Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mãi Bên Anh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1.1: Màn Mở Đầu
M
ột chiếc lá vàng liệu có thể bay ngược hướng gió? Một chiếc lá vàng liệu có thể không bao giờ rụng? Và một chiếc lá vàng liệu có thể hóa xanh trở lại?
Tôi là Lưu Thiên Ân, một cô gái bình thường tới mức tầm thường. Tôi có bố là người Việt Nam, mẹ là người Trung Quốc. Chính vì thế, tôi có một cái tên Trung Quốc lấy theo họ mẹ là Diệp Trúc Y. Tôi sinh ra và lớn lên ở Việt Nam. Ở độ tuổi 5 nhưng tôi đã có thể nói thông thạo hai thứ tiếng Việt, Trung. Nhưng khi đó, bố mẹ tôi li dị. Tôi theo mẹ về Trung Quốc sinh sống. Nhưng chưa được bao lâu, mẹ tôi mất vì tai nạn giao thông. Tôi được gửi sang cho nhà dì tôi, Diệp Bích Khuê cùng chồng là Tô Nam Phong. Vợ chồng dì không có con nên coi tôi như con đẻ. Và từ đó trở đi tôi chưa về Việt Nam một lần nào.
Thời gian trôi dần đi, tôi lúc này đã tròn 15 tuổi, đỗ vào trường cấp 3 Lam Nguyệt, một trong năm trường nổi tiếng toàn Trung Quốc. Thực ra thì đỗ được vào cũng chỉ là may mắn, một phần cũng do tôi thức trắng đêm để học bài. Còn lại cũng không rõ tại sao tôi bỗng dưng cao siêu như vậy. Haiz, hi vọng cuộc sống cấp 3 của tôi sẽ yên bình.
Tôi mặc bộ đồng phục trường áo sơ mi váy kẻ đỏ cũng chiếc cà vạt cùng màu với váy, cộng thêm quả kính to dày cộp của tôi, mái tóc xoăn xoăn được buộc theo kiểu đuôi ngựa, cái mái bằng nó cứ không theo nếp, tôi nhìn vào gương để xem thế nào.
Phù, mặt mình sao lắm mụn thế kia? Mắt thì thâm quầng như con gấu trúc, cái môi thì dày hơn bình thường, cái mũi không được thanh cao cho lắm, mái tóc vì xoăn mà rồi tung lên. Trông tôi đúng kiểu đậm chất xấu xí. Tôi tự hỏi khi nào mình mới xinh lên được. Đặc biệt là đôi môi dày này, làm tôi tự ti chết đi được.
"A, Trúc Y, con dậy rồi à?"Dì Khuê mỉm cười chào đón tôi. Chúng tôi sống với nhau cũng đã lâu, tình cảm của chú và dì tuy dành cho tôi cũng rất lớn.
"Con chào chú, con chào dì!"Tôi khoác cái ba lô trống không đằng sau lưng.
"Mau ngồi xuống ăn đi."Chú Phong mỉm cười.
Bỏ cặp sách xuống ghế bên cạnh, tôi ngồi xuống bàn ăn.
Chú tôi là một nhân viên văn phòng nhỏ, dì tôi là một nội trợ. Cuộc sống chúng tôi đều dựa vào chú Phong nên nhà chúng tôi không phải giàu. Nhìn căn hộ bé xíu 40m2 3 tầng đã đủ biết nhà tôi nghèo rồi. Căn nhà có mỗi một nhà vệ sinh, nhiều lúc chúng tôi cãi nhau chỉ vì muốn chiếm được nhà vệ sinh. Nói chung nhà tôi khá là rắc rối.
Nhắc tới trường phổ thông Lam Nguyệt đặc biệt hơn nhiều trường khác là có xe đưa đón. Vì nhà tôi xa trường vài cây số nên tôi không thể đi bộ, xe đạp thì tôi không biết đi, tính tình nhút nhát sợ người nên không dám đi xe buýt công cộng hay tàu điện. Cho nên nhà tôi dốc cạn tiền để đóng tiền học cho tôi và mua đồng phục. Vì không còn tiền để đóng tiền xe nên tôi sẽ phải đi tàu điện hoặc xe buýt.
Nhà nghèo thật khổ, cái gì cũng thiếu.
Nhưng tôi nghe nói, trường này 90% đều là dân quý tộc, giàu có. Mặc dù học phí cũng khôg phải đắt nhưng con nhà giàu đổ vào đây học như điên. Có lẽ tôi vào thì sẽ bị coi là 'kẻ nghèo' mất.
Buổi đầu tiên, dì Khuê đưa tôi đến trường bằng xe buýt. Hứa hẹn ngày mai sẽ đưa tôi đi bằng tàu điện. Và những ngày sau đó tôi sẽ phải tự đi.
Xong xuôi mọi thứ, tôi và dì cùng ngồi lên chiếc xe buýt công cộng 'vắng vẻ'. Đúng, vừa sáng sớm ra mà đã đông hơn đàn kiến. Người người chen chen chúc chúc để đứng, để ngồi. Tôi thì vừa lên xe một cái thì đã lảo đảo suýt ngã, may mà có dì Khuê đỡ.
"Cứ đứng một góc, nhưng không được xuống cuối ngồi."Dì dặn.
"Tại sao ạ?"Tôi ngây ra hỏi.
"Nếu mà có quấy rối tình dục thì nếu con đứng ở trên hay ở giữa, người đằng sau nhìn thấy sẽ phát hiện ra và giúp con."Dì trả lời.
"À vâng."Tôi gật gù.
Cả chiếc xe mặc dù đông người nhưng vẫn rất yên tĩnh một cách lạ lùng. Nhưng rồi sự yên tĩnh đã bị phá vỡ vì tiếng gào ở bên ngoài khi ông bác tài mở cửa xe buýt.
"Thiếu gia, cậu không được đi xe buýt."Một giọng nói nài nỉ vang lên.
"Cái gì mà không thể? Bổn thiếu gia đây đã quyết thì đừng hòng cấm."Một giọng nói đầy hăm dọa khác cũng vang lên sau đó.
"Thiếu gia, không được lên."Cái giọng nài nỉ kia nói lớn hơn bằng giọng quyết tâm.
"Bỏ tôi ra bỏ tôi ra."Cái giọng còn lại thì gào lớn như muốn xé tan mọi thứ.
Vậy là họ mãi chẳng lên xe. Ông bác tài vì mất kiên nhẫn nên đã đóng cửa lái xe đi, bỏ lại hai con người xưng hô lạ lùng đó.
"Ah ah, xe... xe đi rồi."Cái giọng gào to kia nhỏ dần.
Vì tôi không đứng gần cửa sổ, cố nhìn ra ngoài để xem mặt hai người kia nhưng không được. Xã hội này đúng là lắm thể loại người mà. Không hiểu họ là những người như thế nào nhỉ?
Mà thôi, mình cũng đâu có quen người ta, nghĩ đến làm gì.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mãi Bên Anh
Louisa_9898
Mãi Bên Anh - Louisa_9898
https://isach.info/story.php?story=mai_ben_anh__louisa_9898