Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đẳng Cấp Tư Duy
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1: Cô Gái Kỳ Lạ
M
áu, khắp nơi toàn là máu, thật chói mắt, tuôn chảy không ngừng, toàn bộ sàn nhà bằng gạch men trắng toát đều nhuộm thành màu đỏ tươi, giống như một dòng suối nhỏ. Bên tai là tiếng cười ha hả, xuyên thủng màng nhĩ, âm thanh khiến người ta cảm thấy chán ghét và sợ hãi.
"Cứu tôi...", tiếng kêu từ từ nhỏ dần rồi tắt hẳn.
"Con đàn bà thối tha, đáng chết. Đây chính là kết quả việc thằng đàn ông của mày nợ tiền không trả. Bố mày đây đã cho thời gian hai năm để trả nợ, bây giờ ngay cả bóng dáng cũng không thấy đâu. Nếu nó chơi trò mất tích thì để vợ con nó đến thay... Ha ha ha..."
Âm thanh tàn ác vẫn văng vẳng bên tai, như một lời nguyền mãi mãi không dứt.
"Sếp, sếp... mau tỉnh lại đi..."
Kỷ Lang đột ngột tỉnh giấc, tròng mắt chợt co rút, nhìn rõ lại người đang đứng trước mắt, sau đó thở ra một hơi: "Chuyện tôi giao cậu điều tra đến đâu rồi?"
Lê Huy gãi đầu: "Điều tra được rồi, hơn 10 năm trước hung thủ bị bắt ngay tại trận, vì phạm tội ác cực kỳ nghiêm trọng nên bị xử tử hình. Tư liệu đều ở đây, nhưng mà … tại sao sếp muốn lật lại hồ sơ vụ án của mười mấy năm về trước, không lẽ có liên quan đến vụ này ư?"
Kỷ Lang nhíu mày, ngón tay thon dài gõ gõ trên bàn làm việc: "Bây giờ chưa thể nói trước được, chỉ mong là không có liên quan, cậu qua Đặng Phỉ lấy báo cáo nghiệm thi giúp tôi."
"Dạ được!" Lê Huy nhanh chóng xoay người rời khỏi phòng làm việc của Kỷ Lang.
Kỷ Lang không gấp gáp xem tư liệu ngay mà lại vòng hai tay ra sau gáy, thả lỏng toàn thân, thư thái tựa vào ghế, nhắm mắt hồi tưởng lại giấc mộng vừa rồi.
Ba ngày trước xảy ra một vụ án mạng, tại khu xử lý rác thải ở phía Tây thành phố xuất hiện xác chết của một cô gái, hình dáng tử thi hình chữ đại, nằm dang rộng tay chân, quần áo chỉnh tề, nằm ngay phía trước nơi đổ rác. Dung mạo của cô gái khá xinh đẹp, nhưng trước khi chết còn được trang điểm cho đậm thêm. Nếu như không phải sắc mặt thi thể trắng bệch, mí mắt xuất huyết, đôi môi bầm tím, thì có lẽ nhân viên đổ rác còn cho rằng nơi đó chỉ có người nằm ngủ quên mà thôi.
Nạn nhân bị siết chết bằng một sợi dây nilon. Ngón áp út tay phải bị hung thủ chặt đứt. Xem xét khối cơ thịt xung quanh ngón tay không thấy có biến chuyển nhiều, không xuất hiện dấu vết máu ngưng tụ, có lẽ sau khi chết mới bị chặt đứt. Nạn nhân không có dấu hiệu bị xâm hại. Ngay lúc này đây anh chỉ muốn đọc kết quả báo cáo khám nghiệm tử thi bên Đặng Phỉ.
Thành phố Bắc vốn yên ả nay lại nổi lên một trận cuồng phong. Từ lúc tiếp nhận vụ án đến giờ, Kỷ Lang rất bận, khó khăn lắm mới có cơ hội được nghỉ ngơi một chút thì ác mộng lại ập đến. Điều này biểu thị chuyện gì đây? Kỷ Lang ấn lên huyệt thái dương nhất thời nghĩ mãi không thông. Vụ án này và vụ án mười năm về trước có liên quan sao? Khi anh ở hiện trường, trong đầu anh lại không ngừng xuất hiện những hình ảnh của vụ án xảy ra nhiều năm về trước đó. Cho đến bây giờ nằm mơ cũng thấy lại cảnh tượng này...
Hơn 10 năm về trước, anh tận mắt chứng kiến một người phụ nữ bị cưỡng hiếp, sau khi chết hung thủ chặt hết năm đầu ngón tay. Nếu không nhờ hàng xóm phát hiện có tiếng động lạ, nhanh chóng báo cảnh sát, cảnh sát ập đến đúng lúc, thì sợ rằng ngay lúc này hắn vẫn còn ung dung sống đến giờ này.
Hung thủ năm đó đã bị xử bắn, vì vậy, hắn không thể nào có mối liên quan trong vụ án lần này. Chắc do gần đây anh làm việc quá sức mới suy nghĩ lung tung như vậy.
