Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Điền Viên Cốc Hương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1: Tháng Chạp Trở Về Nhà
M
ùa đông giá rét, dưới mái hiên trên cành cây đều phủ đầy tuyết, gió cũng len lỏi vào người.
Đây là một trận gió tuyết khó gặp, ở Đào trang nhìn ai cũng thấy rộn rã, một tốp lơi tay áo ở nhà sưởi ấm bên bếp lửa, đàm luận thời tiết cùng với thu hoạch, thỉnh thoảng thở dài. Trận tuyết hiếm thấy đọng trên nóc cỏ tranh, tựa như nhà tranh không chịu nổi giá rét chảy nước mũi xuống.
Ở tại đầu thôn Lí Hà Thị đang cho heo ăn, thừa dịp heo mải miết ăn, đắc ý đánh giá nửa căn nhà ngói của mình, thở dài một hơi nói với ông già đang trát tường: "Lão nhân, ngươi xem trận tuyết này thật sự mang không khí vui mừng, rạng rỡ.”
Lí lão nhân không nói một tiếng, tiếp tục việc trong tay, đem bùn trát lên tường. Cùng trát tường là con lớn nhất Lí Hải nói thầm, "Có cái gì là không khí vui mừng, lạnh thấu trời, nương chỉ nhìn phía trước là mái ngói liền cao hứng, mái cỏ tranh phía sau còn đọng nước mưa kìa."
Lí Hà Thị không nghe lời nói thầm của con trai, đổ thêm thức ăn vào cho heo ăn, trong lòng vui mừng. Ở Đào trang này có mấy hộ gia đình có thể ở nhà ngói, tuy rằng hiện tại chỉ là nửa căn lợp ngói, phần sau là cỏ tranh, nhưng cũng là nhà ngói! Lão Tam ở trong thành Vân Châu, còn cưới vợ sinh con, coi như là người trong thành, phần cỏ tranh phía sau sớm hay muộn cũng sẽ lợp ngói, đến lúc đó xem bọn hắn đỏ mắt.
Suy nghĩ lại nổi lên chút không hài lòng, vợ lão Nhị nhiều năm như vậy không sinh được con. Lão Tứ sẽ nhanh chóng cưới vợ, tiền còn không có dành dụm đủ để xây phòng mới, mùa đông khắc nghiệt cũng phải đi làm trong thôn. Lão Tam sắp trở lại, cũng không biết thế nào há mồm... Càng nghĩ càng bực bội, giờ phút ngây người đã quên thêm thức ăn, heo đang mở cổ họng kêu to, nàng tạt một gáo nước qua, "Kêu kêu kêu, chỉ biết kêu! Chỉ có biết ăn thôi một con heo con cũng không thể đẻ!" Còn chưa hết giận, thấy gà trong sân lại mắng tiếp: "Chạy cái gì mà chạy, đã hai ngày rồi không có đẻ trứng!”
Đang trát tường Lí lão nhân trên người đều là bùn đất, khuyên nhủ: "Nương đứa nhỏ, sắp qua năm mới rồi, lúc đó muốn nói cái gì thì nói."
Lí Hà thị đang muốn há mồm phản bác, lại nghe thấy tiếng nói của một phụ nữ đang băng qua sân trước tay cầm một ít rau xanh, "Đại nương, ngươi xem trên đường kia có mấy người, có phải một nhà Tuyền huynh đệ đã trở lại không?"
Nhất thời sắc mặt Lí Hà thị lập tức sáng sủa, vỗ đùi, "Chắc là, mấy ngày trước thư đến, ta tính ngày cũng không sai biệt lắm, đây chính là vội đến hôn mê, trong nhà muốn dùng người cũng không có!"
Đang ở trong phòng bếp nói chuyện, người phụ nữ đó lập tức chạy đến, cao giọng kêu to: "Lập Xuân, lập Hạ! Mau trở lại, Tam Thúc các ngươi đã về."
Cốc Vũ lần đầu tiên đi theo cha mẹ về nhà ông bà, nhìn thấy chính là tình trạng không thoái mái này.
Nàng năm nay chín tuổi, đi đến thời không này đã nửa năm, trước kia luôn luôn bị bệnh, vất vả lắm mới khoẻ lên, còn chưa kịp ra của làm quen với hoàn cảnh, lại nghe cha mẹ nói muốn về an cư ở quê nhà.
Nàng đánh giá phòng ở, nhà ngói thoạt nhìn tựa hồ so trong thôn những nhà khác tốt hơn chút, phía dưới nhà ngói còn treo một chuỗi hạt tiêu, bắp, cùng tỏi, hồng hồng trắng trắng, thoạt nhìn rất khả quan.
Còn chưa nhìn kỹ sân ở nông thôn, người đột nhiên đi ra dọa nàng nhảy dựng, một phụ nữ khoảng hơn ba mươi tuổi, đi thẳng tới bọn họ, cái đầu nhỏ của Cốc Vũ nhanh chóng hiện lên bốn chữ: đen ục ịch đô, đến gần nhìn kỹ hơn, lông mày thưa thớt, lỗ mũi nghếch lên trời, môi dầy giống như bị sưng, mắt một con to một con nhỏ, trên mặt không chỉ là đen, ở giữa còn loang lỗ, làn da giống như da quýt, một thân vải thô áo bông màu xanh, cổ tay áo đã bóng loáng, tựa hồ kết một tầng nước sơn đen. Lúc này tuy rằng là cười, Cốc Vũ cũng không khỏi đổ hút một ngụm khí lạnh.
