lên. Hàng ngàn hàng vạn cây đuốc được đốt lên.
Trước mặt Hàn Phong, cả một toà cung điện nguy nga tráng lệ hiện ra. Nằm ngay chính giữa cung điện là một ngai vàng khổng lồ làm bằng gỗ Cẩm Lai. Ngồi trên ngai vàng này là một ông Lão râu tóc bạc phơ, và đặc biệt, ông ta sở hữu một bộ lông mày bạc trắng trải dài đến tận vai. Ông ta để trần thân trên, lộ ra những múi cơ bắp săn chắc và đàn hồi mà hiếm người trẻ tuổi nào có thể có được. Ông mặc một chiếc quần ngắn may bằng vải thô, thêu những ký hiệu loằng ngoằng linh tinh. Nhưng khi Hàn Phong nhìn kỹ lại thì thấy những ký hiệu đó có chút tương tự với những hoạ tiết được điêu khắc trên mặt trống đồng Đông Sơn.
Trên đầu ông đội một chiếc vương miện được kết lại bằng các loại lá cây cỏ tự nhiên. Nét mặt ông ta hiền từ tựa như ông bụt trong truyền thuyết vậy. Đứng hai bên ông lão có hai người trung niên. Một người có làn da trắng trẻo, ngũ quan tinh xảo, đặc biệt là đôi mắt âm hiểm cùng lạnh lùng vô cùng. Người trung niên khác thì sở hữu một làn da nâu màu mật, khoẻ mạnh và tràn đày sức sống. Ông ta có một khuôn mặt cương nghị, ngũ quan đoan chính. Ánh mắt người này hữu thần, ấm áp, tạo cho người ta một cảm giác hào sảng dễ gần.Tuy vậy, cả ba người họ đều có một điểm chung đó là bon họ đều sở hữu một hình thể cực kỳ khổng lồ, to và cao hơn gấp 10 lần người trưởng thành bình thường.
Hàn Phong có chút giật mình vì mọi thứ xảy ra quá đột ngột, hắn tự nhủ:
" Chắc chắn đây là Âm phủ rồi, còn kia chắc là lão Diêm Vương cùng hai người Hắc Bạch Vô Thường đây mà..."
" Khá lắm, khá lắm!! ahahahah, không hổ là con rồng cháu tiên, mang trong mình dòng máu Lạc Hồng của Đại Việt, ý chí rất kiên định!!" giọng nói đầy nội lực của ông già sang sảng vang lên.
"Ta.. là Lạc! Long! Quân!!!." Ông già nói
P/S: Oáp mệt quá cả nhà ạ, chương đầu là phần giới thiệu và dẫn truyện nên sẽ hơi dài một tí nhé, chap sau sẽ hứa hẹn những tình tiết hấp dẫn và kịch tính hơn nhé cả nhà;)
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mạt Thế Lạc Hồng Hệ Thống
ĐậuPhộngTrôi
Mạt Thế Lạc Hồng Hệ Thống - ĐậuPhộngTrôi
https://isach.info/story.php?story=mat_the_lac_hong_he_thong__dauphongtroi