"Sếp, báo cáo khám nghiệm tử thi đã có, anh đoán không sai, nạn nhân nghẹt thở dẫn đến tử vong, trên thi thể xuất hiện những vết máu tụ hình dáng vẫn chưa được xác định, lớp thanh mạc* có dấu hiệu xuất huyết, nội tạng tụ huyết, phần xương móng* bị gãy. Đốt ngón tay là sau khi chết mới bị chặt đứt, đã tìm quanh khu vực xử lý rác nhưng vẫn chưa tìm thấy đốt ngón tay bị mất. Khu vực quanh hiện trường không có dấu hiệu xô xát, có lẽ đây không phải là hiện trường gây án đầu tiên." Lê Huy vừa đưa báo cáo cho Kỷ Lang, vừa kết luận ngắn gọn.
Anh nhận báo cáo từ tay Lê Huy, sau đó khoanh mấy vòng lên đó, tùy ý nói: "Đã điều tra ra thân phận nạn nhân hay chưa?"
"Vẫn chưa tìm ra, dò la khắp nơi quanh hiện trường, nhưng không ai nhận ra nạn nhân. Anh Triệu đã giao Tiết Nhạc đăng tin trên internet, vẫn chưa có tin tức."
Chiếc bút như bông hoa đang nở, trên không trung xoay thêm mấy vòng, sau đó quay trở lại nằm yên trong lòng bàn tay Kỷ Lang, anh cúi xuống nhìn đồng hồ rồi nói: "Hiện tại vụ án vẫn chưa có tiến triển, cậu với Tiểu Tiết chịu khó một chút, có tin tức gì báo ngay cho tôi. Tôi đi trước!"
"Dạ được!"
Kỷ Lang đứng dậy, với chiếc áo khoác trên ghế, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ, anh vỗ vỗ vai Lê Huy: "Lần này tôi không trốn được, nếu không sẽ ở lại với anh em rồi". Mẹ anh vừa gọi điện bắt anh trưa nay phải về nhà, vụ án lại không có chút tiến triển, cả hai chuyện thật khiến anh phiền não.
"Nhà sếp có việc sao?" Lê Huy gãi gãi đầu tò mò hỏi anh.
Kỷ Lang lắc đầu, suy nghĩ một chút rồi nói: "Cũng không có chuyện gì lớn, có người bạn đã lâu không gặp, hôm nay đến chơi."
Thành phố Bắc là thành phố ven biển, vào mùa hè nơi đây cũng không quá oi bức, khắp ngõ ngách trong thành tràn ngập hương vị của biển, không khí rất mát mẻ.
Anh lái xe thẳng về nhà, vừa đến cổng nhìn thấy một đám người bu đen bu đỏ, còn có cả cảnh sát. Kỷ Lang đậu xe sát vỉa hè, rút chìa khóa xuống xe.
Xuống xe, xuất hiện trước mắt Kỷ Lang ngay lúc này chính là một cô gái đứng giữa đám người, đầu đội mũ, vóc dáng thon thả, nhỏ nhắn, mặc chiếc áo gió màu xanh biển đung đưa trước gió, phía sau là một chiếc vali khá lớn.
Vừa bước tới, đã nghe giọng cô gái vang lên lanh lảnh, trong vắt: "Chính là hắn ta!"
Người đàn ông bị cô điểm mặt bày ra vẻ mặt bất mãn: "Này cô em, cơm có thể ăn bậy, nhưng nói không được nói bậy, cận thận không thì tao...", hắn hung hăng muốn xông tới ăn tươi nuốt sống cô gái.
"Hừ, nếu không phải là anh, anh căng thẳng như thế làm gì?", giọng cô gái vang lên dứt khoát, âm thanh réo rắt tạo cho người nghe một sự tin tưởng cao, "Vừa rồi anh không ngừng chà sát tay mình vào quần, điều đó biểu thị anh đang bất an, đang lo lắng. Hai tay của anh run rẩy, không ngừng chà mạnh lên đùi, thật ra là muốn lau mồ hôi trên tay, dùng chuyển động tay chân để định thần. Anh cướp của người khác, sợ người ta phát hiện, vì lẽ đó anh rất hồi hộp."
"Đúng đúng, chính là hắn." Bà lão bị giật túi xách cũng bắt đầu phản ứng: "Trước đó hắn ta còn đẩy tôi một cái, chính là hắn!"
Đám đông lúc này toàn bộ đều chỉa mũi dùi về phía tên nghi phạm, nhưng ánh mắt của Kỷ Lang lại chú ý đến cô gái kia nhiều hơn, cô đã kéo chiếc vali cồng kềnh ra khỏi đám người.
Không hiểu sao, tự dưng Kỷ Lang bước nhanh hơn, ngay khi muốn gọi cô gái, đột nhiên tên giựt đồ xô đám đông bỏ chạy, Kỷ Lang nhanh như cắt chế trụ hắn. Cô gái dĩ nhiên cũng không bỏ qua màn ầm ĩ phía sau lưng, xoay người nhìn một cái, sau đó nhún vai rời đi.