"Hẳn là Tam Thúc, ngươi đã trở lại, cha mẹ đang ngóng trông. Đây là Cốc Vũ hả, cũng không có dịp gặp, xem ra thật xinh gái." Nói xong đi gần lại.
Cốc Vũ chạy nhanh trốn sau lưng tỷ tỷ Tiểu Mãn, thấy ống tay áo thật ghê tởm, tưởng tượng cánh tay mập mạp kia nếu cầm lấy cổ nhỏ của mình, không chừng không còn nửa cái mạng.
Tiểu Mãn cười kéo Cốc Vũ qua, "Đại bá mẫu, Cốc Vũ sợ người lạ."
Hai người đàn ông đang trát tường cũng đi lại, Tiểu Mãn mang theo Cốc Vũ, phân biệt kêu gia gia đại bá phụ, được khen thông suốt.
Cốc Vũ mượn cơ hội đánh giá một chút, gia gia tóc bắt đầu trở nên trắng, là một lão đầu khô khan nhỏ nhắn, đại bá phụ mặt dài nhỏ nhìn có chút ủ rũ, nghĩ đến mặt mày của đại bá mẫu kia, nàng tỏ vẻ hiểu được.
"Đây là Kinh Trập sao? Lớn như vậy rồi!" Lí lão nhân đột nhiên phát ra một tiếng cảm khái.
Cha của Cốc Vũ, Lí Đắc Tuyền chạy nhanh tới nói: "Đây là Kinh Trập, vẫn là cha đặt tên lúc trước, nhiều năm cũng không trở về nhà, đứa nhỏ này bộ dạng lớn chút."
Rốt cục gặp người xong, đi vào nhà chính ngồi vào chỗ của mình, đông người nhìn có vẻ náo nhiệt, Lí lão nhân cùng Lí Hà thị cười tủm tỉm ngồi ghế tựa bên kia, bên này là Lí Đắc Tuyền cùng vợ, Kinh Trập, Tiểu Mãn, Cốc Vũ, bên kia Cốc Vũ là đại bá phụ Lí Hải cùng đại bá mẫu hung hãn.
Đây cũng là lần đầu nương của Cốc Vũ, Vương thị gặp nhị lão, đứng lên chắp tay chào, "Cha, nương, đường sá xa xôi, không thường gặp nhị lão, xin đừng trách, đây là nàng dâu hiếu kính cha mẹ.”
Cốc Vũ xem nương của nàng mặc áo màu hồng cánh sen váy xanh nhạt, bên ngoài là áo khoác màu tím, trên đầu đeo quyên hoa, duyên dáng yêu kiều lại tự nhiên hào phóng nói chuyện, trong lòng cũng vui rạo rực.
Trên tay Lí Hà thị đeo vòng ngọc nàng dâu biếu, lại nhìn tới cái tẩu của lão nhân, nghĩ ngày mai nếu có rảnh cần phải đi dạo khoe khoang, liền cười đến không thấy mắt, ngơ ngác lộ ra răng vàng. Lại nhìn bụng nàng dâu, đánh giá lại nên ôm tôn tử, miệng lại a mở một ít.
"Tam thúc uống trà!" Một cái tiểu cô nương đột ngột đi ra, khoảng bảy tám tuổi, cột tóc 2 bên, nói chuyện giòn tan.
Lí Đắc Tuyền cười cười, "Lập Thu, thực biết chuyện."
Cốc Vũ sửng sốt, vừa nhớ kỹ mấy người kia, lại có thêm một tiểu tỷ tỷ, nghe khẩu khí chính là nữ nhi của đại bá phụ, lớn lên giống cha, nếu giống nương, không biết làm sao gả đi được, nghĩ như vậy lại phốc xuy nở nụ cười, có phải việc của mình đâu.
Lí Đắc Tuyền không có tiếp trà, ngược lại có chút xấu hổ, "Lập Thu, Tam Thúc lần này đi gấp, cũng không có mang cho ngươi cái gì hết."
Nguyên lai là như vậy, còn tưởng rằng vị tiểu thư này biết chuyện khách sáo, thì ra là muốn này nọ, mặc dù cha nói như thế, nàng cũng không đi, ngẩng đầu nhìn quyên hoa trên đầu Cốc Vũ.
Cùng tuổi Tiểu Mãn, lúc này kéo Lập Thu qua, "Lập Thu, thích quyên hoa này..."
Cốc Vũ trong lòng thật là khó chịu, định là cho nàng quyên hoa của mình, nhưng đến đòi như vậy thật sự là không thoải mái, trong lòng nàng ý niệm vừa chuyển, liền đi qua tiếp nhận khay trà, cười mỉm chi nói: "Cha thường dạy chúng ta muốn kính lão, gia gia nãi nãi ở trên cao, cha ta làm sao có thể uống trước, gia gia ngài uống trước."
Lí Hà Thị vừa mới khép lại miệng lại mở ra, "Cốc Vũ đứa nhỏ này thật sự là biết chuyện, không hổ là cô nương trong thành, không giống nha đầu Lập Thu chết tiệt kia không hiểu quy củ."
Cốc Vũ mời trà gia gia nãi nãi, quay đầu phát hiện ánh mắt xem thường của Lập Thu, nàng làm như không phát hiện.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Điền Viên Cốc Hương
Thẩm Duyệt
Điền Viên Cốc Hương - Thẩm Duyệt
https://isach.info/story.php?story=dien_vien_coc_huong__tham_duyet