H
ồi xưa có một ông vua rất giàu, ruộng đất trong nước mênh mông bát ngát, tiền của đầy kho khg biết đâu mà đếm được, nhưng Hoàng Hậu bỗng nhiên ngọa bệnh và chết, vua than khóc vô cùng, nỗi đau đớn khg thể nguôi được, vua thường muốn đập đầu vào tường tự tử, người nhà phải kêu thợ đến đóng những tấm đệm dầy vào tường cho êm, để phòng khi vua đập đầu vào thì khg bị thương Tất cả các quan trong triều vào trong cung hết người này đến ngươi kia, tìm lời an ủi cho vua đỡ buồn, thần dân trong nước cũng xin bệ kiến để đem lời khuyên can vua, trong số thần dân có một bà góa rất đẹp, bà choàng khăn thêu đen trên đầu và khi vào trong cung bà khóc than lớn tiếng, tỏ lòng thương tiếc chồng bà, vua nghe bà than khóc phỉa cảm động, tìm lời an ủi bà Ít lâu sau vua cưới bà làm hoàng hậu Vua đã có một người con gái với vợ trước, bà góa cũng có một cô con riêng, công chúa con vua được đặt tên là Bích Hoa, nhan sắc lộng lẫy đến nỗi người ta coi nàng như một kỳ công của tạo hóa, còn cô con gái bà quả phụ bị thiên hạ kêu tên là Cá Hương vì mặt cô xần xùi những chấm đen như da cá, trông rất xấu, tuy vậy cô được mẹ thương mến, chiều chuồng nhất đời Khi hai công chúa đến tuổi kết hôn, bà mẹ quyết định rằng phải gả chồng cho Cá Hương trước, vua khg ưa bàn cãi nên nhận lời của bà Ít lâu sau, có ông vua một nước lân cận, tên là vua Trang Nhã, đi kén vợ, xin vào thăm hai công chúa, hoàng hậu cho kêu tất cả những thợ may tài giỏi trong nước vào cung để may cho Cá Hương, con gái của bà những bộ quần áo sang trọng, mong tạo cho nàng một vẻ đẹp làm xiêu lòng vua Trang Nhã, còn đối với công chúa con ruột của vua, thì hoàng hậu sai người ăn cắp những bộ quần áo đẹp của nàng, chỉ còn để lại nàng những quần áo cũ mèm, xấu xí Khi vua Trang Nhã gặp Cá Hương ông thấy quần áo đẹp lộng lẫy lại làm tăng vẻ xấu của cô lên khg thể nào yêu được, ông lại nhìn Bích Hoa ăn mặc tầm thường với bộ quần áo đã cũ, nàng lại càng lộ vẻ đẹp thiên nhiên, khiến ông đem lòng yêu mến tha thiết Cá Hương thất vọng vô cùng và hoàng hậu xin vua bắt Bích Hoa ở trong cung cấm khi vua Trang Nhã còn đang kén vợ Nàng công chúa xấu xí có tên Cá Hương rất buồn tủi, nàng chỉ gặp vua Trang Nhã có một lần mà đã yêu rồi, nhưng vua Trang Nhã lại khg để ý đến nàng, ông rất buồn khg hiểu sao nàng công chúa đẹp lại bỗng nhiên khg cho ông thấy mặt nữa, ông sai một ông hoàng trong đám tùy tùng đi dọ hỏi tin tức Ông hoàng này gặp được một bà quản gia trong triều, thuật chuyện cho ông nghe rằng nàng công chúa đẹp bị giữ trong môt cái tháp, chiều nào cũng tựa cửa sổ nhìn ra ngoài, ai muốn thăm nàng cứ đến chân tháp, đây là chuyện bí mật bà xin ông hoàng giữ kín cho bà, kẻo bà bị hoàng hậu bắt tội Ông hoàng rất vui mừng, về báo tin cho chủ hay, có ngờ đâu, cũng lúc đó bà quan gia độc ác cũng đi kiếm hoàng hậu để tâu lại việc bí mật mà bà đã cho ông hoàng người nhà của vua Trang Nhã hay Đúng giờ đã biết