Đem phạm nhân giao cho cảnh sát, Kỷ Lang thuận miệng hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
Có một nhân viên cảnh sát nhận ra Kỷ Lang: "Thám tử Kỷ Lang, anh biết không, tên này vừa giựt túi xách của một bà lão, bảo vệ tòa nhà liền đóng cổng túm tên trộm, nhưng bà lão lại không nhớ rõ mặt người cướp túi xách của mình là ai!"
"Hả?", Kỷ Lang cảm thấy có chút hứng thú, nếu không nhận diện được kẻ cướp túi xách, nhưng bây giờ lại tóm được, "Làm sao bắt được hắn?"
Giọng viên cảnh sát có chút khâm phục: "Chính là cô gái vừa rồi, trùng hợp cô ta cũng đi qua, đứng ở đây quan sát một hồi, sau đó vạch mặt được tên này."
Theo hướng chỉ tay của anh ta, Kỷ Lang chỉ kịp nhìn thấy một bóng dáng cao gầy, kéo chiếc vali kềnh càng biến mất chỗ ngã rẽ, anh có chút tiếc nuối lắc đầu một cái.
"Aizza, trên mặt có sẹo là bị hoài nghi đầu tiên, may có cô gái đó rửa oan cho tôi!", trong đám đông đứng xem, có một người đàn ông bước ra, anh ta cắt tóc đầu đinh, trên cằm có một vết sẹo khá lớn, trông rất dữ tợn, cảm giác giống như hung thần, quanh trán anh ta có vết hằn khá rõ, giống như vết lằn khi đội nón, chân mang dép. Anh ta vui vẻ nói, nhưng khi quay qua tên cướp thì lộ hẳn sự căm ghét: "Dù sao tôi cũng là một bảo vệ, vết thương này là có được trong những năm tháng đi lính!"
Kỷ Lang: "Các anh vất vả rồi!"
Nhìn tên phạm nhân bị giải đi, sau đó anh cũng nhanh chóng lái xe xuống hầm đậu xe của tòa nhà, cất chìa khóa, vừa hay cũng nhìn thấy cô gái đó đi vào block nhà của anh. Không hiểuết vì sao anh rất muốn nhìn thấy gương mặt của cô gái dưới vành nón.
Kỷ Lang ấn nút thang máy, cô gái kia cũng bước vào trong, kéo vali đứng sát vào góc. Anh ấn số, sau đó lịch sự hỏi: "Cô lên tầng mấy!"
Cô gái liếc nhìn chữ số trên cánh cửa thang máy, vẫn không nhìn Kỷ Lang, chỉ nói: "Cũng tầng đó, cám ơn!"
Kỷ Lang: "..."
Cửa thang máy đóng lại, Kỷ Lang vừa nhìn dãy số báo hiệu, thang máy càng ngày càng lên cao, ho nhẹ nói: "Vừa rồi cô có những suy luận rất đặc sắc!"
Cô gái nghe tiếng Kỷ Lang nói chuyện với mình, cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, chiếc kính đen che khuất nửa khuôn mặt, anh cũng không thể nhìn rõ gương mặt cô.
"Cám ơn!"
"Nhưng tại sao chỉ cần trông thấy điệu bộ căng thẳng của hắn cô đã có thể đoán được là tên cướp?"
"Ở đó chỉ có hai người bị tình nghi, một người là bảo vệ rồi. Bây giờ là buổi trưa, thời gian này ai cũng đang ở nhà ăn cơm, bình thường cũng không có nhiều người ra ra vào vào. Nhìn bề ngoài của anh bảo vệ, rồi anh ta lại đi dép lê, càng khiến người khác nhìn vào nghi ngờ anh ta nảy lòng tham rồi ăn cướp. Tuy nhiên khi tôi quan sát bọn họ, ánh mắt của anh bảo vệ rất chính trực, ngược lại tên cướp thì rụt rè, sợ hãi giống như muốn che giấu điều gì đó", giọng cô vang lên trong vắt, thanh âm cũng mang chút kiêu ngạo.
"Cô lại đoán đúng anh ta là bảo vệ!", Kỷ Lang càng ngày càng hiếu kỳ về cô gái này, cô hơi nhếch môi, dù đang đeo kính nhưng nhìn cô vẫn rất đẹp.
"Trên đầu anh ta có vết hằn do quanh năm phải đội nón. Trong số những nghề nghiệp phải đội nón quanh năm chỉ có cảnh sát, cảnh sát giao thông và bảo vệ. Ngón trỏ và ngón cái trên bàn tay phải có vết chai vì anh ta phải thường xuyên cầm cây côn. Trên mặt có sẹo sẽ không được gia nhập đội cảnh sát, vậy nhất định anh ta là bảo vệ!"
Sau khi nghe cô gái phân tích rành rọt, Kỷ Lang ngả ngớn, huýt sáo một cái: "Như vậy cô em có thể đoán được nghề nghiệp của tôi không?"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đẳng Cấp Tư Duy
Lưu Ly Vận Kiều
Đẳng Cấp Tư Duy - Lưu Ly Vận Kiều
https://isach.info/story.php?story=dang_cap_tu_duy__luu_ly_van_kieu