Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bạch Hồ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 1: Hận Sinh
"T
hái tử, người tin ta đi.... Ta không hề trộm miếng ngọc bội đó..."
Bạch Trân khóc lóc ôm chân vị thái tử tôn kính kia mà giải thích hết lời
Nhưng nhận lại chỉ là sự lạnh nhạt ghét bỏ
Vị trắc phi yêu dấu của hắn nhếch mép cười, bàn tay yểu điệu mà ôm ngang lưng của vị thái tử tên Dạ Ly nói
"Thái tử, thần thiếp nghĩ, nếu đã có lần một thì chắc chắn sẽ có lần hai. Con hồ ly này....không thể giữ"
Dạ Ly nghe vậy đạp thẳng Bạch Trân đang ôm chân của mình khiến nàng ngã ra đất
Hắn cất giọng lạnh nhạt
"Tùy theo ái phi xử trí...."
Nàng ta nhìn nàng đầy đáng thương
Thật lực cười, rõ ràng nàng là người đến trước
Rõ ràng nàng yêu Dạ Ly trước, nàng nhập cung Thái Thần trước
Mọi ánh mắt của các hạ nhân nhìn về nàg, có kẻ khinh bỉ, có kẻ xót thương, có kẻ lại như chẳng hề bận tâm
Nàng là một con hồ ly không cha không mẹ, một con hồ ly cô đơn từ nhỏ đến lớn
Cuộc đời nàng như nhuộm màu của bóng tối, nhuộm màu của sự u buồn
Từ khi gặp được Dạ Ly, nàng như gặp được ánh sáng của cuộc đời mình
Hắn đem lại cho nàng sư bảo vệ, sự an toàn, sự yêu chiều mà nàng chưa từng được có
Hắn đưa nàng về cung, muốn lập nàng là thái tử phi, hắn từng nói sẽ cho nàng sự duy nhất, sẽ yêu thương nàng
Nhưng thiên đế không chấp nhận nàng.... Tại sao nhỉ?
À, là do nàng không cha không mẹ, không có lai lịch rõ ràng... Nàng chỉ là một kẻ vô danh
Dù vậy, Dạ Ly vẫn đưa nàng vào cung, vẫn muốn cưới nàng
Giây phút đó nàng như gặp được vị thần của cuộc đời mình
Nàng chấp nhận vào cung dù thân phận chỉ là tỳ nữ
Tình yêu vốn tưởng chừng đẹp đẽ, tưởng chừng sẽ hạnh phúc vui vẻ, vậy mà....vị trắc phi Tô Mặc này, lại xuất hiện
Nàng là công chúa của tộc Vũ Điểu, xinh đẹp tài hoa.... Thiên đế chính tay lựa chọn
Lúc đầu rõ ràng Dạ Ly không thích nàng, chỉ để nàng ấy làm trắc phi
Vậy mà.....
Trái tim Bạch Trân như vỡ vụn, đôi mắt ngước lên nhìn vị thái tử kia khẩn cầu
Nhưng....hắn lại quay bước đi
Tô Mặc nhìn nàng, ánh mắt hiện lên tia lạnh lẽo... Đôi bàn tay cầm một cái roi da siết chặt lại mà ra lệnh
"Người đâu, đưa con hồ ly bẩn thỉu này vào căn nhà gỗ phía rừng trúc cho ta, chính tay ta sẽ xử lý..."
"Không... không...ta không hề ăn cắp...thả ta ra..."
Từng tiếng kêu đứt quãng của Bạch Trân cũng chẳng làm lung lay một ai cả...
Nàng cứ thế bị kéo đi
Sâu phía trong rừng trúc rậm rạp, từng tiếng hét đau đớn phát ra từ căn nhà nhỏ
Sấp chớp bên ngoài không ngừng giáng xuống, gió rít từng cơn khiến cành trúc tạo tiếng xào xạc
"Tô Mặc, tha cho ta đi, ta xin cô mà....."
Một cô nương nhỏ thân nhuốm đầy máu, bàn tay trắng trẻo bị từng nhát roi quấn vào mà rớm máu
Bạch Trân đau đớn ôm lấy chính bản thân mình, nước mắt không ngừng tuôn
Tô Mặc nhìn người đàng nằm dưới đất kia mà cười khinh bỉ
"Thứ hồ ly thấp hèn, không cha không mẹ, lại dám tới thái thần cung mà quyến rũ thái tử,....hậu quả ngày hôm nay, là do ngươi tự gây lên...."
Nói rồi lại từng nhát roi chém gió đập vào cơ thể Bạch Trân khiến nàng đau đớn mà kêu lên
"Ta...rõ ràng không lấy đồ...ta rõ ràng không lấy....."
Bạch Trân vẫn còn chút sức lực mà nói, tiếng nói tha thiết đến mức đau lòng
Tiếng roi ngừng lại, Tô Mặc bước đến cạnh nàng, túm tóc của nàng lên
"Tất nhiên là ngươi không lấy.... Vì miếng ngọc đó, là do ta để trong phòng ngươi...."
