Lãng Đãng Chiều Nhạt Nắng
Có một mùa trăng khuyết như em
Gầy hao mãi để tháng năm bật khóc
Hàng cây ôm hình thời gian trằn trọc
Giấc ngủ hững hờ trên khóe mắt ướt mưa
Có 1 mùa chẳng phải của ngày xưa
Mưa thôi rớt trên môi hồng tháng 9
Ghế đá công viên vắng bóng người hò hẹn
Tiếng khóc vỡ òa cùng giọt nắng bên hiên
Có 1 tiếng cười giữa không gian lặng im
Để hàng cây xanh xao lời cầu nguyện
Tháng 7 đừng mưa và xin anh đừng đến
Nụ hôn ngọt ngào đừng đọng lại vành môi
Có 1 người vẫn thả gió về trời