trước, vua Trang Nhã đến dưới chân tháp, ông thoáng thấy một bóng người nghiêng qua cửa sổ, vì trời đã tối ông khg nhận rõ bộ mặt xấu xí của con người ấy, đầy những vết chấm như da một con cá hương Tưởng là Bích Hoa, ông thốt ra những lời đắm thắm, yêu cầu nàng để cho ông hỏi nàng làm vợ và ông trao cho nàng một cái nhẫn làm tin, thiếu nữ mà ông đang nói chuyện chính là nàng công chúa xấu xí Cá Hương, nàng cố sức nói ít, quay mặt đi làm ra vẻ bẻn lẽn, cốt ý cho vua Trang Nhã khg thấy được mặt thật của nàng, về phía vua Trang Nhã ông lại cho rằng nàng lúng túng vì sợ bị hoàng hậu bắt gặp trong khi nói chuyện, vua Trang Nhã có biết đâu hoàng hậu đã đánh tráo công chúa Cá Hương vào chỗ đó Vua hẹn với nàng hôm sau đúng giờ này sẽ đến cưới nàng đem đi, công chúa Cá Hương chỉ còn có việc nhận lời, lòng mừng hớn hở Hôm sau đêm cũng đen tối như đêm hốm trước, vua Trang Nhã ngồi trong một cái ghế bay do bốn con ếch có cánh kéo đến chỗ ông đã hẹn với công chúa Cá Hương che mặt bằng một tấm lụa thưa và mỏng, nàng lách một cửa bên, lẻn ra ngoài bước lên xe ngồi bên cạnh vua Vua Trang Nhã hỏi nàng:
- Hỡi nàng công đẹp như tiên, nàng muốn tôi đưa nàng đi đâu bây giờ? Tôi muốn rằng lễ cưới của chúng ta sẽ được cử hành càng sớm càng tốt Theo lời của mẹ đã sắp đặt trước, công chúa Cá Hương đáp:
- Xin hoàng thượng hãy đưa thiếp đến nhà bà mẹ nuôi của tiếp tức là bà tiên Châu Sô, bà sẽ làm đủ mọi phép lành cho thiếp được sung sướng Vua Trang Nhã khg biết nhà bà tiên Châu Sô ở đâu, ông bảo với bốn con ếch thì chúng bay đi liền, theo một đường thẳng, đưa xe ông tới trước tòa lâu đài của bà Đến nơi, công chúa Cá Hương vẫn còn che mặt bằng tấm lụa thưa và mỏng, nàng năn nỉ với bà mẹ nuôi để bà giúp tay cho nàng, nàng kể cho bà nghe câu chuyện đánh tráo nàng để lường gạt vua Trang Nhã, nàng hăng hái xin bà tiên cố sức thuyết phục vua Trang Nhã lấy nàng làm vợ, trong khi nói, nàng vô ý làm rơi tấm lụa che mặt, vua Trang Nhã đang chờ đợi ở phòng bên cạnh, mông phòng trang trí bằng kim cương đính đầy khắp 4 vách tường, nhờ mảnh lụa rơi xuống vua nhận ra công chúa Cá Hương và nổi giận la lên:
- Hãy trả lại tôi nàng công chúa xinh đẹp của tôi, còn cô gái xấu như ma nay tôi khg thể cưới làm vợ Bà tiên Châu Sô cãi lại:
- Hoàng thượng phải cưới nàng, hoàng thượng đã cho nàng cái nhẫn của hoàng thượng để làm tin, sao nay đã vội quên lời hứa Vua Trang Nhã nổi nóng lên:
- Tôi đã bị lường gạt, hỡi những con ếch của ta, chúng ta hãy rời nơi này ngay lập tức Nhưng bà tiên giơ tay làm phép, khiến chân của nhà vua dính xuống mặt đất như là bị đóng đinh, trong 20 ngày và 20 đêm, ông khg cử động được, bà tiên và cô con gái nuôi muốn làm cho vua bực mình phải nhận lời, nhà vua vẫn cương quyết từ chối Sau cùng bà tiên bảo vua:
- Bây giờ hoàng thượng chỉ có lựa chọn một trong hai đường, hoặc là bị giam cầm ở đây 7 năm vì đã bội ước, hoặc là cưới con gái nuôi của tôi