Nói rồi bàn tay cầm tóc kia hất nàng xuống, Tô Mặc đạp thẳng vào bụng Bạch Trân khiên nàng không kìm được mà kêu khẽ
Từng tiếng nói nhỏ như không còn hơi sức vang lên
"Sao cô phải làm vậy.....ta không hề đụng đến cô"
Máu ở nơi khoé miệng nàng chảy ra, bàn tay đã không còn hơi sức mà đành để im trên mặt đất
Tô Mặc lạnh nhạt nhìn nàng, bàn tay buông cái roi xuống rồi khẽ lôi trong người ra một cây đoản đao nhỏ
"Tại vị ngươi là kẻ thứ ba, là kẻ ngăn cản ta và Dạ Ly..."
Nghe đến đây, Bạch Trân bật cười, nụ cười khe khẽ nhưng lại khiến người nghe cảm nhận được sự châm biếm, sự đau khổ cũng như sự bất lực
Bạch Trân đưa mắt nhìn Tô mặc, con ngươi như chứa hàng vạn sự không bỉ
"Nực cười, rõ ràng...ta là người tới trước...là người thái tử yêu trước...cớ sao là người thứ ba?"
Tô Mặc nghe thế thì cúi khẽ đầu, miệng nở nụ cười nhẹ
"Ngươi không hiểu rồi....ở trong tình yêu, kẻ nào không nhận được tình yêu....mới là kẻ thứ ba...."
Nghe vậy, Bạch Trân im lặng mà nhắm mắt lại
Tô Mặc nói hoàn toàn đúng, đến trước thì sao, yêu trước thì sao?
Cuối cùng, kẻ không nhận được tình yêu...mới là kẻ thứ ba...
Tâm nàng như bị ai đó xé tan mà, đôi mắt rỉ ra vài giọt lệ đáng thương
Tô Mặc chẳng quan tâm nàng đau đớn hay khổ cực, nhưng nếu nàng đau đớn, đó lại chính là niềm vui của ả
Bàn tay cầm đoản đao đưa ra phía sau lưng Bạch Trân, khẽ vuốt nhẹ mấy cái đuôi nhỏ màu xanh lục mà nói
"Không ngờ trên thế gian còn có hồ ly màu xanh lục, thật hiếm có,..."
"Nghe nói, đuôi của hồ ly.... Có thể trở thành một loại vũ khí sao??"
Bạch Trân nghĩ hoặc nhìn nàng ta, giọng nói thều thào vàng lên
"Ngươi định làm gì.....đừng đụng vào ta.....Áaaaaaaaaaa"
Tiếng hét thảm thiết từ trong ngôi nhà gỗ nhỏ vàng vọng khắp rừng trúc
Tiếng sấp vang dội khiến người nghe giật mình
Cơn mưa ào ào kéo đến, như đang khóc thay người con gái phía trong căn nhà
Máu từ cái đuôi vừa được chặt ra còn chảy từng giọt trên sàn nhà
Bạch Trân vì linh lực bị sói mòn mà ngất trên sàn nhà đầy máu
Gương mặt đã không còn một chút huyết sắc nào cả
Con hồ ly nhỏ đáng thương cứ thế mà mất đi một cái đuôi
Mặc hoạ tươi cười truyền một chút nội lực cho nó
Quả thật nói liền biến thành một cây roi màu xanh lục
Cây roi có một sức mạnh phi thường, Tô Mặc khẽ nhíu mày nhìn người đang nằm bệt dưới đất
"Chỉ là một con hồ ly linh lực yêu kém....lại có sức mạnh như vậy...thật khiến người ta nghĩ ngờ...."
Nói rồi, nàng ta lại nhìn cây roi xanh lục trong tay, nó quả thực rất đẹp
Chuôi cầm được đính chút đá quý, cầm đặc biệt thuận tay
Đuôi roi mềm mại xinh đẹp, đúng là rất hiếm thấy
"Thôi không quản nữa....cho dù ngươi là thứ gì...cũng sẽ chẳng thể sống nổi ra khỏi đây...."
Nói rồi, Tô Mặc vui vẻ cầm cây roi ra ngoài, mặc kệ con hồ ly nhỏ đáng thương đang nằm thôi thóp
.....
Một lúc sau, một thân ảnh màu đen tuyền bước tới
Hắn khẽ cúi xuống bế nàng dậy mà thì thầm
"Tiểu hồ ly....xin lỗi....ta đến trễ rồi....những gì hôm này nàng phải chịu, bản hoàng tử sẽ trả lại gấp bội...."
Nói rồi, hắn bế con hồ ly đang thời thóp ra ngoài, thân hình rồng biến ra mà đưa nàng đi thẳng tới hướng của tộc hồ ly, tới chỗ của Hồ Đế
-----
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bạch Hồ
Nguyễn Thu Huyền
Bạch Hồ - Nguyễn Thu Huyền
https://isach.info/story.php?story=bach_ho__nguyen_thu_huyen