Khi Anh Nhìn Em Khóc
Khi anh nhìn em khóc, tự mắt em
Đôi mắt xanh to, nhỏ lệ
Anh tưởng như bông hoa tím trong đêm
Để rơi giọt sương rất khẽ.
Khi em cười anh thấy viên ngọc sáng
Bên em thôi long lanh
Vì xấu hổ trước muôn ngàn tia sáng
Từ đôi mắt màu xanh.
Như mặt trời đã khuất trong mây
Gửi lại ánh vàng le lói
Trước khi đêm kéo xuống phủ dầy
Chưa chịu chìm trong bóng tối.
Nụ cười em qua mây đến lòng anh
Như mặt trời chưa chiếu rạng
Và nụ cười, dù vụt tắt rất nhanh
Vẫn gửi lòng anh ánh sáng.